Khi chúng tôi hoán đổi cơ thể (1)(Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya, Khương Sam trở mình ngồi dậy, ở trên giường trầm tư, không khỏi rơi lệ.

Buổi chiều cùng ngày, trên đường lấy chuyển phát nhanh về trung tâm nàng tình cờ gặp Cúc Tịnh Y. Đúng vậy, sau khi Cúc Tịnh Y kết thúc lịch trình của mình liền lặng lẽ đến trung tâm bồi Lâm Tư Ý. Khương Sam nhìn người đột nhiên xuất hiện ở đây, trong lòng không khỏi dâng lên một niềm vui sướng, nhưng lại không biết nghĩ đến việc gì, chợt nở nụ cười gượng gạo. Cúc Tịnh Y nhìn biểu tình của Khương Sam, véo véo mặt Khương Sam an ủi nàng vài câu sau đó rời đi. Khương Sam cũng trở về phòng mình.

Trở về phòng, Khương Sam ngồi yên một lúc rồi quyết định đi đến phòng tập luyện tập một chút. Dọc đường đi nhìn thấy những người không phải đồng đội của nàng đang đi cùng nhau, mà nàng lại lẻ loi một người một mình bước đi, nỗi cô đơn trong lòng lại ùa về. Nàng nhớ rõ trước kia cũng có một người ở bên cạnh bồi nàng, chính là thời gian trôi qua, nàng cùng người bạn nhỏ của nàng trở nên xa cách.

"Tỷ, chị cũng ở đây a." Phí Thấm Nguyên là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự trầm mặc này. Khương Sam gật đầu nói "Chị chuẩn bị đi." Phí Thấm Nguyên tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng vẫn yên lặng nhường đường. Khương Sam cúi đầu rời đi, đi thật nhanh.

Phí Thấm Nguyên bất đắc dĩ lắc đầu nói "Chị còn muốn trốn em sao? Mười cái đáng yêu đã sớm dùng hết rồi, chị như thế nào còn chưa trở về a! Rõ ràng là em có hảo hảo lớn lên." Khương Sam một đường chạy như bay, trở về phòng, nàng rốt cuộc không nhịn được nữa, nước mắt lăn dài trên má. "Quả nhiên vẫn không thể đối diện trực tiếp với em ấy." Khương Sam bất lực thở dài.

Khóc xong nàng mệt mỏi nằm trên giường, không biết qua bao lâu, nàng từ trong mộng tỉnh dậy, đã là nửa đêm. Có lẽ là do nàng trở mình quá nhiều, nên người bên cạnh cũng trở mình. Trong nháy mắt Khương Sam bị doạ tỉnh, nàng từ trước đến nay đều sống một mình, làm sao có người ở bên cạnh. Nàng nhanh chóng tìm điện thoại di động, bật đèn pin lên, nhìn thấy gương mặt kia là——Lâm Tư Ý. Nàng sửng sốt, sau đó nhìn xung quanh phát hiện đây không phải là phòng của nàng, nàng rối rắm một hồi, đây là tình huống gì?

Nàng đang định hỏi Cúc Tịnh Y, thì nhìn thấy gương mặt trên màn hình di động, nàng bị dọa sợ đến mức ném luôn di động đang cầm trên tay, mặt của nàng.....đây rõ ràng là mặt của Cúc Tịnh Y mà, nàng trượt xuống giường, chuẩn bị quay về phòng của mình để xem xét, thì một giọng nói thanh tao vang lên.

"Ta biết điều này rất khó có thể chấp nhận được, nhưng đây chính là sự thật, nếu như ngươi muốn trở lại cơ thể của chình mình, thì hãy tìm cách hoàn thành nhiệm vụ của mình đi. Nhớ rằng ngươi chỉ có 3 ngày để làm nhiệm vụ. Một khi ngươi thất bại, ngươi sẽ vĩnh viễn ở trong cơ thể này." Khương Sam bị doạ sợ tới mức, tìm kiếm đồ vật phát ra âm thanh đó ở khắp mọi nơi, đột nhiên giọng nói thanh tao lại vang lên, "Nhìn lên trên, đồ ngốc." Khương Sam ngẩng đầu lên nhìn, đó là một tiểu tinh linh màu đen? Nhưng mà không giống tinh linh cho lắm mà giống như một con bướm đêm hơn. Một bản BGM chết người nào đó vang lên trong đầu nàng, nàng mở miệng hỏi: "Vậy nhiệm vụ của tôi là gì?" "Nút thắt trong trái tim ngươi, ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi đến đây thôi, đương nhiên không chỉ có một mình ngươi. Nên nhớ, chuyện này  không được để cho người khác phát hiện, nếu như để người khác phát hiện thì nhiệm vụ sẽ thất bại." Đang lúc Khương Sam muốn hỏi thêm thì Lâm Tư Ý trở mình ngồi dậy.

"Tiểu Cúc, cậu sao còn chưa ngủ?" Lâm Tư Ý quan tâm hỏi, "Không có việc gì, chỉ là hơi nóng." Khương Sam lắp bắp nói. Sau đó nàng nhìn thấy Lâm Tư Ý cầm điều khiển từ xa của máy điều hoà điều chỉnh lại nhiệt độ, nói: "Được rồi, mau ngủ đi, chiều mai mọi người của N đội sẽ tụ họp với nhau, nghe nói Đại Ca với Gia Ái cũng sẽ tới." Khương Sam gật đầu đáp ứng, nằm im trên giường không nói chuyện, Lâm Tư Ý cũng chỉ nghĩ là do nàng nóng quá mà thôi,  sau đó chìm sâu vào giấc ngủ.



Sáng hôm sau, Khương Sam lập tức bò dậy, vọt tới phòng của mình gõ cửa. Một lát sau, Cúc Tịnh Y mới mở cửa ra, Khương Sam bước vào còn không quên than phiền "Bây giờ vào phòng của mình còn phải gõ cửa a" Cúc Tịnh Y cười khẽ một tiếng, "Tại sao em lại đến đây?" Khương Sam từ trên ghế nhảy xuống, sốt ruột hỏi "Chị một chút cũng không sốt ruột sao?" "Có gì phải suốt ruột? Hoàn thành xong nhiệm vụ là có thể trở lại cơ thể của mình rồi." Cúc Tịnh Y nhẹ giọng an ủi, Khương Sam than phiền, lão cán bộ thực đúng là lão cán bộ, thực sự là vững như Thái Sơn.

Khương Sam đột nhiên nhớ ra điều gì đó, vội nói: "Ngày hôm qua Tiểu Tứ tiền bối có nói hôm nay các thành viên của N đội sẽ tụ họp, Gia Ái và những người khác cũng sẽ trở về, em........." Cúc Tịnh Y trầm tư một lúc, hai người đều chưa nói lời nào, lúc sau vì âm thanh ở bên ngoài quá ồn ào, cho nên Cúc Tịnh Y mới kêu Khương Sam trở về trước, sợ rằng sau khi Lâm Tư Ý ngủ dậy không nhìn thấy nàng sẽ sốt ruột. Khương Sam lại được cho ăn cẩu lương.

Vừa lúc Khương Sam mở cửa ra, Lục Đình vội vàng đi tới, nhìn thấy hai người họ liền mừng rỡ nói "Tiểu Cúc, em trở lại rồi, sao về sớm vậy, bất quá hôm nay chúng ta không thể tụ họp được, Đình Đình và những người khác có chút chuyện, cho nên buổi tụ họp đổi sang ngày mai, em hẳn là chưa đọc thông báo trong nhóm đi. Còn có, trở về cũng không nói cho mọi người một tiếng, một mình chạy đến phòng tiểu hậu bối~" Khương Sam căng da đầu trả lời xong liền chuồn mất. Lục Đình khó hiểu, gãi đầu rời đi.



Sau khi xác định không có việc gì nữa, Cúc Tịnh Y dự định sẽ tìm hiểu một chút bạn bè của Khương Sam, tìm ra nút thắt trong trái tim của Khương Sam, đồng thời cũng lo lắng cho Khương Sam, vì nút thắt trong trái tim của cô, nàng làm sao có thể dễ dàng tìm ra được. Dựa vào trí nhớ trước đó của mình, nàng quyết định đến gặp Phí Thấm Nguyên để hỏi thăm một chút sư tình, dù sao thì hai người bọn họ cũng thật xứng đôi (Tiểu Cúc không biết chuyện của Sam Nguyên). Sau khi thu dọn đồ đạc xong, nàng đến phòng của Phí Thấm Nguyên.

Trên đường đi đụng phải Hứa Dương Ngọc Trác, nhìn thấy một tia kinh hỉ trong mắt cô, không thể không khỏi cảm thấy kỳ quái. Nhưng nàng không nghĩ nhiều, đi tới trước cửa phòng của Phí Thấm Nguyên, gõ cửa.

Phí Thấm Nguyên ra mở cửa, nhìn thấy đó là Khương Sam thì sửng sốt, Cúc Tịnh Y nhìn bộ dáng của Phí Thấm Nguyên cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng nàng vẫn mở miệng nói trước: "Không cho chị đi vào sao?" Phí Thấm Nguyên bước sang một bên. Nhìn thấy ở chỗ quẹo lộ ra một cái đầu, cảm giác như sắp xảy ra chuyện. Mở cuộc trò chuyện của H đội lên, nhìn thấy bức hình Lâm Thư Tình đăng lên làm cho mọi người trò chuyện vui vẻ, thậm chí đề tài nói chuyện càng ngày càng trở nên kỳ lạ. Cô nhịn không được gửi ba dấu chấm hỏi, sau đó bị đá khỏi group chat, cô chỉ có thể ném di động sang một bên để giải quyết vấn đề trước mắt.

Trong phòng, không đợi Cúc Tịnh Y mở miệng, Phí Thấm Nguyên đã đặt câu hỏi trước: "Chị sao lại đến đây? Chị không phải vừa nhìn thấy em liền bỏ chạy sao? Chị lại đây làm gì?" mặt Cúc Tịnh Y tối sầm lại, nhận ra có điều không ổn, hình như có điều gì đó không ổn giữa Khương Sam và Phí Thấm Nguyên. Vừa định chuồn đi, đi tìm Khương Sam hỏi rõ ràng mọi chuyện, thì đã bị Phí Thấm Nguyên túm chặt, "Chị lại muốn chạy sao? Lần nào cũng như vậy, chị trốn tránh cái gì? Lúc trước là chính chị nói mười cái đáng yêu dùng xong liền......."Cúc Tịnh Y không đợi Phí Thấm Nguyên nói xong, sờ sờ đầu cô, sau đó chuồn mất, chỉ còn lại Phí Thấm Nguyên với vẻ mặt bối rối.

Sau khi Cúc Tịnh Y chạy ra khỏi phòng, phát hiện một đám người đang ngồi xổm ở chỗ quẹo, khi thấy nàng bước ra, liền giả vờ như không có chuyện gì. Dựa vào lời nói của Phí Thấm Nguyên và phản ứng của các thành viên khác, nàng đại khái đã đoán ra được chuyện gì đã xảy ra, sau đó cười khổ, trở về phòng, đương nhiên là nhắn tin cho Khương Sam để nói cho cô biết chuyện này. Thấy phản ứng của Khương Sam thay đổi trở nên kịch liệt, nàng liền đoán ra được nút thắt trong trái tim của Khương Sam, nhưng có vẻ khó đối phó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro