Chương 2: Quyển vườn trường 01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


EDIT: BOO

Ánh sáng tươi đẹp, gió nhẹ thổi qua tấm rèm mỏng, nhẹ nhàng đong đưa, nơi nơi tràn ngập thoải mái.

Trong phòng ngủ màu xanh nhạt, đồng hồ báo thức nhích từng giây từng giây chuyển động, kim đồng hồ chỉ số 7.

Chủ nhân gian phòng còn đang ngủ say, đôi môi khẽ nhếch, hít thở đều đều. Đột nhiên lông mi dày nhẹ nhàng rung động, đầu lông mày tinh tế khẽ nhăn lại, chậm rãi mở mắt ra....

Tiếp xúc với ánh sáng, đồng tử Lục Chiêu Hàn co rụt lại, sau đó, từ từ thích ứng, mới từ từ nhìn ở đầu giường hiển thị 3332.

" Hoan nghênh đi tới thế giới < Đại sửu nữ chuyển mình>!"

Đúng rồi, mình đi tới thế giới nhiệm vụ....

Đầu Lục Chiêu Hàn tỉnh táo lại, nghe 3332 nói xong, nghi ngờ hỏi: " Tại sao tên lại giống như tựa của một cuốn sách hoặc phim vậy, còn cực kỳ khoa trương giả tạo nữa." Lục Chiêu Hàn cào cào tóc bị dựng lên, châm chọc nói.

" Đây là tôi cho khởi danh của thế giới này, không tồi chứ?" 3332 theo Lục Chiêu Hàn rời giường, đi theo cậu vào nhà vệ sinh.

Lục Chiêu Hàn lấy nước đánh răng, liếc 3332 liếc mắt một cái, tự nhiên bắt đầu vệ sinh cá nhân.

Đây là ngày đầu tiên cậu tới thế giới này, vừa rồi 3332 đã nói qua, truyền tin tức thế giới cho cậu.

Lực lượng của thế giới này là một nam một nữ, nữ sinh tên Diệp Hữu Nhi, nam sinh tên Lưu Thần Dịch, hai người với Lục Chiêu Hàn là bạn thân. Đương nhiên, Lục Chiêu Hàn vừa đến thế giới này, hai người xem cậu như bạn bè chẳng qua cũng do hệ thống tạo ra một kí ức giả.

Từ nhỏ Diệp Hữu Nhi đã rất béo, cái này do bà mẹ cường thế của cô, từ nhỏ đã bị ép ăn cực kỳ nhiều, khẩu vị của cô cũng càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng khó giảm cân, cuối cùng đạt được thành tựu Diệp Hữu Nhi 17 tuổi nặng hơn 80 kg ( mie ơi gì to thế J))

Diệp Hữu Nhi quen Lưu Thần Dịch hồi sơ trung ( = THCS), hơn nữa coi y là tình nhân trong mộng. So với bạn bè của Diệp Hữu Nhi chỉ có Lục Chiêu Hàn là hoàn toàn khác biệt, Lưu Thần Dịch là một nam sinh cực kỳ có chí tiến thủ, bạn bè đồng giới khác giới đều rất nhiều, hơn nữa vẻ ngoài đẹp trai, được công nhận là hot boy trong trường.

Diệp Hữu Nhi không dám làm quen với Lưu Thần Dịch, cảm thấy bản thân còn kém quá xa, mãi đến lúc học trung học thông qua bạn thân Lục Chiêu Hàn mà quen biết Lưu Thần Dịch, càng ở cung với y, Diệp Hữu Nhi càng hãm sâu vào đó, vô pháp thoát khỏi.

Cuối cùng Diệp Hữu Nhi quyết định giảm béo, nổi lên dũng khí theo đuổi Lưu Thần Dịch, trong lúc đó 2 người đã xảy ra rất nhiều chuyện, rốt cuộc lúc sắp tốt nghiệp cấp 3 Diệp Hữu Nhi giảm béo thành công. Diện mạo Diệp Hữu Nhi sau giảm béo trở nên thanh tú, giọng nói lại ngọt ngào dễ nghe, tính cách dịu dàng, người bên cạnh hết sức kinh ngạc. Tin tưởng tăng mạnh Diệp Hữu Nhi thổ lộ với Lưu Thần Dịch, mới biết được vốn Lưu Thần Dịch cũng có hảo cảm với mình, vì thế hai người thuận lý thành chương ở chung một chỗ...

" Nếu để ta quen biết 2 người kia, vậy muốn ta không quen biết bọn họ không phải tốt hơn sao?" Lục Chiêu Hàn hỏi.

" Họ vốn không quen biết cậu, thế thân của cậu chỉ là phân diễn của một người qua đường Giáp." 3332 giải thích.

Hiện tại Lục Chiêu Hàn lấy thân phận học sinh, không thể không đến trường, bắt đầu thu dọn tập vở và thay đồ.

" Nhưng Lưu Thần Dịch thích Diệp Hữu Nhi, vì cái gì vẫn không mở miệng, mãi đến khi Diệp Hữu Nhi giảm béo thành công tỏ tình với hắn?" Lục Chiêu Hàn cười nhạo nói: " Chỉ sợ cũng chỉ thích bề ngoài thôi, điểm ấy không phải rất dễ rồi sao?"

Bên trong gương chiếu ra là một thiếu niên dáng người thon dài, tỉ lệ cậu hoàn mỹ, vòng eo tinh tế, ngũ quan tinh xảo, xen vào đó là góc cạnh nhu hòa rõ ràng, da thịt tinh tế như sứ trắng, giống như con rối được tỉ mỉ điêu khắc.

" Thấy cậu từ trước đến này vẫn rất tự tin với bề ngoài của mình." 3332 giội nước lã nói: " Nhưng không phải người nào cũng thích cậu, còn có, giữa các lực lượng sẽ có sự hấp dẫn lẫn nhau, cậu nhất định phải cảnh giác một chút!"

" Biết rồi biết rồi." Đổi quần áo màu mè thành đồng phục rộng thùng thình, Lục Chiêu Hàn quay đầu lại hỏi: " Hoàn thành thế giới này được bao nhiêu vi tích phân?"

Đột nhiên 3332 nhảy lên vai cậu, hoan hô nói: " Đi thôi chúng ta phải đi học rồi!"

Lục Chiêu Hàn hí mắt, hoài nghi nhìn 3332, cầm túi ra cửa.

Thân phận của Lục Chiêu Hàn ở thế giới này được thiết định là cha mẹ đều mất, cùng họ hàng ít khi lui tới, một mình ở lại phòng cha mẹ còn sót lại, tiền bạc cũng do cha mẹ để lại.

Mà còn có, nhà Lục Chiêu Hàn rất gần nhà Diệp Hữu Nhi.

Ngậm một cái bánh bao, Lục Chiêu Hàn cưỡi xe đạp qua nhà Diệp Hữu Nhi. Lúc này vừa vặn 7:30, Diệp Hữu Nhi đúng lúc ra cửa.

Thời điểm thấy Diệp Hữu Nhi, cơ mặt Lục Chiêu Hàn khẽ giật giật, Diệp Hữu Nhi cao chừng 1m55, cứ cho là 1m6 đi nữa, vì thế nhìn qua giống như một quả cầu thịt nhỏ đang phát triển, bất quá ngũ quan Diệp Hữu Nhi kỳ thật rất xinh đẹp, làn da cũng trắng nõn, ánh mắt to tròn, miệng nhỏ nộn nộn, lại có mái tóc dài đen nhánh... Chỉ là tính cách Diệp Hữu Nhi hướng nội tự ti, đi đường luôn luôn cúi đầu, mặt có hơi lớn, nếu không nhìn kĩ căn bản không phát hiện được.

Diệp Hữu Nhi chạy xe đạp bất tiện, luôn luôn đi bộ đến trường, Lục Chiêu Hàn không thừa nhận bản thân có thể chở được cô, vì thế cũng giúp cô mang một ít đồ vậy.

" Hữu Nhi, cậu không phải đến trường luyện thi báo danh sao." Chiếu theo tin tức của thế giới này, Diệp Hữu Nhi cùng Lưu Thần Dịch báo danh luyện thi cùng một trường, đây cũng là tình huống cho hai người tiếp xúc nhiều hơn, Lục chiêu Hàn thuận tiện tách 2 người ra.

" A? Làm sao cậu biết?" Diệp Hữu Nhi kì quái hỏi.

Giọng Diệp Hữu Nhi quả nhiên cực kỳ mềm, làm cho người ta nghe cực kỳ thoải mái. Lục Chiêu Hàn tùy tiện soạn ra một cái cớ: " Hình như tớ nghe dì nói qua, vừa lúc tớ cũng tính đến trường luyện thi, không bằng chùng mình cũng đi?"

" Tớ đã tìm xong rồi, nhưng ban chúng ta nhân số đã đủ." Diệp Hữu Nhi phát sầu nói: " Có lẽ các ban khác còn nhận học sinh đi..."

Lục Chiêu Hàn cũng tiếc hận thở dài: " Như vậy à...Vậy cậu cho tớ số điện thoại của trường luyện thi đi, tớ gọi hỏi một lần."

" Được, tớ đi về hỏi mẹ tớ." Diệp Hữu Nhi gật đầu nói: " Nhưng A Hàn thành tích cậu tốt như vậy, nên học tăng cường trong ban đi."

Lục Chiêu Hàn gật gật đầu: " Được, để tớ coi."

Hai người ngươi một lời ta một lời tiêu sái đến chỗ trường học.

Trường học Thị Nhất Trung là trường tỉnh trọng điểm, chiếm chừng 20 vạn thước vuông, thiết bị với giáo viên đều là số một, như Lưu Thần Dịch thường xuyên lưu luyến ở bãi bóng, sân bóng rổ, trận bóng chuyền cùng sân vận động khoa học về trái đất đều được hiểu chỉnh sửa chữa hoàn thiện....

Không sai, Lưu Thần Dịch là một nam sinh thể thao điển hình, so với Diệp Hữu Nhi, thành tích của y cũng không tốt, cho nên sau này Lưu Thần Dịch thảo luận vấn đề học tập với Diệp Hữu Nhi, thường xuyên qua lại khiến quan hệ giữa hai người dần dần trở nên thân mật.

Diệp Hữu Nhi là ban hai, mà Lưu Thần Dịch và Lục Chiêu Hàn đều ở ban nhất. Bên cạnh đó nơi này gia đình Lưu Thần Dịch cũng không tầm thường, đem thành tích của y rất kém cỏi mà có thể cứng rắng chuyển y tới ban nhất. Nhìn theo Diệp Hữu Nhi đi vào phòng học ban 2, Lục Chiêu Hàn đi về ban nhất.

Lưu Thần Dịch ngồi ở dãy ba bàn thứ năm, vừa vặn ngồi trước Lục Chiêu Hàn, lúc này y đang mệt mỏi gục trên bàn.

Lục Chiêu Hàn ngồi xuống chỗ ngồi, nhìn y giống như có tâm sự, vì thế vỗ nhẹ vai y: " Cậu sao vậy?"

Lưu Thần Dịch đầu cũng không chuyển, ấp úng nói: " Không có việc gì."

Lục Chiêu Hàn thông qua hệ thống đương nhiên biết Lưu Thần Dịch vì khổ sở chuyện trong nhà.

Mặc dù Lưu Thần Dịch ở nhà như dương quang khai lãng, bạn bè rất nhiều, nhưng kỳ thực y cực kỳ khuyết thiếu cảm giác an toàn, đây vốn dĩ do từ khi còn nhỏ trong nhà ba mẹ y luôn bất hòa. Mỗi lần Lưu Thần Dịch về có thể nghe tiếng hai người tranh cãi, vì thế không thích ở nhà lắm, mà ra ngoài với bạn bè.

Mà Lưu Thần Dịch đối với bạn bè mặc dù tốt, nhưng chân chính thổ lộ tình cảm thì không có một ai.

Lục Chiêu Hàn miễn cưỡng giương mắt nhìn thầy giảng bài trên bục, bút trong tay chuyển động, nhớ lại đối sách.

Một buổi sáng tiết học trên lớp xong, Lưu Thần Dịch cũng không nói chuyện, rất nhiều nữ sinh quan tâm y hỏi có phải y thấy không khỏe, Lưu Thần Dịch cũng lắc đầu cười nó không sao.

Cho đến khi tiết học cuối cùng kết thúc, tiếng chuông vang lên, Lưu Thần Dịch mới như bơm máu sống lại. Thầy giáo vừa đi, Lưu Thần Dịch bật dậy hô lớn: " Ai cùng tớ đánh bóng chuyền giữa trưa không!"

Mấy tên nam sinh tích cực hưởng ứng, mấy nữ sinh bày tỏ muốn đi xem.

Tất cả mọi người trêu ghẹo nói: " Trách không được an tĩnh như vậy, hóa ra chưa đụng phải chỗ quan trọng a."

Lục Chiêu Hàn nhìn một đám người hừng hực đi ra, cũng thu dọn túi sách, tính mua một ít đồ ăn, lại đi tìm Lưu Thần Dịch.

Diệp Hữu Nhi tới tìm cậu, Lục Chiêu Hàn nói giữa trưa cậu có việc, Diệp Hữu Nhi thuận tiện tự đi tới, phỏng chừng đã thấy Lưu Thần Dịch rồi.

Hiện tại đúng là mùa hè, tiếng ve kêu, dưới bóng cây gió mát thổi qua.

Lục Chiêu Hàn mua mấy cái bánh mì và mấy chai nước ở căn-tin, xốc lại ba lô trên lưng tính đi qua chỗ bóng chuyền.

3332 không biết từ đâu xông ra: " Cậu tính làm thế nào?"

" Đương nhiên tiếp cận Lưu Thần Dịch, để cho y không cách nào một chỗ với Diệp Hữu Nhi." Lục Chiêu Hàn nói.

3332 hi hi ha ha, nhảy lên giỏ xe Lục Chiêu Hàn: " Cậu quả nhiên thích nam nhân?"

Lục Chiêu Hàn phì cười: " Nam nhân hay nữ nhân đều như nhau, ta lựa chọn Lưu Thần Dịch bởi vì y là người dễ dàng đối phó."

" Diệp Hữu Nhi mới dễ dàng ( thay đổi) khó đối phó a, cậu khinh thường bê ngoài của cô ấy chứ gì?" 3332 cười lạnh nói.

Lục Chiêu Hàn đẩy xe xuống dưới bóng cây, nghe vậy cười cười: " Cho dù ta nói đúng thì thế nào?"

" Diệp Hữu Nhi thích Lưu Thần Dịch, có thể bọn họ rõ ràng không tiếp xúc, đây cũng bởi vì vẻ ngoài Lưu Thần Dịch." Lục Chiêu Hàn nói: " Kỳ thật Lưu Thần Dịch căn bản không tốt như trong tưởng tượng của cô, nếu ta nhớ không lầm, thậm chí Lưu Thần Dịch về sau vì một nữ sinh mà tát cô ấy một cái?"

" Thật sự là một đám người trẻ tuổi không hiểu chuyện." Thiếu niên lão thái '16 tuổi' thở dài: " Chưa vạch trần sự thật thì từ từ nói nhảy vào."

" Thật không biết bản thân cậu lại thấy cảm giác tốt như vậy." 3332 nếu là hình người nhất định Lục Chiêu Hàn sẽ liếc mắt một cái: " Cậu đừng nói đùa, nhanh đi hoàn thành nhiệm vụ mới là đúng đắn."

" Ngươi còn chưa nói cho ta biết thế giới này có bao nhiêu vi tích phân a." Lục Chiêu Hàn lành lạnh nhìn 3332.

".... Từng thế giới không cùng số vi tích phân khen thưởng." 3332 rốt cuộc bắt đầu giải thích nói: " Căn cứ vào độ khó khác nhau, phân làm 4 cấp, bậc cuối cùng là dễ dàng nhất, căn cứ trình độ hoàn thành xem xét, cao nhất có thể lấy tới 10000, sau này theo thứ tự là 10 vạn, 100 vạn, 1000 vạn.

" A..." Lục Chiêu Hàn hiểu rõ lúc trước khoác lác khoe khoang thế giới đều có 100 vạn, 1000 vạn vi tích phân đều là giả, tự tiếu phi tiếu liếc mắt 3332 một cái: " Ngươi đâu có thành thật như vậy... Trình độ hoàn thành nhiệm vụ chỉ cái gì?"

3332 nhìn cậu không tức giận, giật giật máy máy cơ thể, khoảnh khắc giải thích nói: " Cho dù hai người có thể ở chung một chỗ, có thể tính vi tích phân lại càng thấp, nếu sau cùng vẫn một chỗ như cũ liền thất bại."

" Triệt để không thể ở chung một chỗ..."

" Lực lượng tuyệt đối không thể ngoài ý muốn mà chết." đột nhiên 3332 nhảy dựng lên, nhắc nhở.

Lục Chiêu Hàn cân nhắc cười nói: " Ta chưa nói làm cho bọn họ chết."

" Tiếp theo... Trước lúc Diệp Hữu Nhi và Lưu Thần Dịch quen biết thì cùng Lưu Thần Dịch giao hảo đi, rõ ràng Lưu Thần Dịch còn chưa mở cửa lòng a."

"A~ có có thể mở cửa lòng a." 3332 trêu ghẹo nói.

Lục Chiêu Hàn từ từ yên tĩnh đi trên con đường nhỏ, một người một trí não lần đầu trò chuyện, nhiệm vụ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro