CHAP 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Đợi Riki tỉnh lại mặt trời đã lên cao, thấy bản thân đang nằm trên giường anh liền tự hiểu Kha Vũ đưa mình về phòng, tối hôm qua còn định đợi cậu ấy quay về, không ngờ cứ thế lại ngủ thiếp đi trên ghế sofa luôn.

Đứng dậy duỗi người một tí, lại ngẫu nhiên nhìn thấy ở đầu giường đặt một tờ giấy note. Nội dung đại khái là biết hôm nay Riki không có lớp nên không đặt đồng hồ báo thức cho anh, hai đứa nhỏ đã được đưa đến trường mẫu giáo rồi, đồ ăn để trong tủ lạnh, chỉ cần hâm một chút là có thể ăn ngay. Chữ chi chít dài ngoằng, người không biết còn cho rằng đây là một bức thư tình đó chứ.


Nhìn tới nhìn lui tất thảy ba lần, Riki cẩn thận cất tờ giấy đi, sau đó lấy điện thoại ra vào Wechat nhắn tin cho Châu Kha Vũ.

"Anh dậy rồi."

Chưa đến một giây Châu Kha Vũ ở bên kia đã phản hồi, "Ngủ có ngon không?"

"không tệ."

"Giờ nghỉ của em sắp hết rồi, không kịp quay lại đón anh đi ăn trưa. Trong tủ lạnh có đồ ăn đấy. Nếu đói nhớ hâm lại trước khi ăn nha."

Riki cười cười gửi một cái biểu tượng cảm xúc "OK", sau đó đi vào bếp tìm thức ăn Châu Kha Vũ đặt trong tủ lạnh, hâm nóng bằng lò vi sóng rồi ăn. Thời điểm đang ăn luôn cảm thấy hình như nhiệt thân thể có chút ấm ấm, anh ngờ ngợ mình sắp bước vào kỳ phát tình, vội vàng về phòng uống thuốc ức chế.

"Hình như là sớm hơn một chút." Theo lẽ thường thì định kì ba bốn lần một năm, nhưng trong ba tháng này Riki đã đến tới ba lần, khoảng cách giữa mỗi lần càng lúc càng ngắn. Đặc biệt là trong khoảng thời gian anh chuyển đến nhà Châu Kha Vũ, mặc dù Kha Vũ thường xuyên đi công tác, nhưng mùi của cậu ấy lưu lại trong nhà luôn có thể kích thích ham muốn của Riki.

Thời điểm Châu Kha Vũ đi công tác, Riki sẽ mượn dịp quét dọn mà chạy vào phòng nằm trên giường của cậu, như thể anh có thể lén lút  ngửi mùi hương xì gà quen thuộc kia. Rõ ràng tự mình nói không muốn quay lại mối quan hệ thể xác mập mờ trước đây, rồi lại ở đây dục cầu bất mãn thế này?

2.

Nghĩ như vậy, Riki lại bất tri bất giác đi tới phòng của Châu Kha Vũ, rồi ngồi xuống trước bàn máy tính. Mặc dù vừa mới dùng thuốc ức chế, nhưng anh vẫn kìm lòng không đặng dùng sức kẹp chặt lỗ hoa, màn hình máy tính mờ nhạt phản chiếu bộ dáng của Riki hiện tại, anh đỏ mặt, chỉ có anh mới biết quần lót của mình đã bị dâm dịch trong lỗ hoa tưới ướt hết. Bàn tay không nhịn được thò vào trong áo phông, nhắm mắt xoa nhẹ đầu vú, như thể bàn tay đang vuốt ve bản thân là của Châu Kha Vũ.

Cảm giác vô lực từ đầu ngón tay lan rộng đến toàn thân khiến Riki có chút say mê, nhưng điều đó vẫn không đủ, còn lâu mới đủ... 

Dù trí tưởng tượng có bay xa đến đâu đi chăng nữa, thì bàn tay đang vuốt ve vẫn là của chính mình. Riki mở mắt ra, đôi mắt bỗng nhiên  tập trung vào một cây bút ký tên trên bàn máy tính. Ý tưởng lóe lên trong đầu làm hai má anh bừng đỏ, bàn tay run rẩy cầm cây bút, nhẹ nhàng vén chiếc áo phông lên, để hai đầu nhũ hoa phơi bày trong không khí. Anh xoa nhẹ cây bút lên đầu vú, núm vú bị cọ xát nhanh chóng trở nên cứng lại, đỏ ửng.

Hai tay đẩy nhanh tần suất, Riki há to miệng, đầu lưỡi đảo quanh mép môi, tựa như đang liếm không khí, một chút cũng không nhịn nổi, hô lên cái tên trong tâm trí, "Kha Vũ..."

Riki vô lực tê liệt ngồi trên ghế trước bàn máy tính, sắc mặt đỏ bừng, hô hấp càng lúc càng gấp gáp, cảm giác trống trải trong hoa huyệt dần dần lan truyền khắp toàn thân, Riki đột nhiên có chút muốn khóc, muốn được hung hãn tiến vào, lấp đầy, tốt nhất là không để cho mình cảm thấy khó chịu nữa.

Riki dừng lại mọi động tác, nhanh chóng sửa sang quần áo rồi đặt cây bút trở về chỗ cũ. Anh quay về phòng mình cầm theo một món đồ rồi lại đỏ mặt bước chân vào phòng Châu Kha Vũ lần nữa. Đặt  thứ mình mang theo lên mép giường, anh nhẹ nhàng cởi quần và nội y ra, sau đó quỳ xuống nằm sấp trên giường, hạ thắt lưng, vểnh cao mông, vùi đầu vào chiếc chăn bông mang theo khí tức của Châu Kha Vũ. Anh cho ngón tay vào trong miệng thấm ướt nước bọt rồi đút vào lỗ hoa, theo ngón tay ra ra vào vào là một lượng lớn dâm dịch chảy ra, Riki nhỏ giọng thở hổn hển, khẽ ngâm nga như một con vật nhỏ bị thương.

Cảm thấy khuếch trương đã tàm tạm, Riki rút tay ra, những ngón tay ướt sũng dịch thể trắng xóa, nhớp nháp nóng hổi, giữa các ngón tay còn có lớp bọt màu trắng. Riki đỏ mặt cầm lấy thứ vừa đặt ở bên giường, là một cây gậy mát xa, hít một hơi thật sâu, nhét gậy mát xa vào hoa huyệt rồi bật công tắc.

Hậu huyệt bị cây massage vặn vẹo hung hăng đâm mở, theo tần suất rung của cây massage ngày càng nhanh, Riki thậm chí có thể cảm thấy bụng dưới của mình theo đó lay động, như thể nó sắp nổ tung đến nơi. Dâm dịch dường như cũng chảy ra mạnh mẽ hơn, uốn lượn từ miệng huyệt tuôn ra, một đường chảy tới tận bắp đùi.

Hơi thở của Riki càng lúc càng trở nên gấp gáp, trong hô hấp không ngừng tăng nhanh dường như lại ngửi thấy mùi xì gà. Dưới sự kích thích kép của cơ thể và khứu giác, hậu huyệt hoàn toàn mất kiểm soát, Riki đẩy cây gậy xoa bóp càng lúc càng nhanh, giương đôi môi đỏ mọng vì tình dục kèm theo tiếng nước chảy do kéo ra kéo vào póc, póc gọi tên Châu Kha Vũ.

"Kha Vũ ... Dùng sức đi, Kha Vũ!"

Vách huyệt không ngừng vặn vẹo hút vào cây massage, kích thích khoái cảm trở nên mãnh liệt. Riki không ngừng vặn vẹo eo, cuối cùng sau một trận run rẩy đạt cơn cực khoái. Cùng lúc đó, miếng dán ức chế sau gáy Riki hoàn toàn mất đi tác dụng, pheromone tán loạn tỏa ra khắp phòng, nồng nặc như cả một tủ rượu vừa sập đổ.

Riki bị dục vọng làm cho mê muội không còn quan tâm đến chuyện chăn ga gối đệm đã ướt đẫm, tuy đã xuất tinh nhưng cái máy rung cũng không thể làm dịu được bao nhiêu. Riki hai chân vẫn còn đang co giật nhẹ, nhưng bàn tay vẫn cố gắng đẩy gậy rung vào sâu trong hoa huyệt một chút nữa, lại phát hiện dục vọng không được giải tỏa bao nhiêu, anh bất lực thở hổn hển quay đầu lại, lại đột nhiên phát hiện Châu Kha Vũ đang đứng ở cửa nhìn mình, anh chợt hiểu tại sao vừa rồi hình như dục vọng lại dâng lên cao như thế, tin tức tố lại hoàn toàn mất khống chế như vậy, trong lòng vừa sợ hãi vừa xấu hổ.

Kha Vũ hai tay vòng trước ngực, thân hình cao lớn gần ngang với khung cửa, mắt kính hơi phản chiếu ánh sáng, không thấy rõ biểu tình. Nhưng Riki biết Châu Kha Vũ đang dõi theo mình, đang nhìn anh chu mông, nhìn hoa huyệt vừa mới cao trào vẫn còn trơn trượt, máy rung vẫn đang ở vị trí cũ hoạt động kêu vo vo, bị huyệt thịt nuốt lấy.

4.

Không biết tại sao, Riki đột nhiên nhớ đến ký ức về lần làm tình đầu tiên của hai người họ, vừa nghĩ đến cảm giác dương vật nóng bỏng kia ở trong cơ thể, anh nhịn không được khẽ lắc mông, rồi lại nhanh chóng nhận ra hành vi hiện tại của mình hoang đường đến mức nào.

Cảm giác không thể kiểm soát này thật sự rất xấu hổ ...

Riki có chút kháng cự, không muốn bị Kha Vũ coi mình là một người dâm đãng như vậy, vừa nghĩ tới Kha Vũ có thể đã thấy hết một màn "tự giải trí" của mình, Riki xấu hổ đến mức bật khóc. Đôi mắt anh ướt sũng, hoa huyệt vì căng thẳng thít chặt, đẩy chiếc máy rung ra khỏi người, chiếc máy rung vẫn còn đang điên cuồng rung o o bị bay ra vẽ một đường vòng cung trong không khí rồi rơi xuống sàn nhà.

Châu Kha Vũ nhìn Riki nước mắt lã chã né tránh, thần sắc tối sầm lại, hai người cứ thế im lặng cho đến khi Riki không chịu đựng nổi.

Môi Riki run rẩy giải thích, "Hức ... Anh không cố ý đâu, anh thực sự không nhịn được ..."

Kha Vũ có chút không vui, "Tới kỳ phát tình tại sao lại không nói cho em biết?"

"Chỉ vừa mới tới thôi ..." Riki không nói gì thêm, tùy tiện kéo một đoạn chăn đắp lên người che lại thân thể.

"Không có thuốc ức chế?"

"Có ..." Riki có chút ủy khuất, vừa khóc vừa nói, "Nhưng vô dụng ... huhu ..."

Châu Kha Vũ thực sự tức giận rồi, rõ ràng chỉ cần gọi cậu về là có thể giải quyết chuyện này, vậy mà lại dùng phương pháp trị ngọn không trị gốc như thế, nhưng nhìn Riki ủy khuất, cậu lại đau lòng không chịu nổi. Thở dài bước đến chỗ Riki, ngồi bên cạnh anh, cánh tay dài vòng tay qua người đối phương nhẹ nhàng ôm lấy, vỗ về vào lưng anh, không tiếng động an ủi.

Khi lòng bàn tay rộng lớn rơi xuống trên lưng, Riki không nhịn được run rẩy, rõ ràng chẳng qua chỉ là một cái chạm nhẹ, nhưng khoái cảm tạo ra lại lớn hơn cây gậy rung vừa rồi rất nhiều, hoa huyệt cũng tuôn ra nhiều dâm dịch hơn trước, anh lại càng ủy khuất, "Thật xin lỗi ... Anh nghĩ rằng mình có thể kìm lại ..."

5.

"Anh không làm gì sai, không cần phải xin lỗi."

Riki vẫn khóc, "Khăn trải giường, ướt rồi ..."

"Đổi cái mới là được, không có gì đâu." Kha Vũ cũng bị mùi rượu trên người Riki làm cho động tình, nhưng vẫn cố chịu đựng nhịn xuống, vô thức ấn vào gáy của anh mạnh hơn một chút, tiếp đến đem tay mình phủ lên bàn tay Riki, mười ngón đan xen nhau, "Em cho là ... Anh hiểu ..."

"Mặc dù em không cách nào phủ nhận được giữa chúng ta có sự hấp dẫn thể xác lẫn nhau, nhưng em có thể khẳng định rằng, em yêu anh." Châu Kha Vũ tháo xuống mắt kính, xoa xoa hai vết hằn trên mi tâm, "Riki...  Tình yêu là đến từ cả thể xác lẫn tâm hồn, vốn không thể hoàn toàn tách biệt".

Dứt lời, Châu Kha Vũ hôn lên cái miệng bởi vì đang thút thít mà khẽ hé mở của Riki, nụ hôn bất ngờ khiến cả người Riki chấn động. Động tác của cậu nhẹ nhàng vô cùng, đầu tiên là ôn nhu dùng môi hôn, một lúc sau vươn đầu lưỡi liếm qua lại. Riki lại ngẩng đầu nhìn về phía Châu Kha Vũ, chủ động đưa lưỡi ra, hai đầu lưỡi dây dưa quấn lấy nhau, từng tấc từng tấc một cắn nuốt.

Thừa dịp Riki hoàn toàn đắm chìm trong nụ hôn, Châu Kha Vũ nhẹ nhàng gạt đi tấm chăn đang che cho anh, sau đó dừng lại nụ hôn triền miên, đứng dậy đi ra phía sau Riki, bình tĩnh nhìn vào huyệt khẩu đang không ngừng đóng mở, trơn bóng nhễ nhại ánh nước. Dâm dịch không ngừng tuôn ra từ miệng huyệt, giống như một dòng suối chảy róc rách, Kha Vũ cúi đầu, dọc theo bên trong đùi non tuyết trắng chậm rãi hôn, sau đó lại biến thành vừa mút vừa cắn. Riki không thể khống chế được tiếng rên rỉ trong cổ họng, nhưng từ đầu đến cuối không dám lớn tiếng, chỉ có thể chống một tay xuống giường, một tay cố gắng che miệng lại.

Da của Riki rất trắng rất mềm mại, chỉ cần dùng lực một chút sẽ để lại dấu vết. Châu Kha Vũ còn chưa dùng sức nhiều thì trên đùi non trắng tuyết đã hiện ra vài khối đỏ va2 các dấu ấn nhạt màu. Cùng với tiếng rên rỉ vỡ vụn không ngừng phát ra như mèo sữa của Riki, quả thực là cảnh tượng khiêu dâm chết người, Châu Kha Vũ nhìn một chút, đôi mắt lập tức tối sầm.

6.

Pheromone hương rượu xâm nhập vào khoang mũi, cậu hận không thể ngay lập tức cắm vào huyệt thịt của mèo con, nhưng không thể chỉ quan tâm đến bản thân như thế được, trước hết cậu muốn làm cho bé mèo đang dục cầu bất mãn được thoải mái. Kìm hãm sự thôi thúc, Kha Vũ cúi người hôn lên hoa huyệt ướt dầm dề.

"A!" Riki kinh ngạc kêu lên, cố gắng vươn tay đẩy cậu ta, "Không cần!"

Châu Kha Vũ không để ý tới, tiếp tục nhẹ nhàng hôn lên, khoái cảm truyền đến từ hoa huyệt khiến Riki không nói không lên lời cự tuyệt, loại khoái cảm này không chỉ là về thể xác mà còn cả tâm lý.

Không phải vì bị liếm mà chịu không nổi, là bởi vì người đó là Châu Kha Vũ, nên mới không chịu nổi.

Cảm nhận được Riki không còn đẩy mình ra nữa, hoa huyệt cũng dần dần thả lỏng bắt đầu hưởng thụ, Kha Vũ nhếch khóe miệng, nghỉ ngơi hai giây rồi bắt đầu dùng sức, thọc đầu lưỡi vào hoa huyệt của Riki. Đầu lưỡi trong nháy mắt được tầng tầng thịt mềm bao bọc lấy. Riki bất giác không tự chủ được mà giang chân mở rộng, còn muốn nhiều hơn nữa, khóe miệng Chu Kha Vũ mang theo nụ cười, tần suất đầu lưỡi tiến vào cực nhanh, luồn vào mút mạnh, giống như hận không thể đem mật dịch trong lỗ hoa hút khô.

Lưỡi trong lỗ hoa dùng sức miết vào thành thịt mềm mại bên trong, đầu lưỡi khuấy động dịch vị trong lỗ hoa, âm thanh chất lỏng văng khắp nơi truyền vào tai khiến Riki muốn ngừng cũng không được. Đôi mắt anh dần trở nên mê ly, toàn bộ tâm tình đều tập trung tại nơi bị liếm, mùi rượu mạnh mẽ cứ như vậy bùng nổ khắp phòng.

Tiếng phốc phốc càng ngày càng chói tai, Riki bị kích thích đến cả người run lên, cuối cùng không nhịn được hét lên một tiếng rồi cao triều. Dục vọng tích tụ đổ ập xuống khi lên đỉnh, đầu dương vật nhỏ nhắn phun ra nước tiểu, trực tiếp tưới thẳng lên giường, dâm dịch phun ra từ lỗ hoa cũng làm ướt hết miệng Châu Kha Vũ.

Kha Vũ lau đi nước dâm trên mặt, ôm Riki vào lòng, nhẹ giọng hỏi: "Đỡ hơn chút nào không?"

Riki sắc mặt trắng bệch, cũng không dám nhìn cậu, quay mặt đi gật đầu một cái.

7.

Kha Vũ thở hổn hển, giữa hai cánh mũi tràn ngập hương pheromone của Riki, mùi rượu nồng nặc tràn ngập mọi ngóc ngách trong phòng, tiến vào khoang mũi sau đó xông thẳng đến não bộ. Tâm trí Châu Kha Vũ trong nháy mắt vang lên cảnh báo, một ngọn lửa không tên xuất phát từ tuyến thể đốt cháy toàn bộ cơ thể, trực tiếp đem lý trí của cậu đập nát không còn một mảnh.

Khát vọng, một ham muốn mãnh liệt lantràn trong lòng, Kha Vũ hô hấp bắt đầu trở nên gấp gáp, ánh mắt cũng đỏ lên.

"Kha Vũ ..." Riki có chút lo lắng, anh biết rất rõ pheromone của mình đối với Châu Kha Vũ chính là loại thuốc kích dục tốt nhất, một trận giày vò vừa qua khẳng định Kha Vũ cũng đã động tình rồi.

Châu Kha Vũ vươn tay về phía mặt Riki, ngón tay cái chậm rãi lướt qua đôi môi hồng nhuận của anh, ánh mắt nặng nề nói: "Riki, em sắp nhịn không được nữa rồi."

Thanh âm khàn khàn trầm thấp vuốt ve màng nhĩ của Riki, tựa như đang khiêu khích.

"Kha Vũ ..." Riki mềm giọng gọi tên cậu, giọng thì thào tựa như mèo con, "Chúng ta cũng không cần nhịn nữa, được không?"

Hai người mặt đối mặt, lặng lẽ trao nhau ánh mắt đầy dục vọng, Kha Vũ cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên môi Riki, trong nháy mắt hôn xuống Riki liền ôm lấy cổ cậu đáp lại.

Hô hấp hai người hòa quyện vào nhau, nhịp tim từng bước đồng bộ. Lòng bàn tay nóng bỏng của Châu Kha Vũ di chuyển trên lưng Riki, cuối cùng trượt lên vai anh. Riki híp mắt, đầu lưỡi vì mút cắn đã trở nên hơi tê dại, đưa tay giữ vai Châu Kha Vũ, giữa môi răng phát ra một tiếng hừ nhẹ khó nhịn.

Hương xì gà trong không khí càng lúc càng nồng nặc bao trùm mùi rượu, rồi lại nhanh chóng quyện vào nhau, Riki mặc cho Châu Kha Vũ táy máy tay chân, tận tình đắm chìm trong khoái cảm của xác thịt.

Tại thời điểm được đánh dấu, trong đầu Riki trắng xóa một mảnh, trực tiếp ngã lên giường.

8.

"Ngủ đi." Kha Vũ sờ sờ đầu Riki, "Em đã nói với Hồ Diệp Thao rằng đêm nay chúng ta không rảnh, để bọn họ đón Kira và Sora giúp, chúng ta sau khi ăn tối sẽ đón hai đứa nhỏ về, anh nghỉ ngơi cho thật tốt đã."

Sau một hồi lộn xộn, Riki quả thực có chút buồn ngủ, nhanh chóng chìm vào giấc mộng, khi tỉnh lại thì đã là 7 giờ tối, Châu Kha Vũ cũng không còn ở trong phòng nữa.

Riki cảm thấy cơ thể không còn chút sức lực nào, hai chân mềm nhũn vô lực, bắp đùi đau xót dị thường, thậm chí khép lại cũng khó. Anh chống tay khó khăn ngồi dậy, đỡ lấy tấm đệm, trần truồng bước đến chiếc gương soi toàn thân bên cạnh tủ quần áo, hơi nhấc chân lên liền nhìn thấy những mảng vết đỏ tím xanh ở đùi trong.

Nghĩ tới đây đều là dấu vết do Châu Kha Vũ để lại khiến mặt Riki không khỏi bừng đỏ, tiện tay tìm đại một bộ quần áo trong tủ đồ của Châu Kha Vũ, vừa mới mặc xong người ta đã đi tới gọi anh cùng ra ăn cơm.

Tại bàn ăn, Riki đang nghĩ cách làm sao mở miệng cho Kha Vũ lên chức "chính thức", không yên lòng ăn mì trước mặt.

"Đừng nghĩ nhiều như vậy." Thấy Riki không có tinh thần gì, Châu Kha Vũ cho rằng anh băn khoăn vấn đề đang thủ dâm lại bị bắt gặp, "Ngày mai là cuối tuần, chúng ta đi hẹn hò đi!"

Riki thực sự muốn đi, nhưng lại lắc đầu từ chối, "Không được, anh đã đồng ý với bọn trẻ sẽ đi chơi với chúng trước rồi. Hai đứa nhỏ chưa làm xong bài tập hè nữa, sắp tới phải quay lại lớp học rồi. Bài tập này phải làm nhanh thôi." "

"Nhà trẻ cũng có bài tập hè à?" Châu Kha Vũ có chút khiếp sợ.

"Ừ, chụp vài tấm ảnh đi chơi vui vẻ để nộp bài tập."

"Vậy thì đi cùng nhau đi!" Kha Vũ cười nói, "Vốn dĩ em đang muốn đưa hai đứa đi xem phim. Nhưng nếu muốn ra ngoài chơi thì em sẽ dứt khoát xin nghỉ phép để dẫn cả nhà đi chơi hai ngày một đêm luôn."

Riki có chút kinh ngạc, "Từ đầu em đã muốn mang theo hai đứa nhỏ sao?"

9.

"Bằng không thì sao?" Kha Vũ cười cười lau vết dầu mỡ trên khóe miệng đối phương, "Em theo đuổi anh, cũng không phải muốn hoàn toàn gạt bọn nhỏ qua một bên. Hai đứa nhỏ là con của anh, anh và em ở chung một chổ, vậy thì hai đứa cũng là con của em rồi."

Trái tim Riki có chút buông lỏng. Lần này, anh muốn dũng cảm đối mặt hết thảy, cho dù Châu Kha Vũ sẽ hối hận đi nữa.

"Kha Vũ..."

"Ừm?"

"Chúc mừng em ..." Riki đỏ mặt, "Lên chức "Chính thức"."

"Anh nghiêm túc đấy chứ?" Kha Vũ có chút không dám tin, hỏi đi hỏi lại mấy lần, bắt lấy tay Riki, "Không được nuốt lời!"

"Không nuốt lời! Ăn nhanh đi! Ăn xong rồi đón Kira với Sora về nhà." Riki thoát khỏi tay Kha Vũ, đỏ mặt cúi đầu tiếp tục ăn mì.

Châu Kha Vũ nào còn tâm tình để ăn tiếp, vội vã xin nghỉ phép chuẩn bị lên đường, "Chúng ta đi biển đi."

"Biển?"

"Ừm!"

Châu Kha Vũ là một người theo chủ nghĩa nói liền làm liền, cậu hỏa tốc đặt một chiếc khách sạn nhỏ ven biển, ngày hôm sau vừa rạng sáng đã đi siêu thị mua một đống đồ nhu yếu phẩm, vừa ăn trưa xong liền mang theo ba mèo con trong nhà lái xe đến bãi biển. Ở khách sạn xếp đồ xong xuôi liền cùng Riki mỗi người ôm một đứa nhỏ đi thẳng đến bãi biển.

Riki chậm rãi ôm Sora đi phía sau Châu Kha Vũ, nhìn bóng lưng Châu Kha Vũ, rồi lại nhìn những người qua đường thỉnh thoảng đổ dồn ánh mắt vào cậu ta, khóe môi dường như đã nhếch luôn đến mang tai.

Bây giờ, mỹ nam này là bạn trai của anh đó, bạn trai danh chính ngôn thuận đó nha.

10.

Kira đang được Kha Vũ ôm lấy nhìn thấy rõ ràng tường tận vẻ mặt hạnh phúc tươi như hoa của Riki, vội vàng ghé vào lỗ tai Kha Vũ nói: "Hình như papa đang rất vui."

Kha Vũ nghe vậy quay đầu lại nhìn thoáng qua, Riki lại nhanh chóng quay đầu đi chổ khác, Châu Kha Vũ cười cười nói với Kira, "Papa của con mắc cỡ rồi."

"Tại sao lại mắc cỡ ạ?"

"Bởi vì papa con thấy bạn trai của mình quá đẹp trai?"

Kira trong nháy mắt hiểu ra, có chút cao hứng: "Vậy từ nay bác sĩ Châu sẽ làm ba con sao?"

"Bây giờ còn chưa phải, dừng lại ở tư cách ứng cử viên thôi. Nhưng chú sẽ tiếp tục cố gắng."

"Cố gắng như thế nào ạ? Cầu hôn sao?"

Châu Kha Vũ lại cười cười nựng mặt Kira một cái, "Đừng nói cho papa con biết nhé."

"Không thành vấn đề, Sora cũng sẽ không nói đâu ạ!"

Càng đến gần bãi biển, hai bạn nhỏ càng kích động, hết nhìn Đông tới nhìn Tây không rời mắt, ngay khi vừa đặt chân xuống bãi biển đã lập tức quăng dép đuổi theo những con sóng xô vào bờ.

Riki dường như cũng bị lây nhiễm bởi niềm vui của lũ trẻ, cởi giày lộ ra đôi chân trần trắng nõn đuổi với, hùa theo Kira và Sora đuổi theo  những con sóng không ngừng xô vào bờ. Kha Vũ đứng ở phía sau nhìn ba người chơi đùa, khóe môi nhếch lên mang theo ý cười, tỉnh thoảng nhắc nhở bọn họ đợt sóng sắp tới.

Không lâu sau, Kira bị thu hút bởi những vỏ sò trên bãi biển, lại kêu Riki và Sora cùng nhau nhặt chúng lên. Kha Vũ giờ đây có thể hiểu được, trong nhà này Kira đứng ở vị trí đầu tiên.

"Kha Vũ! Em cũng nhặt đi!" Riki đột nhiên quay lại hướng Kha Vũ vẫy vẫy tay.

11.

Châu Kha Vũ cảm thấy hình ảnh trước mắt quá đẹp, giơ điện thoại lên chụp vài tấm, sau đó trêu chọc, "Rốt cuộc là anh chơi hay là bọn trẻ chơi hả?"

Riki ngượng ngùng lè lưỡi, Châu Kha Vũ cười xoa xoa tóc của anh, "Em không chơi đâu, anh yên tâm chơi đi, em sẽ quan sát hai đứa nhỏ."

Ba người thu thập được nửa giờ, vỏ sò nhặt được gần như chất thành một ngọn núi nhỏ, Châu Kha Vũ nói muốn đi mua kem cho cả nhà mới gọi bọn họ lại.

Kha Vũ bảo Riki đưa Kira đi nghỉ ngơi, trong khi mình dắt theo Sora đến cửa hàng tiện lợi để mua kem, kết quả ở đó lại gặp Trương Gia Nguyên và Nhậm Dận Bồng.

"Sao hai người lại ở đây?" Kha Vũ khó tin nhướng mày.

"Bởi vì tối hôm qua nhìn cậu ở trong nhóm cứ bô bô hỏi hỏi tối đi biển cần phải chuẩn bị cái gì rất chi là ngứa mắt, cho nên tui mới tới đây một trận, ai ngờ còn có thể đụng mặt như vậy." Trương Gia Nguyên bây giờ mới nhìn thấy trong ngực Kha Vũ đang ôm lấy Sora, sợ hết hồn, "Mẹ kiếp, Châu Kha Vũ, từ khi nào mà cậu đã có con trai lớn đến như vậy? Giấu gì kĩ dữ!"

"Đừng nói nhảm trước mặt đứa nhỏ ..." Châu Kha Vũ liếc mắt nhìn Sora trong ngực, "Cậu hiểu lầm rồi."

Nhậm Dận Bồng trừng mắt nhìn Trương Gia Nguyên một cái, Châu Kha Vũ cười cười bảo Nhậm Dận Bồng đưa Sora đến tủ đông để chọn kem. Sora đi xa một chút mới kể lại sương sương câu chuyện cho Trương Gia Nguyên nghe, chỉ là kể đại khái thôi cũng khiến Gia Nguyên nghe xong hết hồn, "Sao nghe hư cấu zạy, vậy xác định mối quan hệ luôn? Không hối hận?"

"Nếu không thì sao trời?" Châu Kha Vũ mở điện thoại di động ra cho Trương Gia Nguyên xem ảnh chụp màn hình của trang mua hàng. "Nhẫn tui chọn xong luôn rồi. Thời cơ tới thì tui cầu hôn liền luôn".

"Vậy cũng được á, con trai giống chú như vậy, sau này có nói không phải của chú cũng không ai tin đâu." Trương Gia Nguyên cười cười, "Bạn trai của chú trông như thế nào vậy? Sinh ra một đứa nhìn y chang chú luôn."

12.

Kha Vũ đắc ý lấy ra tấm ảnh Riki mình vừa chụp, Trương Gia Nguyên đơ ra một cục, "Mày rậm mắt to..."

"Thế nào?"

"Đứa nhỏ thật sự không phải của chú à?"

"Của tui thì mắc gì tui không nhận ..." Châu Kha Vũ cau mày. Vấn đề này Vương Chính Hùng cũng đã hỏi qua, cậu cũng đã trả lời qua một lần rồi, " Lúc anh ấy mang thai tui còn chưa biết anh ấy đâu."

"Vậy có phải chồng cũ của ảnh trông rất giống chú sao?" Trương Gia Nguyên vỗ đùi đen đét, "Motip thế thân sao trời! Quá ngược rồi!"

Kha Vũ trợn tròn mắt, đem điện thoại bỏ vào trong túi quần, "Cút đi, nhan sắc thịnh thế tui đây là độc nhất vô nhị trong vũ trụ."

"Không đúng không đúng, không không đúng ..." Trương Gia Nguyên đột nhiên nhớ tới cái gì, "Còn nhớ không? Vụ cậu đi hiến tinh..."

Châu Kha Vũ sửng sốt, "Cậu nói bậy nói bạ cái gì nữa?"

"Chú quên rồi sao? Lúc còn là sinh viên năm nhất, ai ở chung ký túc với chú? Bất quá, tên lùn, hai người đã thua cá cược với anh Hùng, lúc trèo tường trở về ký túc xá chúng ta đã nhìn thấy nó. Thí nghiệm trên Bảng thông báo tuyển tình nguyện viên Anh Hùng chỉ vào tấm áp phích tại chỗ và nói rằng đây là hình phạt. Ngày hôm sau, nhóm chúng tôi đã ép bạn đến phòng thí nghiệm trước khi bạn thức dậy, và chính ký túc xá của anh đã tiếp nhận chúng tôi. Tôi nhớ anh cả. em gái người lùn thích rõ ràng! "

Trương Gia Nguyên nhìn thấy Châu Kha Vũ vẫn ngây người không nhớ ra, thậm chí trong mắt còn có chút nghi hoặc, nhất thời nóng nảy, " Đừng tưởng rằng tui đang trêu chọc chú, tui nói thật đấy. Thực sự là có chuyện như vậy! Hùng ca có lẽ không còn nhớ nữa đâu. Người tỉnh táo nhất hôm đó là tui, tui dẫn đầu cõng chú đến đó! Tui vẫn còn nhớ rằng thí nghiệm đó do giáo sư Thang tiến hành nữa, không phải bây giờ Lâm Mặc vẫn còn trong phòng thí nghiệm của giáo sư đó sao? Chú nhờ cậu ta giúp điều tra một chút đi. Chứ nói vậy rồi vẫn còn không tin, xu cà na hết sức."

Châu Kha Vũ không biết nên nói gì, trong đầu không ngừng phân tích lại những thông tin mình vừa tiếp nhận được, thật ra trước đó anh cũng đã từng suy đoán về thân thế của Sora, nhưng lại tự cảm thấy có chút vượt ngoài tầm với nên cũng không nghiêm túc tìm hiểu. . Nhưng dựa theo những gì Trương Gia Nguyên vừa nói, loại suy đoán điên rồ đó vậy mà lại có vẻ hợp lý, cậu muốn xác nhận lại điều gì đó với Trương Gia Nguyên, nhưng Sora đã chọn kem xong đang từ xa quay trở lại, Châu Kha Vũ cũng không hỏi thêm nữa.

13.

Tạm biệt Trương Gia Nguyên và Nhậm Dận Bồng, Châu Kha Vũ đưa Sora trở lại bãi biển. Kira đang sử dụng những chiếc vỏ bé nhặt được để bày ra dòng chữ "Daniel ♡ Rikimaru ♡ Kira ♡ Sora" trên bãi biển. Rõ ràng là đã đặt xong, nhưng vẫn kiên trì sửa đổi vị trí và kích thước của vỏ sao cho hoàn hảo nhất.

Riki cầm lấy cái túi trong tay Kha Vũ, "Sao lâu thế?"

"Ở cửa hàng tiện lợi đụng phải một người bạn, trò chuyện vài câu."

Riki gật đầu một cái, cũng không hỏi nhiều, lấy khăn giấy ướt lau tay cho đứa nhỏ để chuẩn bị ăn kem.

Châu Kha Vũ nhìn Kira một chút, rồi nhìn Sora một chút, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Riki. Cảm nhận được ánh mắt của Châu Kha Vũ, Riki nghi hoặc nhìn về phía cậu, "Kha Vũ? Làm sao vậy?"

"Không có gì ..." Kha Vũ cố nặn ra một nụ cười, "Em chỉ là đang nghĩ tối nay ăn gì."

"Đi biển tất nhiên là phải ăn hải sản rồi á!"

"Được, nghe theo anh, ăn hải sản."

Quãng thời gian sau đó Châu Kha Vũ lơ đễnh không yên lòng, thật vất vả trải qua hai ngày một đêm, còn tốn không ít công sức mới đánh lừa được Riki nữa, vừa về đến nhà liền cất hành lý rồi đi ra ngoài.

Nói với Riki là ở phòng khám có chuyện gấp phải đi giải quyết ngay lập tức, nhưng thật ra là hẹn với Lâm Mặc.

Lâm Mặc đã đợi sẵn ở cửa ký túc xá dành cho giảng viên của Đại học Y Đảo Hải Hoa, Kha Vũ khẽ ho một tiếng, "Đã lâu không gặp."

"Quả thực, dù sao ai cũng bận rộn, bản thân tôi cũng không có nhiều thời gian để tụ họp. Cậu thì mấy năm nay tham công tiếc việc, hẹn cỡ nào cũng chả lộ mặt ..." Lâm Mặc thở dài một hơi, "Vẫn là nói thẳng đi, dù sao cũng là bạn, không cần phải vòng vo."

"Giúp tôi một việc được không?" Kha Vũ lấy ra một bao thuốc lá, lấy một điếu đưa cho Lâm Mặc.

Lâm Mặc đẩy điếu thuốc ra, lắc đầu từ chối, sau đó nói: "Cậu trước tiên nói thử xem, nếu tôi có thể giúp, tôi sẽ không từ chối."

"Cơ sở dữ liệu pheromone của giáo sư Thang, anh có thể truy cập không?" Châu Kha Vũ đưa điếu thuốc vào miệng, lấy bật lửa từ trong túi ra, châm lên điếu thuốc, hít mạnh một hơi, sau đó phả ra một làn khói. "Chính là, thần không biết quỷ không hay mà điều tra một chút."

"Có thể,, nhưng là ..." Lâm Mặc cân nhắc một phen, "Dữ liệu đều đã bị mã hóa. Thứ cậu muốn điều tra, tôi chưa chắc có thể tra ra được."

"Yên tâm, tôi chỉ muốn kiểm tra dữ liệu của tôi."

"Dữ liệu ... của cậu?"

"Tôi đã kiểm tra qua một số thông tin về cơ sở dữ liệu này. Nếu đã từng quyên góp, thì sẽ tự động khớp với dữ liệu. Tôi muốn anh giúp tôi bí mật nhập bản sao dữ liệu của tôi để xem có khớp không. Nếu khớp, hãy giúp tôi xem đã quyên góp vào thời điểm nào ... Có lẽ trước đây tôi đã hiến qua một lần, nhưng lại quên mất, tôi muốn điều tra đến cùng là đã hiến vào lúc nào ... "Châu Kha Vũ lại hít một hơi thuốc," Làm ơn, đối với tôi việc này thật sự rất quan trọng. "

"Được rồi ... Tôi sẽ cố gắng hết sức."

"Cảm ơn!"

Châu Kha Vũ đột nhiên bổ sung thêm một câu, "Nhân tiện, phiền anh đừng cho giáo sư Thang biết. Với những người khác thì không thành vấn đề, nhưng nhất định đừng để người đó biết."

Tuy rằng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng Kha Vũ chỉ muốn kiểm tra tư liệu của bản thân cậu ấy, cũng không coi là trộm cắp cơ mật, Lâm Mặc cũng không hỏi nhiều, gật đầu đáp ứng: "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro