Chap 17: Bạn Trai Tôi Là Tả Ngôn Hy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lo lắng của Lâm Kính Tâm đã thành hiện thực. Tả Ngôn Hy đúng là đã nói với Châu Kha Vũ về ông ta, mà không chỉ nói suông, còn có bằng chứng.

Video Mã An quay đúng là chất lượng âm thanh hình ảnh không tệ chút nào. Châu Kha Vũ xem xong gật đầu khen tốt.

Sau đó còn đặc biệt nhìn Tả Ngôn Hy. "Tả Ngôn Hy, ngày nào đó Châu mỗ tôi không nuôi nổi cậu thì nên suy nghĩ tới việc đi đóng phim đi. Đóng mấy vai nam phụ tra nam ấy, đảm bảo nổi tiếng."

Tả Ngôn Hy khẽ thở dài. "Tổng giám đốc, số tiền mấy năm cậu cho tôi đủ cho tôi tằn tiện sống hết đời rồi. Không cần phải lao lực nữa."

Châu Kha Vũ cười khinh bỉ. "Tả Ngôn Hy, cậu có thể sống tằn tiện sao? Nhìn từ trên xuống dưới xem có chỗ nào đồ trên người cậu không phải đồ hiệu? Tả Ngôn Hy tôi nói này, cậu cứ hoang phí như thế không lấy được vợ đâu."

Tả Ngôn Hy liếc Châu Kha Vũ một cái. "Tôi nói này Tổng giám đốc, nếu cậu đã bảo hai ta là bạn, tôi cũng nói thẳng không lấy được vợ thì kiếm một người nuôi mình giống như tổng giám đốc Châu ngài đây."

Tả Ngôn Hy vừa nói xong Mã An và Châu Kha Vũ đều đồng loạt nhìn cậu một cái. Châu Kha Vũ không đùa cậu nữa, chỉ ném cho Tả Ngôn Hy một cái nhìn khinh bỉ.

"Hai người xem hôm nay giờ nào đẹp?" Châu Kha Vũ vắt chéo chân nhàn nhã ngồi lật xem đống tài liệu về Hạ Kỳ. Cậu quay sang bảo Mã An. "Anh đem 1 bản copy chỗ tài liệu này đưa cho anh Hoàn. Bảo anh ấy khoảng tầm bảy tám giờ tối chúng ta sẽ đăng cái này lên mạng."

Tám giờ tối chính là giờ vàng. Sinh viên học sinh cũng đã tan lớp, cơm tối cũng ăn xong thì làm gì? Tất nhiên là lên mạng rồi.

Châu Kha Vũ chính là có tâm cơ như thế.

Mã An gật đầu, thu dọn đồ sau đó định đi. Châu Kha Vũ nhớ lại lần trước Lực Hoàn nói về chuyện yêu đương của Mã An bèn nói. "Mã An, hôm trước anh nói anh thích ai đó."

Một câu nói của Châu Kha Vũ khiến tập tài liệu trên tay Mã An suýt rơi xuống đất. Tả Ngôn Hy vừa uống ngụm trà liền phun hết ra, sau đó ho sặc sụa.

Mã An vội vàng ngồi xuống bên cạnh Tả Ngôn Hy, vỗ vỗ lưng cho cậu. Một màn này liền lọt hết vào mắt Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ thích thú nhìn đôi chim cu gáy trước mặt.
"Tả Ngôn Hy, người có chuyện đại sự là Mã An, cậu phản ứng mạnh như thế làm gì?"

Tả Ngôn Hy nghe Châu Kha Vũ nói vậy thì ho càng lợi hại hơn, cả khuôn mặt cũng đỏ bừng bừng. Mã An ngồi cạnh đưa cho cậu ly nước. "Uống một chút đi."

Tả Ngôn Hy xua tay ý bảo mình không sao. Châu Kha Vũ nhướng mày, đã tới như thế này rồi mà còn không nhận ra thì cậu không còn là Châu Kha Vũ.

"Mã An, anh xem thích ai thì hành động nhanh đi. Có đôi khi đối phương trì độn quá không hiểu tâm ý của anh đâu. Hoặc anh nói xem anh thích ai tôi với anh Hoàn sẽ giúp anh. Anh ấy vẫn còn lo lắng chuyện chung thân đại sự cho anh đấy."

Sắc mặt Mã An hết đỏ rồi trắng. "Chuyện này, chuyện này không vội được."

Tả Ngôn Hy ngồi cạnh quay sang nhìn Mã An ánh mắt dò hỏi. "Anh thật sự có người trong lòng hả?"

"Phảiiiiii, có rồi. Tôi đoán mắt nhìn Mã An sẽ không tệ, chắc chắn sẽ là một cô gái dịu dàng xinh đẹp." Châu Kha Vũ nhìn sắc mặt biến đổi trên khuôn mặt hai người liền thấy vui vẻ, trong lòng lại lấy làm tiếc vì Lực Hoàn không xem được một màn như này.

"Tôi, tôi đi gặp Lực Hoàn." Mã An ngượng ngùng ôm đống tài liệu chạy trối chết. Châu Kha Vũ càng ngày càng nhiều chuyện. Chắc chắn là do bị Lực Hoàn chiều hư rồi.

"Ôi, sao tài liệu về Hạ Kỳ lại nhiều thế này?" Lúc Mã An đem tài liệu tới cho Lực Hoàn, anh đang ngồi trong phòng khách, cầm ipad xem đồ.

"Cậu xem chút đi. Tổng giám đốc Châu bảo khoảng bảy tám giờ tối nay sẽ up lên mạng."

Mã An vừa nói vừa mở đoạn video của Tả Ngôn Hy và Hạ Kỳ hôm ở bữa tiệc cho anh xem. Lực Hoàn xem xong vỗ đùi đánh đét một cái. "Tả Ngôn Hy đúng là giống mấy tra nam trong mấy phim tình cảm cẩu huyết."

Suy nghĩ giống hệt Châu Kha Vũ.

Không hổ là phu phu một đôi trời sinh.

Lực Hoàn xem một lượt sau đó quay sang hỏi Mã An. "Sao không up lên bây giờ mà cần đợi tới tối?" Miệng thì hỏi sau lại lấy điện thoại ra gọi cho Châu Kha Vũ. Chuông vừa reo bên kia liền có người nhận máy.

"Bảo Bảo. Anh xem tài liệu rồi?" Giọng Châu Kha Vũ vô cùng dịu dàng, giống như với người cà khịa thư ký Tả đáng thương và Mã An là hai người hoàn toàn khác nhau.

"Ừm xem rồi. Sao em không up bây giờ mà cần chờ tới tối? Mà Hạ Kỳ này cũng thật lợi hại. Anh cứ nghĩ cô ta may mắn cơ, hóa ra cũng thủ đoạn như thế, uổng công trước đây anh có ý nghĩ giúp cô ta, giờ thấy hối hận quá đi. Mà Tả Ngôn Hy diễn tốt đấy. Em nói xem nếu cậu ta mà diễn vai tra nam thì liệu có nổi tiếng được không?"

Mã An:.........

Cùng Châu Kha Vũ đúng là tuyệt phối.

Lực Hoàn thao thao bất tuyệt. Mã An nghe Lực Hoàn lại nói Tả Ngôn Hy diễn vai tra nam thì liền trợn mắt nhìn. Tại sao ai cũng nhìn ra Tả Ngôn Hy có thể diễn vai tra nam thế? Sao anh không nhìn ra nhỉ?

"Nếu anh muốn up bây giờ thì để em bảo trợ lý Tả làm. Cần phải liên hệ với mấy tờ báo nữa". Châu Kha Vũ vừa nói, tay vừa mân mê vành ly trà còn hơi âm ấm, cũng thôi không bàn thêm với Lực Hoàn về việc vai diễn tra nam của trợ lý Tả.

Tả Ngôn Hy ngồi bên cạnh hiển nhiên là đã nghe được những lời Lực Hoàn nói. Cậu khóc dở mếu dở, nhìn Châu Kha Vũ với ánh mắt ai oán.

Trên đời này sinh ra một Châu Kha Vũ cũng may còn sinh ra Lực Hoàn để hai người tới với nhau, nếu không thì người khác biết làm sao bây giờ?

"Được, vậy chiều anh tới đón em."
Lực Hoàn tắt máy xong liền xem lại đoạn video. Anh nhíu nhíu mày nghĩ, bộ phim tới mà có tra nam anh nhất định sẽ bảo Châu Kha Vũ tạo cơ hội cho Tả Ngôn Hy đi thử vai.

Buổi chiều mùa đông khá lạnh, nhưng trung tâm thương mại dưới tòa nhà Châu thị lại vô cùng tấp nập.

Hạ Kỳ đi tới tìm Tả Ngôn Hy. Mặc dù hôm qua Tả Ngôn Hy có nói mấy lời khó nghe một chút nhưng Hạ Kỳ vẫn nghĩ vì có Lâm Kính Tân ở đó nên Tả Ngôn Hy không thể không nói thế.

Hạ Kỳ thân là diễn viên tuyến mười tám đóng mấy phim mạng ba xu, ỷ vào mình có chút nhiệt nên vô cùng kiêu ngạo.

Hạ Kỳ mặt mang kính râm, lắc lư trên đôi giày cao gót đi vào bên trong, chưa đi được mấy bước đã bị bảo vệ ngăn lại. "Xin lỗi, cô tìm ai?".

Tất cả nhân viên của Châu thị, trừ bộ phận lãnh đạo cấp cao, khi ra vào tòa nhà đều phải mang thẻ, mà Hạ Kỳ không có thẻ vậy nên tất nhiên bị ngăn lại.

"Tôi tới tìm bạn trai, ở tầng năm mươi. Có thể cho vào không?". Hạ Kỳ vẫn không bỏ kính xuống khỏi mặt, hất hàm thái độ cực kỳ khó chịu.

"Mời cô ra lễ tân đăng ký." Bảo vệ là một anh chàng cao to mặt than, không vì đối phương là phụ nữ mà mềm mỏng, thái độ cứng nhắc thế nào liền cứng nhắc thế đó.

Hạ Kỳ liếc anh ta một cái sau đó tới quầy lễ tân gần đó.

"Tôi tới tìm Tả Ngôn Hy. Hôm qua anh ấy có nhắn tôi." Hạ Kỳ mỉm cười nói với lễ tân.

Lễ tân nhận ra Hạ Kỳ, người đang có ồn ào với Lực Hoàn thời gian gần đây. Cô nhân viên lịch sự. "Tôi sẽ gọi cho trợ lý Tả xác nhận. Cô chờ một chút."

Cô lễ tân gọi điện thoại, không biết đầu dây bên kia nói gì, chỉ thấy cô gật đầu hai cái.

"Thế nào? Đúng là anh ấy hẹn tôi mà." Hạ Kỳ thấy cô lễ tân gật đầu liên tục cứ nghĩ mình có thể lên, ai ngờ cô lễ tân lắc đầu. "Xin lỗi cô Hạ, thư ký văn phòng chủ tịch nói rằng trợ lý Tả đang bận họp, hiện giờ không rảnh."

"Vậy khi nào anh ấy rảnh? Tôi có thể lên trên kia đợi anh ấy." Đã tới đây rồi thì không thể cứ thế ra về được. Người mình đang câu là Tả Ngôn Hy mà đằng sau Tả Ngôn Hy chính là ông chủ của Châu thị. Hạ Kỳ chính là có ý nghĩ như vậy.

Lễ tân lần nữa lắc đầu. "Xin lỗi cô Hạ, tầng năm mươi nếu không có sự đồng ý thì người ngoài không được phép lên."

"Vậy tôi phải đợi bao lâu?". Hạ Kỳ cau mày, đưa tay gỡ kính ra khỏi mặt.

"Khoảng một giờ nữa." Lễ tân trả lời vô cùng ngắn gọn.

"Một giờ?" Hạ Kỳ lớn giọng khiến mấy người khác đi qua nghe thấy liền quay lại. Nhận ra mình hơi lố Hạ Kỳ liền đeo kính lên. Đưa mắt nhìn quanh, tòa nhà này không giống những tòa nhà bình thường, mấy tầng dưới lại được trưng dụng làm trung tâm thương mại, mặc dù sảnh dành cho nhân viên là riêng biệt thế nhưng vẫn có khá nhiều người qua lại.

Nhưng nếu bây giờ không về thì chẳng phải là tới uổng công rồi sao? Con cá to như Tả Ngôn Hy, tuy chỉ là trợ lý nhưng là trợ lý của đế vương, Hạ Kỳ cảm thấy mình không thiệt, hơn nữa người chân chín phía sau còn chưa gặp được, Hạ Kỳ chấp nhận hạ mình.

Cuối cùng Hạ Kỳ chấp nhận ngồi chờ. Ai đi qua cũng quay đầu lại nhìn khiến Hạ Kỳ cảm thấy thật sự xấu hổ. Nghĩ thấy ngồi không chờ cũng không phải cách, Hạ Kỳ bèn đứng dậy đi mua cho mình một ly cafe.

Trong lúc Hạ Kỳ ngồi chờ ở dưới tầng một thì Châu Kha Vũ cùng Tả Ngôn Hy đang bận rộn liên lạc với bên truyền thông để dành cho Hạ Kỳ một món quà lớn.

Thực tế là chỉ có Tả Ngôn Hy bận rộn còn Châu Kha Vũ thì làm việc của mình. Cậu muốn nhanh kết thúc công việc hôm nay để cùng Lực Hoàn về nhà. Năm phút trước anh nhắn tin bảo đang ở dưới trung tâm thương mại, lát nữa sẽ lên tìm cậu.

Châu Kha Vũ lòng vô cùng ngọt ngào. Với Châu Kha Vũ, cuộc sống ngọt ngào nhất, vui vẻ nhất chính là ngày ngày đi làm, cùng người mình yêu về nhà, cùng nấu ăn, ăn tối và cùng đi ngủ. Với Châu Kha Vũ, cuộc sống như vậy mới là tuyệt nhất.

Tả Ngôn Hy nhìn bộ dáng nóng vội kia của tổng giám đốc mà không nhịn được muốn cười lớn. Châu Kha Vũ cũng có những mặt này, cực phẩm lại chỉ có mình cậu nhìn thấy, thật là đáng tiếc. Nghĩ nghĩ một chút, Tả Ngôn Hy lấy điện thoại ra chụp một cái ảnh sau đó gửi cho Mã An. "Mau bảo vị kia nhà anh tới rước đi."

Mã An đang đi cùng Lực Hoàn xem đồ, thấy tin nhắn của Tả Ngôn Hy liền trả lời lại, ngắn gọn một chữ "được".

Oan gia ngõ hẹp, lúc Hạ Kỳ đi mua cafe ra thì chạm mặt Lực Hoàn cùng Mã An ở chỗ sảnh của nhân viên Châu thị. Lực Hoàn thấy Hạ Kỳ thì vô cùng ngạc nhiên. Anh ung dung đi tới trước mặt cô ta. "Hạ Kỳ, thật trùng hợp, lâu ngày không gặp."

Hạ Kỳ biết không thể né tránh anh liền đứng dậy chào một tiếng Lực lão sư.

Lực Hoàn nghe xong liền nhún vai lắc đầu "Đừng gọi lão sư nữa, dù sao giờ chúng ta vẫn đang là một đôi tin đồn đấy."

"Lực lão sư nói đùa rồi." Hạ Kỳ cười, tay nắm chặt ly cafe.

Lực Hoàn xua xua tay. "Không đùa. Mà sao hôm nay em lại tới đây thế? Đang chờ ai sao?"

Hạ Kỳ gật đầu. "Vâng, em, em đang chờ bạn trai."

"Bạn trai?" Lực Hoàn hai mắt mở to, tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên. "Bạn trai của em làm việc trong này sao? Nói đi, là ai? Tôi quen biết khá nhiều người trong này. Nói tên đi tôi nhờ người gọi xuống cho."

Hạ Kỳ nghĩ Lực Hoàn nói dối, nhưng sau khi nghĩ lại Hạ Kỳ liền cảm thấy có lý. Lực Hoàn biết bao năm qua đều làm đại ngôn cho các sản phẩm của Châu thị, Lực Hoàn biết Tả Ngôn Hy là chuyện bình thường.

"Lực lão sư, bạn trai em là Tả ngôn Hy."

Ba chữ Tả Ngôn Hy vừa thoát ra khỏi miệng của Hạ Kỳ Lực Hoàn liền quay sang nhìn Mã An. Mã An liếc Hạ Kỳ một cái im lặng không lên tiếng. Lúc này các nhân viên đi qua ai nấy đều quay qua nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ lạ. Mã An cũng mở điện thoại ra xem.

"Ồ, hóa ra là trợ lý Tả. Tại sao trợ lý Tả lại để cho bạn gái ngồi đợi thế này." Lực Hoàn vẫn dùng thái độ ôn hòa mà nói chuyện với Hạ Kỳ. "Vậy Hạ tiểu thư ngồi đây nhé. Tôi có việc phải đi rồi." Sau đó dưới con mắt của Hạ Kỳ, Lực Hoàn cùng Mã An thong thả một đường đi vào bên trong.

Hoàn toàn không có ai ngăn cản.

Hạ Kỳ thấy bảo vệ thậm chí còn cúi chào Lực Hoàn.

Chuyện này là thế nào? Tại sao lại như vậy?

Hạ Kỳ chạy theo Lực Hoàn, rất nhanh lại bị anh chàng bảo vệ mặt than ngăn lại.

"Anh ta có thể vào tại sao tôi không thể?". Hạ Kỳ rõ ràng không vừa lòng.

"Cô khác. Tiên sinh đây khác." Bảo vệ lạnh lùng nói, trong lời nói mang rõ ý phân biệt.

"Hạ tiểu thư, bạn trai cô tới kìa". Lực Hoàn dừng lại, miệng thì nói với Hạ Kỳ nhưng ánh mắt đang nhìn hai người đang từ phía thang máy đi tới.

Lực Hoàn đứng im nhìn hai người đang đi về phía mình, mỉm cười vì sắp được xem kịch vui. Còn Hạ Kỳ thấy Tả Ngôn Hy thì vội vàng bước tới, miệng ngọt xớt kêu. "Anh Ngôn Hy..."

Lời tiếp theo chưa kịp nói đã nuốt vội trở lại vì Hạ Kỳ cảm thấy người đàn ông đi cùng Tả Ngôn Hy rất quen mặt.

Hạ Kỳ len lén nhìn Châu Kha Vũ, đây chẳng phải là em trai Lực Hoàn hay sao?

Sao giờ lại ở đây????

Châu Kha Vũ là em trai Lực Hoàn. Châu Kha Vũ, Châu thị. Vậy Châu thị với Lực Hoàn có quan hệ gì?

Châu Kha Vũ thấy Hạ Kỳ đứng chắn trước mặt mình thì nhíu mày. "Hạ tiểu thư, lâu không gặp đã có thói quen chắn đường người khác như thế?"

Nói xong cậu bước tránh sang một bên tiến về phía Lực Hoàn. Tả Ngôn Hy đi tới liền bị Hạ Kỳ giữ tay lại "Anh Ngôn Hy..."

Tả Ngôn Hy nghe được một câu đó liền nổi da gà. Cúi xuống nhìn bàn tay Hạ Kỳ đang nắm chặt lấy bắp tay mình, Tả Ngôn Hy gạt ra, khuôn mặt lộ vẻ chán ghét. "Hạ tiểu thư, xin cô tự trọng, chúng ta không quen thân."

Hạ Kỳ bị gạt tay ra nhưng vẫn không quan tâm. "Ngôn Hy, em có chuyện muốn nói với anh."

Tả Ngôn Hy lạnh nhạt nói "Hạ tiểu thư, cô nên quan tâm bản thân mình thì hơn. Hot search bây giờ toàn là của cô thôi."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tiểu kịch trường :

Mã An : Nghĩ thế nào Ngôn Hy cũng không phù hợp với hình tượng tra nam đâu nhé.

Châu Kha Vũ : Phải nói cho anh ấy biết chuyện này mới được, hẳn anh ấy sẽ cười ba ngày ba đêm mất.

Tả Ngôn Hy : Asshiii, sao tự nhiên lại lạnh thế nhỉ, cảm giác rùng mình thế này.

Quần chúng ăn dưa : Bây giờ mới đúng là có kịch hay để xem nè, Hạ Kỳ được như ý nguyện nổi nhất đêm nay rồi nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro