Ep 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào cuối năm 2022, khi chuyến lưu diễn toàn quốc INTOT kết thúc, tại hiện trường thì Lưu Vũ bị quản lý gọi ra ngoài, mà mấy người đang thảo luận xem tối nay ăn gì không hề chú ý đến.

Sau khi Lưu Vũ bị quản lý dẫn vào xe, đối phương mới chậm rãi cởi mũ và khẩu trang, Lưu Vũ mở to hai mắt kinh ngạc, vội vàng ngồi xuống cúi đầu với người kia. Đối phương vẫy tay với anh ta rồi đưa cho anh ta một chiếc điện thoại di động, cảnh quay ở trên màn hình là được quay ở sau hậu trường, và máy quay hướng đến nơi là nơi họ chuẩn bị lên sân khấu. Lưu Vũ cau mày chú ý đến hai người ở trung tâm trong màn hình . . . Hắn kinh ngạc thốt lên một tiếng.

Hình ảnh cho thấy họ ở hậu trường ngay trước khi lên sân khấu, thực sự thì cảm giác như đây là buổi biểu diễn chính thức đầu tiên của họ vậy. Trong vài tháng đầu ra mắt, vì nhiều yếu tố bất khả kháng nên họ đã không tổ chức concert như đã dự định và đây cũng là lần đầu tiên họ biểu diễn trước rất nhiều fan hâm mộ. Trung tâm màn hình là Lưu Chương, có lẽ đây là video của một người quay trộm thần tượng của mình trong hậu trường, nhưng hơn mười giây sau, một người đàn ông rất cao đi về phía bên này. 

Châu Kha Vũ thoa lại kem nền một lần nữa, sau đó bước lên trên lầu tiến về phía Lưu Chương rồi nhìn chằm chằm vào lớp trang điểm của anh hôm nay. Đối phương vì buổi concert này mà đặc biệt nhuộm tóc màu đỏ sẫm, khiến cho cả khuôn mặt càng trở nên trắng hơn và mềm mại, giống hệt một đứa trẻ chưa lớn vậy. Trên thực tế, làn da Lưu Chương rất tốt, thói quen ngủ đúng giờ cộng thêm không ăn quá nhiều ớt và đường, vì vậy sau debut cũng không cần bảo dưỡng quá nhiều và chỉ cần đánh một lớp nền mỏng là trông rất tự nhiên rồi. Bàn tay của Châu Kha Vũ đặt trên vai Lưu Chương bóp nhẹ lên dái tai, quả nhiên người trước mặt cả người đều run, cả người chốn đi đôi tay của sói,, Châu Kha Vũ rực rỡ cười nhìn gương mặt ngại ngùng của Lưu Chương.

Lưu Chương có hơi bối rối khi nhìn lên đôi mắt đầy sao của Châu Kha Vũ, anh vội vàng rời ánh mắt đi chỗ khác. Từ ánh mắt Châu Kha Vũ, Lưu Chương hình như nhìn thấy một số cảm xúc không nên có giữa hai người họ, anh hy vọng đây là di chứng sau khi xem quá nhiều phim tình cảm lãng mạn của Hàn. Mà hậu di chứng tồi tệ nhất là sau đó là anh đột nhiên cảm thấy lồng ngực đau nhói nhanh mà dữ dội, rặng hồng lập tức lan khắp cả khuôn mặt và hai tai.

Anh không còn dám nhìn Châu Kha Vũ, nhưng ánh mắt mãnh liệt của đối phương càng làm cho mặt anh nóng hơn. Hương thơm đặc trưng của hoa anh đào từ cơ thể Châu Kha Vũ trôi vào lỗ mũi của Lưu Chương, một giọng nói đầy kiêu hãnh và gợi cảm vang lên bên tai: "Đừng căng thẳng, ca ca cố lên."

Hơi thở của Châu Kha Vũ phả vào mái tóc bên cạnh của anh, anh cảm thấy mọi lỗ chân lông trên địa phương đó đều được mở ra rồi, không khí nóng ẩm và nhớp nháp càng khiến anh cảm thấy lo lắng. Anh ấy không thể không nghĩ đến sân khấu đầu tiên khi anh mới debut, khi đó anh và Châu Kha Vũ còn chưa chơi thân với nhau, cả hai đứng ở hậu trường cổ vũ lẫn nhau, đó là lần đầu tiên Lưu Chương cảm thấy căng thẳng sắp nghẹt thở. Những ngọn sóng khổng lồ từ trên trời cứ thế đẩy về phía anh, anh thậm chí không có biện pháp khống chế được gương mặt không biểu cảm của mình, anh nắm chặt cổ tay để giữ bình tĩnh. Châu Kha Vũ đứng trước mặt anh và kể chuyện cười cho anh. Anh cảm thấy đứa trẻ thật đáng yêu, nhưng anh ấy vẫn không thể nở nụ cười từ tận nội tâm của mình.

Lưu Chương ánh sáng phía sau Châu Kha Vũ có hơi mờ, có thể ẩn rất nhiều chi tiết mà không thể nắm bắt được. Châu Kha Vũ đưa tay ra và kéo Lưu Chương về phía mình, một bàn tay vuốt ve phía sau đầu anh, Lưu Chương không một chút do dự bị Châu Kha Vũ kéo về phía trước. Cũng chỉ một khoảnh khắc chạm trán ngắn ngủi ấy, anh chợt cảm thấy bình yên và nhẹ nhõm. Có lẽ lúc đó anh cũng đã rung động, chẳng qua là đã chuyển phần rung động đó thành căng thẳng.

"Cô tính sẽ làm thế nào?" Lưu Vũ bị chấn động mạnh, vội vàng trấn tĩnh lại, anh ngước mắt lên nhìn người phụ nữ trung niên với vẻ mặt nghiêm túc. Lại cúi xuống nhìn thấy video đang tạm dừng, nhìn thấy hai người anh em tốt của mình trên màn hình anh cảm thấy có chút đau đầu.

Cuối cùng anh cũng hiểu bầu không khí kỳ lạ giữa Lưu Chương và Châu Kha Vũ vào ngày thường là thế nào rồi. Sợ rằng trong video này họ không có làm việc gì vượt quá tiêu chuẩn, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt của hai người quá mức ái muội dưới ánh sáng mơ hồ, và thực tế là video này được chuyển đến tay ông chủ, không ai trong số họ cho thấy Châu Kha Vũ và Lưu Chương có mối quan hệ gì khác ngoài tình anh em. Đáng lẽ anh cũng nên nghĩ đến điều này, nhưng anh không dám tin, cũng không dám thừa nhận. Anh đột nhiên muốn hỏi người phụ nữ bên cạnh anh rằng đây không phải là điều cô ấy muốn sao? Chẳng phải công ty mỗi ngày đều đang suy nghĩ về cách ràng buộc các CP và làm thế nào để đạt được lợi ích bằng cách bóp méo các mối quan hệ của họ sao? Lẽ nào đây không phải là những gì họ muốn xem sao?

Nhưng anh ta dùng thân phận gì để chất vấn ông chủ? Lưu Vũ cúi đầu nở một nụ cười gượng gạo, nói với người người phụ nữ bên cạnh và cam đoan sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này. Người phụ nữ không nói gì, chỉ đẩy cửa kính xe xuống và gọi người quản lý. Anh đứng đó nhìn chiếc xe khuất dần vào màn đêm, trong lòng thở dài.

Khi về đến phòng bao riêng, thức ăn đều đã lên xong hết rồi, mọi người đều đợi Lưu Vũ về rồi bắt đầu ăn cơm. Ngay khi bắt đầu ăn, mọi người bật chế độ im lặng, miệng ai cũng nhét đầy một đống thức ăn, nói cái gì cũng không rõ ràng, ú ớ nói tôi muốn ăn cái này muốn ăn cái kia. Lưu Vũ nhìn vị trí ngồi của Lưu Chương và Châu Kha Vũ. Cũng may hai người ngồi cách xa nhau nên quyết định tối nay sẽ về nói chuyện riêng với hai người.

Thông thường hoạt động sau bữa tối của nhóm là đi KTV, một nhóm phân thành nhiều nhóm nhỏ lên xe bắt đầu xuất phát, lại còn phải hành động như tên trộm trên đường để tránh bị tư sinh đuổi theo.

Theo xếp hạng, Châu Kha Vũ và Lưu Chương đương nhiên đi cùng một chiếc xe. Doãn Hạo Vũ ngồi ở ghế lái phụ nhìn từ gương chiếu hậu không biết tại sao anh ta đột nhiên có cảm giác không thể hòa nhập vào hai người, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, cầm điện thoại bắt đầu chơi trò chơi mà Bá Viễn mới dạy cho mình.

Xe của Châu Kha Vũ và Lưu Chương là chiếc cuối cùng đến KTV, sau khi vào phòng riêng mọi người đã khởi động chế độ thả lỏng rồi. Hai người ở trong môi trường này cũng không quá hoạt bát nên định kiếm một góc ngồi uống rượu, nhưng chưa kịp ngồi xuống thì Lâm Mặc đã kéo AK đi và đòi nhất định phải rap cùng anh ấy để xem trình độ của mình có được nâng cao hay không. 

Yêu cầu của Lâm Mộ quá đột ngột nhưng bởi vì mục tiêu là Lâm Mặc nên cũng không có gì là kỳ quái cả. Châu Kha Vũ ngồi trong góc một mình, Trương Gia Nguyên trong cơn tức giận đã đi tới và ném cho anh ta một chai rượu. Anh ta cầm lấy rượu, nhìn tiếng Anh và nồng độ cồn trên đó, nhìn Trương Gia Nguyên đầy hoài nghi.

"Có chắc không? Có phải nồng độ có hơi cao không?"

Không phải Châu Kha Vũ không uống được rượu mà là chai rượu trong tay bọn họ quả thực có hơi cao, nếu uống hết cả một bình rượu này thì khi về đến kí túc xá họ có thể ngủ đến tận chiều mai.

Trương Gia Nguyên cho anh ta một cái khịt mũi, nhìn anh ta với vẻ khinh thường, và nói anh có phải đàn ông không vậy. Châu Kha Vũ đảo mắt đáp lại, cầm cốc bia bên cạnh lên, một tiếng nổ vang bia lạnh có chút chua xót chảy xuống cổ họng, bên cạnh là Trương Gia Nguyên bật cười đập mạnh vào vai anh khiến Châu Kha Vũ làm sặc số bia chưa nuốt xuống cổ họng. Còn Trương Gia Nguyên vô tâm vô phế vẫn đang ngồi cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro