CỔ ĐẠI (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu có một người đối với ngươi đặc biệt quen thuộc, vô luận ngươi làm cái gì đều là đón ý nói hùa hợp với yêu thích của ngươi.

Người kia không cầu hồi báo mà lấy lòng ngươi, chỉ mong ngươi có thể vui vẻ.

Người như vậy đại khái là không ai có thể cự tuyệt được đi.

# Xin mời người ở nước Mỹ mới vừa từ máy bay xuống. Đáp: Không, ta sẽ cảm thấy người nọ có bệnh bên ta có một đám #

******

Hách Liên Dao cũng không có ở lại đến khuya, mẫu thân còn ở Vương phủ chờ hắn trở về, mà Sở Lan cũng không giữ hắn lại, thật sự như lời hắn nói chỉ là tới ăn một bữa cơm mà thôi.

Liên tiếp mấy tháng, Hách Liên Dao đều không rời vương phủ cũng ít cùng người khác gặp mặt, không thiếu người muốn nịnh bợ hắn nhưng lại không gặp được Hách Liên Dao, muốn  tiếp xúc đều không hề có biện pháp nào.

Hắn mỗi ngày trạch ở Vương phủ bồi mẫu thân, sinh hoạt một mảnh bình tĩnh, đây là nguyện vọng trước kia của hắn.

Kiểu sinh hoạt này cứ liên tục đến khi hắn đại hôn.

Liền tính ở trong ngày vui như thế này, thần sắc của Hách Liên Dao cũng là vạn năm bất biến lạnh như băng, nếu như không phải hắn mặc một thân hỉ phục màu đỏ thì rất khó tưởng tượng hôm nay là ngày hắn muốn thành thân.

Dù vậy màu đỏ trương dương nổi bật mặc lên người hắn lại sinh ra cảm giác khó có thể tới gần.

Cách đó không xa Sở Lần tiến vào tham gia tiệc cưới nhìn thấy cũng nhịn không được trong lòng rung động.

Đó là người mà hắn thích, từ trước trước nay đều là tồn tại chói mắt nhất trong đám người.

Đây là tồn tại khiến tất cả mọi người phải nhìn lên, liền hắn đều không thể may mắn thoát khỏi.

Sở Lan nhìn liền phát hiện một người rất chướng mắt tới gần, tên kia mỗi ngày đều chạy sau mông A Dao, tiểu tuỳ tùng —— Tề Tử Thanh.

Mỗi lần hắn vừa định đi qua cùng A Dao nói chuyện thì Tề Tử Thanh không biết chạy ra từ góc nào chen vào, người này thật là phiền.

Đáng tiếc, quan hệ của Tề Tử Thanh và Hách Liên Dao là thật sự rất tốt, nếu không phải Tề Tử Thanh cùng nữ nhi Lễ Bộ Thượng Thư có tình với nhau, thì hắn đã sớm muốn làm thịt Tề Tử Thanh.

"Tham kiến Thái Tử điện hạ, Tam điện hạ đã ở bên trong, ngài xem?" Quản sự dẫn đường ở gần vội lại đây nhắc nhở Sở Lan không cần đi về phía trước.

Thái Tử cùng Tam Hoàng Tử không hợp nhau là việc mọi người đều biết, hai người vẫn là không nên thấy mặt nhau cho thỏa đáng.

Hách Liên Dao hiện giờ thân là vị Vương gia có quyền có thế nhất Đại Sở, ở thời gian trước dưới tình huống giao hảo không có kết quả, ngày đại hôn vừa lúc cho bọn hắn một cái thông đồng (coi như không thấy 2 chữ trước đi nhé) cơ hội, mà từ trước tới nay Thái Tử cùng Tam Hoàng Tử rất ít xuất hiện cùng nhau cũng đều tới ăn mừng.

Sở Lan phất tay áo mà đi: “Bổn cung sang bên kia tìm Tiểu Lục.”

Tiểu Lục chính là Lục Hoàng Tử, hiện giờ là Ninh Vương Sở Li. Sở Lan cùng Sở Li tuy không cùng một mẫu thân, quan hệ lại là tốt nhất.

“A Dao, ngươi lần này kết hôn ta mới nhớ tới có một việc ta quên chưa nói cho ngươi.”

“Ngày hôm đó may mà ngươi không tuyển Thu Thu, chúng ta là đính thân từ nhỏ. Chuyện này chỉ có trưởng bối trong nhà ta còn có nhà Lễ Bộ Thượng thư biết, lần trước khi thấy Bệ Hạ hỏi ngươi muốn cưới ai ta là thật sự bị dọa sợ, sợ ngươi tuyển trúng Thu Thu.”

Lần trước khi bọn họ tiến cung, Tề Tử Thanh vốn dĩ muốn tìm Hách Liên Dao nói chuyện này, không nghĩ tới Sở Lan lại qua tìm Hách Liên Dao, hắn liền không có can đảm quấy rầy.

Đừng đùa chứ! A Dao bởi vì hàng năm ở bên ngoài không biết gì về thủ đoạn của Thái Tử Sở Lan, nhưng là hắn biết. Lão gia tử nhà hắn đã cùng hắn nói qua rất nhiêu lần, có thể không tiếp xúc liền tận lực tránh xa, vị kia chính là điển hình cho tiếu lí tàng đao.

Thấy Sở Lan tới gần Hách Liên Dao hắn cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể đi tìm rồi theo sau Hách Liên Dao trước khi Sở Lan tìm thấy hắn.

—— nếu là Sở Lan tìm được Hách Liên Dao trước, hắn căn bản sẽ không đến gần!

Dù sao lấy quyền thế trong tay Hách Liên Dao, Thái Tử muốn làm thân còn không kịp đâu, hắn cái này tép riu cũng đừng nên tham dự vào việc này.

Nhưng làm huynh đệ, có thể chắn một chút cũng liền chắn một chút, hắn rất sợ Hách Liên Dao quá đơn thuần (???) bị Sở Lan cái tên lòng dạ hiểm độc kia lừa.

Hách Liên Dao nghi hoặc: “Thu Thu là ai?”

Tề Tử Thanh giải thích: “Thu Thu chính là nữ nhi nhà Lễ Bộ Thượng thư, nàng họ Khâu, tên Thu.”

“Thì là nàng, chuyện này ngươi muốn cảm tạ Thái Tử điện hạ.”

“A? Chuyện này có liên quan gì đến Thái Tử điện hạ?”

“Nếu không phải Thái Tử điện hạ nhắc nhở ta khâu tiểu thư có người trong lòng, thật sự là có khả năng ta sẽ tuyển nàng.”

Tề Tử Thanh bừng tỉnh đại ngộ: “Nguyên lai là như thế này, thật đúng là muốn cảm ơn Thái Tử điện hạ.”

Tuy rằng không rõ nguyên nhân Thái Tử làm như vậy, nhưng đây cũng coi như là giúp hắn một lần, nói tạ ơn một chút đều không cần miễn cưỡng.

“Ta cùng Thu Thu sắp tới cũng phải thành thân, đến lúc đó ngươi nhất định phải tới cổ động a.”

“Không thành vấn đề.”

Hách Liên Dao thấy có chút ngoài ý muốn nhưng lại cảm thấy cao hứng nhiều hơn, cái tên này từ nhỏ cùng hắn cùng nhau lớn lên rốt cuộc cũng muốn thành gia.

“À đúng rồi, Thu Thu còn nhờ ta tặng lễ vật cho các ngươi.”

Tề Tử Thanh vừa nói vừa lấy ra một đôi túi tiền màu đỏ thêu kim sắc sợi tơ, mỗi cái túi tiền đều thêu một con uyên ương, hai cái đặt ở bên nhau chính là hai chỉ uyên ương đối mặt nhau.

Có thể nhìn ra người thêu nó là cái tâm linh thủ xảo nữ tử.

“Giúp ta chuyển cáo một tiếng cảm tạ, chúc các ngươi bách niên hảo hợp, lễ vật thì chờ các ngươi thành thân lại tặng.”

“Thu Thu nhà ta cực kỳ sùng bái ngươi, liền tính không mang theo lễ vật, có những lời này của ngươi nàng ấy cũng sẽ rất vui.”

“Đúng rồi, A Dao, có thời gian có thể cho Vương phi tìm Thu Thu chơi, nàng rất tò mò người như thế nào mới có thể trở thành thê tử của ngươi, nói không chừng các nàng ấy còn có cộng đồng đề tài đâu.”

“Có thể.”

Hách Liên Dao nghe Tề Tử Thanh nhắc tới Kiều Nhược Doanh, hắn có hơi chút thất thần, không biết hôn ước này đối nàng kia là tốt hay là xấu đây

Ban đêm, Hách Liên Dao ở cạnh núi giả trong hậu viện nhìn ánh trăng.

Người tới tham gia hôn lễ đã rời đi không sai biệt lắm, ngay cả vẫn luôn ồn ào muốn nháo động phòng Tề Tử Thanh đều bị Tề gia người xách về.

Hắn cũng không có trực tiếp trở lại hôn phòng.

Hắn hiện tại đang đợi một người, một người cực kỳ để ý đến việc hắn thành thân.

Không bao lâu, tiếng bước chân dần dần truyền đến, từ xa tiến tới gần.

Cuối cùng tiếng bước chân dừng lại phía sau Hách Liên Dao, dừng hồi lâu mới nói một tiếng: “A Dao……”

Hách Liên Dao cũng không trả lời.

“Chúc mừng ngươi thành thân, về sau ngươi sẽ không còn là người cô đơn nữa, ta không biết cảm giác hiện tại của ta là gì, ta hẳn là cảm thấy khổ sở, nhưng nhìn ngươi vui vẻ, ta cũng cảm thấy rất vui……”

Sở Lan nói không lên lời, thực tế hắn cũng không biết chính mình đang nói cái gì, hắn chỉ là muốn nói cái gì đó để đánh vỡ sự yên tĩnh lúc này mà thôi.

Hắn muốn cho Hách Liên Dao biết ý tưởng của hắn, lại không nghĩ phá hư hạnh phúc của hắn.

Hách Liên Dao xoay người: “Ta biết ngươi có ý tứ gì, buông đi, ngươi cũng nên thành thân……”

Lời nói chưa dứt

“Ngô……”

Hách Liên Dao mở to hai mắt, đây là lần đầu hắn tiên bị người ta cưỡng hôn.

Đổi lại là những người khác đến tiếp cận hắn đều không dám, Sở Lan này thật to gan.

Sở Lan mặc kệ Hách Liên Dao nói gì, đôi khi xúc động chỉ có trong nháy mắt, cho nên hắn muốn liền làm.

Không có bất luận cái gì kỹ thuật hàm lượng, chỉ là đôi môi tương dán là hắn đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Mà Hách Liên Dao cũng bởi vì quá mức khiếp sợ không có đẩy Sở Lan ra.

Không biết qua bao lâu, an tĩnh không khí bị một tiếng chói tai cắt qua:

“Bang!”

Hách Liên Dao đột nhiên đem Sở Lan đẩy ra, nhìn về phía trước một thị nữ vẻ mặt khiếp sợ nhìn hai người bọn họ.

—— đó là Kiều Nhược Doanh của hồi môn nha hoàn.

“Vương gia, Thái Tử điện hạ, nô tỳ cái gì cũng không nhìn thấy! Thật sự cái gì cũng chưa thấy! Nô tỳ sẽ không nói cho những người khác, xin tha cho nô tỳ……”

Thị nữ sợ tới mức nói không lựa lời, nàng chỉ là muốn đem mâm mà tiểu thư lén ăn xong xuống nhà bếp, không nghĩ tới sẽ gặp được cảnh này.

Đây chính là Thái Tử cùng phu quân của tiểu thư nhà nàng a.

Sớm biết thế nàng đã khuyên tiểu thư không cần lén ăn cái gì, lần này thật đúng là khó giữ được cái mạng nhỏ.

Hách Liên Dao bình tĩnh xua tay: “Được rồi, ngươi đi xuống đi.”

Thị nữ nơm nớp lo sợ mà lui xuống, cũng không dám nhiều lời một câu, nháy mắt đã chạy không ảnh.

Sở Lan: “A Dao, tối nay……”

Hách Liên Dao nói tiếp: “Ta sẽ coi như không có phát sinh việc gì.”

Sở Lan cười đến trời quang trăng sáng, lời nói lại là……

“Không, ý ta là, tối nay đã làm cái gì ta đều nhớ rõ, lần này ngươi không có cự tuyệt, lần sau ta nghĩ ta có thể làm càng quá mức.”

Đến nỗi việc Hách Liên Dao có thê tử.

Một cái chỉ là hôn nhân chính trị nữ tử, hắn căn bản không đem nàng để vào mắt.

Hách Liên Dao bất đắc dĩ nói: “Ngươi thật đúng là…… Được rồi, ngươi đi trước đi.”

Sở Lan thật đúng là vẫn luôn đều biết điểm mấu chốt của hắn nằm ở đâu, mỗi lần làm việc đều vừa vặn dừng lại ở bên cạnh tuyến gianh giới của hắn, lần lượt thử làm hắn trong lúc lơ đãng liền hạ thấp điểm mấu chốt.

Từ bữa cơm kia cho đến bây giờ  thấy hắn không hề có phản ứng gì, kết quả là tên kia lần lượt được một tấc lại muốn tiến một thước.

Sở Lan thật là khắc tinh của hắn đi, hắn nhất định phải tránh xa tên này.

******

Trở lại hôn phòng, Sở Lan làm lơ đứng ở một bên sắc mặt trắng bệch thị nữ, vẻ mặt bình tĩnh nhấc lên khăn voan đỏ, uống rượu giao bôi.

Chờ thị nữ kia lui ra liền tắt đèn chuẩn bị động phòng, chính là nghĩ đến Sở Lan, lại làm hắn nhớ đến cái hôn khi nãy……

“Ngủ đi.”

Kiều Nhược Doanh trong lòng ngượng ngùng mà nghĩ đến những việc cần chú ý khi động phòng phải, không ngờ tới Hách Liên Dao một câu không hề gợn sóng liền đem nàng đã làm tốt trong lòng xây dựng vứt lên chín tầng mây.

Sau đó nàng liền thấy Hách Liên Dao bình tĩnh nằm xuống, kéo chăn đắp lên, nhắm mắt lại ngủ.

Kiều Nhược Doanh:???

Nàng ở bên trong ngồi cũng không được mà nằm cũng không xong, Vương gia đây là có ý gì?

“Ngươi như thế nào còn chưa ngủ?”

“Vương gia, chúng ta…… Cái kia…… Động phòng.”

Kiều Nhược Doanh thân là một nữ tử, nói đến việc này là có chút khó có thể mở miệng.

Hách Liên Dao tiếp tục bình tĩnh: “Ngủ đi, ta mệt.”

“Vâng, Vương gia.”

Kiều Nhược Doanh thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng đúng, hôm nay Vương gia cùng nhiều người chu toàn khẳng định là rất mệt, nàng không thể quấy rầy hắn.

Hách Liên Dao nghĩ nghĩ lại bổ một câu: “Ta chỉ biết cưới ngươi một người, không cần có nội trạch tranh đấu, ngươi chỉ cần chiếu cố tốt cho mẫu thân là được.”

Đã không phải là người mà hắn thích hắn sẽ không bao giờ muốn chạm vào.

Nếu không thể cho Kiều Nhược Doanh hạnh phúc, vậy thì hắn sẽ  tận khả năng bồi thường cho nàng thú khác.

Kiều Nhược Doanh nhịn được cảm động, trong thiên hạ này có thể được đến bảo đảm này nữ tử có thể có mấy người?

Chuyện của Sở li cùng Hách Liên Tịch đã khiến vô số nữ tử hâm mộ, chính là Đại Sở nhiều năm như vậy cũng chỉ có duy nhất một người.

Hiện giờ Hách Liên Dao thế nhưng cho nàng bảo đảm.

Cho tới nay đều rằng mình rất kiên cường Kiều Nhược Doanh không chịu khống chế kích động đến rơi nước mắt.

Nhìn đã nhắm mắt lại ngủ Hách Liên Dao, Kiều Nhược Doanh chậm rãi nằm xuống, không dám phát ra một tia thanh âm, sợ quấy rầy Hách Liên Dao nghỉ ngơi.

Người ngoài đều nói Tĩnh An Vương là một người lạnh nhạt vô tình, trước khi gả đến đây phụ thân mẫu thân cũng dặn dò nàng ngàn vạn không cần chọc tới hắn, nếu không mang tai họa cho nhà bọn họ.

Khi đó nàng cũng là sợ hãi, sợ chính mình không chú ý liền phạm sai lầm.

Thời điểm Hách Liên Dao nói sẽ không chạm vào nàng, nàng tâm đều lạnh, nàng cho rằng Hách Liên Dao ghét bỏ nàng hoặc là bên ngoài có nữ nhân khác, như vậy nàng ở Vương phủ khẳng định không thể tốt được, càng lo lắng phụ thân gia gia bọn họ sẽ chịu liên lụy.

Nhưng vừa rồi câu nói kia của Hách Liên Dao  làm nàng biết người này nội tâm là cỡ nào ôn nhu.

Gả cho hắn, nàng không hề hối hận.







#Mình sẽ tiếp tục làm không có drop truyện đâu nha!#

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro