Chương 17. Túy ngoạ sa trường quân chớ cười.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyển ngữ Băng Di

Thù oán gì?

Ngụy Tô Thận choáng váng.

Phương Sam cười lạnh. "Không thể nói ra được chứ gì".

Hắn hết lòng hết dạ lo cho ký chủ của mình, người ta lại muốn tước đi sở thích duy nhất của hắn.

Ngụy Tô Thận nghiêm túc nói. "Tôi đang băn khoăn không biết nên bắt đầu từ đâu".

Có rất nhiều trọng điểm nên không biết nên bắt đầu từ đâu.

Phương Sam nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là đang ôm hận. "Từ nay trở đi, ngoại trừ công việc, tôi sẽ không bao giờ nói chuyện riêng với anh nữa".

Ngụy Tô Thận khẽ mỉm cười nói: "Đáng tiếc, tôi vừa mới đặt hàng".

Phương Sam cau mày. "Đặt hàng gì?"

Ngụy Tô Thận: "Trước khi vào thế giới nhiệm vụ tôi đã đặt mua một thùng rượu Sherry từ Tây Ban Nha, tuy nồng độ cồn không cao, nhưng được ủ trong điều kiện khí hậu hoàn hảo nên chất lượng rượu khá tốt...."

Anh còn chưa kịp nói xong, Phương Sam đã lập tức cọ đến bên cạnh, trìu mến nắm lấy cánh tay anh. "Tôi yêu anh!"

"...."

Tình cảm rẻ rúng đến cỡ nào chứ.

Ngụy Tô Thận liếc hắn, ngàn vạn lời nói đều hóa thành một tiếng thở dài.

Phương Sam lại nói vài lời dỗ ngon dỗ ngọt, dưới sự cảnh cáo của Nguỵ Tô Thận mới bắt đầu hỏi ý kiến của anh. "Tiếp tục làm nhiệm vụ hay là quay trở về?"

Ngụy Tô Thận suy nghĩ một chút, trước tiên hỏi :"Nếu cứ như vậy trở về, thân phận của tôi ở thế giới này sẽ như thế nào?"

Phương Sam: "Không nhất định, có khi sẽ tự động biến mất, có khi sẽ trực tiếp căn cứ vào số liệu của ký chủ, tạo ra một con rối tiếp tục vận hành theo quỹ đạo".

Ngụy Tô Thận rất nhanh đã đưa ra quyết định. "Lại làm thêm một nhiệm vụ nữa".

Phương Sam nhướng mày: "Rất thông minh đó".

Độ khó của thế giới đầu tiên sẽ tương đối thấp, tốt nhất là nên nắm lấy cơ hội để có thể đạt được nhiều thứ tốt hơn.

.

Chưa đầy nửa tháng sau, Tiêu Kỳ lại trở về nhà.

Hắn cũng là một huyền thoại trong giới, bị đuổi ra khỏi nhà vì tư chất quá kém, lại được đón trở về vì linh sủng.

Ngụy Tô Thận còn chưa về tới nhà, mỗi người trong nhà họ Tiêu đều nhận được lời dặn dò của Tiêu Quân: cẩn thận con gà kia!

Trước khi anh quay về, Tiêu Chí Đồng sai người lái xe tới đón, Ngụy Tô Thận vừa vào cửa, một người phụ nữ xinh đẹp đã lao tới ôm anh một cái, liên tục nói vài câu thật tốt quá.

Ngụy Tô Thận nhìn vệt nước mắt trên quần áo mình, nhíu mày, lặng lẽ rút tay ra khỏi cái ôm của thiếu phụ.

"Tiểu Kỳ". Thiếu phụ bối rối nhìn con trai mình, nhìn thấy vẻ thờ ơ trong mắt hắn, cắn môi nói: "Mẹ không có lựa chọn nào khác."

Nhà họ Tiêu đã đập vào nhiều tài nguyên như vậy nhưng không có một chút tiến bộ nào, bố chồng của bà từ trước đến nay nói một không nói hai, quyền phát biểu trong nhà của bà lại không lớn.

"Tôi không trách bà".

Ngụy Tô Thận không có lập trường gì để trách bà, Phương Sam đã đề cập tới, ngay trước khi anh chưa đến, bà đã từng tự sát bằng cách uống thuốc.

Phương Sam có thể nhìn ra được Ngụy Tô Thận không có cảm tình gì đối với nhà họ Tiêu, nhưng mà cũng khó trách, so với anh, Ngụy Tô Bùi không thông minh, dáng dấp cũng thông thường, nhưng nhà họ Ngụy ngoại trừ đối với con trai út nghiêm khắc gia giáo, thái độ vẫn là cưng chiều đến tận trời, nếu so sánh với, người nhà họ Tiêu rõ ràng không phải là tình cảm chỉ nhạt hơn một chút thôi đâu.

Trên thực tế, số mệnh của thiếu phụ xinh đẹp trước mắt cũng không tệ lắm, là con gái duy nhất của nhà họ Bạch, rất có thiên phú, lúc học đại học thì đến với Tiêu Chí Đồng, nhà họ Bạch so với nhà họ Tiêu chỉ là nhà nhỏ cửa nhỏ, nhưng bởi vì thiên phú của Bạch Nhược tương đối tốt, lão gia tử nhà họ Tiêu mới miễn cưỡng đồng ý cuộc hôn nhân của họ. Nhà họ Bạch cũng nhờ kết thông gia mà nước lên thuyền lên.

Nhưng làm con trai cả, Tiêu Kỳ hoàn toàn không kế thừa được thiên phú của cha mẹ.

Bạch Nhược nghe thấy bốn chữ này thì an tâm hơn rất nhiều. "Mấy ngày nữa ông nội con sẽ đến, ngàn vạn lần đừng vì chuyện lúc trước mà chống đối với lão gia tử".

Ngụy Tô Thận gật đầu, lên lầu trở về phòng.

Trước khi anh trở về, căn phòng đã được quét dọn, nệm giường vỏ chăn đều được đổi mới tinh.

Phương Sam nhào qua, thoải mái lăn lộn trong ổ chăn.

Ngụy Tô Thận không nghĩ ra hắn có chấp niệm gì với việc làm gà, nhưng hiện tại rõ ràng hắn có thể biến trở lại thành người.

Phương Sam nói: "Tôi có thể tự do tự tại bay lượn".

Dưới hình thái con người, hắn ta không thể nào vẫy vẫy tay bay lên trời được.

Ngụy Tô Thận: "Nhiệm vụ còn chưa cập nhật".

Phương Sam: "Không vội, trước 0 giờ nhất định sẽ cập nhật... Lấp Lánh đâu rồi?"

Ngụy Tô Thận móc từ trong túi ra một cái lọ nhỏ, con sâu nhỏ béo ú bên trong vốn còn đang ngủ say, đột nhiên có ánh sáng, nó lập tức thò đầu ra nhìn, theo sát thành lọ trèo lên.

Thái độ của Lấp Lánh với trai đẹp tương đối tích cực, cho dù bị té lộn mèo cũng vẫn tốt tính trèo trở lên.

Cái lọ nhỏ được thiết kế rất đặc biệt, thành bên trong cũng không bóng loáng, còn có vài gợn sóng không đều, con sâu béo ú thuận lợi leo đến sát trên thành, quấn lấy ngón tay của Ngụy Tô Thận cọ lấy cọ để, nhìn có vẻ hưởng thụ vô cùng.

Phương Sam cười híp mắt nói. "Nhóc con này rất biết chơi".

Ngụy Tô Thận quét mắt nhìn hắn một cái. Phương Sam nghĩ đến rượu Sherry, không dùng ngôn ngữ đả kích nữa.

Nhiệm vụ được cập nhật đúng vào lúc 0 giờ.

Bạn có muốn giảm cân không?

Bạn có khao khát vẻ đẹp không?

Không cần phải tập thể dục, không cần phải ăn kiêng, chỉ cần một chai kem giảm béo, sẽ khiến cho bạn dễ dàng biến thành một đại mỹ nhân.

Một làn gió giảm cân đang nhẹ nhàng thổi qua, tiếp xúc với những người đẹp thân hình gầy gò, một trải nghiệm tuyệt vời đang chờ đợi bạn!

Yêu cầu đặc biệt: Thu được trái tim của quỷ chết đói.

Ngụy Tô Thận: "Quỷ mà còn có trái tim à?"

Phương Sam nghe xong cũng cảm thấy mới lạ. "Đến lúc đó anh sẽ biết".

Ngụy Tô Thận đi xuống lầu lấy chút bánh ngọt đi lên, Phương Sam vẫn còn duy trì tư thế cũ, ngoẹo đầu suy nghĩ.

"Có chuyện gì à?"

Phương Sam thẳng người lên: "Quỷ chết đói đối phó không dễ đâu".

Ngụy Tô Thận: "Tôi đã đổi điểm linh lực còn dư lại thành kỹ năng rồi."

Phương Sam: "Đổi cái gì?"

"Phật quang phổ chiếu bản duy nhất, ba phần".

Phương Sam sờ lên càm. "Đó là đồ tốt, đáng tiếc điểm linh lực có hạn, phải sử dụng tiết kiệm".

Ngụy Tô Thận không trực tiếp đi điều tra quỷ chết đói mà tìm kiếm những tin tức gần đây, quả nhiên anh nhìn thấy một vài bài báo đưa tin, đều không ngoại lệ, trước là té xỉu sau đó tử vong, thời gian cũng khá gần nhau.

Bình thường chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý, nhưng mấy ngày trước là thời gian nóng nhất trong năm, trứng gà đập xuống đất còn có thể chín được, bệnh viện đưa ra lời giải thích là do sốc nhiệt, truyền thông cũng lấy ví dụ này để nhắc nhở mọi người phải chú ý trong sinh hoạt hàng ngày, phải nhớ đem theo ô khi đi ra ngoài.

Các nạn nhân đều dùng tên giả, chỉ có một tấm ảnh mơ hồ thấy rõ hiện trường, chỉ từ vóc người đã thấy là rất gầy.

"Một người vẫn còn là học sinh". Phương Sam chỉ vào một hàng chữ nhỏ. "Trường học được đề cập ở đây, thông tin của học sinh đó có thể được tìm thấy trên diễn đàn".

Ngụy Tô Thận tìm kiếm vài bài viết đăng trên diễn đàn về trường học, đúng là có được đề cập, một bài đăng gần đây có nhắc tới rằng cô gái này vốn rất béo, có thể là do giảm béo quá độ làm cho thể chất bị suy yếu. Còn chưa kịp mở ra đọc kỹ thì bài viết đã bị xóa.

Phương Sam than thở: "Trong nhiệm vụ không đề cập tới việc quỷ chết đói ở đâu, chúng ta phải tự mình đi tìm".

Hắn rất ghét phiền phức.

Ngụy Tô Thận lại tựa như đã sớm có dự định: "Cậu đi ngủ trước đi, chuyện còn lại giao cho tôi".

Phương Sam: "Anh thật tốt".

Ngụy Tô Thận nheo mắt: "Đứng đắn một chút".

Phương Sam bay tới:"Tôi sẽ thức đêm với anh".

Ngụy Tô Thận bất đắc dĩ, đối với sự quan tâm đột ngột tới này rất không quen: "Chỉ với một chút rượu Sherry mà thôi, có cần tới mức đó không?"

Phương Sam rất nghiêm túc gật đầu: "Đã cho tôi rồi thì tôi sẽ đối tốt với anh cả đời!"

"...."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro