Chương 4 : Tuyệt sát 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thể bởi vì bây giờ là buổi tối, phần lớn mọi người đều ở trong phòng của mình, hoặc là tại bên ngoài tản bộ, căn bản là không có người khác ở đây nhìn thấy một màn như vậy.

"Ừ. . . . Ừ. . . ." Cô nàng bikini rên rỉ ra tiếng, từ từ đáp lại nụ hôn ghê tởm kia, cô một cái tay xoa trên bộ ngực trần trụi của Nghiêm Yên Quốc, một cái tay khác từ từ đi tới nửa người dưới của ông ta, trượt vào trong quần ông ta, bắt lấy thứ phái nam của ông ta, vuốt ve qua lại.

Đàn ông đều như nhau, động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, cô cũng không tin bọn họ bất bại ở dưới váy màu thạch lựu của cô, đến lúc đó cô có thể làm phu nhân nhà giàu, muốn ở bên ngoài nuôi bao nhiêu tình nhân thì nuôi bấy nhiêu. Chắc chắn lão già háo sắc như Lý Thanh Quốc căn bản không có cách thỏa mãn cô, cô cũng không nguyện cả đời ở bên ông ta sống qua

Thật vất vả thang máy mới tới, hai hộ vệ trong đó tiến vào thang máy tuần tra, không có phát hiện cái gì khác thường, mới mở đường cho Nghiêm Yên Quốc vào. Ông ta không dừng lại động tác chút nào, ôm cô nàng bikini tiến vào trong thang máy, tiếp tục càng thêm điên cuồng đòi lấy, tay đang chuẩn bị rút đi phần vải cuối cùng trên người cô, nhưng không ngờ lúc này cánh cửa thang máy vốn khép chặt từ từ mở ra.

Ông ta chưa thỏa mãn dục vọng dừng động tác lại, nhìn cửa thang máy mặc dù nơi này là thành A, nhưng ông ta cũng biết không ít người, một chính khách nhân sĩ quan trọng như ông ta tuyệt đối không thể cho người ta bắt được nhược điểm, nếu không kiếp sống chính trị của ông ta sẽ hoàn toàn phá hủy.

Cửa thang máy mở ra, một nam hài tuyệt mỹ mặc bộ vest màu trắng chậm rãi tiến vào thang máy, Nghiêm Yên Quốc nhìn đến ngơ ngẩn, trên cái thế giới này thậm chí có người đẹp như vậy, cô nàng bikini trong ngực ông ta mà so sánh với cậu ta, quả thật chính là hạt bụi bẩn thỉu.

Cô nàng trần trụi vốn đang nhắm mắt lại không cảm nhận được động tác của người kia nữa, nghi ngờ mở mắt lập tức nhìn thấy thần thái ngây người của ông ta, theo ánh mắt nhìn sang, một cậu trai tuyệt mỹ mỉm cười đứng ở bên ngoài thang máy, giống như một đóa hoa nhài mát mẻ.

Sau khi cô nàng nhìn thấy người  tuyệt mỹ đứng ngoài kia không biết đẹp hơn mình bao nhiêu lần và biểu tình sững sờ của Nghiêm Yên Quốc, trong mắt chợt lóe lên ghen ghét, kiều mỵ ôm cổ ông ta làm nũng nói: "Ừ. . . . Sao anh dừng lại, người ta không làm."

Thấy vẫn chẳng hề có động tác, cô nàng ghen tỵ trợn mắt nhìn Vương Nguyên một cái, nâng bộ ngực kiêu ngạo của cô ta lên, căm thù nhìn cậu

Vương Nguyên thầm than một tiếng, cũng may là chưa tới muộn, nếu không sẽ phải tiêu hết thời gian dài hơn mới giết được Nghiêm Yên Quốc, nhìn bộ dáng ông ta và người phụ nữ trần truồng này, ghê tởm đến phát nôn, này quả thật háo sắc như tin đồn, chỗ này vẫn là ở bên ngoài mà đã không kịp đợi như thế….

Người phụ nữ này cũng thiệt là, thật mất mặt của phụ nữ, trần truồng ở bên ngoài như vậy, cô ta không ngại sao? Còn có Nghiêm Yên Quốc sao lại ngây ngốc, chẳng lẽ đã bị mình mê hoặc!

Vương Nguyên giấu suy nghĩ, nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại đen bóng, mỉm cười đi vào thang máy.

Sáu hộ vệ nhìn thấy động tác của Vương Nguyên, cảnh giác ngăn cản hành động của cậu, trong nháy mắt cậu lại bày ra khuôn mặt giống như một con thỏ trắng nhỏ bị hoảng sợ, chọc người trìu mến. Không thể không nói sát thủ đứng đầu thế giới như Vương Nguyên không chỉ có bề ngoài quyến rũ người khác, còn có thông tuệ không thua gì đàn ông, càng có thiên phú diễn trò, đủ để cầm giải thưởng lớn quốc tế Oscar rồi.

"Càn rỡ! Lui ra." Nghiêm Yên Quốc  nhìn thấy bộ dáng của Vương Nguyên, trong nháy mắt tỉnh táo lại, giận dữ hô to sau đó bỏ qua cô nàng trong ngực, kéo quần, đi tới bên người Vương Nguyên.

"Ai yêu. . . . Má ơi, đau chết mất. . . ." Cô nàng ngã xuống đất, kịch liệt la ai oán, bộ ngực kiêu ngạo của cô sắp biến hình, cô đã tốn vài chục vạn làm ra, đau lòng chết mất.

"Thiếu gia, vô cùng xin lỗi, mời cậu vào! Thiếu gia đến lầu mấy?" Nghiêm Yên Quốc vô cùng nhiệt tình hỏi.

_____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro