Chương 1: Hệ thống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




EDIT: BOO

Lục Chiêu Hàn mở mắt ra, xuyên qua cửa sổ đang mở thấy một thành thị hoàn toàn thay đổi.

Ánh sáng thuốc súng rơi xuống lan tràn ở một chỗ khác của thành phố, bên tai lại không ngừng hiện lên hình ảnh thành thị ồn ào náo nhiệt trong dĩ vãng, hiện giờ phố buôn bán đã thành một đống phế tích, trên quốc lộ đều là xe đứng im, trong một đêm thành thị yên tĩnh giống như một vũng nước- nơi này, đã thành một tòa thành phế!

Dưới lầu cầu lớn đổ xuống không còn bất kì ô tô nào, trong đó có tang thi đi qua, không cẩn thận rơi xuống, không giống con người sợ hãi kêu lên, mãi đến khi bị đập thành một đống thịt nát, thanh âm nặng nề mới nhắc nhở, có " người" tiếp tục bị rơi xuống...

Ống tuýp xi măng đô thị chống đỡ đoàn tang thi này, lúc này nhân loại văn minh bị vô tình tàn phá, sát hại nó chính là bệnh độc, mà ngay cả thực vật lẫn nhân loại cũng bị vạ lây.

Một tuần trước, bệnh độc tang thi nhanh chóng bạo phát, nhân loại chịu ảnh hưởng rơi vào tay giặc vì điện ảnh đã từng tạo ra loại quái vật thực nhân này, bệnh độc truyền đi với tốc độ kinh người điên cuồng lan tràn, nhiều khu vực nhanh chóng rơi vào tay giặc.

Lục Chiêu Hàn bắt đầu bàng hoàng không biết làm sao, ngược lại đến lúc này lại vô cảm.

Tv và radio nói, thời gian đã qua nửa tháng, đại bộ phận đều rơi vào tay giặc trực tiếp bị oanh tạc, có thể chạy trốn tới nơi sinh tồn cũng chạy thoát gần hết.

Bây giờ Lục Chiêu Hàn đã thích ứng được với cuộc sống này, cậu chỉ có thể ngồi ở nơi này chờ chết. Thế giới này đã thay đổi bộ dáng, nhân loại vẫn ngoan cường sinh tồn, sản sinh và đào thải là lẽ thường nên có - cường giả sinh tồn.

Đứng dậy thu thập qua loa chính mình một phen, nước cung cấp chưa bị ngưng, thành thị trước mắt đã vô pháp vận chuyển nước vào như trước, coi như số lượng nhân khẩu giảm bớt cũng không quan trọng hơn như thế nữa rồi.

Lục Chiêu Hàn nhìn chính mình trong gương. Sắc mặt tái nhợt, môi không bóng một chút, thời gian dài không ngủ làm mắt tràn đầy tơ máu, nhìn hết sức yếu ớt.

Lục Chiêu Hàn há to mồm, không biết có phải cảm giác sai không, cậu cảm thấy răng nanh bắt đầu thay đổi, tựa hồ trở nên giống tang thi bên ngoài.

Cậu đánh răng được nửa chừng, nhìn người trong gương  bắt đầu có máu mũi chảy xuống, cảm giác có chút mê muội, bịt máu mũi lại, lấy khăn mặt tẩm nước lạnh che lên trán, đợi một lúc đo nhiệt độ, đã bắt đầu sốt cao.

"......Không có việc gì." Lục Chiêu Hàn lẩm bẩm, trong lòng một mảnh trầm lặng.

Cậu cảm thấy cậu có thể đã nhiễm bệnh độc tang thi.

Bệnh trạng nhiễm độc lúc đầu đã được tuyên truyền: ban đầu là phát sốt, sau đó sẽ ngủ say trong một thời gian dài không xác định, có lẽ mấy ngày sau vẫn duy trì trạng thái của người thường, nhưng dần dần, lối suy nghĩ của người này sẽ trở nên trì độn, cơ thể trở nên cứng ngắc, cuối cùng sẽ từ từ biến thành tang thi.

Lúc trước luận truyền Ngày Tận Thế ồn ào huyên náo, các loại bệnh điên trên mạng internet, tang thi tiến hóa cái gì, chính phủ rơi vào tay giặc, nhân loại diệt sạch.... Gì gì đó cũng không sai biệt lắm, chỉ là cậu đợi không được nhân loại chân chính rơi vào thời khắc tận thế.

Hiện tại Lục Chiêu Hàn đã ở thời khắc phán quyết.

Đây là một tầng cao ốc của một trung tâm đô thị bán lại, phiền lòng là tất cả các hộ gia đình cùng lầu với Lục Chiêu Hàn mặc dù không nhất định có thể biến thành tang thi, hoặc là sớm chạy thoát, hoặc là đã chết. Sở dĩ Lục Chiêu Hàn vẫn ở chỗ này, đầu tiên còn chờ, chờ bạn trai cậu tới đón cậu, sau thân thể bắt đầu có dị tượng, rốt cuộc không thoát được rồi.

Bạn trai Lục Chiêu Hàn mấy hôm trước từng đến tìm cậu, thời điểm đó người đã bị tang thi cắn, sau khi biết bị tang thi cào hoặc cắn  không thể nghi ngờ sẽ trở thành đồng loại của chúng, Lục Chiêu Hàn không để anh tiến vào.

Lục Chiêu Hàn còn nhớ rõ ngay khi cậu đóng cửa lại anh đã lộ ra bộ dáng không dám tin, cũng nhớ rõ đối phương nổi bão sau khi cậu đóng cửa lại, sau đó cũng không tức giận bởi vì sau đó cậu chỉ nghe tiếng tang thi hí rống, lại sau nữa anh đã biến mất sau thang may.

Cứ như vậy, cậu cực kỳ sợ chết, chết là một quá trình rất đau, không phải sao?

Nhưng hiện tại xem ra, cậu cùng nam nhân kia sẽ không có khả năng gặp lại rồi. Thương tiếc thời gian nửa năm cậu và anh có một chút thành quả thôi, lại nghênh đón ngày Tận Thế.

Trong nhà có lão thái thái và cha không biết sao rồi, hiện tại người gia cũng được hưởng không ít phúc lợi, chỉ mong căn cứ có thể bởi vì nhân khẩu giảm mạnh mà khoan dung với những người này một chút. Nếu họ còn sống mà nói....

Uống thuốc cảm mạo linh tinh, Lục Chiêu Hàn nóng rực mơ mơ màng màng ngủ, trước khi ngủ cậu cầm lấy di động không có sóng, đặt một báo thức 10 giờ, sau tìm niềm vui trong đau khổ không biết sau khi cậu tỉnh lại sẽ ra sao.

Nhưng có thể đây là lần thanh tỉnh cuối cùng của cậu, hiện tại phát sốt không phải cái thời cơ tốt gì....

Mơ mơ màng màng Lục Chiêu Hàn nghe thấy có một giọng nữa đang gọi cậu, giọng nói càng lúc càng lớn, giống như gọi ngay sát bên tai cậu vậy.

Hiện tại mạt thế, ngưu thần quỷ quái gì cũng xuất hiện rồi.....

Lục Chiêu Hàn không nhịn được bối rối, ngủ say quá đi mất....

Ngay lúc trong đầu cậu, giọng nữ kia vẫn như âm hồn bất tán: " Lục Chiêu Hàn...Lục Chiêu Hàn, tôi biết ý thức cậu vẫn còn thanh tỉnh."

" Nhưng qua giờ tý tối nay, cậu sẽ giống như tang thi bên ngoài." Người nọ nói: " Nếu cậu đồng ý buộc định với tôi, tôi sẽ cho cậu một cơ hội có được cuộc sống mới..."

Cuộc sống mới...

" Không sai, cậu mở mắt ra nhìn thử đi."

Theo giọng nữ hạ thấp, Lục Chiêu Hàn phát hiện thân thể mình nhẹ, mí mắt giống như bị người đè lên! Lục Chiêu Hàn mở mắt ra nhìn thấy, lọt vào tầm mắt đều là tối thui, có chút ánh sáng huỳnh quang bay trong không gian, mà cậu đang nằm ở trong quan tài!

Lục Chiêu Hàn hoảng sợ, vội vàng bò ra từ trong quan tài.

Chân vừa chạm đất, giọng nói kia lại xuất hiện, là ở phía sau cậu!

" Cậu đã vào được."

Lục Chiêu Hàn xoay người, nhìn thấy không phải là người, là một máy móc dẹp dẹp hình tròn màu trắng, lơ lửng giữa không trung. Vốn tưởng rằng là một sự kiện thần quái, kết quả đột nhiên xuất hiện một cái hiện đại gì đó, Lục Chiêu Hàn cảm thấy chính mình đang mơ một giấc mộng dài.

" Đây không phải là mộng, đây là tinh thần thế giới của cậu." Máy móc bọc ánh sáng xanh chớp lóe, giọng nói kia từ bên trong truyền ra.

" Ngươi có thể nghe thấy lòng ta nghĩ muốn cái gì? Ngươi là ai?" Lục Chiêu Hàn hỏi.

" Tôi đang ở Thế Giới Tinh Thần của cậu, cho nên tôi có thể nghe được tiếng lòng của cậu." Nó giải thích: " Tôi là hệ thống thế giới bình diện, số hiệu của tôi là 3332."

3332 quay chung quanh Lục Chiêu Hàn dạo một vòng: " Cậu là túc chủ tôi lựa chọn tá túc, cậu đồng ý ký khế ước với tôi, hoàn thành nhiệm vụ Dị Thế Giới không?"

Đột nhiên Lục Chiêu Hàn cảm thấy không có gì đáng sợ, dù sao chính mình cũng đã chết. Vì thế cậu dựa vào bên cạnh quan tài, hỏi 3332: " Ngươi nói là hệ thống thế giới bình diện? Nhiệm vụ là cái gì? Còn có, ký kết khế ước Túc Chủ là cái gì vậy?

" Chúng ta sẽ phá hoại thế giới yên bình." Hệ thống mở miệng liền nói như vậy: " Thế giới nhất thành bất biến, sẽ nổi lên tai nạn lớn hơn nữa. Mà thế giới sở dĩ nhất thành bất biến, vì lực lượng kết hợp hai thế giới, như vậy thế giới năng lượng quá mức ổn định."

" Vì ngăn cản lực lượng của nhóm người kia kết hợp lại, vì thế sinh ra chúng tôi, mà chúng tôi ở thế giới khác nhau tìm kiếm chính tá túc chủ của mình, thông qua Túc Chủ để hoàn thành mục đích chia rẻ lực lượng! Cái gọi là nhiệm vụ..."

3332 đột nhiên cười nhẹ: " Kỳ thật theo lời của các cậu mà nói chính là chia rẽ một đôi vốn là của nhau."

Lục Chiêu Hàn giật giật khóe miệng: " Thì ra lực lượng là nhân loại? Thế giới kia đột nhiên nghênh đón mạt thế, hẳn không phải do các ngươi giở trò quỷ?"

3332 thừa nhận: " Đúng là vậy."

" Là các ngươi biến ta thành tang thi, còn muốn ta hỗ trợ giúp các ngươi?" Lục Chiêu Hàn trừng mắt 3332.

" Nếu cậu đồng ý hoàn thành nhiệm vụ từng thế giới trước, thời điểm nhiệm vụ kết thúc, cậu có thể là người thường tiếp tục sinh tồn, không chỉ vậy, người thân cậu để ý cũng có thể an toàn không đáng lo." 3332 dụ dỗ nói: " Nhiệm vụ của từng thế giới hoàn thành xong, cậu sẽ đạt được một phần kĩ năng, có thể là võ thuật, lại có thể là dị năng...Những thứ này đều có thể mang tới thế giới hiện tại này!"

" Nghe qua rất không tồi." Lục Chiêu Hàn cười lạnh nói: " Nhưng khi nào ta mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, ta làm nhiệm vụ thế giới có nguy hiểm tính mạng hay không?"

" Nhiệm vụ thế giới cậu hoàn toàn không cần lo lắng sinh mệnh sẽ thật sự kết thúc, nếu cậu chết một mình chỉ bị phán định là nhiệm vụ thất bại, trừ vi tích phân của cậu." Không đợi Lục Chiêu hàn hỏi vi tích phân, 3332 giải thích nói: " Hoàn thành nhiệm vụ từng thế giới xong đều có vi tích phân, có một trăm vạn vi tích phân, có một ngàn vạn vi tích phân, mà cậu cần đạt được 1 triệu vi tích phân, có thể trở về."

Lục Chiêu Hàn trầm mặc một chút, 3332 lại nói tiếp: " Tôi không có thời gian nhiều với cậu, nếu cậu không đồng ý, tôi sẽ tuyển chọn người khác như cũ."

Lục Chiêu Hàn bật cười: " Vì mạng sống ta đương nhiên đồng ý.... Nhưng, ngươi vì cái gì lại quyết định chọn ta?"

Giọng nữ của 3332 tương đối mềm nhẹ, cười rộ lên chút đã chảy vào lòng người: "  Ha ha ha.... Cậu xem Thế giới Tinh Thần của cậu!"

Lục Chiêu Hàn ngẩng đầu nhìn nơi này một mảnh hắc ám, ngoại trừ ánh huỳnh quang điểm điểm, chỉ có quan tài màu hồng.

" Tôi lựa chọn cậu do tâm địa cậu đủ cứng rắn, tâm địa đủ đen tối!" 3332 nói: " Cậu chu toàn cả trai lẫn giái, khiến đối phương vì cậu thần hồn điên đảo, cam nguyện trả giá tài bảo để thỏa mãn niềm vui của cậu, nam sắc được cậu vận dụng cao như vậy, cùng nhiệm vụ của tôi chẳng phải rất xứng đôi sao?"

3332 nói xong, quá khứ giống như chạy đến trước mặt cậu.

Người thân bệnh nặng, sinh hoạt buồn chán, bằng hữu phản bội, quan lớn ham mê nữ sắc... Chỉ riêng có mình cậu, vẫn là bộ dáng xuất chúng hời hợt, không sợ bị người phỉ nhổ, thờ ơ thế nhân, chỉ cần người nhà có thể ra khỏi tử cục, toàn bộ thứ này không còn quan trọng nữa.

" Ngươi nói không sai, ta không phải người tốt gì, tuyệt không mềm lòng..." Lục Chiêu Hàn đem bàn tay đến trước mặt 3332: " Hợp tác vui vẻ."

Đầu ngón tay thon dài của 3332 duỗi ra, nhẹ nhàng nắm tay Lục Chiêu Hàn: " Lục Chiêu Hàn, hợp tác vui vẻ."

Ánh mắt Lục Chiêu Hàn lạnh lùng thấy không gian trước mắt đột nhiên thay đổi, một mảnh tuyết trắng. Nơi này không một chút phản quang, cũng không có một tia vật chiếu sáng, Lục Chiêu Hàn có thể nhìn thấy một nơi có đất có đỉnh, trái phải tồn tại bức tường, trước sau chỉ có thế giới Vô Hạn Duyên Thân, nhìn không thấy bờ, tựa như thế giới trong một cái hộp.

Đột nhiên 3332 xuất hiện trước mặt cậu: " Hiện tại bắt đầu nhiệm vụ."

Trong chớp mắt, một vòng tròn vĩ đại đột nhiên xuất hiện bên người 3332. Hình dạng của nó giống như la bàn thời cổ, trên mặt có một cây kim dài, phương vị trên la bàn đều viết chữ khác nhau, có: Người thân, bạn bè, kẻ thù, cố nhân, người qua đường.

Trong đó kẻ thù đánh dấu màu đỏ, chiếm 3 chỗ trên la bàn, còn 2 chỗ là bạn bè và cố nhân, chỉ có người qua đường là nhiều nhất, tính sơ có 16 người.

" Bàn sinh tử chuyển động, sau cùng dừng lại ở nơi nào thì biểu thị quan hệ của cậu với lực lượng thế giới đó." 3332 nói.

Lục Chiêu Hàn liếc mắt đến khu vực " Thân Nhân", " Khẩu vị người thân có vẻ nặng?"

" Yên tâm đi, tôi đã an bài tốt, cậu có thể vào ít khi là lực lượng thân nhân của cậu a."

Lục Chiêu Hàn không ngừng lâu lắm, vươn tay đụng tới kim đồng hồ, không ngờ đồng hồ lập tức điên cuồng chuyển động.

"  Ha ha ha!" 3332 cười to: " Chỉ cần trong lòng cậu mặc niệm dừng lại, sinh tử bàn sẽ bắt đầu quyết định nơi cậu đi."

Quả nhiên, Lục Chiêu Hàn trong lòng vừa nghĩ đến ' Dừng lại', kim đồng hồ liền từ từ chậm lại.

Cuối cùng, kim đồng hồ lướt qua người qua đường, dừng rồi. Vị trí " Bạn bè".

" Không tồi." 3332 bình luận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro