Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.....

Oh Hanseok và Min Yoongi vừa trở về từ nhà hàng nên trong bữa cơm ở Min Gia không ăn uống gì nhiều, cốt là ngồi đó trò chuyện cùng hai vợ chồng già. Min phu nhân nói rất nhiều còn không ngừng gắp đồ ăn cho Hanseok, Min lão gia và anh thì an phận hơn, ngồi nghe hai người kia nói chuyện thỉnh thoảng sẽ xen vào đôi ba câu.

Không khí bàn ăn ấm cúng, hòa thuận đúng bản chất của một gia đình hạnh phúc.

Sau khi kết thúc bữa ăn thì cung cũng đã tối muộn, Oh Hanseok ngồi chơi nửa tiếng đồng hồ nữa rồi anh lái xe đưa cậu về nhà.

Xe Yoongi dừng trước cổng nhà cậu, Hanseok định mở miệng chào tạm biệt anh thì Min Yoongi đột ngột nghiêng về phía cậu, bàn tay vốn ở vô lăng của anh dời đi và đặt nó ở sau gáy Oh Hanseok.

Cậu giật mình, đôi mắt to tròn mở ra hết cỡ nhìn chằm chằm vào gương mặt điển trai đang ngày một sát lại mình, do quá bất ngờ nên Oh Hanseok chưa kịp phản ứng.

Yoongi thấy cậu không né tránh liền lớn mật tiến lại gần Hanseok hơn. Hơi thở nam tính của anh phả vào làn môi hồng mọng nước của cậu, mãi cho đến khi môi hai người chỉ còn cách 1 cm, Oh Hanseok lại như bị điện giật mà đẩy anh ra, hai tay cậu chống vào ngực anh, đầu cúi xuống né tránh.

Min Yoongi rõ ràng là bị hành động cự tuyệt của cậu làm cho ngẩn người. Anh từ trên nhìn xuống chỉ thấy được đỉnh đầu cậu, dù bất ngờ nhưng khuôn mặt vẫn không có chút biến hóa.

Sau chừng năm giây Oh Hanseok mới nhận ra hành động lỗ mãng của mình, cậu vội rụt tay lại ngước lên nhìn anh. Oh Hanseok khẽ cười cười áy náy giải thích.

"Em... Em... Không phải em cố ý làm vậy đâu... Chắc... Chắc là do em chưa quen, em chưa làm việc này bao giờ nên mới..."

Cậu ngước lên nhìn anh lần nữa nhưng anh vẫn không có ý định nói chuyện cậu lại cúi xuống, Oh Hanseok tiếp tục mở miệng.

"Em xin lỗi..."

Oh Hanseok nghĩ anh tức giận vì mình đã cự tuyệt, cậu cảm thấy có lỗi nên vẫn luôn cúi đầu không dám nhìn anh.

Trên đỉnh đầu truyền tới âm thanh thở dài và rồi cậu rơi vào một vòng tay rộng lớn vững chãi. Min Yoongi gác cằm lên mái tóc mềm mại của người trong lòng, giọng đều đều mà nói.

"Em không cần phải xin lỗi, là do anh tự tiện làm mà"

Chưa để cậu trả lời, anh lại tiếp tục nói.

"Anh biết chuyện hôm nay quá bất ngờ nhưng cũng thật may mắn khi em chịu chấp nhận anh. Oh Hanseok này, anh sẽ nhanh chóng nói với ba mẹ về việc tổ chức lễ đính hôn của hai chúng ta"

Cậu bấy giờ mới chịu ngước lên, không kìm được mà âm lượng nói to hơn bình thường.

"Lễ đính hôn ? Có... Có phải là nhanh quá rồi không..."

Oh Hanseok vừa mới đồng ý lời cầu hôn của anh lúc chiều, bây giờ đã nói đến đính hôn rồi, Hanseok thật sự bị ngộp đến hơi choáng váng.

"Em thấy nhanh sao ? Thật sự cũng không phải quá nhanh, ít nhất cũng phải mất từ nửa năm đến một năm tròn"

"Một năm sao ? Như vậy thì được ạ, em cứ nghĩ anh muốn tổ chức luôn bây giờ chứ"

Oh Hanseok nhìn anh rồi mỉm cười, ban nãy là do cậu nghĩ sai nên mới có thái độ như vậy. Min Yoongi là người cậu thích và muốn ở bên cạnh nhất, tất nhiên là sẽ muốn cùng anh đính hôn rồi !!

Cậu khôi phục trạng thái thường thấy, Min Yoongi cũng thả lỏng tâm trạng hôn hôn lên cái trán trơn bóng mịn màng kia.

"Em làm anh sợ rồi đấy Hanseok"

Vừa nói Yoongi còn khẽ bẹo bẹo má cậu.

"Ai ui"

Oh Hanseok lấy tay che má, rời khỏi cái ôm của anh.

"Không cho anh bẹo nữa, em vào nhà đây"

Oh Hanseok ra khỏi xe nhưng chưa vào nhà, đứng một bên chào tạm biệt Min Yoongi cho đến khi chiếc siêu xe đắt đỏ khuất bóng sau con hẻm.

*Tách*

*Tách*

Ở bên kia đường, nơi bóng tối bao chùm lóe lên từng đợt ánh sáng nhất định, người nọ chụp một máy đầy ảnh do cấp trên yêu cầu, sau khi Oh Hanseok vào nhà thì dừng chụp, cũng không dám chậm trễ liền gửi đi kèm một tin nhắn.

"Chủ tịch Choi, tôi đã làm như ngài yêu cầu"

Đầu dây bên kia rất nhanh đã hồi đáp.

"Tốt"

Người nọ hoàn thành nhiệm vụ không còn lưu luyến gì mà rời đi ngay.

.....

Trong một căn phòng rộng lớn nhưng lại thập phần cô quạnh, Choi Jihuyk ngồi trên bàn làm việc, trên tay cầm điện thoại nhấn vào tệp ảnh mà người kia gửi, biểu cảm khuôn mặt nghiêm túc như xem hợp đồng tiền tỷ.

Người kia là nhiếp ảnh gia nên chất lượng chụp ảnh hay góc chụp đều không thể chê vào đâu được. Choi Jihuyk lướt tới đâu thì lưu vào máy tới đó không bỏ sót cái nào.

Hôm nay do quá nhớ cậu nhưng lại không có gì liên lạc cũng không có lí do gì để gặp nên hắn đành thuê người chụp vài bức ảnh cho đỡ nhớ. Hắn mê muội ngắm nhìn tâm can của mình trong ảnh, cậu mang trên mình bộ quần áo màu xanh dương nhạt làm tôn lên làn da trắng sáng như ngọc, đôi bàn chân nhỏ nhỏ đeo đôi giày trắng, mái tóc đen óng mượt bồng bềnh. Cậu cười, đôi mắt to tròn cũng thập phần xinh đẹp, đôi môi luôn trong trạng thái đỏ hồng mọng nước, hàm răng đẹp đều tăm tắp.

Tất cả mọi thứ dồn lại chảy vào tim gã, tựa như một làn nước ấm chảy vào tim.

Rồi bỗng nụ cười gã tắt ngúm, gã thấy cậu ngồi trên xe với Min Yoongi.

Gã lướt thêm vài tấm nữa thì thấy em và hắn ôm nhau, em cười với hắn ta, hắn ta hôn lên trán em còn có bức ảnh môi em và hắn gần như chạm vào nhau.

Trong lòng Choi Jihuyk liền khó chịu, tâm tình thõa mãn khi nãy đã không cánh mà bay.

Gã buông điện thoại xuống rồi ngã đầu tựa vào ghế hồi lâu, sau khi điều chỉnh lại tâm tình mới tiếp tục xem ảnh. Hầu hết những tấm ảnh sau đều có mặt của Min Yoongi, Choi Jihuyk ghen nhưng vẫn cố xem hết vì còn có cậu, bỗng gã nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của Hanseok.

Đôi lông mày rậm của gã nhíu lại, Choi Jihuyk tìm tòi lại quá khứ trong trí nhớ. Một tuần trước em không hề đeo chiếc nhẫn này, rồi bỗng trí nhớ Choi Jihuyk chợt lướt qua hình ảnh đỏ mặt ngượng ngùng của cậu khi Min Yoongi gọi điện thoại tới.

Gã dường như nhận ra điều gì đó, trái tim như có hàng ngàn mũi dao đâm xuyên.

Không đời nào, không đời nào !!!

Choi Jihuyk quăng điện thoại sang một bên, hai bàn tay to lớn chống trên bàn đan lại với nhau, gã vùi mặt vào tay mình.

Trong phòng chỉ có thứ ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn nhỏ làm việc của hắn nhưng cũng đủ để nhìn thấy những đường gân xanh nổi lên ngang dọc trên trán người đàn ông, hai bàn tay gã siết chặt đến mức run rẩy.

Choi Jihuyk không ngờ Min Yoongi lại chơi đến mức này, gã vốn có ý định sẽ tiếp cận cậu dần dần, chiếm được hảo cảm từ em trước. Nhưng bây giờ có lẽ không được nữa rồi, gã còn không mau hành động em sẽ rơi vào tay người khác mất.

Nghĩ tới tâm can bảo bối của mình sắp bị Min Yoongi chiếm đoạt, Choi Jihuyk liền hận không thể một đao giết chết hắn ta. Oh Hanseok vốn dĩ là thuộc về gã, là người của gã, không ai được phép bắt em đi.

.....

Xin chào, trở lại rồi đây 😚

Spoil chap sau: Biến cực lớn !!!

Các nàng muốn Jihuyk làm anh công yêu vợ chịu thiệt thòi hay anh công yêu vợ nhưng lại cực đoan ?

.....

Tác phẩm thuộc bản quyền của MinJy, độc quyền trên Wattpad !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro