Chương 15: Tu sửa vũ khí/ Chương 16: Cự tuyệt Viên Thần Lâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15: Tu sửa vũ khí

  Lời thiếu niên nói không thể nghi ngờ là lời vả mặt Hà Định, cảm thấy mọi người nhìn hắn bằng ánh mắt tràn ngập trào phúng, phảng phất như trào phúng hắn không biết nhìn hàng.

  Trong lòng Hà Định không cam lòng, một khi cái danh này ở trên người mình, về sau hắn còn lăn lộn trong đám người này như thế nào.

  "Chỉ là một thanh pháp khí hạ cấp, cho dù nó có một cái phù đương trung cấp, cũng không chứng minh được cái gì đi, rốt cuộc thì cũng chỉ đến cực hạn như vậy." Hà Định nói.

  Thiếu niên liếc mắt nhìn hắn, "Đây là ai?"

  "Tống thiếu, cậu ta tên Hà Định." Viên Thần Lâm đi tới, giải thích đúng lúc.

  Vừa nghe đến chữ Tống, Hà Định tái nhợt thêm hai phần, họ Tống ở Hoa Quốc tuy nhiều, nhưng là có thể được Viên Thần Lâm tôn xưng là Tống thiếu, chỉ có đến từ đại gia tộc nơi đó.

  Tống Minh Minh cũng không quan tâm Hà Định là ai, nghe Viên Thần Lâm nói chủ hừ lạnh một tiếng, "Ánh mắt thiển cận, không nói pháp khí hạ cấp có phù đương trung cấp, uy lực vượt thẳng lên bằng pháp khí trung cấp, chỉ cần người này vượt cấp luyện ra pháp khí này, ai có thể nói về sau hắn không thể luyện ra pháp khí trung cấp có phù đương thượng cấp, rồi hơn thế nữa thì có cái gì không có khả năng."

  Mỗi một câu hắn nói, sắc mặt Hà Định lại trắng thêm một tầng, cuối cùng dường như biến thành màu tro tàn, trốn vào trong đám người không dám trở ra mất mặt xấu hổ.

  "Chuôi pháp khí này có như thế nào?" Tống Minh Minh càng thêm tò mò với người luyện chế pháp khí này, loại tiềm lực này rất ít khi thấy.

  Ánh mắt mọi người tập trung lên người Tô Chu Hà, được Tống Minh Minh khích lệ, đối phương hẳn là có khí sư có thực lực thật sự đi, không ít người đã động tâm tư.

  "Pháp khí là mua trên linh võng, tên cửa hàng là Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư, chủ tiệm tên Ám Ô." Tô Chu Hà bẩm báo thành thật.

  Mọi người âm thầm ghi nhớ cái tên này.

  Tống Minh Minh gật gật đầu, đưa pháp khí cho Tô Chu Hà, xoay người đi, Viên Thần Lâm lập tức đuổi theo, nói với thiếu niên trông nhỏ hơn hắn bảy tám tuổi: "Tống thiếu, ngài vừa mới nói đây là kiện pháp khí hạ cấp phù đương trung cấp thứ hai ngài gặp qua, vậy cái thứ nhất là của ai?"

  "Còn có thể có ai, ta còn có việc, đi trước, anh tự làm việc của mình đi."

  Tống Minh Minh không nói rõ, Viên Thần Lâm đang nện bước lại dừng lại, trái tim bùm bùm nhảy dựng lên, người duy nhất có thể nghĩ đến chính là vị kia ở đại học Bồng Lai, một chủ tiệm đột nhiên chui ra, sẽ có tiềm lực của vị trẻ tuổi kia ở đại học Bồng Lai sao? Hắn rất hoài nghi, nhưng Tống Minh Minh hẳn sẽ không nói dối.

  Viên Thần Lâm nheo đôi mắt, nếu có thể mượn sức người này, địa vị của hắn ở Viên gia cũng sẽ đi theo nước lên thì thuyền lên, còn có thể có được nhiều tài nguyên hơn, nhất tiễn song điêu, lập tức vẫy tay với quản gia.

  "Thiếu gia có việc gì phân phó?"

  "Đi, gọi Tô thiếu tới, nói tôi có việc hỏi hắn." Viên Thần Lâm nói với quản gia nhà mình.

  Tô Chu Hà vừa nghe Viên Thần Lâm muốn gặp, trong lòng rất rõ ràng là việc gì.

  Quả nhiên vừa thấy hắn đến, đối phương liền đi thẳng vào vấn đề thuyết minh ý đồ.

  "Tô thiếu, cậu là người thông minh, tôi muốn hỏi cái gì hẳn là cậu đã biết."

  Tô Chu Hà cười khổ, "Viên thiếu, không phải tôi không muốn nói, mà là cái gì tôi cũng không biết, tôi cũng là người biết nhờ giới thiệu, người nọ ở linh võng mua một thanh pháp khí phát hiện không tệ, lúc này mới giới thiệu cho tôi." Hắn không muốn kéo Thái Tinh Hỏa xuống nước, cho nên chỉ sơ lược.

  Viên Thần Lâm nhíu mày, tên này cũng không dám nói dối, Tô Chu Hà vừa đi, hắn lập tức phái người đi điều tra.

  Khi tụ hội kết thúc, tiễn tôn đại phật Tống Minh Minh này đi, Viên Thần Lâm dặn dò người hầu đừng lên lầu quấy rầy hắn, trở về phòng đăng nhập linh võng, tìm được cửa hàng Tô Chu Hà nói Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư, phát hiện có người đặt trước hai thanh pháp khí trung cấp, không giống pháp khí hạ cấp Tô Chu Hà nói, mà cấp bậc còn cao hơn.

  Bởi vì đã có người đặt trước pháp khí, những người khác tiến vào đã không thể nhìn thấy thông tin pháp khí, Viên Thần Lâm ở linh võng còn có chút danh tiếng, tìm người hỏi là biết.

  "Pháp khí của cửa hàng này giống nhau ở chỗ không biết khi nào có kiện mới, không có thời gian cố định, muốn mua pháp khí, có thể nhắn tin cho anh ta, nhưng đừng hy vọng chủ quán này sẽ trả lời ngay lập tức."

  Viên Thần Lâm không tin cái kiểu gian tà này, mở cửa hàng làm ăn buôn bán, sao có thể thỉnh thoảng mới mở hàng, khách sao có thể nhìn chằm chằm cửa hàng, cửa hàng bình thường đều liên kết với máy truyền tin, kết quả bị vả mặt, một giờ sau, đối phương cũng không trả lời.

  Viên Thần Lâm trầm mặt, không vui tắt linh võng.

  ......

  Cao Hàn tiến vào linh võng, còn chưa kịp xem xét gì khác, y đã nhận được tin nhắn của Thái Tinh Hỏa, bọn họ đã lấy dãy số liên lạc ở hiện thực của nhau.

  Thái Tinh Hỏa dùng một lần gửi mười mấy biểu tượng khóc thút thít.

  "Làm sao vậy?" Cao Hàn hỏi.

  "Cao đại ca, tôi, pháp khí của tôi lại hỏng rồi." Ở đầu kia của máy truyền tin Thái Tinh Hỏa khóc không ra nước mắt, hắn tốn 150 vạn mua pháp khí, vậy mà dùng không đến nửa tháng đã như ném đá trên sông, nợ hắn thiếu còn chưa trả xong đâu.
 
  "Sao pháp khí lại hỏng, có phải đánh nhau với người khác hay không?" Cao Hàn biết pháp khí của mình kiên cố bao nhiêu, chỉ cậy mạnh thì không phá được phòng ngự của pháp khí.

  Thái Tinh Hỏa ấp úng mà nói quá trình.

  Thái Tinh Hỏa vì mua pháp khí này, đã mượn ba mẹ một trăm vạn, không chơi được mấy ngày đã bị em họ yêu thích, lại còn muốn dùng pháp khí của mình đổi pháp khí trên tay hắn, đương nhiên hắn không chịu.

  Sau khi bị cự tuyêt, em họ hắn sinh hận, sau lưng tìm người nhằm vào hắn, kỳ thật là muốn huỷ hoại pháp khí của hắn, trong lúc nhất thời Thái Tinh Hỏa phải chống trả lại, bề ngoài pháp khí có khe nứt ra, uy lực tức khắc suy giảm nghiêm trọng.

  Thằng em họ vừa thấy mục đích thành công, lập tức nhảy ra trào phúng hắn, còn nói thứ nó không chiếm được, người khác cũng đừng mong có được, Thái Tinh Hỏa nói lại với phụ huynh, cô chú hắn không chỉ có không giận mắng em họ, còn giúp nó chỉ trích hắn làm anh lớn không hiểu phép tắc nhường em trai.

  Thái Tinh Hỏa nghẹn một bụng lửa giận, về nhà muốn nói với cha mẹ chuyện này, nhưng biết họ cũng không có cách nào, càng nghĩ càng nghẹn khuất, lúc này mới tìm đến Cao Hàn.

  "Cậu gửi pháp khí lại đây, tôi nhìn xem có thể sửa chữa hay không." Cao Hàn trầm ngâm một lát nói.

  Mắt Thái Tinh Hỏa sáng ngời, "Cao Hàn ca, anh còn có thể tu sửa pháp khí sao?"

  "Ừ, trước kia từng sửa cho người khác." Cao Hàn nói trước kia là việc từ đời tổ tiên rồi.

  Thái Tinh Hỏa hận không thể chạy đến trước mặt hắn quỳ xuống.

Chương 16: Cự tuyệt Viên Thần Lâm

  Pháp khí có thể luyện chế, đương nhiên cũng có thể tu sửa.

  Trưa hôm đó Cao Hàn nhận được pháp khí Thái Tinh Hỏa gửi lại đây, không đến mười phút đã tu sửa xong.

  Bởi vì đây là pháp khí y luyện chế, biết kết cấu rõ ràng, đây là điều thứ nhất.

  Thứ hai, cấp bậc pháp khí càng thấp, khó khăn khi tu sửa càng thấp, chỉ cần một chút nguyên liệu bình thường, huống chi pháp khí của Thái Tinh Hỏa cũng không bị thương tổn đến căn bản.

  Cao Hàn gửi lại pháp khí đã sửa xong, cũng thông báo cho Thái Tinh Hỏa một tiếng.

  Thái Tinh Hỏa có lẽ là có việc, chưa trả lời hắn ngay lập tức.

  Cao Hàn bước lên linh võng, nhìn thấy tin nhắn thúc giục của Tam Điểm Thủy.

  "Chủ quán, chừng nào anh mới gửi pháp khí đến nơi chỉ định cho tôi, cũng đã qua mấy ngày rồi."

  "Sợ tôi chơi xấu, có thể hủy bỏ đơn đặt hàng." Cao Hàn trả lời.

  Tam Điểm Thủy tức khắc không dám nhắc lại nữa.

  Cao Hàn nói với hắn hai ngày sau sẽ đưa qua, tắt tin nhắn, xem xét tin tiếp theo, nhìn tên người sử dụng như mọi khi, Viên Thần Lâm?

  Cao Hàn nheo mắt lại, tên này có hơi quen thuộc, hắn nhớ rõ cha nguyên chủ cũng họ Viên, năm đó rời nhà trốn đi, Viên gia cũng không phái người tìm ông, sau đó cha nguyên chủ qua đời, bọn họ cũng không phái người nhận nguyên chủ trở về.

  Vì cha nguyên chủ chưa nói với nguyên chủ việc về Viên gia, Cao Hàn cũng không thể xác định Viên Thần Lâm này có phải thành viên Viên gia kia hay không.

  Trùng hợp đúng lúc này Thái Tinh Hỏa trả lời hắn, đã gửi biểu cảm kích động đến té xỉu.

  "Người này, biết là ai không?" Cao Hàn trực tiếp hỏi hắn.

  "Hắn là nhị thiếu của Viên gia, Cao đại ca biết Viên gia không, chính là Viên gia rất có quyền thế ở thành phố Thanh, hắn có phải tới tìm anh mua pháp khí hay không?" Thái Tinh Hỏa kinh ngạc.

  "Ừ." Cao Hàn đáp xong thì quay trở lại, trực tiếp cự tuyệt đối phương.

  "Cao đại ca, nếu Viên Thần Lâm cũng mua pháp khí trong tiệm của anh, về sau Hạc Vân Phong sẽ không có biện pháp bôi đen anh nữa, Viên Thần Lâm này rất cao ngạo, hắn đã đến thăm cửa hàng của anh, người khác cũng sẽ không lo lắng gì nữa." Thái Tinh Hỏa còn đang hứng thú bừng bừng đưa ý kiến cho y.

  "Tôi cự tuyệt." Cao Hàn nói với hắn.

  "Vì sao vậy?" Thái Tinh Hỏa không hiểu, hắn còn cảm thấy đây là cơ hội tuyên truyền tốt đó.

  "Cậu chỉ cần biết rằng, bất kể người nào của Viên gia, tôi đều không tiếp."

  Thái Tinh Hỏa biết mỗi người đều có bí mật, huống chi hắn và Cao đại ca cũng không quen biết bao lâu, càng không có tư cách để nói, nên không dò hỏi, "Tôi đã biết, Cao đại ca, tuy nhiên, Viên Thần Lâm này rất tự cao tự đại, anh cự tuyệt hắn, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua."

  "Không sao cả, hắn không biết tôi là ai."

  Thái Tinh Hỏa tràn đầy đồng cảm nghĩ, linh võng bảo hộ thông tin của bất luận người sử dụng nào, trừ phi đối phương chủ động lộ ra, ví dụ như Viên Thần Lâm vậy, username của hắn là tên thật, dường như hận không thể cho toàn bộ người trên mạng biết hắn là ai.

  ......

  "Tôi không nhận làm ăn với cậu."

  Viên Thần Lâm nhìn thấy tin nhắn của Cao Hàn, phẫn nộ tới mức suýt nữa đập nát bàn, người này dám không nhận đơn của hắn, hắn lập tức trả lời, dò hỏi đối phương biết hắn là ai không, biết đắc tội hắn có hậu quả thế nào không, đều không nhận được câu trả lời.

  "Thiếu gia." Quản gia nghe được tiếng vật nặng rơi xuống đất, đẩy cửa tiến vào.

  "Biến." Viên Thần Lâm nổi giận gầm lên một tiếng.

  Quản gia lập tức lui ra ngoài, khi chuẩn bị đóng cửa, lại bị Viên Thần Lâm gọi lại, trong mắt lộ ra màu tàn nhẫn.

  "Từ từ, đi tra một người cho tôi, bổn thiếu phải biết, hắn lấy đâu ra tự tin để cự tuyệt tôi."

  Lần điều tra này, không tra được thân phận của chủ cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư, ngược lại phát hiện trò xiếc của Phạm Nhân và Tam Điểm Thủy.

  Ngày hôm sau hai kẻ này đã bị đưa tới trước mặt Viên Thần Lâm.

  Tam Điểm Thủy tên thật là Trần Lực, hắn và Phạm Nhân đều nghe qua tên tuổi của Viên Thần Lâm, nhị thiếu Viên gia, người bình thường không dám chọc, hai người cũng không biết vì sao đối phương đột nhiên bắt bọn họ tới, thấp thỏm lo âu.

  "Biết vì sao mang chúng mày đến nơi này không?" Viên Thần Lâm dựa lưng vào sô pha da, ánh mắt khinh miệt nhìn bọn họ.

  Hai người đồng thời lắc đầu.

  "Tao biết trò hề của chúng mày, muốn lừa chủ cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư là Ám Ô giao dịch ở hiện thực, để cướp lấy con đường cung cấp phía sau hắn, bổn thiếu gia nói đúng hay không?"

  Hai người bùm một tiếng quỳ xuống đất, "Viên thiếu tha mạng, chúng tôi không dám nữa."

  "Hoảng cái gì, chỉ cần chúng mày theo tao nói mà làm, nhất định sẽ có phần cho chúng mày." Viên Thần Lâm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt tối tăm, Ám Ô phải không, rất nhanh thôi mày sẽ biết cái giá phải trả khi đắc tội với tao!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro