Chương 14: Võng du 06

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Boo: Sr các nàng mấy bữa bận thi a ~~

3332 trở lại, sáng sớm Lục Chiêu Hàn dậy thì thấy nó ghé ở trên giường, an tĩnh không hoạt động như thể đang hôn mê vậy.

Lục Chiêu Hàn đứng dậy liếc mắt nhìn nó một cái, liền xoay người đi rửa mặt, 3332 ngừng trong khoảnh khắc, mới chậm rì rì đi theo. Lúc Lục Chiêu Hàn đánh răng, 3332 ở ngay bên cạnh nói về chuyện không gian: " Thế giới nguyên bản của cậu có chuyện lớn."

Lục Chiêu Hàn hàm hồ hỏi: " Chuyện lớn gì?"

" Cụ thể thế nào tôi cũng không rõ." Ngữ khí 3332 nhạt nhẽo nói: " Nhưng khẳng định là tin tức xấu."

3332 chuyển đề tài nói: " Nhiệm vụ của cậu đến đâu rồi?"

Đột nhiên Lục Chiêu Hàn hỏi: " Ngươi không thể nhìn thấy chuyện của ta ở thế giới này?"

Nước chảy ào ào, Lục Chiêu Hàn rửa mặt, 3332 nhìn không rõ vẻ mặt của hắn, giọng nó có chút trầm, chỉ có thể thông qua giọng nói khiến cho đối phương nhận ra cảm xúc của nó: " Nhưng tôi đang giúp cậu, cậu đừng tính chuyện tìm hiểu cả hệ thống, như vậy sẽ chỉ làm chúng ta càng thêm không tin tưởng nhau!"

" Ta không tìm hiểu chuyện hệ thống của ngươi, ta sống lại đã qua tốt rồi." Lục Chiêu Hàn bỏ khăn xuống, xoay người rời khỏi bồn rửa mặt: " Chẳng qua ta không muốn nói thôi."

" Không muốn nói?!" 3332 kích động, Lục Chiêu Hàn tựa hồ chạm đến điểm mẫn cảm của nó: " Cậu một chút cũng không có tinh thần hợp tác sao? Cậu là Túc Chủ, hệ thống sẽ không hại cậu, trái lại cậu tự hành động lặp đi lặp lại nhiều lần..."

" Vậy thật sự có lỗi." Ngữ khí Lục Chiêu Hàn không hề thay đổi, đáp lại nói: " Từ nhỏ ta đã không biết ' tinh thần hợp tác' là cái gì."

Nói ra giống như bản thân tự mình đa nghi, nghĩ muốn nói thêm một chút cũng không được, 3332 có hỏa mà không có chỗ phát, thở phì phi bay lên giá sách trong phòng, xoay người không thèm để ý tới Lục Chiêu Hàn.

Lục Chiêu Hàn dọn dẹp xong, chuẩn bị đi làm: " Ta đi, tối ta về."

3332 không để ý tới hắn, Lục Chiêu Hàn cũng không để ý, tự nhiên rời đi.

Cửa lạch cạch khóa lại, cơ thể 3332 chấn động, cẩn thận di chuyển cơ thể: " Hắn chắc không định phá hủy trí não chứ..."

3332 nghi ngờ Lục Chiêu Hàn không hề rõ ràng, thời gian của hắn so với lúc trước khác nhau, người theo dõi cũng như cũ không biết mệt.

Đến tiệm trà sữa, Lục Chiêu Hàn thay đồng phục, xoay người vào trong tiệm, phát hiện tiệm trà sữa đẹp phong cách trang trí ngọt ngào có vài người không hợp

Vài ngày nay, người này đột nhiên nhảy từ đâu ra?

Tiệm còn chưa mở cửa, vốn Lục Chiêu Hàn định lau bàn một lần, ngoài ra nhân dịp còn sớm nữ sinh chưa tới. Vì thế trong tiệm chỉ có hai người bọn họ.

Nam nhân vẫn mặc tây trang như cũ, ánh mắt trong veo mà lạnh lùng, tạo ra cảm giác cấm dục. Con mắt nam nhân theo nhìn theo hắn, tiếp tục đứng như núi.

" Vị khách này, cửa hàng của chúng tôi chưa mở cửa." Lục Chiêu Hàn nhắc nhở.

"...."

" Anh tới tìm Tiểu Lưu à?" Lục Chiêu Hàn nói: " Hôm nay cậu ấy không có ca."

Phạm Quân Chương quét mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt: " Anh tới tìm em."

" Tìm tôi làm gì?" Lục Chiêu Hàn kì quái hỏi.

Phạm Quân Chương không nói lời nào, đột nhiên lấy từ trên người ra một tấm chi phiếu: " Cho em."

Lục Chiêu Hàn nhìn thoáng qua tấm chi phiếu, sắc mặt có phần cổ quái: " Có ý gì?"

" Xem ra em vẫn thích diễn trò." Phạm Quân Chương thâm sâu nhìn thoáng qua Lục Chiêu Hàn, đứng dậy nói: " Ngày mai anh lại gọi điện cho em."

Phạm Quân Chương đi đến cửa, lại quay đầu nhìn mặt tiền tiệm, nhíu nhíu mày, giống như cửa tiệm nhỏ bé này làm anh ta chán ghét.

Lục Chiêu Hàn nhìn tấm chi phiếu trong tay, phì cười, tay vo tròn, ném nó vào thùng rác cạnh quầy.

Ngoại trừ lần xuất hiện của Phạm Quân Chương vào buổi sáng, hôm nay Lục Chiêu Hàn vẫn bình thường không có gì mới.

Lúc trở về Lục Chiêu Hàn thấy 3332 vẫn còn giận, bất đắc dĩ thở dài: " Sao mỗi ngày ngươi đều có nhiều cảm xúc muốn náo như vậy."

3332 không để ý hắn, Lục Chiêu Hàn cũng không để ý. Ăn cơm xong, hắn thu dọn phòng một lượt, đem thứ mình lấy ra đều gom lại.

Lần này 3332 mới phản ứng với hắn: " Cậu lấy mấy thứ này làm gì?"

Lục Chiêu Hàn chậm rãi thu dọn đồng phục: " Có tên ngu ngốc nói muốn bao dưỡng ta."

3332 chấn động: " Cậu quay về nghề chính sao hô hô..."

" Là Hạ Cẩn?"

Lục Chiêu Hàn lắc đầu.

" Chẳng lẽ là Du Dật Tiêu?"

Lục Chiêu Hàn liếc mắt nhìn nó: " Đi lầu đen, ta cũng không rõ lắm."

" Người qua đường?!" 3332 kinh hô: " Hắn có thể trợ giúp gì cho cậu?"

Lục Chiêu Hàn nói: " Tất cả yêu cầu, ta nghĩ là có thể."

3332 im lặng nhìn hắn thu dọn, sau cùng thời điểm Lục Chiêu Hàn lấy thùng ra, nó đột nhiên hỏi: " Cậu thật sự can tâm làm như vậy sao? Cậu rõ ràng có nhiều cách!"

" Cái gì?"

" Nhân loại các người đều có một giá trị quan- cậu đang làm hại chính mình!" 3332 sắc bén nói: " Vì cái gì cậu tình nguyện làm như vậy, chẳng lẽ người khác bức cậu sao?"

"...." Lục Chiêu Hàn há miệng muốn nói, lại dừng lại nghĩ nghĩ, trả lời: " Có lẽ đạo đức con người của ta vốn bại hoại, tất cả mọi người đều cảm thấy như vậy."

" Cậu có thể trở nên cường đại, không phải cậu cực kỳ thông minh sao, như thế nào? Hiện tại muốn rút lui rồi à?"

Lục Chiêu Hàn cổ quái nhìn 3332: " Ngươi quan tâm ta?"

"..."

" A, đại khái lo ta không hoàn thành nhiệm vụ?" Lục Chiêu Hàn nói: " Ta hi vọng nhiệm vụ thế giới này có thể nhanh chóng kết thúc, Phạm Quân Chương ta cũng không dùng đón ý nói hùa được bao lâu, chỉ cần hắn giúp ta làm một cái đối với hắn mà nói chỉ là chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi."

" Lục Chiêu Hàn, tôi xem như rõ rồi." 3332 nói: " Cậu vốn dĩ không tin bất cứ ai, không tin người khác là bản ác, lấy nhược điểm tranh thủ ích lợi mới là trò hay sở trường của cậu."

" Ngươi cảm thấy trên đời này thật sự có người thiệt tình đối đãi sao?"

Lục Chiêu Hàn khinh thường nhếch miệng: " Bề ngoài của ai cũng đều là giả tạo, đây là thưởng thức."

" Vậy vì sao cậu phải quan tâm người nhà của mình?"

" Ngươi quản nhiều quá, cái đó không liên quan đến nhiệm vụ của chúng ta," Lục Chiêu Hàn cự tuyệt nói: " Chỉ cần ta hoàn thành nhiệm vụ, thế giới này liền kết thúc, các ngươi đạt được kết quả các ngươi muốn, ta cũng có nhiều ưu đãi, đây cũng cực kỳ công bằng. Ta cũng sẽ vì khen thưởng mà cố gắng, ngươi không cần lo lắng."

3332 nôn nóng dạo một vòng: " Cậu..." Cuối cùng nó cái gì cũng không nói, tưa như thế giới trước không ngăn cản Lục Chiêu Hàn rời khỏi Lưu Thần Dịch, thế giới này nó vẫn không ngăn cản được Lục Chiêu Hàn đầu nhập Phạm Quân Chương.

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: ... Ngươi là nói, hắn vẫn còn suy nghĩ?!

Đối với kết quả này Lục Chiêu Hàn có phần ngoài ý muốn, suy từ xoa xoa cằm - Vân Cô Yên rốt cuộc nghĩ thế nào? Chẳng lẽ y quyết định từ chối Lãnh Noãn Tri Tâm, cùng một chỗ với Ngư du Thái Huyền?

- Ngư du Thái Huyền: Hắn không rõ bản thân rốt cuộc có cong hay không...

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: ...

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên hắn nghi ngờ tính hướng của mình?

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Còn chưa có đáp án rõ ràng? Nghĩ muốn kết duyên thì kết duyên, không muốn thì cút đi, cứ quay qua quay lại như vậy làm gì?

- Ngư du Thái Huyền: Ừm... Có thể y có nguyên do gì đó, ngươi đừng vội ==

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Không thôi ta đi thăm dò tình hình bên thân hữu của y coi sao?

- Ngư du Thái Huyền: Đừng đừng đừng

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: ?

- Ngư du Thái Huyền: Ta thấy không tốt lắm, con đường Gay này không dễ đi, ta cũng hơi hối hận khi nói những lời này, nếu y có cơ hội đi trở về, ta không nên tiếp tục kéo hắn đi tiếp.

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: .... Có ý gì?

- Ngư du Thái Huyền: Hiện tại ta có phần loạn, vốn nghĩ chỉ muốn nói cho y một tiếng, nhưng không ngờ đáp án của y lại như thế này,,,,

- Ngư du Thái Huyền: Mặc dù ta thực sự thích y, nhưng chưa đến mức có thể trở thành một đôi ở ngoài đời, tuy nhiên y nguyện ý tiếp thu ta là nam ta rất vui rồi, nhưng nếu sau này y hối hận mà nói, ta phải khuyên nhủ y?

-Ngư du Thái Huyền: Ta biết ta tỏ tình như vậy xong chẳng qua là trò đùa, nhưng... Ta không biết nói gì nữa....

Lục Chiêu Hàn yên lặng nhìn những lời này, cười cười.

Ngư du Thái Huyền vốn là người cực kỳ quan tâm đến hiện thực, mà hắn còn không thiếu thiện tâm. Mặc dù bạn bè là Gay không nhiều lắm, nhưng Ngư du Thái Huyền lại biết trong nhóm bao gồm hắn, đa phần có người yêu cũng vô pháp công khai. Vân Cô Yên nếu mơ mơ màng màng trở thành bạn của họ, chỉ biết cũng như bọn họ...Có lẽ y sẽ hối hận, nhưng xảy ra trước đó, chỉ là một hồi quá khứ đen tối.

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Cho nên?

-Ngư du Thái Huyền: Ta suy nghĩ lại rồi, ta nghĩ vẫn đi theo nói với y một chút thì tốt hơn.

- Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Ừm được, ngươi từ từ nghĩ đi, ngươi xác định ngươi không thích y sao?

- Ngư du Thái Huyền: Nói không thích cũng không phải...Thời điểm ở cùng y cảm giác rất tốt, thậm chí lúc đó ta còn nghĩ chúng ta là trời sinh một đôi.

-Ngư du Thái Huyền: Quả nhiên ta quá kiêu...Có lẽ nói không chừng y bị ta ảnh hưởng, điều này làm ta thấy có chút khổ sở.

Đại Bảo Kiếm Đồ Long an ủi hắn một hồi, đột nhiên nói một câu: Nếu ngươi không cùng y ở một chỗ, làm bạn của các ngươi ta nghĩ phải nói cho ngươi một chuyện.

Ngư du Thái Huyền không hiểu câu đột ngột này, hồi phục: cái gì?

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Kỳ thật sư phụ ngươi nói rất đúng, mặc dù ta luôn luôn không theo được.

- Ngư du Thái Huyền: Sư phụ ta? Dạ Y? Hắn làm sao vậy?

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Thương ngươi... Là đam mê.

-Ngư du Thái Huyền: Ách...

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Kỳ thật sư phụ ngươi thích ngươi?

-Ngư du Thái Huyền: Sao vậy được, hắn trong hiện thực là sư huynh của ta, trước kia hắn từng có bạn gái.

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Chính miệng hắn nói với ta.

-Ngư du Thái Huyền:.... Nói giỡn à?

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Ngươi đi hỏi hắn đi, bởi vì trong hiện thực mối quan hệ giữa các ngươi không tồi, ta mới nói. Tình cảm trên mạng cùng tình cảm với người lạ cũng không đáng tin, bên người ngươi có người thích ngươi đã mất năm, vì cái gì không thử xem?

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Người khác cũng không tệ lắm, ta mới nói giúp hắn một hồi, tránh để tương lai các ngươi hối hận.

-Ngư du Thái Huyền: Ách, nếu là sự thật mà nói, vậy phải là hắn nói, hắn lừa ngươi rồi...

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Hắn cảm thấy tình cảm của ngươi đối với hắn ở phương diện kia không có, nếu nói trước chỉ sợ dọa ngươi chạy, cho nên không dám nói.

-Đại Bảo Kiếm Đồ Long: Nhưng hiện tại ngươi đã đói bụng ăn quàng, vừa nhìn tới tên Vân Cô Yên kia, ta phải nói ngươi một phen.

-Ngư du Thái Huyền: ....

Du Dật Tiêu nhìn bốn chữ ' đói bụng ăn quàng' này, sau đó không quá xác định, chẳng lẽ sư huynh thật sự thích hắn?

Có lẽ nên nói chuyện với sư huynh một phen...

Cùng Ngư du Thái Huyền logout xong, Lục Chiêu Hàn đăng nhập vào tài khoản Lãnh Noãn Tri Tâm. Vừa lên mạng liền có rất nhiều tư tín nhắc nhở, Lục Chiêu Hàn click một phen, tìm được tin nhắn của Vân Cô Yên.

- Vân Cô Yên: Kỳ thật người không có can đảm là ta, ta không có can đảm đối mặt tình cảm với một người trên mạng - Điểm ấy ta không có cách nào lừa ngươi.

- Vân Cô Yên: Nhưng ngươi lại nói những lời này trước, ta cũng có chút tình cảm...Ta không hi vọng ngươi A, lời này cũng là tâm huyết.

- Vân Cô Yên: Nhưng nếu ngươi là yêu hiệu, phiền lăn ra đây giải thích rõ ràng cho chủ và thợ == Vì cái TM gì gạt người?!

Những lời này từ đầu chí cuối đều không cự tuyệt mình, nhưng vì cái gì Vân Cô Yên còn quay đầu để Ngư du Thái Huyền chờ y suy nghĩ a?

Lục Chiêu Hàn nhìn những tin nhắn này xong nhanh như tia chớp logout, nhớ lại những phần quái dị.

Lúc Lục Chiêu Hàn tới từng thế giới, biết rõ tất cả quá trình hai cây trụ gặp nhau đến cuối cùng cùng một chỗ,nhưng hai người lại không biết được. Nhớ lại khoảng thời gian tiếp xúc với Vân Cô Yên này, Lục Chiêu Hàn từ từ đoán rằng...

Lục Chiêu Hàn đăng nhập tài khoản Lãnh Noãn Tri Tâm, gõ tìm một người bạn của mình.

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta có chuyện phiền ngươi!

- Âm Dương Sư: Nói!

- Âm Dương Sư: Từ từ không phải ngươi muốn A sao? Ta không cùng A nói chuyện!

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ngươi có thể giúp ta, ta liền trở lại.

- Âm Dương Sư: (づ)づ Tiểu đích nghe, đại nhân có gì phân phó?

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta nghĩ muốn ngươi giúp ta điều tra thêm sư phụ ta.

- Âm Dương Sư: ? Tra y để làm chi?

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ngươi biết vì sao ta muốn A, người kia chính là sư phụ ta.

- Âm Dương Sư: Tổ tổ các ngươi có JQ? Hiện tại ngươi tra y để làm chi?

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Y dường như đáp ừng cùng ta ở cùng một chỗ, nhưng theo ta biết, còn có một nam sinh thổ lộ với y, y lại nói với người kia chờ y suy nghĩ lại...

- Âm Dương Sư:.........

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Ta cực kỳ xoắn xuýt ==

- Âm Dương Sư: OTZ năng lượng cao, cái này gấp ta giúp, có kết quả ta báo ngươi.

- Lãnh Noãn Tri Tâm: Đước, ta xuống trước.

- Âm Dương Sư: Cúi chào~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro