Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị ngâm trong nước lạnh một khoảng thời gian dài, cơ thể cô trở nên tê dại và nặng trĩu.

"Phu nhân!!"

"..."

Ines lập tức mở mắt.

"Haaaaa...!"

"Ôi chúa ơi, phu nhân! Sao thế này, người làm tôi lo quá! "

Cô hầu gái giật mình lấy khăn tay lau trán cho Ines.

"Chắc người mệt mỏi lắm, và vào một ngày quan trọng như vậy mà người lại ngất xỉu."

"............ Một ngày quan trọng?"

Ines ngây người chớp mắt.

Cô hầu gái nhìn vẻ mặt hoang mang.

"Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của hai người. Người đã rất mong đợi nó và còn tự mình chuẩn bị bữa tối. "

"Kỷ niệm ngày cưới...?"

Trong một khoảnh khắc, Ines run lên.

Kỷ niệm ngày cưới.

Tim cô đau nhói như bị một lưỡi dao sắc bén đâm vào ngực khi nghe những từ đó.

"Ồ, hôm nay là ngày mấy?"

"Ngày 28 tháng 5 năm 1825 ạ."

Trước câu trả lời kỳ lạ đó, Ines sững người.

Chính là ngày đó.

Cái ngày ba năm trước khi cô mất mạng.

Ngày cô lần đầu tiên chứng kiến ​​cảnh chồng ngoại tình với bạn thân của mình.

Đó là kỷ niệm ngày cưới tồi tệ nhất trong cuộc đời của cô và cô đã được trở lại một lần nữa.

'...... Không thể tin được.'

Ines cắn chặt môi.

Toàn thân cô run như cầy sấy.

Cô cảm thấy như muốn nôn ngay lập tức, nên đã che miệng của mình.

"Thưa bà, mặt bà hốc hác quá. Có cần tôi gọi bác sĩ không ạ? "

Người giúp việc cẩn thận nói.

Ines đang bối rối, đột nhiên tỉnh lại.

'Đúng vậy, đây không phải là lúc để mình lo lắng cho chuyện này.'

Vào lúc này, có một người mà cô nên tìm ra tung tích của anh ta trước. Là người đàn ông đó.

"Không, không sao đâu. Còn Ryan thì sao? "

Cô hầu gái dừng lại một lúc.

"Chuyện đó....."

"Anh ấy vẫn chưa trở về hả?"

Cô hầu gái ủ rũ cúi đầu, như thể cô đã làm sai điều gì đó.

"Đúng ạ..."

Một cảm giác khó tả trong người, Ines cắn răng hàm của mình.

"Ta hiểu rồi...."

Có vẻ như Ryan đang có một khoảng thời gian nồng cháy với Charlotte tại văn phòng.

May mắn thật.

Nếu lúc này nhìn thấy gương mặt của anh ta, nhất định cô sẽ không thể vượt qua được cảm giác bị sỉ nhục.

"Ta sẽ chuẩn bị bữa tối......"

Ines lẩm bẩm như thở dài, rồi đứng dậy.

Cô chậm rãi bước đến phòng ăn.

Một nhà ăn sạch sẽ không có chút bụi bẩn.

Ở giữa là một chiếc bàn được bày biện cẩn thận. Đó là chiếc bàn mà Ines đã tự tay mình sắp xếp.

Rượu, chân nến, thức ăn, khăn trải bàn, và thậm chí cả hoa trang trí bàn.

Không có gì mà cô ấy không thể làm. Trong số đó, Ines nhìn tới những bông hoa trong bình.

Những bông hoa hồng đỏ tươi đến mức khiến cô không thể không ngắm nhìn.

Nó giống với mái tóc của Charlotte.

"Đó thực sự không phải là một giấc mơ."

Ines lẩm bẩm bằng một giọng bực bội.

Cô rất hy vọng tất cả những điều này chỉ là một giấc mơ tồi tệ.

Tuy nhiên, vào ngày kỷ niệm ngày cưới của cô, Ryan đã vắng mặt, và đau đớn thay, mọi thứ cô trải qua đã trở thành hiện thực.

'Có lẽ nếu mình đến văn phòng bây giờ ... mình sẽ thấy Ryan và Charlotte quấn chặt với nhau."

Ines đứng ngây người nhìn những bông hồng, nhặt một bông hồng và bóp nát nó.

"Ôi, thưa phu nhân?"

Cô hầu gái giật mình cất giọng.

Ines phủi những cánh hoa hồng dập nát khỏi tay mình như thể vứt rác vào thùng rác.

Sau đó cô lạnh lùng ra lệnh.

"Vứt hết chúng đi."

"Sao ạ?"

"Dù sao thì chồng tôi cũng sẽ không về nhà."

Sau khi nói những lời đó, Ines quay lại.

Một bước, hai bước, ba bước.

Cô ấy đang di chuyển chậm rãi, nhưng cuối cùng cô ấy không thể chịu đựng được và ngã xuống sàn.

"Phu nhân? Phu nhân!"

Cô hầu gái giật mình cố gắng đỡ Ines lên. Ines lắc đầu dữ dội và đẩy tay cô hầu gái ra.

"Không sao, không sao..."

Cô lẩm bẩm theo thói quen, 'Không sao đâu', rồi bật khóc.

Không sao, thật sự không sao ư?

Tim mình nó đau lắm.

Những người từng cho rằng cô ấy là tất cả mọi thứ trên đời lại thực ra chưa bao giờ yêu cô ấy.

'Chỉ hôm nay thôi, chỉ hôm nay thôi.'

Mình chỉ buồn nốt hôm nay thôi và sau đó sẽ phấn chấn trở lại.

Cô cảm thấy tiếc cho bản thân ngu ngốc trước đây của mình, cho tình cảm mà cô dành cho Ryan, cho tình bạn mà cô dành cho Charlotte, tất cả tình cảm đó của cô đều rất đáng quý.

"Ahhhhhhhh ......"

Ines khóc như một đứa trẻ.

****

Vài ngày trôi qua.

Trong lúc Ryan nhốt mình trong văn phòng với lý do vẽ tranh, nên anh không thể về nhà.

Thì Ines đã hạ quyết tâm.

'Chắc là buổi hẹn bí mật với Charlotte lãng mạn lắm.'

Ines lạnh lùng chế nhạo.

Hãy để nỗi buồn tựa như cả thế giới đã sụp đổ trôi qua đi.

Giờ đây, tận sâu trong trái tim cô chỉ còn lại sự căm phẫn tột độ và cảm giác bị phản bội.

'Cho đến nay mình đã buồn quá nhiều rồi.'

'Mình không thể khóc mãi.'

Dù sao thì mối quan hệ với Ryan cũng đã kết thúc rồi.

Nếu vậy, chẳng phải bây giờ cô ấy nên thay đổi một chút sao?

Điều đầu tiên cần làm là... ..

"Lấy lại mọi thứ đã bị Ryan cướp mất."

Ines nắm chặt tay.

Ryan đang là người giữ quyền trong gia tộc Brierton. Sẽ không có vấn đề gì đối với việc phụ nữ thừa kế các tước vị theo luật của vương quốc, nhưng ánh nhìn của mọi người trong xã hội có một chút khác lạ.

"Việc một người phụ nữ có chức tước là điều bất thường."

Giọng nói như muốn đồng cảm với cô của Ryan vẫn vang vọng bên tai cô.

"Anh sẽ tiếp quản chức tước đó. Như vậy mọi thứ sẽ êm đẹp. "

"Nhưng...."

"Anh cũng nên có ít nhất một danh hiệu cao quý trước mặt người khác chứ."

Ryan nhẹ nhàng an ủi Ines đang do dự.

"Ines, không phải em nói là em yêu anh sao. Em không thấy chán ghét với cảnh chồng mình lúc nào cũng lang thang trong sự mệt mỏi sao? "

Khi cô đã tỉnh táo thì gia tộc Brierton đã bị Ryan kiểm soát. Ngoài ra, một khối tài sản khổng lồ đã thuộc về cho Tử tước Gott, cha chồng của Ines. Mặc dù đó là số tiền đã được sử dụng nhưng cô ấy phát hiện ra rằng có khá nhiều người nhận được quỹ kinh doanh dưới danh nghĩa gia tộc Brierton.

'Tất nhiên, các doanh nghiệp đó liên tục bị phá sản.'

Sau khi chấm dứt tình yêu mù quáng dành cho Ryan, sự thật đã quá rõ ràng.

'Mình đã làm cái quái gì trong suốt thời gian qua vậy?'

Ines thở dài thườn thượt, cảm thấy thật thảm hại.

Trước hết, việc ly hôn với Ryan là một ưu tiên khẩn cấp. Tuy nhiên, theo Luật Vương quốc, các quý tộc chỉ được phép ly hôn khi và chỉ khi họ được sự cho phép của nhà vua.

Đây là một đất nước bảo thủ.

'Ly hôn sẽ không bao giờ được chấp thuận trừ khi có một vấn đề lớn nào đó xảy ra."

Tại thời điểm đó.

Đôi mắt xanh lục sẫm nhìn sang bức tranh nhỏ trên bàn. Đó là bức tranh do chính Ines vẽ.

Bởi vì nó được cả thế giới biết đến với cái tên Ryan, nên nó đã thu về một khoản tiền khổng lồ vì là tác phẩm của một họa sĩ nổi tiếng.

'Chờ đã.'

Ines bật dậy khỏi chỗ ngồi và nhặt bức tranh lên.

'Nhân tiện thì mình đã vẽ bức tranh này, phải không?'

Trên thực tế, Ryan hầu như không học được các kỹ năng vẽ tranh cơ bản.

Anh ta chỉ biết làm thế nào để chơi với bút lông, nhưng anh ta không có khả năng để vẽ một bức tranh hoàn chỉnh.

'Vậy thì.'

Cũng giống như trường hợp phụ nữ giữ chức tước vậy, Vương quốc Lancaster không đồng tình với việc phụ nữ tham gia các hoạt động ngoài trời.

Người phụ nữ phải lo việc, nhà và ở trong nhà, còn người đàn ông chăm sóc gia đình bằng cách thể hiện khả năng của mình ở bên ngoài.

Đó là nền tảng của vương quốc.

Mặc dù vậy, nếu danh tiếng của Ryan với tư cách là một nghệ sĩ trên thực tế là giả được tiết lộ thì sao?

'Đó sẽ là một đòn lớn đối với Ryan.'

Nếu cuộc tình của anh ta với Charlotte được bật mí cùng lúc, thì đó sẽ trở thành một vụ bê bối lớn.

"Khi đó mình có thể được sự cho phép ly hôn từ Bệ hạ!"

Đôi mắt của Ines lấp lánh.

'Tuy nhiên, để quy mô một vụ bê bối lớn đến mức phải ly hôn,thì sự trợ giúp của giới truyền thông là điều cần thiết.'

Ines lần nữa lại gặp một rắc rối lớn. Tập đoàn truyền thông nổi tiếng nhất vương quốc ngày nay là tập đoàn Elton, chuyên xuất bản các tờ báo hấp dẫn nhất vương quốc.

Với những thông tin chính xác và những bài báo xuất sắc, Elton đã có danh tiếng lớn không chỉ trong vương quốc mà còn trên toàn lục địa.

Và người nắm giữ tập đoàn Elton là.

'Công tước xứ Sussex.'

Enoch Fitzroy von Lancaster.

Một người có biệt danh nổi tiếng hơn cả đức vua. Enoch là một người đàn ông có xuất thân độc đáo về nhiều mặt.

Là dòng dõi trực tiếp của hoàng gia, anhh ta là hoàng tử có quyền kế vị ngai vàng sau vị vua hiện tại.

Tuy nhiên, anh ta lại tiếp quản một công ty truyền thông đang sa sút đột ngột nhưng sau đó nó đã phát triển thành một trong những công ty truyền thông hàng đầu vương quốc.

Tập trung vào công việc kinh doanh, anh hoàn toàn tránh xa công việc chính trị và giờ đây đã trở thành một doanh nhân thực thụ.

Bên cạnh đó, đời tư của anh ta cũng rất sạch sẽ.

Mặc dù chiếm được cảm tình của rất nhiều phụ nữ với vẻ ngoài xuất chúng, nhưng anh ta hoàn toàn không có bất kì chuyện tình nào với những người phụ nữ mà có thể gây tổn hại đến hoàng gia.

Tuy nhiên, vẻ đẹp đó đã kếp hợp với gu thẩm mỹ của Enoch, mọi thứ mà Enoch mặc, ăn và sử dụng đều trở thành xu hướng trong vương quốc.

Tất nhiên, không biết Enoch có sử dụng vẻ đẹp của mình như một chiến lược hay không.

Và Enoch cũng tự tin thể hiện gu thẩm mỹ của mình trên tờ báo của chính mình...

'Mà, tác phẩm của mình cũng từng được đăng trên trang nghệ thuật của tạp chí Elton.'

Kể từ khi tác phẩm của cô được xuất bản trên tạp chí Elton, chồng cô, người thỉnh thoảng được biết đến, nhanh chóng trở thành một trong những họa sĩ giỏi nhất đế chế.

Bây giờ cô ấy đã trở về quá khứ, mối liên hệ của cô ấy với Elton đã biến mất.

'Thành thật mà nói...... Khi đó mình cũng khá hạnh phúc.'

Mặc dù không thể khẳng định đó là công việc của mình, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy tài năng của mình đã được công nhận.

Biểu hiện của Ines, vốn đã được thả lỏng một lúc, sau lại trở nên kiên quyết.

'Vậy thì bằng cách nào đó mình nhất định phải nhờ Công tước xứ Susse giúp đỡ.'

Làm thế nào để thu hút sự chú ý của Công tước xứ Sussex đây?

Không có cách nào để gặp Công tước xứ Sussex ở nơi công cộng cả....

Trong khi Ines đang gặp khó khăn về vấn đề này thì.

Ầm!

Cánh cửa đột ngột mở ra.

Một người đàn ông bước vào phòng.

Anh chải lại mái tóc đen bóng mượt và mặc một bộ vest vừa vặn với cơ thể.

Tuy nhiên, có thể nhận thấy trang phục của anh hơi xộc xệch.

Các đường nét trên gương mặt người đàn ông tuyệt đẹp, nhưng đôi môi nhợt nhạt và đôi mắt xám sáng bóng mang lại cảm giác lo sợ.

"Ines."

Ines đối mặt nhìn người đàn ông với khuôn mặt vô cảm.

Người đang trừng mắt giận dữ với cô là chồng của cô.

Là Bá tước Brierton, Ryan Gott.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro