Chap 53: Lời nói dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy nói khi ở khách sạn thái độ của Giang Mạc Viễn có phần ác liệt, nhưng sau lại an bài đưa Ngải Niệm vào ở nhà mới, bởi vì Ngải Niệm quyết sống chết cũng phải ly hôn, đồng thời sợ đứa bé bị mẹ chồng cướp đi, nghĩ tới nghĩ lui quyết định trước tiên đem con của mình đến Bắc Kinh, thứ nhất ly hôn chuyện này nhất định là giấy không thể gói được lửa, thứ hai cũng có người giúp một tay chăm sóc Ngải Niệm cùng đứa bé. Mẹ Bộ Binh mới bắt đầu chết sống không đồng ý, lại đang dưới tình thế cấp bách nói rất nhiều lời không dễ nghe, mà Bộ Binh mặt không hòa hoãn, may có Gi­ang Mạc Viễn cùng Mạnh Khiếu tại đó áp lực cũng đành phải tạm gác thôi.

Xe của Gi­ang Mạc Viễn cùng Mạnh Khiếu tất cả đều dừng ở dưới bãi đậu xe khách sạn, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ đang nói chuyện phiếm, Trang Noãn Thần cùng Hạ Lữ  đứng ở 1 góc thang máy đều không nói chuyện, chờ ra khỏi thang máy đến gần xe, Mạnh Khiếu suy nghĩ một chút đề nghị câu, “Dù sao trời sắp sáng, nếu không cùng nhau ăn sáng một chút chứ?” Bên cạnh sắc mặt Hạ Lữ hơi có vẻ xấu hổ, mà vẻ mặt Trang Noãn Thần nhìn qua cũng không tự nhiên. Gi­ang Mạc Viễn đem biểu tình hai người không biến sắc nhét vào đáy mắt sau nhàn nhạt đảo vòng tròn, “Tìm chỗ nào nhanh một chút, hôm nay đang lúc tương đối vội.” Thấy thế, Trang Noãn Thần ngược lại có chút dở khóc dở cười, nhẹ nhàng lắc đầu một cái, “anh nói em đều hiểu, hai người bọn họ ở chung một chỗ đến tột cùng cái dạng gì thật ra thì em cũng không biết. Nhưng Bộ Binh thật sự là quá đáng bực?” Nói đến chỗ này lại than một tiếng, “Tuy nói hiện giờ thịnh hành, nhưng bò không uống nước chẳng lẽ còn có thể ép đè đầu sao? Nếu em nói ngay tại lúc này đàn ông không thể nhịn được dụ dỗ, đã từng thề ước tất cả biến thành lời nói dối, còn nói Có da có thịt làm cho người ta không phân rõ thật giả.”

Mở điều hòa, đuổi đi bao nhiêu khí nóng, lúc xe chạy ra khỏi bãi đỗ xe ngầm, ánh mặt trời qua Tòng Vân xuyên ra , một ngày nóng bức lại bắt đầu. Có chuyện trong lòng, cảnh đẹp thanh âm cũng là uổng công. Gi­ang Mạc Viễn cùng Mạnh Khiếu liếm mắt nhìn nhau song song cũng cảm thấy bất đắc dĩ. “Nhớ ngày đó một đôi bạn thân thật tốt, nhưng bây giờ mỗi người đi một ngả.”

Xe lại mở ra, Trang Noãn Thần nhìn tòa nhà ven đường có chút hoảng hốt. “Mình xem còn cần phải tìm luật sư đáng tin cho Ngải Niệm mới chính là mấu chốt, tốt nhất có thể giúp cô ấy giành quyền nuôi dưỡng.” cô mấp máy miệng, đôi môi có chút khô. Cô cùng Ngải Niệm chung sống nhiều năm như vậy cô hiểu rõ hơn ai hết, lần này sợ là cô đã chết tâm. Tựa hồ ý thức được mình suy nghĩ nhiều, lại đem ánh mắt trở về trên cửa sổ xe, cố gắng vung đi trong đầu lo lắng. “Đây là việc đàn ông ai cũng làm sao?” cô hỏi ngược lại. Cô nghiêng đầu nhìn ánh mắt anh nhẹ nhàng chớp chớp, anh là muốn nói mình là ngoại lệ sao? Như vậy Sa Lâm là sao đây? Từ lần trước sau sự kiện cô không còn thấy tin tức Sa Lâm, cô không hỏi anh cũng không nói, bọn họ bây giờ là một chút liên lạc cũng không có sao?

“Lần này là lỗi của Bộ Binh thái quá.” Gi­ang Mạc Viễn tự đáy lòng nói một câu lời công đạo, ánh mắt thoáng chút đăm chiêu, “Chỉ là, hai người đi tới tình cảnh hôm nay như thế này cũng không phải là lỗi một người. Mẹ chồng Ngải Niệm mặc dù xảo trá, nhưng lời của bà cũng không hoàn toàn đều là cố tình gây sự. Trước nhắc tới Bộ Binh mà nói, đổi thành người đàn ông khác sợ là cũng không chịu nổi về đến nhà thấy vợ bộ dạng lạnh lẽo chứ? Có lẽ Ngải Niệm kết hôn về sau, thật đối với Bộ Binh thiếu một phần quan tâm?” Gi­ang Mạc Viễn nhìn cô trừng mắt trợn mắt không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ chuyển khẩu, “Tin tưởng anh, anh là thủy chung đứng ở trên chiến tuyến cùng Ngải Niệm .” Gi­ang Mạc Viễn cầm tay lái, giọng nói vẫn như cũ không nhanh không chậm, “Tìm luật sư ngược lại không thành vấn đề, nhưng Ngải Niệm phải tìm công việc ổn định nhanh một chút mới được, nếu không không có cố tranh quyền nuôi dưỡng cũng sẽ rất khó khăn.” .

“Cho nên sẽ phải tìm người đàn bà khác an ủi, quan tâm sao?” cô nhận lấy lời của anh, giọng nói cảm thấy không vui. “Chớ một gậy tre quật ngã cả thuyền.” Gi­ang Mạc Viễn cười nhạt một tiếng. Trang Noãn Thần cũng không còn dư thừa bày tỏ, trực tiếp lên xe. “Khi trước còn có một nam sinh học luật theo đuổi Ngải Niệm, nhưng Bộ Binh rất thông minh, anh ta không giống người nam sinh kia chỉ lo lấy lòng Ngải Niệm, mà là trước từ người bên cạnh Ngải Niệm làm đủ công phu. Anh ta mua cho Hạ Lữ tạp chí cô ấy thích nhất, lại mua cho em đống lớn đồ ăn vặt, cứ như vậy, em cùng lặp lại trước mặt của Ngải Niệm nói Bộ Binh tốt, cứ như vậy Ngải Niệm cùng Bộ Binh ở cùng một chỗ.” Nói đến chỗ này, Trang Noãn Thần trầm trọng thở dài, “Bây giờ suy nghĩ một chút, hóa ra là em cùng Hạ Lữ vì một quyển tạp chí cùng đồ ăn vặt liền đem Ngải Niệm bán đi.”

Bộ Binh hai ngày nay hướng Bắc Kinh mà tới, nhưng Ngải Niệm quyết định ly hôn, cứ như vậy nhất lai nhị khứ hai người giằng co tựa như mè chừng mấy ngày, Bộ Binh thấy không thuyết phục được Ngải Niệm liền bắt đầu ngang ngược, chết sống không ly hôn, Ngải Niệm nhắc tới ly hôn hắn sống chết không, sau lại dứt khoát không lộ diện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vyu#đy