Chương 13: Võng du 05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Boo

Gần đây sinh hoạt của Lục Chiêu Hàn xuất hiện vài chuyện kì lạ...

Tỷ như hắn thường cảm thấy sau lưng đang có người theo dõi hắn, thậm chí trên đường trở về thỉnh thoảng cũng nghe được sau lưng có tiếng bước chân, tối hôm qua vứt đồ bỏ đi rồi, qua ngày hôm sau phát hiện túi bị bung ra...

Người theo dẽo hắn cũng không thử tiếp xúc với Lục Chiêu Hàn, Lục Chiêu Hàn cũng tạm thời chưa xác định được thân phận đối phương. Vừa vặn quấy nhiễu Lục Chiêu Hàn- Hắn muốn làm sao bắt được người theo dõi hắn này, đi luyện tập Hoặc Tâm Thuật?

Từ lần Lục Chiêu Hàn thí nghiệm ở quán bar đó, bắt đầu mỗi đêm thường lui tới những quán bar khác nhau, tìm kiếm và xuống tay với những vật thí nghiệm tốt, mấy tháng luyện tập này Hoặc Tâm Thuật của hắn đề cao không ít.

Nhưng đương nhiên Lục Chiêu Hàn cảm thấy bị theo dõi xong, không thể không an phận hơn. Ở quán trà sữa vẫn sắm vai noãn nam như cũ, thỉnh thoảng có thể tiếp xúc với Du Dật Tiêu, cùng hắn nói vài cái. Trở về nhà tiếp tục mở hai nick liên tiếp.

Từ khi hắn đến thế giới này, đã gần năm rồi.

Thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, sinh ý quán trà sữa hiện tại tốt hơn nhiều, mà thu nhập của Lục Chiêu Hàn tạm thời cũng không lo-Lãnh Noãn Tri Tâm trong trò chơi hiện tại đang đứng đầu các trận thắng, thậm chí có thể đánh bại vài cao thủ phục nội, không ít người mộ danh khiêu chiến, ' nàng' cũng bị chọn đến chỗ Đại Bang Hội, dựa vào thu nhập vàng từng tháng cơ bản cũng có thể có trên dưới mấy ngàn.

Nhưng nói tới tiến trình nhiệm vụ, so với thế giới đầu tiên thong thả hơn nhiều. Trong trò chơi, Du Dật Tiêu đối với 'Vân Cô Yên' vẫn sinh ra tia hảo cảm, làm hảo cơ hữu của hắn, ' Đại Bảo Kiếm Đồ Long' thành đối tượng thương lượng của hắn.

Vì thế cùng ' Ngư du Thái Huyền' trở thành một thân hữu không có gì dấu nhau, Lục Chiêu Hàn cho ' Đại Bảo Kiếm Đồ Long' đắp nặn thành loại hình tính cách thô hán lại không làm hỏng bằng hữu mềm mại tri kỉ. Mà Ngư du Thái Huyền còn chưa dám lộ ra tính hướng, nhưng ' Đại Bảo Kiếm Đồ Long' lại tự mình công khai mình là cong, tính hắn rất lắm mồm, đối với Ngư du Thái Huyền cũng là lui tới thiệu tình. Vì vậy gặp vấn đề tình cảm, mặc dù khó xử, nhưng Ngư du Thái Huyền vẫn thương lượng một phen với Đại Bảo Kiếm Đồ Long.

- Ngư du Thái Huyền: Ngươi thấy hắn là một thẳng nam, có nên dừng lại thì tốt hơn không?

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Chuyện bị thẳng nam cự tuyệt ta thấy rất nhiều, có người cực kỳ ghét đồng tính, nói không chừng còn đem chuyện này rêu rao ra ngoài.

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Chuyện tình cảm không nói rõ được, nhưng cùng thẳng nam thật sự không có kết quả tốt.

- Ngư du Thái Huyền: Hắn chắc không phải người như vậy....

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Aiz, ta hiểu ngươi, đã quyết định thì mười con trâu cũng không kéo lại được.

- Ngư du Thái Huyền: ....

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Muốn nói thì nói đi, nếu hắn thật sự có can đảm lấy cớ này ự tuyệt ngươi, thì một trăm Vân Cô Yên ta cũng không sợ!

Du Dật Tiêu nhìn trả lời của đối phương trước máy tính, cười bỏ nói: Đồ đệ hắn là đại thần, một trăm ngươi cũng đánh không lại.

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Ai nói? Lão tử không màng danh lợi mới không làm lớn, đại thần cái gì cũng như cải trắng!

Mà Vân Cô Yên vừa lên mạng, liền thu được hai tin.

Tin thứ nhất là Ngư du Thái Huyền, nội dung là hỏi hắn khi nào rảnh, hắn tìm Vân Cô Yên một chuyến.

Tin thứ 2 là Lãnh Noãn Tri Tâm: So với đùa, ta có thể muốn A (. )ノ

Vân Cô Yên sửng sốt, lập tức xem nhẹ tin thứ nhất, trả lời Lãnh Noãn Tri Tâm: Vì sao? Xảy ra chuyện gì?!

Đối phương nhất định không trả lời, hệ thống nhắc nhở hắn đối phương không ở tuyến.

Vân Cô Yên nhìn thời gian tin, mấy giờ trước. Không rõ đối phương rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thậm chí -- có thể Lãnh Noãn Tri Tâm đã sớm gỡ trò chơi, A theo như lời nàng nói, không login nữa rồi.

Vì thế Vân Cô Yên lại tìm vài thân hữu của nàng, tất cả đều nói nàng luôn luôn chiếu cố tiểu sư đệ, tất cả mọi người chưa nghe nàng nói qua, hỏi rất cuộc là xảy ra chuyện gì.

- Kiền Khôn Mẫn: Có lẽ là sư tỷ nói giỡn?

Vân Cô Yên tỉnh táo lại cũng nghĩ đến khả năng này, nhưng bản thân lại tự mình phủ định. Mặc dù biết Lãnh Noãn Tri Tâm thích nói đùa, đã từng bán hủ lừa gạt sư đệ hắn, lấy các loại tiểu đạo cụ đùa hắn, nhưng cho tới bây giờ đều cực kỳ chú ý đúng mực. Như loại lời nói này, nàng không đến mức lấy ra giỡn, nếu bỏ trò chơi, liên hệ có thể nói là cắt đứt.

Tâm thân Vân Cô Yên không yên đợi Lãnh Noãn Tri Tâm rất lâu, sớm đã quên trả lời Ngư du Thái Huyền, chờ tin hắn trả lời Ngư du Thái Huyền không có chuyện gì lớn.

Ngày hôm sau Lãnh Noãn Tri Tâm mới login, lúc ấy vừa lúc Vân Cô Yên ở tuyến, đối phương vừa lên mạng, hệ thống liền lên tiếng nhắc nhớ hắn đạo lữ login rồi!

Lãnh Noãn Tri Tâm phỏng chừng cũng thấy tin nhắn của hắn, trả lời.

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta dành tình cảm trêu chọc OTZ người ta, có thể không hiểu, nhưng ta cảm thấy đây là con đường không lối về, vì thế, ta nghĩ nên cắt đứt nhung nhớ thì tốt hơn.

- Vân Cô Yên: Nhớ nhung cái gì?! Ngươi thích người trong trò chơi?

Liên lạc và gỡ trò chơi cùng phương diện đoạn tình cảm, Vân Cô Yên lập tức nghĩ tới yêu qua mạng....

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Coi như vậy.

Vân Cô Yên giật mình, đồng thời xoa xoa trái tim đang lên men.

Vân Cô Yên cảm thấy Lãnh Noãn Tri Tâm là một cô gái tốt, nàng cho tới bây giờ ngoại trừ độc miệng, từ trước đến này bằng hữu ai có chuyện gì tìm nàng có thể giúp nàng đều giúp; không thích ỷ lại vào người khác, cũng không muốn thứ gì từ đối phương, nếu có chuyện gì không vui, lúc ấy nàng sẽ ôn nhu an ủi ngươi...

Lãnh Noãn Tri Tâm phù hợp với yêu cầu người yêu trong lòng của Vân Cô Yên, thỉnh thoảng nghĩ đến tư thế oai hùng của Lãnh Noãn Tri Tâm trên chiến trường, bên ngoài nhất định là người thoải mái, Vân Cô Yên có thể cảm giác đối phương là một cô gái đơn thuần.... Nhưng quen qua mạng có bao nhiêu không thật, bọn họ chỉ biết sơ một chút về đối phương, Vân Cô Yên cảm thấy không nên động tâm ở đây, nhưng lại không nhịn được để ý đối phương hơn một chút. Mặc kệ Vân Cô Yên có tính thổ lộ tiếng lòng hay không, hiện tại Lãnh Noãn Tri Tâm vì chưa xác định tình cảm mà không chơi game nữa làm cho Vân Cô Yên có chút thương tâm.

- Vân Cô Yên: Người đó là ai?

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Mặc kệ là ai, dù sao rời đi cũng không thấy được rồi.... Vân Cô Yên muốn hỏi " Ngươi không phải rất tự tin à? Vì sao không nói cho hắn?" Lại không hỏi ra, Y cảm thấy nếu Lãnh Noãn Tri Tâm cùng người khác ở một chỗ tú ân tú ái bên cạnh hắn vậy nhất định là hình ảnh làm người ta khó chịu.

- Vân Cô Yên: Một tổ số liệu mà thôi, vì sao ngươi muốn thật như vậy?

- Vân Cô Yên: Phải xóa hiệu mới được sao?

Thật lâu, Lãnh Noãn Tri Tâm mới trả lời.

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Có thể có phần già mồm cãi láo đi... TAT nhưng ta thật sư thật lòng a.

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ngươi đừng lo, có lẽ ta nghĩ muốn rời đi rồi trở lại thôi.

- Vân Cô Yên: Khi nào thì ngươi nghĩ thông suốt?!

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta suy nghĩ khi nào nói ra thôi...

- Vân Cô Yên: ?

- Vân Cô Yên: Nói cái gì?

Vân Cô Yên truy hỏi, đối phương lại chậm chạp không chịu trả lời, Vân Cô Yên cảm thấy khẩn trương, lại gõ chữ gọi đối phương.

- Vân Cô Yên: Này!

- Vân Cô Yên: Ngươi muốn đi nói với hắn?

- Vân Cô Yên: Này! Ngươi còn đó không?

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Khác rồi...

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Việc này ta chỉ nói một lần thôi, ngươi nếu như không thích coi như ta chưa nói thì quá tốt. Kỳ thật người trong lòng ta là ngươi, QAQ ta cũng không biết hiện tại phải nói thế nào cho ngươi hiểu.... Tóm lại ta không mong ngươi đáp lại, gửi xong tin này ta sẽ thoát tuyến, ta vừa cáo biệt với bang hội và sư đệ, thân hữu, chỉ còn ngươi thôi. Uhm ta không tin yêu qua mạng, cũng hiểu thích như vậy quá nông cạn, nhưng ta không bỏ xuống được. Sư phụ, hoặc là nói qua bạn của ta, tạm biệt ╥﹏╥...

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Nhưng ta nói như vậy ngươi cũng đừng tự trách, có thể thời gian nữa ta sẽ quay lại, dù sao ta có bệnh hay quên , có thể rất nhanh sẽ quên ngươi. Mà còn đến lúc ta có thể vẫn cảm thấy chính mình là NC a.

- Vân Cô Yên: Từ từ!

Vân Cô Yên đọc xong tin đối phương gửi kia xong, thần trí vội vàng gọi đối phương. Đợi một hồi, hệ thống chưa báo đối phương logout, Vân Cô Yên thở phào nhẹ nhõm một hơi!

- Vân Cô Yên: Ngươi không muốn nghe câu trả lời của ta sao?

Lãnh Noãn Tri Tâm thong thả đáp lại nói: .... Nếu như ngươi đồng ý, nhưng biết sự thật ngươi nhất định sẽ không đồng ý...

- Vân Cô Yên:... Từ từ, có ý gì?

- Vân Cô Yên: Chẳng lẽ ngươi muốn nói ngươi là yêu hiệu?

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Hẹn gặp lại

- Vân Cô Yên: từ từ

- Lãnh Noãn Tri Tâm:....

- Vân Cô Yên: Hãy nghe ta nói hết

- Lãnh Noãn Tri Tâm: ... A... Ngươi nói ==

- Vân Cô Yên: Mặc kệ trong hiện thực ngươi rốt cuộc là gì, nhưng ta suy nghĩ đến kết duyên đạo lữ trong trò chơi được không?

- Lãnh Noãn Tri Tâm:... Gì?!

- Vân Cô Yên: Ta là nói, chúng ta có thể tạm thời không cần nhìn tới góc độ hiện thực.

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta hơi hỗn loạn...

- Vân Cô Yên: Vì sao?

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ý của ngươi dù hiện thực của ta có thể là nữ hán tử\ bàn tử\ người quái dị\đầu ngốc\đại thúc\ chim tia.... Ngươi cũng không để ý?!

Vân Cô Yên kẹt lại câu trả lời " Đại khái là như thế này", cảm thấy tiết tháo của mình tan nát dưới đất- vừa rồi Lãnh Noãn Tri Tâm ám chỉ y, đối phương trong hiện tại có thể là nam?! Mà y cư nhiên vì Lãnh Noãn Tri Tam không A, đồng ý! Vân Cô Yên cảm thấy hôm nay bản thân có phần không bình thường....

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Má ơi...

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta biết sẽ dọa ngươi, ngươi chắc không nói giỡn? Lừa dối ta?!

- Vân Cô yên: Thật sự ta cực kỳ...

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta muốn đi bình tĩnh đã, ngươi cũng bình tĩnh đã (Д≡Д)! !

- Vân Cô Yên: Ngươi đừng đi!

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta không đi ta trễ giờ lên tuyến! Đến lúc đó ngươi lại trả lời ta thật sự.

Lãnh Noãn Tri Tâm gửi xong thư này, liền nhanh như tia chớp logout rồi.

Sắc mặt trước máy tính của Hạ Cẩn xoắn xuýt, sừng sờ nhìn thông báo Lãnh Noãn Tri Tâm logout, tâm tình phức tạp...

Mà lúc này Lục Chiêu Hàn vừa logout Lãnh Noãn Tri Tâm xong, liền quay đầu lấy máy tính khác mở cửa sổ trò chơi " Đại Bảo Kiếm Đồ Long".

Đại Bảo Kiếm Đồ Long đang đứng ở một phụ bản trong gác máy, Lục Chiêu Hàn di chuyển Đại Bảo Kiếm Đồ Long ra khỏi phụ bản, tư tin Ngư du Thái Huyền, giống như thuận miệng hỏi: " Thái Huyền, nói với Vân Cô Yên chưa?"

- Ngư du Thái Huyền: Chưa nữa...

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Cố lên a anh em!

- Ngư du Thái Huyền: Ta đang đợi y trả lời.... Ta lại gửi một lần, có lẽ y không thấy.

Vì thế Ngư du Thái Huyền lại gửi một tin nữa cho Vân Cô yên, Vân Cô Yên mới nhớ tới cậu.

- Vân Cô Yên: Xin lỗi, bên này ta có ít chuyện riêng, lần sau ta tìm ngươi nhé?

Ngư du Thái Huyền phiền muộn thở dài, trả lời nói: Không có gì, ngươi bận.

Vân Cô Yên tự mình ngốc hồi lâu, Lãnh Noãn Tri Tâm còn chưa login.

Vì thế y xoắn xuýt tư tín gửi câu trả lời cho Lãnh Noãn Tri Tâm: Kỳ thật không có can đảm nhất là ta, ta không có can đảm đối diện với tình cảm của người trong thế giới ảo- điểm ấy ta không có cách nào lừa ngươi.

- Vân Cô Yên: Nhưng ngươi lại nói những lời này trước, ta cũng có chút tâm tư tự hào... Ta không hi vọng ngươi A, đây cũng là lời nói thật.

- Vân Cô Yên: Nhưng nếu ngươi là yêu hiệu, phiền lăn ra đây giải thích cho lão tử rõ ràng == Vì cái gì TM gạt người?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro