CỔ ĐẠI (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe đồn, người của Hách Liên gia đều rất si tình, nam tử chỉ cưới một thê tử, ngay cả nữ tử gả cho trượng phu càng là không lại cưới thêm.

Ví dụ điển hình nhất chính là Hách Liên Sóc cho đến bây giờ là tỷ đệ Hách Liên Dao và Hách Liên Tịch.

Thân ở trong Hoàng cung Sở Lan nghe tin tức này “Bang” một tiếng lại bóp nát một cái cái ly.

Bên cạnh thái giám cung nữ đầu càng cúi thấp, gần nhất bệ hạ tính tình càng ngày càng táo bạo, đặc biệt là khi nghe thấy tin về Tĩnh An Vương.

Sau khi Hách Liên Dao thành thân không lâu, Hoàng Đế không có dấu hiệu gì liền đột nhiên băng hà, thời điểm Hách Liên Dao nghe thấy tin tức này Hoàng cung đã hoàn toàn trở nên hỗn loạn.

Bởi vì Hoàng Đế trước khi đi tuy rằng triệu Thái Tử tiến vào, lại không hề có truyền ngôi thánh chỉ hay khẩu dụ.

Này đại biểu cho cái gì?

Đại biểu cho ai đều có thể lên làm hoàng đế. Chỉ cần là người có năng lực.

Sở Lan căn cứ Hoàng Đế an bài, vội vàng truyền tin cho Hách Liên Dao.

Thu được tin tức Hách Liên Dao lập tức đuổi tới Hoàng cung, lấy ra hộp gỗ mà Phúc công công lúc trước đưa cho hắn.

Bên trong không chỉ có lện bài điều động cấm vệ quân, càng là có một đạo minh hoàng hoàng thánh chỉ.

Khi bọn hắn thấy rõ thú trong tay Hách Liên Dao, mọi người không thể không an tĩnh lại.

Một hồi nội loạn liền chấm dứt trước thủ đoạn mạnh mẽ của Hách Liên Dao.

Không có ai lý giải được vì cái gì Hoàng Đế lại tín nhiệm Hách Liên Dao như thế, sẽ không sợ hắn đảo chính lên làm hoàng đế sao?

Hắn có quyền có thế, danh vọng lại cực cao, chính là Hách Liên Dao lại thật sự đem ngôi vị hoàng đế để lại cho người Sở gia.

Hách Liên Dao đương nhiên biết nguyên nhân Hoàng Đế sẽ tín nhiệm hắn.

Năm ấy hắn 18 tuổi hồi kinh, đã từng đối Hoàng Đế nói qua:

“Bệ hạ, thần trên người cũng có Hoàng thất huyết mạch. Nếu thần muốn có thiên hạ này, lấy thần thế lực từ muốn này đã sớm có được.”

Hoàng Đế ngẩn ra, ngay sau đó đã biết hắn ý tưởng: “Trẫm minh bạch.”

Cơ hồ tất cả mọi người đã quên Hách Liên Dao mang trên người huyết mạch hoàng gia chính thống, Hoàng Đế suy nghĩ cẩn thận chuyện này chờ hắn mấy năm sau trở về Hoàng Đế mới có thể lần nữa cường điệu kêu hắn “Hoàng chất”.

Đó là đang nhắc nhở hắn đã từng đưa ra bảo đảm.

Hoặc là nói, còn có một phiên hàm nghĩa khác.

Liền tính Hách Liên Dao thật sự muốn có ngôi vị hoàng đế, lấy trên người hắn huyết mạch hoàng gia cũng không phải trở ngại lớn, Đại Sở rung chuyển sẽ càng nhỏ, Hách Liên Dao xem phần quan hệ này, cũng sẽ không đến mức đối Sở gia đuổi tận giết tuyệt.

Có thể nói, hoàng đế cái gì đều đã tính kế tốt.

Mà Hách Liên Dao làm hoàng đế nghĩ thông suốt điểm này, không thể nghi ngờ là kỹ cao một bậc.

Cho nên Hoàng Đế trước khi đi đã triệu kiến vị Thái Tử bị ngoại giới đồn không được Hoàng Đế yêu thích, hắn đem tất cả đều nói cho Sở Lan.

Có thể nói, đứa con mà Hoàng Đế yêu nhất cũng không phải Sở Diệp.

Nếu thật muốn cho Sở Diệp Hoàng vị, lấy Hoàng Đế thủ đoạn đã sớm dùng các loại phương thức phế đi Sở Lan, sửa lập Thái Tử.

Hoàng Đế cũng từng nghĩ tới từ bỏ Sở Lan, nhưng là hắn chậm rãi phát hiện Sở Lan cố tình che giấu tài hoa, cho nên mới quyết định mạnh mẽ bồi dưỡng Sở Lan.

Hắn đem một bộ phận quyền lực cho Sở Lan, lại thay đổi một cách vô tri vô giác đề cao mà lực ảnh hưởng của Sở Lan.

Nhắc nhở Sở Lan muốn cùng Hách Liên Dao giao hảo.

Như vậy cho dù Sở Lan không thể trở thành Hoàng Đế, cũng sẽ được Hách Liên Dao trọng dụng.

Hoàng Đế dùng phương thức đặc thì của mình bảo hộ Sở Lan trưởng thành, lại dùng Sở Diệp cho Sở Lan làm đá mài dao, làm Sở Lan không ngừng trưởng thành.

Trước lúc lâm chung, Hoàng Đế gắt gao nắm tay Sở Lan, nhìn chằm chằm hắn nói: “Đáp ứng trẫm, nếu như Hách Liên Dao không giao quyền lực cho ngươi, ngươi cũng không cần ghi hận trong lòng, ngược lại muốn cẩn trọng vì hắn làm việc”

“Phụ hoàng yên tâm, hài nhi sẽ không mang khúc mắc trong lòng.”

Hắn thích người kia như vậy, giang sơn đối với hắn còn không bằng nụ cười của Hách Liên Dao, nếu là Hách Liên Dao thật sự muốn, hắn liền trục tiếp cho hắn là được.

((Hoàng đế hao hết tâm cơ lót đường cho con trai.
Lan Lan: A Dao (*´∇`*)💕
Dao Dao: (¯―¯٥)
Lạc: ㄟ( ▔∀▔ )ㄏ
Hoàng đế: (╬ಠ益ಠ) ))

Nghe được khẳng định của Sở Lan Hoàng Đế tiếp tục nói: “Tam Hoàng đệ ngươi kỳ thật không xấu, là trẫm thực xin lỗi hắn, tận lực giữ được tánh mạng của hắn đi.” Bọn họ đều là cốt nhục của hắn cho dù lại bất công hắn cũng luyến tiếc huynh đệ bọn họ tàn sát lẫn nhau.

Lại nhiều thêm dặn dò, đây vẫn luôn đều là những việc hắn muốn công đạo cho Sở Lan.

Như là việc phải chú ý thế lực bên Hoàng Hậu, còn có kỳ vọng của hắn đối Sở Lan, thậm chí nói ra đứa nhỏ hắn sủng ái nhất không phải Sở Diệp, mà là Sở Lan.

Sở Lan không phải là không khiếp sợ, nguyên lai tình thân hắn không thể cảm nhận được trên người Mẫu Hậu lại vẫn luôn ở bên người hắn, chỉ là Hoàng Đế chú định cùng người thường không thể giống nhau, tình thương của cha trên người hắn thật sự quá mức mờ mịt.

Nếu thật sự tỏ ra sủng ái Sở Lan đây mới là việc gây trở ngại cho Sở Lan.

Chờ Hoàng Đế băng hà, Hách Liên Dao trợ giúp Sở Lan chèn ép thế lực của Tam Hoàng tử, suy yếu Hoàng Hậu tông thân, đổi mới quan viên, trấn áp náo động trong cung……

Mãi cho đến Sở Lan kế vị, Hách Liên Dao đều tự tay làm tất cả mọi việc, hết thảy hết thảy đều vô cùng thuận lợi.

******

Thái độ Sở Lan đối với Hách Liên Dao có vài người suy đoán quan hệ của bệ hạ cùng Tĩnh An Vương có vẻ không hợp nhau.

Những quán viên có suy đoán này đều dồn hết sức lực muốn tham Hách Liên Dao một quyển.

Sở Lan nhìn thoáng qua tấu chương, sau đó mạnh mẽ đem tấu chương ném văng ra: “Như thế nào lại là tham Tĩnh An Vương? Những người này có phải là nhàn đến không có chuyện gì làm phải không?”

Hách Liên Dao vừa mới tiến vào liền tiếp nhận phân tấu chương kia, tùy ý mở ra xem lại để lại trước mặt Sở Lan, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Bệ hạ hà tất động khí, việc này không hề ảnh hưởng gì đến bổn vương.”

Lấy thân phận hiện giờ của Hách Liên Dao, trong Hoàng cung này không có nơi nào là hắn đi không được.

Hoàng đế càng là nói Hách Liên Dao thấy hắn không cần phải thông báo, cho nên thời điểm hắn tới vừa lúc gặp được vẻ mặt vô cùng bực bội của Sở Lan.

Sở Lan thấy Hách Liên Dao tâm tình không vui nháy mắt tiêu tán, ngược lại cười như gió xuân: “A Dao, ngươi tới thật đúng lúc, ta, khụ, trẫm bây giờ vừa lúc không có việc gì để làm, chúng ta đi ra ngoài đi dạo một chút đi?”

Làm lơ đống tấu chương chất đầy trên án thư, Sở Lan mặt không đổi sắc nói dối.

Hách Liên Dao khẳng định nếu không phải người chung quanh quá nhiều Sở Lan đại khái sẽ trực tiếp tự xưng “Ta”.

Hách Liên Dao cũng mặc kệ Sở Lan nói là thật hay giả, hắn tới tìm Sở Lan là thật sự có việc.

Hai người ở trong Ngự Hoa viên sóng vai mà đi, không cần để ý đến quan hệ thân phận tôn ti.

Thật lâu sau, Hách Liên dao nói: “Bệ hạ, ngài nên lập hậu.”

“A Dao, ngươi biết ta……”

Hách Liên Dao đánh gãy lời hắn chưa nói xong: “Quốc không thể một ngày vô Hậu, đến tận bây giờ còn chưa có lập trữ, thỉnh bệ hạ thận trọng suy xét.”

“Hơn nữa ta cũng đã nói qua, ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, dù ngươi có lập Hậu cũng vẫn không thấy đổi.” Hắn sẽ tận tâm phụ tá cho nên không thể có quan hệ phong nguyệt, hắn chỉ muốn làm Đại Sở càng thêm cường thịnh.

“A Dao, ngươi không phải cũng không có Thế Tử sao? Chờ ngươi có tiểu Thế Tử ta sẽ lập Hậu.” Cũng làm cho hắn hết hy vọng.

Cho tới nay đều là nghe đồn Tĩnh An Vương cùng Vương phi phu thê tình thâm, chính là hai người bọn họ đã qua mấy năm nhưng chưa có con, đây cũng là nguyên nhân khi hắn nghe được lời đồn này chỉ cảm thấy phẫn nộ mà không phải thương tâm.

Căn cứ tình báo, hắn biết đến Vương Phi mặc dù đã gả cho Hách Liên Dao lâu như vậy nhưng thân thể lại vẫn là trong sạch, hắn liền biết Hách Liên Dao căn bản không hề chạm vào Kiều Nhược Doanh.

Hắn có đôi khi ở trong yến hội cũng sẽ thấy phương thức ở chung giữa Hách Liên Dao cùng Kiều Nhược Doanh, chỉ có thể khái quát là:

Tôn trọng nhau như khách.

Hách Liên Dao: “Chuyện này ta đã suy xét tốt, không nhọc bệ hạ quan tâm, bệ hạ vẫn là ngẫm lại chính mình đi.”

Sở Lan sửng sốt, đã suy xét tốt Chẳng lẽ……

“Nữ nhân kia mang thai?”

“Ngươi nói cái gì?”

Hách Liên Dao dại ra, hắn không tin Sở Lan không biết việc hắn căn bản không có chạm qua Kiều Nhược Doanh.

Nói Kiều Nhược Doanh mang thai, không phải đại biểu hắn bị mang nón xanh sao?

Nhìn biểu tình của Hách Liên Dao Sở Lan liền biết chính mình nói sai rồi, gương mặt nhịn không được đỏ lên, vẫn là nói: “Khụ, là ta suy nghĩ nhiều, về việc lập trữ ta đã sớm nghĩ kỹ rồi.”

Hách Liên Dao rất ít nhìn thấy biểu tình ngượng ngùng trên mặt Sở Lan, hắn không cấm cảm thấy nao nao.

“Ta tính toán đem Diễm Nhi quá kế đến ta danh nghĩa, lập làm Thái Tử.”

Sở Lan nói Diễm Nhi chính là hài tử của Sở Li cùng Hách Liên Tịch, tên là Sở Diễm, năm nay mới năm tuổi.

Đây là việc trước kia hắn đã suy xét thật lâu, mặc kệ Hách Liên Dao có thể cùng hắn ở bên nhau hay không, hắn không có tính toán cưới vợ.

Hắn tâm rất lớn, chứa được thiên hạ; lại cũng rất nhỏ, chỉ có thể chứa một mình Hách Liên Dao.

Hách Liên Dao cự tuyệt: “Không được, ta muốn cho Diễm Nhi kế thừa Vương vị, Hách Liên gia huyết mạch chỉ còn lại một mình hắn, trong hoàng thất có nhiều người như vậy, đổi một cái đi.”

“Hắn sửa họ thành Hách Liên không phải cũng tốt.”

Hách Liên Dao cả giận nói: “Sở Lan! Ngươi đây là muốn cho gia g sơn Đại Sở đổi chủ sao? Thiên hạ này cũng không phải là chỉ có một mình ngươi!”

Lúc trước hắn vì làm Sở Lan ngồi ổn ngôi vị Hoàng Đế đã tốn không ít tâm huyết. Hiện tại đột nhiên sửa họ, liền tính là họ Hách Liên, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý!

“Chính là nguyên nhân giang sơn này không phải chỉ có một mình ta, ta mới muốn cho Diễm Nhi kế thừa ngôi vị Hoàng Đế.”

Sở Lan thanh âm kiên quyết, hắn việc gì cũng có thể thoái nhượng, duy độc chuyện này hắn không thể buông tay thoái nhượng.

“Ngươi vì sao lại cố chấp như thế? Ngươi muốn cho toàn bộ Đại Sở bồi ngươi chơi trò cảm tình sao?” Hắn rõ ràng đã đáp ứng sẽ luôn ở hắn bên người, vì sao hắn còn không biết đủ.

Sở Lan thanh âm mang theo một tia mỏi mệt, “A Dao, này không phải cảm tình trò chơi, mấy lão nhân kia mỗi ngày bức ta nạp phi lập Hậu, hiện tại ngay cả ngươi cũng…… Nhưng trong lòng ta chỉ có một mình người, sao có thể lại đi tìm nữ nhân khác?”

“Nếu như phải làm lựa chọn giữa giang sơn này hay ngươi, ta tình nguyện lựa chọn ngươi. Nếu ngươi không đồng ý, ta liền đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Sở Li.”

“Ta đã sớm làm hai tay chuẩn bị, thoái vị chiếu thư đã viết xong rồi, yêu cầu duy nhất là Diễm Nhi sửa họ thành Hách Liên.”

“Mặc kệ như thế nào, kết quả cuối cùng vẫn là giống nhau.”

Hách Liên Dao bị câu này của hắn trấn trụ, hắn không nghĩ tới Sở Lan sẽ yêu hắn đến đến mức này.

Trầm mặc một lát, hắn cuối cùng hỏi: “Ngươi thật sự nguyện ý vứt bỏ tất cả, chỉ vì muốn cùng ta ở bên nhau?”

Sở Lan không chút do dự nói: “Nguyện ý.”

“Ta biết ngươi không quá tin tưởng ta nhưng ta là thật sự muốn cùng ngươi cùng nhau vượt qua quãng đời còn lại. Chờ đến khi chúng ta già đi, ta vẫn luôn sẽ ở bên cạnh ngươi không rời không bỏ, đến lúc đó ngươi nhất định sẽ tin tưởng ta?”

Một cái Quân Vương nguyện vì ngươi buông tay giang sơn, này đã không phải một chữ yêu là có thể hình dung được tình cảm này.

Hách Liên Dao trong lòng trào ra một dòng nước ấm, hắn biết loại cảm giác này tên là cảm động, nếu có một người như vậy bồi bên cạnh đại khái cũng không tồi……

Hắn nhìn Sở Lan, không nhịn được nở nụ cười, sau đó cúi người xuống.

“Nếu ngươi đã có thành ý nhiều vậy, ta đây liền thưởng cho ngươi đi.”

Hách Liên Dao phát hiện, hắn từ trước luôn sát phạt quyết đoán nhưng mỗi khi đụng tới những việc liên quan đến Sở Lan hắn lại luôn là do do dự dự.

Đại khái là hắn đã đem Sở Lan đặt ở trong lòng đi……

Sở Lan nhìn Hách Liên Dao tươi cười thoảng qua như phù dung sớm nở tối tàn, sửng sốt một lát, không phản kịp ứng lại đây.

Tiếp theo trong nháy mắt, hắn cảm thấy trên môi một mảnh mềm mại.

“Ngô……”

Đây là Hách Liên Dao lần thứ hai chủ động hôn hắn, lần hôn này cùng khi còn nhỏ vì cứu hắn hôn bất đồng.

Mang theo ôn nhu triền miên.

Sở Lan trong mắt không nhịn được dâng lên một mảnh ướt át.

Sau đó hắn nhắm mắt lại, hưởng thụ sự hạnh phúc không dễ đến này.

Tác giả: Ở bên nhau, rải hoa ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro