Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*****

Hành động và câu nói của hắn khiến tâm cậu rối loạn cậu dẩy mạnh hắn ra không nói gì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng. Hắn muốn nắm lấy cậu nhưng nghĩ sao lại thôi, lòng thoáng chút buồn nhưng có lẽ là cậu chưa kịp thích ứng, là hắn quá vội vàng chăng? Cậu chạy ra khỏi phòng tổng giám đốc liền một mạnh chạy vào nhà vệ sinh đóng chặt cửa tay ôm lấy ngực thở hổn hển dựa vào cửa, đưa tay chạm lên môi mình cảm giác ướt át đến tay khóe môi bị hắn cắn rách đỏ, nghĩ lại tình hình lúc đó không ngờ cậu lại có cảm giác với hắn, bị hắn cắn đau lại là có chút hụt hẫng đi. Nụ hôn này rất mãnh liệt cảm giác như muốn nuốt chọn cậu vậy nó không giống nụ hôn đầu của cậu với Tuấn Khải nụ hôn nhẹ nhàng pha một chút đùa giỡn, nghĩ như vậy tim cậu đập loạn lên. Cậu đi đến bồn rửa mặt vặn ra vòi nước tạt thẳng làn nước lạnh lên mặt rồi ngẩng đầu lên nhìn mình trong gương, tóc mái bị nước làm dính lại với nhau từng giọt nước từ tóc rỉ xuống, khuôn mặt có chút phiến hồng.

"Nghĩ vỡ vẩn gì vậy?" Cậu tự nói chính mình.

Cậu đã ở trong phòng vệ sinh rất lâu rất lâu, đến khi có thể bình tĩnh lấy lại vẻ lãnh tĩnh của mình mới quay trở về phòng làm việc.

"Thiên Tỉ môi em bị làm sao vậy?" Cậu vừa ngồi xuống ghế thì liền bị chị nhân viên A bên cạnh hỏi đến.

"A~ đúng đó môi em bị làm sao vậy? Mới mang tập tài liệu lên cho Đường Tổng quay lại môi đã rách như vậy, không lẽ...không lẽ...." Nhân viên B lên tiếng đầy nghi hoặc.

"Hai người có JQ?" Nhân viên C hét lên.

"Thật sao?" Nửa văn phòng hướng mắt đến cậu hỏi.

Cậu là quá đối sợ những con người này đi không chỉ nữ mà cả nam cũng vậy, sao hỏi người ta nhiều đến như vậy? Nếu nói thật chắc hẳn không ít người sẽ phụt máu mũi, té ghế hay lật bàn cho mà xem.

"Ah~ cái này...cái này là hồi nãy em bất cẩn nên...nên cắn phải" Cậu cười gượng gạo trả lời.

"Thật sao?"

"Thật không?"

"Bất cẩn có thể thành như vậy?"

"Tin được không?"

Mọi người cứ nhao nhao lên quay qua hỏi nhau rồi lại nhìn đến cậu.

"Mọi người làm gì mà ồn ào vậy? Đây là công ty không phải cái chợ quay trở lại làm việc đi" Lương Vĩ từ trong bước ra lãnh đạm nói.

Lương Vĩ nói rồi nhìn đến cậu, ánh mắt không chút khó chịu hay gì cả chỉ đơn giản là nhìn qua thôi. Cậu khẽ cúi đầu tỏ vẻ cảm ơn vì đã giúp cậu giải vây.

~~~

Cuối cùng đến 5 giờ chiều, ai ai cũng đang thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị về, cậu cũng như bao người thụ dọn lại một chút giấy tờ lộn sộn trên bàn rồi nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc.

Đường Tưởng Ân bước ra khỏi thang máy đã nhìn thấy phía xa đại sảnh có một cô gái ngồi đó, hắn không chần trừ bước đến phía kia.

"Đường Hân!" Hắn lên tiếng.

Đường Hân đang ngồi thì nghe ai đó gọi mình liền đứng dậy quay đầu.

"A~ Tưởng Ân, em về khi nào vậy?" Cô hơi bất ngờ nhưng cũng vui vẻ hỏi.

"Chị đến Đường Vương sao không nói trước để chị ngồi đại sảnh thế này..."

"Chị đến không phải vì công việc nha, chị là đến đón người thôi" Đường Hân lại gần định khoát lấy vai hắn nhưng hắn lại quá cao không như Thiên Tỉ kia cô có thể dễ dàng khoát vai, vậy nên cô chỉ có thể ghé sát với hắn cười cười.

Hành động này của cô khiến tất thảy bao nhiêu người ở đây đều sửng sốt, tất nhiên ai cũng thắc mắc cô là ai? Tại sao với tổng giám đốc lại thân mật như vậy? Chắc hẳn là người tình của Đường Tổng chăng?....Hàng tá câu hỏi được nói ra, các nữ nhân viên thì người ngưỡng mộ cô có người thì khinh bỉ cô cũng có, sao cô có thể thân mật với Đường Tổng của họ.

"Đón người? Chị lại quen ai trong Đường Vương đây?" Hắn miệng hơi cong lên hỏi.

"A~ người đó, à kia rồi" Đường Hân định nói nhưng thấy cậu đã xuống nên tiện chỉ ra sau.

Hắn theo động tác của Đường Hân liền quay ra sau liền phát hiện đó là cậu.

"Là cậu ấy sao?" Hắn hỏi.

"Đúng đúng"

"Thiên Tỉ" Đường Hân gọi cậu.

Thiên Tỉ cũng đã thấy được Đường Hân nhưng không phải chỉ mình cô mà là cả hắn nữa cậu nhíu mày, hắn làm gì? Cậu đi đến trước mặt Đường Hân và hắn.

"Đường Tổng, Hân Tỉ" Cậu khẽ cúi đầu chào.

"Đường Hân chị và Thiên Tỉ là cái gì quan hệ vậy?" Hắn hỏi.

"Rất đặc biệt nha"

Nghe được câu 'Rất đặc biệt' kia hắn nhíu mày nhìn đến cậu, cậu bị hắn nhìn như vây liền hơi cúi đầu.

"A~ Thiên Tỉ môi em làm sao lại bị rách như vậy?" Đường Hân đưa tay nâng cằm cậu lên nhìn.

Cậu bị hỏi lại nhớ đến lí do tại sao nó ra như vậy mặt liền có chút đỏ hồng ánh mắt hướng nhìn đến hắn một chút lại quay lại với Đường Hân.

"Cái này..."

"Là em cắn" Hắn lên tiếng cắt lời cậu.

Đường Hân nghe vậy liền mắt chữ O mồn chữ A quay lại nhìn hắn.

"Th...Thật sao?" Đường Hân nuốt khan một ngụm hỏi.

"Đương nhiên" Hắn vẫn một vẻ bình thản nói, không ngờ hắn lại bá đạo như vậy có thể giám nói thẳng luôn cơ.

"Thiên Tỉ chẳng phải em nói em với..." Đường Hân quay lại với cậu.

"Hân tỉ, là hiểm lầm chúng ta mau đi thôi" Cậu vừa dứt cậu liền kéo Đường Hân đi.

"Tưởng Ân để lần sau" Đường Hân còn vẫn cố quay lại nháy mắt với hắn một cái.

Hắn không nói gì nữa khóe miệng cong lên một rồi cũng từ từ bước khỏi Đường Vương. Hiện tại đại sảnh Đường Vương là đang loạn lên hết đi, sau một màn lúc nãy tất cả đều cho đó là một mối tình tay ba vì chỉ đứng xa không nghe họ nói gì nên đâu biết gì, theo họ nhìn thì Đường Tổng bị mỹ nam phòn kế hoạch lên mặt cuỗm mất tình nhân, vậy là Đường Vương hiện tại ai nãy cũng đang thì thầm to nhỏ về chuyện này.

~~~

Kéo Đường Hân đã đi khá xa Đường Vương cậu liền bỏ cô ra, không nói gì nữa liền bước đi trước.

"Này, Thuên Tỉ nãy Tưởng Ân nói là thật sao? Em bị...bị nó...CẮN thật sao?" Đường Hân chạy nhanh đến luồn tay qua ôm lấy cánh tay cậu cố nhấn mạnh từ 'cắn' kia.

"..." Cậu không trả lời mặt vẫn có chút phiến hồng.

"Chẳng phải em nói đã có..."

"Dừng, chị đừng nhắc chuyện cũ được không?" Cậu dừng lại nhìn đến Đường Hân nói.

"A~ được. Mà em và Tưởng Ân là quan hệ gì vậy?" Đường Hân cườ cườ hỏi.

"Từng là đồng học, giờ là cấp trên của em" Cậu lạnh nhạt nói.

"Chỉ vậy thôi sao? Vậy cái lúc nãy.." Đường Hân nghi hoặc.

"Chị còn muốn biết gì nữ hả?" Cậu trừng mắt với cô.

"Haha không có, không có. Đi, chúng ta đi ăn món Nhật" Nói rồi Đường Hân lại khoát lấy tay cậu kéo đi.

Không ai biết được cách đó không xa có ai đó đã hoàn toàn nhìn thấy toàn bộ hình ảnh vừa nãy, họ thật sự là quá thân mật.

"Tiêu Lâm, đó chẳng phải Thiên Tỉ sao? Em ấy trở về Bắc Kinh khi nào sao anh không báo cho tôi?" Nam nhân một thân vest đen ngồi ghế sau xe lên tiếng.

"Cậu ấy cũng vừa mớ trở lại hiện đang làm việc tại Đường Vương, tôi làm việc chậm chạp mong cậu bỏ qua" Người tên Tiêu Lâm lên tiếng giải thích.

"Đường Vương? Là công ty của Harry sao?"

"Vâng, thưa thiếu gia"

"Vậy còn cô gái kia? Sao lại với em ấy thân mật như vậy tôi cũng chưa từng nghe anh nói qua" Nam nhân nhíu mày nói.

"Cô gái đó...đó là Đường Hân con gái của Đường Yến Hưng là chị họ của cậu Harry, hồi trước bên Thượng Hải cậu Thiên Tỉ là nhờ cô ta chiếu cố tôi đã điều tra nhưng không rõ quan hệ của họ là gì nên đã không nói cho cậu" Tiêu Lâm tay nắm chặt vô lăng chán đã đổ mồ hôi hột.

"Chuyện lớn như vậy lại không báo lại với tôi anh muốn mất việc sao?" Nam nhân nói ngữ khí lạnh hơn vài phần.

"Thiếu gia...."

"Tiếp tục lái xe về Vương Gia đi, bay lâu như vậy tôi mệt rồi không nói chuyện này nữa" Nam nhân nhắm lại mắt lãnh đạm nói.

"Vâng"

Chiếc Lamborghini trong phút chốc đã khởi động quay đi về hướng ngược lại.

----------End Chap 25-----------

~Mộ_Mộ~
@31072017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro