CHAP 7.1 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ y tá biết được Riki đã vào nhà vệ sinh, Châu Kha Vũ vội vàng đuổi sát theo, bước chân vào liền thấy Riki đang đờ đẫn mở vòi nước nhìn gương ngẩn người, liếc mắt thấy các cửa phòng bên trong đều mở, cậu nhanh chân đi tới khu chứa đồ lặt vặt lấy cái biển "ĐANG SỬA CHỮA" treo bên ngoài.

Riki đang miên man suy nghĩ, đột nhiên bị người đằng sau ôm lấy, hai tay bị người ta giữ chặt lại thì sợ hãi hét lên, bắt đầu vùng vẫy dữ dội, từ trong gương nhìn thấy người đang ôm mình là Châu Kha Vũ lực độ vùng vẫy mới bất giác nhẹ lại, "Kha Vũ! Cậu ... Cậu buông ra! Thả tôi ra ..."

Châu Kha Vũ xoay Riki lại, đem hai tay áp lên đỉnh đầu ép vào tường, dễ dàng khống chế chỉ với một tay.

Nhìn thấy khuôn mặt đỏ lựng vì vật lộn của Riki, Châu Kha Vũ cúi đầu hôn lên gò má kia một cái, tiếng hít thở nặng nề phả thẳng vào bên cổ khiến trái tim Riki đập thình thịch vì căng thẳng. Châu Kha Vũ nhìn vào mắt Riki, một lát sau xê dịch tầm mắt, nhìn chăm chú vào đôi môi đang hé mở vì thở của đối phương.

Ánh mắt như một con sói nhìn chằm chằm vào con mồi khiến Riki nhận ra Châu Kha Vũ muốn làm gì, cậu ta vừa sáp lại Riki liền liên tục lắc đầu tránh né, "Ừm... Kha Vũ, đừng. .. đừng như vậy ... "

Đã bị ép vào trong lồng ngực Châu Kha Vũ thì còn có thể trốn đi đâu được chứ? Cuối cùng vẫn bị môi cậu bắt được, ngậm lấy mà mút, cái lưỡi trơn trượt liếm láp không thôi, không ngừng tấn công vào khe hở giữa hai môi, cố gắng tiến vào trong miệng. Nhưng Riki một mực không muốn hé môi, mặc cho Châu Kha Vũ liếm như thế nào, anh vẫn ngậm chặt miệng chống cự.

Thấy Riki không muốn phối hợp, Châu Kha Vũ đưa tay đến trước ngực đối phương, cách một lớp áo phông xoa nắn nụ hoa, đòn tấn công bất ngờ khiến Riki sợ hãi kêu lên một tiếng. Vừa mở miệng lưỡi của Châu Kha Vũ đã nhân cơ hội chui vào, đồng thời bàn tay đang nắm lấy tay Riki cũng thả ra, đè vào gáy anh, điên cuồng dùng lưỡi quét qua miệng đối phương, cưỡng ép mút lấy đầu lưỡi.

Riki trợn tròn mắt, đôi tay vừa lấy lại tự do không ngừng đẩy ngực Châu Kha Vũ, nhưng vẫn không cách nào tránh né sự xâm nhập của môi cậu. Nụ hôn lưỡi nghẹt thở khiến lưỡi Riki như tê dại, chỗ bên dưới cũng bắt đầu nổi lên phản ứng.

Chỗ lồi lên trước ngực nhạy cảm bị tùy ý đùa bỡn, núm vú qua một lớp vải áo phông bị cọ xát phát đau, mỗi lần chạm vào đều giống như bị điện giật. Riki muốn kháng cự, nhưng môi và lưỡi đều đã bị điên cuồng chiếm đóng, dưỡng khí trong miệng dường như bị Châu Kha Vũ hút hết, Riki chỉ có thể thở gấp qua mũi, tay lại lần nữa đánh lên ngực Châu Kha Vũ. Cuối cùng cậu ta cũng rời đi, thời điểm tách ra, một sợi chỉ bạc dính theo giữa môi và lưỡi làm Riki mặt đỏ đến mang tai. Riki cả người vô lực, dựa vào bức tường sau lưng thở hổn hển, đầu vú cương cứng nhô lên trên chiếc áo phông đầy mê người, theo hô hấp phập phồng run lên.

Nhìn cảnh tượng như vậy, Châu Kha Vũ làm sao mà nhịn nổi, nhanh chóng cởi chiếc áo phông rộng rãi của Riki ra.

Phong cảnh ẩn hiện bên dưới lớp áo phông đột nhiên hiện ra trước mắt Châu Kha Vũ, núm vú tinh xảo đỏ rực, kiều diễm ướt át run rẩy đứng lên, Châu Kha Vũ nhanh chóng đưa tay nhéo nhéo, ngón tay thon thả trêu chọc đầu vú dựng thẳng.

"Tôi cầu xin cậu ... Không ... Muốn ..." Riki cả người xụi lơ vô lực chống cự, chỉ có thể khó khăn cầu xin tha thứ.

"Thời điểm anh chủ động đem thứ này nhét vào miệng em sao không nói không muốn đi?" Châu Kha Vũ dùng móng tay nhẹ khựi đầu vú hấp dẫn, ngón tay dùng sức bóp nắn, nhào nặn như muốn đem đầu vú sưng lên ép trở về hình dáng cũ, "Em vẫn thích thời điểm anh chủ động hơn."

Riki hô hấp dồn dập, yếu ớt dựa vào tường, đầu vú đột nhiên bị ngậm lấy, dòng điện tê dại từ đầu vú truyền đến toàn thân, thẳng tới khoang sinh sản. Đầu lưỡi ẩm ướt cố ý áp vào đầu vú mà cọ tới cọ lui, khiến điểm vốn đã nhạy cảm càng trở nên yếu ớt, nhũ hoa bị hôn mút chùn chụt vang dội, Riki không nhịn được ậm ừ hai tiếng.

Nghe thấy tiếng Riki kêu rên thoải mái, Châu Kha Vũ lại hung hãn mút mạnh một cái mới buông ra đầu vú bóng lưỡng nước bọt, "Đáng tiếc, bây giờ không có sữa."

"Đừng nói nữa!" Riki vừa xấu hổ vừa tức giận.

Châu Kha Vũ cười, xoay Riki lại, để cả người Riki nằm trên bồn rửa mặt, gập người duỗi thẳng thắt lưng, đem hai tay tách ra đè xuống, thân thể nặng nề áp sát vào phần eo hông cong hoàn hảo.

"Ưm!" Đầu vú nhạy cảm chạm phải bệ đá mát lạnh, sự tiếp xúc lạnh lẽo đột ngột khiến Riki giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng lại bị mạnh mẽ áp vào bồn rửa tay không cách nào nhúc nhích.

Bốn năm qua đi, Châu Kha Vũ dường như đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, Riki nghĩ, trước kia lúc đỡ mình lên nhà còn nghiến răng nghiến lợi dùng sức đến cả người đỏ bừng bừng.

Riki bụng bị đè trên thành bồn rửa tay, hai tay bị Châu Kha Vũ giữ chặt, nửa người trên ép chặt trên thành bồn, hai bờ mông căng tròn nhổng lên phía sau. Hơi thở nặng nề phun bên tai Riki làm hơi thở của anh cũng trở nên gấp gáp, "Đừng như vậy ... Kha Vũ!"

Riki vùng vẫy chống cự, cặp mông đàn hồi theo đó không ngừng cọ xát hạ thể Châu Kha Vũ, vô tình trêu chọc dây thần kinh dục vọng của cậu ta.

Châu Kha Vũ hạ thân phồng lên thẳng tắp, trực tiếp trượt lên xuống rãnh mông Riki, thỉnh thoảng đỉnh vào hoa huyệt mẫn cảm, xúc giác tê dại mãnh liệt tràn vào xương cốt, dục vọng bị một mực đè nén dần dần dâng lên.

"Không muốn ... Đừng ở đây, sẽ có người ..." Riki chịu đựng sự xao động dưới thân, cố gắng thuyết phục Châu Kha Vũ dừng lại. "Đây không phải là nơi cậu làm việc sao? Bị nhìn thấy thì làm sao bây giờ? "

"Vậy thì để cho họ nhìn ..." Châu Kha Vũ thản nhiên nói, "Hôm nay là ngày đầu tiên anh biết em sao? Em nghĩ chuyến xe buýt lần đó đủ để anh nhận ra em là người như thế nào rồi."

"Kha Vũ... cậu không nên như này, không phải sao?" Riki gấp đến độ nước mắt sắp rơi.

Châu Kha Vũ áp chóp mũi vào cổ Riki, hơi thở ấm áp tấn công làn da mẫn cảm, "Mấy năm qua anh không nhớ em tí nào sao?"

Riki không biết phải trả lời như thế nào, chỉ có thể lắc đầu một cái.

"Nhưng em nhớ anh đến sắp phát điên rồi!" Châu Kha Vũ buông tay Riki ra, nhấc Riki lên bồn rửa mặt, để anh quỳ lên. Cong người về phía trước, dùng hai tay chống đỡ.

Riki cố gắng thoát khỏi vòng tay của Châu Kha Vũ, nhưng tư thế quỳ không thể dùng hết sức lực, từ đầu đến cuối tránh không thoát. Nhìn bản thân trong tấm gương trước mặt, thật giống như một con chó cái, ưỡn mông chờ người khác đâm vào. Sắc ửng hồng lập tức trở lại trên má, anh nhanh chóng quay đầu đi, không muốn nhìn nữa.

"Còn ngại ngùng cái gì nữa? Đây không phải là tư thế yêu thích của anh trước đây sao?" Châu Kha Vũ cười một tiếng, đem quần kể cả quần lót kéo xuống. "Vẫn dễ dàng cởi ra như mọi khi."

"A... đừng!" Bờ mông trắng nõn mềm mại đột nhiên lộ ra ngoài, Riki thẹn thùng kêu lên một tiếng, vội vàng vươn tay chặn lại.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng dùng dằng muốn chạy trốn của Riki trong gương, Châu Kha Vũ trong lòng nổi lên sự vui vẻ không cách nào giải thích được, bắt đầu tùy ý xoa nắn cặp mông thịt trắng nõn của anh, hình dáng và cảm giác vẫn giống như bốn năm trước, hơn nữa còn co giãn hơn một chút. Cặp mông trắng như tuyết dưới sự cọ xát dần dần đỏ lên, hình ảnh đẹp đến nao lòng, Châu Kha Vũ không nhịn được cúi đầu cắn một cái.

"A... Đừng cắn... Ưm!" Riki sợ hãi kêu lên, Châu Kha Vũ vội vàng buông ra, trên mông liền xuất hiện vệt nước kèm theo dấu răng.

Rõ ràng là bản thân cắn, nhưng nhìn vết tích, Châu Kha Vũ lại không khỏi cảm thấy xót xa, đưa tay ra xoa xoa, "Còn đau không?"

Riki gật đầu một cái, rồi lại lắc đầu, không biết có phải muốn nói đau hay không, "Cậu thả tôi ra được không? Kha Vũ..."

"Được." Châu Kha Vũ miệng nói được, nhưng không tránh đi, thay vào đó, cậu vươn bàn tay vốn đang xoa dấu răng đến giữa khe mông, "Làm xong rồi thả."

Đầu ngón tay nhẹ chạm nơi cửa hang, toàn thân Riki trở nên tê dại, giữa môi phát ra tiếng ngâm nga nhỏ xíu, hàm răng trắng khẽ cắn lấy bờ môi đầy đặn, cơ thể không tự chủ chậm rãi vặn vẹo, "A ... không! Kha Vũ ... Nơi đó ... đó ... ... Không ... Đừng chạm vào... "

Châu Kha Vũ sẽ nghe theo anh sao? Đầu ngón tay dính chút nước chậm rãi thăm dò lỗ huyệt chật hẹp, vách thịt căng thẳng từ từ bị đẩy ra, ngón tay chậm rãi xoay vòng, ngay sau đó ngón thứ hai cũng tiến vào.

Thân dưới càng lúc càng trướng, cuốn theo cảm giác ngứa ran lan tràn khắp cơ thể khiến Riki quên cả việc né tránh. Tiếng nước mơ hồ lăn tăn trong phòng vệ sinh trống trải, dâm dịch trong lỗ huyệt theo chuyển động của ngón tay không ngừng tràn ra, nhỏ xuống. Trên bồn rửa mặt lưu lại một vệt nước dâm mỹ, đó là phản ứng động tình của Riki, nhưng một lúc sau khi cơ thể thích ứng với sự ra vào của ngón tay, vách thịt không ngừng co rút lại.

Chỉ như vậy căn bản không thể thỏa mãn sự trống rỗng nơi dưới thân được.

Không đủ ... Nghĩ như vậy, cơ thể Riki bất giác nghênh hợp ngón tay của Châu Kha Vũ, dáng vẻ phóng túng dâm đãng không gì sánh được. Anh ngửa đầu say sưa rên rỉ, trong lúc lơ đãng nhìn đến đôi mắt rực lửa của Châu Kha Vũ từ trong gương, lại hốt hoảng cúi đầu.

Châu Kha Vũ vội vàng gấp rút tấn công, rút ngón tay ra khỏi người anh ngồi xổm xuống, tách ra cặp mông trắng nõn căng thịt, nhếch miệng lên.

Đôi môi nóng ẩm không nhanh không chậm liếm láp, đầu lưỡi đảo đến đâu để lại những dấu vết ướt át đến đấy, Riki cảm giác như có một con rắn ở trên mông mình tùy ý trườn lên, từ bờ mông căng mọng đến rãnh mông hun hút, con rắn trượt từ rãnh mông xuống cái lỗ rồi mất hút.

Khi miệng của Châu Kha Vũ đụng phải cửa động, Riki ý thức được nguy cơ, ngay khi lỗ huyệt trơn trượt bị liếm đến, Riki vội vàng dùng chân kẹp chặt đầu Châu Kha Vũ để ngăn đôi môi và cái lưỡi ướt át di chuyển thêm nữa. Chỉ là cái kẹp này không ngờ lại kẹp cho lưỡi của Châu Kha Vũ nhích gần hơn đến miệng huyệt, cái lưỡi rắn chắc linh hoạt vặn vẹo càng đi vào sâu hơn.

"A ... A ... Ưm ... A ..." Riki toàn thân chấn động, không ngừng phát ra tiếng rên yêu kiều, nơi động nhỏ bị liếm qua giống như bị bôi lên thuốc kích dục, càng lúc càng ngứa.

Châu Kha Vũ tham lam mút vào, thỉnh thoảng đem đầu lưỡi đỉnh sâu vào, Riki không khỏi vặn vẹo cái mông, không biết là đang giãy dụa hay nghênh hợp chào mời Châu Kha Vũ liếm láp, bờ môi duyên dáng rên to, "A ... Ah ... Không muốn hút " "Không được ... Ha ..."

Tuy nhiên, nơi đó vẫn bị thâm nhập, âm thanh bú mút "tách tách" phát ra vang dội rõ ràng trong phòng vệ sinh, không ngăn nổi khoái cảm và nhu cầu từ trong cơ thể phun ra ngoài. Tiếng rên rỉ dần dần không kìm nén nổi, nước nhờn liên tục chảy ra khỏi hang sâu, làm cho hơn nửa khuôn mặt Châu Kha Vũ ướt sũng, cậu đứng dậy lau đi nước trên mặt, "Vẫn nhạy cảm như cũ ... "

Riki khẽ rên rỉ, "A ... Đừng làm loạn nữa ... Ta không muốn ... A!"

"Không muốn? Anh đã chảy nhiều nước đến như vậy rồi. Rõ ràng thoải mái đến không chịu nổi." Châu Kha Vũ đứng thẳng dậy, dùng một tay đè lên cổ Riki để anh không còn đường phản kháng, một tay kéo ra dây quần cùng quần lót, thả ra dương vật đã dựng đứng của mình trượt lên trượt xuống rãnh mông đối phương.

Cái lỗ trơn trượt bị dương vật nóng bỏng cọ xát theo những chuyển động tròn đều, đốt lên dục vọng trong Riki nhưng lại chậm chạp không vào, cảm giác trống rỗng bên dưới khiến Riki vô lực chống cự, miệng bắt đầu cầu xin sự tha thứ, "Kha Vũ ... Không .... Muốn ...... "

Cũng không biết là đang cầu xin Châu Kha Vũ dừng lại, hay là van xin cậu ta mau mau tiến vào.

"Không muốn cái gì?" Châu Kha Vũ đỡ đỡ mắt kính, chiêm ngưỡng dáng vẻ động tình ngon lành của Riki trong gương. Dương vật xoay tròn cọ xát nơi lỗ hoa nóng ẩm nhạy cảm, thỉnh thoảng lại chen đầu rùa vào rồi lại rút ra.

"Không muốn cọ xát... Làm ơn ..." Riki chỉ cảm thấy hậu huyệt bên trong như có kiến bò, trống rỗng khổ sở, vô lực chống cự.

"Vậy thì theo anh, không cọ nữa." Châu Kha Vũ dừng động tác, nhìn Riki chằm chằm, "Sau đó thì sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro