Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2

Tiếng cười nghe có chút ngây ngốc, ánh mắt lại trong suốt non nớt như một đứa trẻ.

Tôi không kìm được mặt già đỏ bừng, đẩy Hứa Tân Nam ra, phản bác: "Ai là vợ anh? Tôi cũng không có đáp ứng đâu."

Nghe tôi nói như vậy, Hứa Tân Nam nghiêng đầu, đột nhiên mỉm cười.

"Ồ, vậy thì em là vợ của anh."

"Nếu anh An không muốn làm vợ em, vậy thì em sẽ là vợ của anh An."

Có lẽ ánh mắt của hắn quá chân thành, quá nóng bỏng, lời muốn nói rốt cuộc vẫn là nói không ra lời.

Nhìn thấy tôi không có biểu tình gì, Hứa Tân Nam giống như cảm giác được gì đó, hốc mắt trong nháy mắt đỏ lên, nước mắt to như hạt đậu rơi từ khóe mắt hắn như không cần tiền, giống như phải chịu ủy khuất vô cùng, hắn dè dặt kéo lấy tay áo tôi, khóc thút thít nói: "Anh An, anh không cần em sao?"

"Anh không phải nói muốn kết hôn với em sao? Anh An nói không giữ lời, anh là kẻ lừa gạt, hu hu hu."

"Em sẽ nghe lời mà, xin anh đừng bỏ rơi em một mình, có được không?"

Nhìn dáng vẻ đáng thương của Hứa Tân Nam, lòng tôi cũng mềm nhũn, trong lòng không ngừng tự nhủ, Hứa Tân Nam dáng dấp đẹp mắt, tính cách cũng tốt, một câu lại một câu "anh An", còn có thể giải quyết nguy cơ của công ty, kết hôn cũng tốt vô cùng.

Bởi vì Hứa Tân Nam là một tên ngốc, quy trình diễn ra rất nhanh chóng.

Hai người trực tiếp đến cục dân chính để làm giấy chứng nhận kết hôn.

Hôn lễ cái gì cũng không có, nhưng sẽ do Hứa gia ra mặt tổ chức một buổi tiệc vào cuối tháng.

Vừa làm xong giấy chứng nhận, mẹ tôi đã không kịp chờ đợi đóng gói đồ đạc của tôi, gửi đến nhà cũ của Hứa gia.

Sau khi sắp xếp xong, đã là hơn mười giờ tối.

Giờ này Hứa Tân Nam đã ngủ rồi, sau khi Hứa Tân Nam ngủ, ngũ quan không còn quá sắc bén, khóe miệng hơi nhếch lên, vô cùng đáng yêu.

Tôi cũng mệt mỏi, lười kiểu cách, trực tiếp nằm xuống bên cạnh hắn ngủ.

Nửa đêm tôi bị hôn tỉnh.

Cảm nhận được sự mềm mại trên môi, đầu óc tôi có chút không load kịp.

Có lẽ dáng vẻ mờ mịt của tôi đã lấy lòng Hứa Tân Nam, người đàn ông cười một tiếng, rốt cuộc buông tha đôi môi tôi, bắt đầu ma sát bên cổ tôi.

Hơi thở có chút nóng bỏng nặng nề quét trên da, gây ra những cơn run rẩy.

Nhìn ánh mắt của người đàn ông, làm gì còn chút ngây thơ ngu ngốc nào?

Rõ ràng là nguy hiểm đến dọa người.

Chạy!

Đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu tôi.

Đẩy mạnh Hứa Tân Nam ra sau, tôi ngay cả giày cũng không mang, vùng chạy ra ngoài.

Hứa Tân Nam chậm rãi đi ở phía sau, chậm rãi ép tới gần.

Khi tôi đến cửa phòng ngủ mới phát hiện, cửa đã bị khóa từ lúc nào.

Giây tiếp theo, một cảm giác mềm mại dính vào sau cổ tôi.

"Bảo bối, em đang tìm cái này sao?"

Nói xong, một chuỗi chìa khóa lắc lư trước mặt tôi, ngay sau đó bị ném ra ngoài qua cửa sổ.

Khí lực của người đàn ông mạnh đến đáng kinh ngạc.

Tôi bị đè một cách gắt gao vào cánh cửa, muốn tránh thoát cũng không thể thoát được.

Lúc này tôi mới thực sự sợ hãi.

Thân thể cũng không kiềm chế được run rẩy.

"Anh... anh muốn làm gì?"

Nghe vậy, Hứa Tân Nam nhếch môi cười, đôi mắt đào hoa đẹp mắt nhìn chằm chằm vào tôi, đầu độc nói: "Em không biết?"

"Vậy để vợ tới nói cho em nghe, có được hay không?"

Không đợi tôi mở miệng, và tôi cũng không mở miệng được nữa.

Buổi tối hôm đó, tôi bị Hứa Tân Nam đè vào góc tường bắt nạt hết lần này đến lần khác.

Nước mắt không ngừng rơi.

Mắt cá chân bị hôn rồi lại bị hôn.

Bên tai là tiếng cười khẽ của người đàn ông giống như ác ma dụ dỗ: "Bảo bối, ngoan."

"Đừng chọc tôi tức giận."

Tôi sụp đổ.

Đã nói là tên ngốc mà?


"Bộ truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên ỨNG DỤNG FUNHUB/FUHU hoặc truy cập: tinyurl.com/fuhux. Mọi WEBSITE KHÁC đều là ĂN CẮP và GIẢ MẠO. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro