Phần I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1

Ta chính là nữ sát thủ đệ nhất thiên hạ

Ra tay chưa từng thất bại.

....

Ngoại trừ một lần trước khi chết kia.

Có cái bệnh tâm thần tiêu tiền tìm người g.i.ế.t chính mình.

Đến thời gian ước định, ta chạy tới, hắn bỗng dưng không muốn c.h.ế.t nữa.

Còn an bài một đám người chờ sẵn.

Chỉ chờ ta đến liền đem ta g.i.ế.t ngược.

Mẹ nó, quả thực là có bệnh.

Dịch vụ sát thủ của chúng ta chính là dùng cái tâm phục vụ khách hàng.

Không phải không thể hủy đơn, thế mà lại chọn cách g.i.ế.t ta?

Ta thực sự rất ẩm ức đó, vậy nên, trước khi chết ta liền dùng sức lực cuối cùng cho hắn một đao.

Tuy rằng không chết được, nhưng đoạn tử tuyệt tôn cũng khó tránh.

Dù sao sát thủ cũng sẽ mang thù, đặc biệt là nữ sát thủ như ta.

Ta đã chết, nhưng chưa thực sự chết hẳn.

Một thứ gọi là hệ thống yêu đương trói định ta, nói chỉ cần ta hoàn thành nhiệm vụ liền có thể sống lại..

Ta lập tức đồng ý.

Chỉ là, số tiền ta kiếm được lúc trước làm nhiệm vụ chưa xài hết, quá đáng tiếc!

Hệ thống còn khá chu đáo, sau khi giúp ta sống lại còn trị khỏi vết thương cho ta.

Để cảm tạ hệ thống huynh ra tay giúp đỡ.

Tôi quyết định nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ hệ thống huynh giao để nó có thể báo cáo kết quả công tác.

Thế là một màn như trên xảy ra.

Bò ra khỏi bãi tha ma, tiền trong người cũng không thèm kiểm tra, lập tức chạy tới trói Cửu hoàng tử vác về.

Hệ thống đại khái là muốn điên rồi: 【 Ta nói chiếm lấy trái tim của hắn, chính là muốn hắn yêu ngươi, không phải đơn giản moi tim của hắn, ngươi có hiểu không?】

Ta có thể cảm giác được hệ thống huynh nghiến răng nghiến lợi, mặc dù nó không nhất định phải có răng.

Để tránh cho hệ thống huynh nghi ngờ tính chuyên nghiệp của ta, ta nhịn không được mở miệng giải thích: 【Kỳ thật đào ra trái tim không hề đơn giản, trước tiên ngươi phải hạ thuốc mê hắn, đảm bảo hắn sẽ không đột nhiên tỉnh lại, hơn nữa còn phải trói chặt hắn lại phòng ngừa hắn bởi vì đau đớn mà giãy giụa, còn phải biết rõ trái tim hắn ở đâu, để không đâm trật....】

Hệ thống phát ra âm thanh kỳ quái: 【Ta muốn bình tĩnh lại một chút, ký chủ nghỉ ngơi trước đi, nhiệm vụ không cần vội vàng.】

Nói xong, hệ thống huynh liền biến mất.

Ta nhìn Cửu vương gia bị trói chặt trước mặt, hơi nhíu mày.

Chẳng lẽ lại phải khiêng hắn trở về, hừ, đánh chết cũng không làm.

Giúp hắn cởi bỏ dây thừng đã là chút thiện lương cuối cùng của một sát thủ như ta.

Thôi đi, phải nhanh chóng rời khỏi cái miếu hoang tàn này.

Ta về tới nơi ở.

Mấy năm nay làm sát thủ tích cóp được không ít tiền.

Không có mấy sát thủ có thể mua được một toa nhà lớn có ba lối vào ba lối ra ở kinh thành.

Ta cũng được coi là độc nhất trong giới sát thủ.

Tắm rửa thoải mái, thay quần áo, nằm ở trên giường.

Lăn qua lộn lại, vẫn là cảm thấy có lỗi với hệ thống huynh.

Thôi, ngày mai đi tìm người hỏi một chút, học tập một chút, làm thế nào chiếm được trái tim nam nhân.

2

Hỏi bằng hữu trong chốn giang hồ.

Bọn họ nói nữ tử thanh lâu ở phương diện này vô cùng chuyên nghiệp.

Đêm đó ta lập tức chạy tới thanh lâu.

Làm sát thủ chú trọng nhất là hiệu suất.

Có tiền liền có thể sai khiến ma quỷ, ta trực tiếp chọn hoa khôi tới hỏi.

Hoa khôi tỷ tỷ lớn lên rất xinh đẹp, cho rằng ta là một nữ tử khổ sở vì yêu mà không có được.

Hận không thể dạy ta toàn bộ kỹ xảo câu dẫn nam nhân của nàng.

Từ quần áo trang sức, đến ăn mặc.

Từ cử chỉ trò chuyện, đến vũ đạo nhịp nhàng.

Chớp mắt trôi qua hơn một tháng, ta học được gần như toàn bộ kỹ xảo của hoa khôi tỷ tỷ.

Trước khi đi, nàng còn thần thần bí bí mà giao cho ta một quyển sách nhỏ.

Còn nói cái gì mà muốn bắt lấy trái tim của nam nhân, những kỹ xảo hữu dụng nhất đều có trong cuốn sách này.

Ta cõi lòng đầy oán niệm nhìn về phía hoa khôi tỷ tỷ.

Vậy vì sao một tháng kia ngươi không chịu dạy ta kỹ xảo hữu dụng nhất chứ?

Về đến nhà, ta lấy cuốn sách nhỏ ra, vừa mở trang đầu tiên.

Hệ thống huynh liền xuất hiện, nghe được thanh âm nó rất vui vẻ: 【 Ta lại trở về rồi, ký chủ còn ở đó không? 】

Gấp sách lại, ta nhanh chóng nói:【 Mấy ngày nay ta đã học được rất nhiều thứ, hiểu được nhiêm vụ của ngươi. 】

【 Làm tên Cửu vương gia đó thích ta phải không? 】

【 Đúng vậy ký chủ. 】

【 Qua tối nay ta liền có thể hoàn thành nhiệm vu, ngươi cứ đợi đó đi. 】

【......】

Hệ thống trầm mặc, hình như lần trước ta cũng nói như vậy.

Ta hắng giọng: 【 Dù sao thì lần này ta chắc chắn sẽ làm được. 】

Chớp mắt đã vào đêm.

Ta mặc vào quần áo hoa khôi tỷ tỷ thiết kế.

Trang điểm một chút.

Ta ở trước gương luyện tập ánh mắt quyến rũ cùng e lệ ngượng ngùng của hoa khôi tỷ tỷ.

Xác nhận cùng hoa khôi tỷ tỷ không khác nhau lắm, ta liền đi ra ngoài.

Lần thứ năm, con mẹ nó lần thứ năm ta suýt bị đội tuần tra phát hiện.

Ta nhìn cái váy lụa màu hồng, nhịn không được chửi thề, thật đúng là không bằng y phục thường ngày, quá dễ dàng bại lộ.

Lần này lẻn vào phòng ngủ của Cửu vương gia, so với lần trước chậm hơn mười lăm phút.

Thành công tiến vào phòng ngủ của Cửu vương gia, ta đánh giá một chút.

Vẫn là trốn trên xà nhà tốt.

Một lúc sau, cửa bị đẩy ra, người đi vào là Cửu vương gia.

Ai ngờ, Cửu vương gia mới đi được mấy bước thì đột nhiên xoay người sải bước ra ngoài.

Bằng sự nhạy bén của một sát thủ, ta lập tức ném một hòn đá vào huyệt vị của hắn khiến hắn đứng im tại chỗ.

Sau đó xoay người nhảy xuống, thời điểm nhảy xuống còn đặc biệt chú ý dáng vẻ của mình.

Ta vặn vẹo vòng eo, lắc hông đầy quyến rũ, dáng vẻ yểu điệu đi tới bên người Cửu vương gia.

Nhìn Cửu vương gia, ta mở miệng xác nhận suy nghĩ của mình: "Có phải ngươi phát hiện ta trong phòng không? Nếu đúng thì chớp mắt một cái."

Cửu vương gia chớp mắt.

"Ta không có ác ý, chỉ tới đây để hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ không thương tổn thương ngươi, ngươi không cần gọi người được chứ, nghe hiểu thì chớp mắt."

Cửu vương gia chớp mắt.

Ta vốn định giải huyệt cho hắn.

Nhưng là một sát thủ, ta trước nay chưa từng cùng mục tiêu nhiệm vụ của mình nói chuyện.

Có chút lúng túng, không biết nên nói cái gì.

Quên đi, không nhất định phải nói chuyện.

Ta trực tiếp bế hắn lên, đi tới bên giường rồi đặt hắn ngồi xuống.

Ta học động tác của hoa khôi tỷ tỷ, bắt đầu dựa sát vào người hắn.

Xem nào, đầu tiên là ngồi lên đùi hắn, sau đó vẽ vòng tròn trên ngực hắn, lại ở bên tai hắn thổi nhẹ.

Làm xong một loạt hành động vô cùng hoàn hảo.

Ta lập tức đứng dậy, nhìn hắn chằm chằm: "Ngươi thích ta không? Nếu thích thì chớp chớp mắt."

Lần này Cửu vương gia trừng to mắt.

"!!!"

Thất bại? Không có khả năng a?

Hoa khôi tỷ tỷ nói làm vậy là được, chẳng lẽ ta làm sai bước nào?

Vì thế, ta cùng Cửu vương gia mắt to mắt nhỏ trừng nhau.

Ta không biết hắn suy nghĩ cái gì, dù sao ta vẫn đang tổng kết nguyên nhân thất bại.

Thanh âm hơi hoảng sợ của hệ thống truyền tới: 【Ký chủ, cô vừa làm gì vậy? Vì cái gì màn hình của ta tất cả đều là mosaic*? 】

(*Một tác phẩm nghệ thuật được tạo nên từ việc tập hợp những mảnh ghép nhiều màu sắc từ kính, đá hoặc các vật liệu khác.)

Ta không biết mosaic là gì.

Nhưng là ta biết, vừa rôi ta làm cái gì hệ thống huynh đều không thấy được.

Ta thở phào nhẹ nhõm.

Từ trong tay áo lấy ra một viên thuốc.

Bóp miệng Cửu vương gia, trực tiếp nhét vào

Sau đó đưa tay để hắn nhắm mắt lại.

Ta vô cùng tự tin giải thích với hệ thống: 【Đây là thuốc ta bỏ rất nhiều tiền mua ở Dược Vương Cốc, người uống viên thuốc này khi mở mắt ra sẽ yêu người đầu tiên nhìn thấy. 】

Hệ thống nghi hoặc nói: 【 Cô chắn chắn cái này đáng tin cậy? 】

Ta ho nhẹ, tự tin đột nhiên không còn:【Tất nhiên... chắc chắn. 】

【Dược Vương Cốc dù sao cũng là tổ chức có danh tiếng trong giang hồ, hẳn là sẽ không bán thuốc kém chất lượng đi. 】

Tôi ngồi xổm trước giường của Cửu vương gia.

Hai chân đều tê cứng vì ngồi xổm, nhưng hắn thậm chí còn không mở mắt.

Ta cau mày suy nghĩ một lúc, không biết người đầu tiên hắn nhìn thấy này, là hắn chủ động mở mắt, hay ta giúp hắn mở?

Để đảm bảo tuyệt đối không có sai sót, vẫn là đều thử hết đi.

Ta đưa tay chuẩn bị chạm vào mắt hắn.

Hắn vừa lúc mở mắt ra.

Ta vui mừng.

Dí sát vào hắn.

Đêm cả khuôn mặt ở trước mắt hắn lắc qua lắc lại, đảm bảo hắn có thể nhìn rõ ta.

Sau đó mở miệng hỏi: "Vậy bây giờ ngài có thích ta không?"

"Nếu thích thì chớp mắt một cái."

Hắn vẫn mở to mắt nhìn ta.

Ta ghét bỏ mà bĩu môi, không thích thì không thích.

Hừ.

Mắt mở to như thế làm gì, cũng không sợ mắt đau.

Ta lại giơ cánh tay lên, chém xuống cổ hắn một cái khiến hắn hôn mê.

Hệ thống:【 Ký chủ, ngươi đây là muốn làm cái gì? 】

Ta giả bộ nghiêm trang mà mở miệng,【 Ta cảm thấy hẳn là vừa rồi thời gian hắn nhắm mắt quá ngắn, thuốc còn chưa kịp phát tác. 】

【 Chờ sau khi hắn tỉnh lại thuốc này chắc chắn sẽ có tác dụng. 】

Hệ thống: 【 Ký chủ, hay là trước tiên ngươi nhìn xem trên cái chai có cách dùng liều lượng linh tinh nào không, có phải hay không chúng ta dùng sai phương pháp? 】

Ta đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đúng rồi sao ta lại không nghĩ ra.

Ta lấy bình thuốc ra xem xét cẩn thận.

Không có cách dùng liều lượng, nhưng mà có ngày luyện thành cùng thời hạn sử dụng.

Đã hết hạn hai tháng...

Ta chột dạ thu hồi cái chai, nhanh nhẹn trèo qua cửa sổ , rời khỏi vương phủ.

3

Hệ thống cổ vũ nói: 【Ký chủ, đừng nhụt chí, vạn sự khởi đầu nan, ta tin chỉ cần chúng ta nỗ lực, nhất định có thể thành công. 】

Nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, hệ thống huynh vỗn dĩ cũng không vui, còn muốn an ủi ta,  ta càng không thể làm hắn thất vọng rồi.

Lên tinh thần: 【Hệ thống, ngươi có biết người khác hoàn thành nhiệm vụ như thế nào? Không bằng ngươi nói cho ta, ta có thể làm theo? 】

【 Ngươi yên tâm, ta học rất nhanh. 】

Hệ thống ngượng ngùng nói: 【Nói thật, tháng trước ta mới được xuất xưởng hệ thống, ngươi là ký chủ đầu tiên. 】

【Lần trước ta rời đi là đến chỗ các tiền bối học hỏi kinh nghiệm. 】

【Tiền bối là hệ thống số 001, dẫn dắt rất nhiều kí chủ, hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, đoạt được cờ thưởng hệ thống tốt nhất. 】

【Là đại lão ta vừa xuất xưởng liền sùng bái, về sau ta cũng phấn đấu một chút trở thành hệ thống lợi hại như ngài ấy. 】

Nghe xong hệ thống nói, ta đột nhiên sinh ra một loại kính nể.

Như thể ta nhìn thấy bóng dáng của chính mình trong hệ thống.

Hoặc là không làm, hoặc là làm người đứng đầu.

【Vậy tiền bối của ngươi có truyền thụ cho ngươi bí quyết gì không? 】

"Lạch cạch" một âm thanh kỳ quái vang lên.

Hệ thống cao hứng, 【Tiền bối nói nam nhân tốt thường rất sợ ứng phó với nữ tử, nếu muốn hắn thích ngươi thì trước tiên phải để hắn quen thuộc với ngươi, hai người phải thường xuyên gặp mặt. 】

Ta gật đầu, chuyện này dễ làm, ta có thể mỗi tối đều đến phủ tìm hắn, về điểm thủ vệ cũng không thể ngăn cản.

【Tiền bối còn nói, để đối phương phát hiện ra điểm sáng của ngươi, cũng là ưu điểm của ngươi, như vậy hắn sẽ bị ngươi thu hút. 】

Ta tự hỏi một chút, ừm, cái này ... ưu điểm tương đối khó chứng minh.

Việc ta giỏi nhất chính là tiếp đơn giết người.

Ta không thể mỗi ngày ôm đầu mục tiêu nhiệm vụ tới cho hắn xem một chút ưu điểm của ta đi.

Chậc.

Máu chảy đầm đìa, lại còn dơ, quá khó coi.

【Điểm cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất, nhất định phải chân thành, không được lừa gạt đối phương. 】

Cuối cùng, cái này cũng không khó.

Ta phải ngẫm lại điểm thứ hai, làm thế nào để thể hiện ưu điểm của ta với đối phương.

Hệ thống nói xong liền đổi ngữ khí: 【 Không sao, ký chủ, đừng lo lắng, chúng ta cứ từ từ, nếu ngươi cảm thấy mệt, chúng ta có thể nghỉ ngơi trước. 】

Ta ừ một tiếng, vừa nghỉ ngơi vừa tự hỏi.

Tĩnh dưỡng một ngày, thời điểm chạng vạng, ta chuẩn bị một chút, lại lần nữa đi tới vương phủ.

Lần này ta không vượt nóc nhà cũng không có trèo tường.

Ta là đường đường chính chính mà đi vào...đương nhiên cũng có chút xô xát với thị vệ.

Thông qua trước kinh nghiệm vài lần trước trèo vào vương phủ, trong cái vương phủ này không có mấy người có thể đánh lại ta.

Một chân gạt ngã thị vệ cuối cùng , ta đứng ở trong đình viện, tạo dáng.

【Hệ thống huynh đệ, mau giúp ta kiểm tra một chút, tư thế này có đẹp hay không, quần áo có bị nhăn hay không, còn có kiểu tóc có bị loạn không? 】

【Động tác vừa rồi của ta có phải rất nhanh nhẹn, rất lợi hại? 】

【Ngươi nói ta như vậy, vương gia có thể cảm thấy ta rất lợi hại, nhìn ra ưu điểm của ta? 】

Hệ thống đặc biệt khen ngợi:【Kí chủ, ta cảm thấy rất ngầu, thật đấy, đặc biệt là ngươi đem thị vệ kia đá bay trong nháy mắt kia, thật là lợi hại a! 】

Cửu vương gia mở cửa, từ trong phòng đi ra.

Ta nhìn hắn, nâng nâng cằm: "Chỉ có vậy? Còn không lợi hại bằng ta".

Cửu hoàng tử nhìn ta: "Không biết Lục Bạc An ta đắc tội nữ hiệp ở chỗ nào, khiến nữ hiệp kiên trì bức ép ta như vậy?"

【Ừm? Hướng đi này không đúng, hệ thống...]

【Không có việc gì, đừng có gấp, chúng ta xem xét lại một chút. 】

Ta vô thức rút chân lại: "Tôi không có ý bức ép ngưoi, nguoei có hiểu lầm gì sao?"

Cửu vương gia đi tới trước mặt ta, cau mày nói: "Nếu không nhằm vào ta, tại sao lại đánh thị vệ của ta?"

"Đây không phải là chứng minh thực lực của ta sao? Ngươi xem, có phải hay không ta đánh nhau rất lợi hại?"

"Ban đêm xông vào vương phủ, chỉ vì chứng minh ngươi đánh nhau lợi hại?"

Tôi chân thành gật đầu.

Cửu hoàng tử trầm mặc một lúc mới mở miệng: "Người tới là khách, không biết cô nương đây xưng hô thế nào?"

"Cứ gọi ta là Lâm Phiêu Phiêu."

"Lâm cô nương, chúng ta lúc trước có quen biết sao?"

Ta lắc đầu.

"Vậy cô nương năm lần bảy lượt chạy tới phủ đệ của ta là vì cái gì?"

Ta ở trong đầu nhanh chóng cầu cứu hệ thống: 【Hệ thống, cái này có thể nói không? 】

【Chắc... chắc là có thể đi, nhưng là không thể nhắc tới ta, thân phận hệ thống của chúng ta không thể bị lộ. 】

Nhìn vào ánh mắt ôn nhu của Lục Bạc An, ta cân nhắc một chút.

Lục Bạc An này mặc dù là vương gia nhưng tính tình rất tốt.

Hai lần trước ta điểm huyệt khiến hắn hôn mê, hắn cũng không có tức giận kếu người muốn đánh muốn giết ta.

Thái độ còn khá tốt, hoàn toàn khác so với mục tiêu giết người trước đây của ta.

Nếu ta thẳng thắn nói với hắn mục đích, cũng không biết hắn có thể cùng ta phối hợp hay không.

Ta thử mở miệng: "Ngươi...... Có thể thích ta không?"

"Cái gì?"

"Ta nói ngươi có thể thích ta không?"

Lục Bạc An cười khẽ: "Lâm cô nương, đừng đùa. Về ngoại hình, tại hạ không theo kịp các huynh trưởng của ta. Về tài năng cùng học thức, tại hạ cũng chỉ cái biết cái không. Về võ nghệ, còn không bằng nửa phần cô nương."

"Tại hạ mặc dù có thân phận vương gia, nhưng ngươi có thể đi tìm hiểu, mẫu phi của ta qua đời sớm, ta ở trước mặt phụ hoàng cũng không được sủng ái, cũng không có cơ hội trở mình đi lên vị trí cao."

"Đời này của ta chính là làm một cái Vương gia nhàn rỗi, không quyền không thế cũng không có tiền, cô nương coi trọng ta điểm nào đây?"

Ta nghiêm túc nhìn hắn: "Thật ra ngài cũng khá đẹp trai nên không cần tự coi nhẹ chính mình, còn tài năng học thức không tốt, vậy là chúng ta vẫn có điểm chung, ta cũng thực ghét mấy cái đó, bàn về võ thuật, ngươi không lợi hại cũng không sao, ta lợi hại là được."

"Ta có thể đánh, có thể bảo vệ ngươi, hoặc là ngươi muốn giết ai, ta cũng có thể giúp ngươi, xem xét quan hệ chúng ta một chút, ta có thể giảm giá cho ngươi.."

"Về phần chức vụ, đều là vật ngoài thân, ta quan tâm chính là ngươi, chỉ cần ngươi thích ta, những chuyện khác đều dễ nói."

Nụ cười trên mặt Lục Bạc An sắp không duy trì được.

"Thực xin lỗi, Lâm cô nương, ta không thích nữ tử lợi hại hơn ta, thật xin lỗi. "

Ta thở dài đáp một tiếng, "Thôi được."

Xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro