Chương 5 : Tuyệt sát 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Phiền toái đến lầu năm." Vương Nguyên tiến vào trong thang máy nhỏ giọng nói ra, sau đó xoay người nhìn những con số nhảy lên trong thang máy, trong lòng đang tính toán lúc nào giết chết Nghiêm Yên Quốc mới thỏa đáng.

Nghiêm Yên Quốc nhấn số 5, sau đó mắt không ngừng qua lại di động ở trên người Vương Nguyên, khiến cậu hận không thể lập tức làm thịt lão già háo sắc này.

Báu vật a, báu vật, quả thật chính là một báu vật, vóc người còn đẹp hơn cô nàng bikini kia, công phu trên giường nhất định vô cùng không tệ,  Nghiêm Yên Quốc nghĩ thầm.

Sáu vệ sĩ áo đen nhìn động tác của Vương Nguyên, phát hiện cậu từ khi đi vào đến bây giờ đều một mực nhìn con số nhảy lên trong thang máy, không có chút động tác nào, cũng buông lỏng cảnh giác, dù sao một người con trai nhu nhược như vậy có thể có năng lực gì.

Đing. . . . . . .

Khi con số trong thang máy dừng ở số 5, cửa thang máy mở ra, Vương Nguyên đi từ từ ra thang máy, sau đó ngồi xổm xuống, cầm một cái khăn giấy trong tay, từ từ lau giầy. Bởi vì động tác của cậu lộ ra bắp đùi tuyết trắng mê người, Nghiêm Yên Quốc nhìn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.

Nhìn thấy Vương Nguyên  đi ra khỏi thang máy, sáu vệ sĩ cũng buông lỏng cảnh giác trong nháy mắt.

Khi thang máy sắp đóng lại, cậu nhanh chóng ném thuốc nổ mô hình nhỏ giấu ở bắp đùi vào thang máy, sau đó thang máy lập tức đóng lại, chỉ nghe ‘ đùng ’ một tiếng, cả tầng lầu đều hơi chấn động, Vương Nguyên  mỉm cười đứng lên, vỗ tay một cái, sau đó chuẩn bị rời đi hiện trường.

Đây là thứ cậu vô tình làm ra, không ngờ hiệu quả cũng không tệ lắm, xem ra kỹ thuật chế tạo máy móc của cậu đã quá cao.

Thật là tiện nghi lão già này rồi, trước khi chết còn khiến đại thiếu gia hy sinh nhan sắc. Cậu nhớ không rõ đã bao lâu chưa lợi dụng sắc đẹp để hoàn thành nhiệm vụ, chỉ vì cậu không thích, huống chi trong nhà còn có một người đàn ông bá đạo.

Nghĩ đến người đàn ông trong nhà, trên mặt Vương Nguyên lộ ra ánh sáng yêu say đắm. Trước kia cậu vốn chỉ muốn dạo chơi nhân gian, chưa từng nghĩ tới sẽ cắm đầu ngã vào trong ổ tình yêu, hơn nữa còn vui vẻ chịu đựng như thế.

Người đàn ông trong nhà yêu cậu đến như thế, cậu dĩ nhiên sẽ không để ý thỉnh thoảng ứng phó những người nịnh nọt làm người ta ghét giùm anh, ở nhà làm một phu nhân giàu có được sủng ái, tuy nhiên có lúc thật nhàm chán nên chạy đi làm nhiệm vụ.

Khi Vương Nguyên nghĩ tới, ai biết cửa thang máy vốn đang đóng trong nháy mắt mở ra, mà người vốn nên bị cậu làm nổ chết giờ phút này bộ mặt như cục than đen, ho khan, chỉ thấy trên đất có một thi thể nữ, là cô nàng bikini vừa rồi, sáu vệ sĩ và Lý Thanh Quốc vẫn bình yên vô sự.

Nhưng trong thang máy chẳng biết lúc nào có thêm hai người áo đen lạnh lùng, chẳng lẽ bọn họ chính là người ở chỗ tối bảo vệ Lý Thanh Quốc? Xem ra năng lực cũng khá mạnh, vừa rồi cậu ở trong thang máy chỉ cảm thấy có hai cỗ hơi thở lạnh như băng, cho nên mới suy đoán chỗ tối có hai người, còn có bọn họ bởi vì Vương Nguyên cậu tiến vào mà hơi dao động, khiến cậu càng thêm xác định.

Sắc đẹp có lúc cũng là một loại chuyện tốt, nếu không người chỗ tối cũng sẽ không bại lộ nhanh như vậy.  Những người này luôn cảnh giác, vì nếu làm một vệ sĩ mà dễ dàng nbị sắc đẹp mê hoặc, thì chủ nhân của bọn họ tùy thời đều có nguy hiểm tánh mạng, chỉ là cậu không hề thấy đáng tiếc, bởi vì giờ khắc này người phải chết chính là Nghiêm đại tham quan mà bọn họ bảo vệ, còn người muốn giết ông ta chính là cậu.

Liếc về phía tử thi thê thảm không nỡ nhìn trên đất, Vương Nguyên nhíu nhíu lông mày xinh đẹp, mới vừa hai người kia vẫn còn nhiệt liệt triền miên ở trong thang máy, biểu diễn một bộ Xuân Cung Đồ sống sờ sờ, vào lúc này cũng đã trở thành thứ để Nghiêm Yên Quốc ngăn cản bao thuốc nổ, thật đúng là vô tình!

Sáu vệ sĩ nhìn thấy Vương Nguyên, lập tức toàn thể vây công, khắp nơi ra chiêu ác, không hề bởi vì cậu là một người yêu mị mà thẳng thừng, không chút lưu tình.

"Đừng tổn thương cậu ta, khụ khụ khụ. . . . Bắt sống, khụ khụ khụ. . . ." Nghiêm Yên Quốc lên tiếng nói, cuối cùng không chống lại sắc đẹp hấp dẫn.

Sáu vệ sĩ nghe được lời ông ta nói, hiển nhiên có xuống tay lưu tình, nhưng Vương Nguyên là ai? Cậu tuyệt đối sẽ không bởi một câu nói của người khác mà cảm động, hơn nữa còn là người mơ ước sắc đẹp của cậu, dĩ nhiên trừ ông xã thân yêu ra.

Vương Nguyên tăng nhanh động tác trong tay, động tác của mọi người đều hung ác trí mạng, chơi cận chiến với cậu, những người này cũng còn chưa có tư cách. Thời gian của cậu không nhiều lắm, muốn dùng thời gian ngắn nhất giết chết mục tiêu nhân vật.

Vương Nguyên hung ác quét ngang chân, đồng thời tay phải mạnh mẽ bổ vào trên cổ một người áo đen, trong nháy mắt hai người áo đen ngã xuống đất, đau kêu lên.

Cậu cũng không có bởi vì như vậy mà dương dương đắc ý, ngược lại nhanh chóng lướt qua bên người một người khác, từ bên ngoài nhìn qua tựa như là tinh linh đang bắt đầu nhảy múa, mà động tác tuyệt mỹ lại mang theo hơi thở tử thần, khiến máu người áo đen nghịch chuyển, đau tận xương cốt.

Bọn họ không biết hung khí của cậu là cái gì, đến tột cùng làm sao phát ra hung khí, bọn họ chỉ biết chờ bọn họ phản ứng kịp, cổ đã có một vết rách thật nhỏ, mà tánh mạng của bọn họ vào thời khắc này cũng kết thúc.

Bọn họ run rẩy muốn nói gì, nhưng thủy chung không có hơi sức. Chỉ có Vương Nguyên mới biết bọn họ muốn nói cái gì, bởi vì tin đồn hung khí giết người của sát thủ ' Thiên Ái ’ đứng đầu thế giới là thần bí nhất, hơn nữa mau, chính xác, hung ác, vết thương đều trúng động mạch cổ, bọn họ đại khái cũng đoán được thân phận của cậu rồi! Chỉ là thời gian đã chậm quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro