Bài Số 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi Với Nó Một Kiếp Nhân Sinh
***

Kiếp nhân sinh, tôi với nó gặp nhau
Trong men rượu, trong câu hát
Lúc buồn bã, lúc cô đơn
Trong trời đông giá lạnh
Hay mùa hè đất khô cằn.

Ôi! Một kiếp nhân sinh
Ta gặp nhau
Hay gặp nhau từ nghìn năm trước
Hay trăm năm sau này
Ai biết rằng
Kiếp này mình gặp nhau.

Lúc trẻ thơ ở nơi bến bãi
Cùng đuổi trâu, bắt chú dế ven sông
Hay ngày hè đội nắng ở cánh đồng khô
Hay lang thang những đêm trăng sáng.

Tôi với nó một kiếp nhân sinh
Có phải xưa đã tu trăm năm
Nên kiếp này chúng mình quen nhau
Đã khóc thầm những lúc gian nan
Đã mỉm cười nhìn ánh trăng tan
Trên dòng sông, từng cơn sóng vỗ
Hay đường làng ánh trăng nở hoa.

Ai biết chăng?
Rằng tôi với nó.
Cũng kiếp người ở nơi xóm nhỏ
Cùng mộng mơ, chàng trai mới lớn
Vẽ anh hùng, hoạ chàng hiệp sĩ
Nhìn giai nhân, ước mơ tương lai.

Rồi cuộc đời đẩy đưa, đưa đẩy
Thằng an cư
Thằng mãi lang thang
Trên phố phường
Con đường mưu sinh.

Tôi với nó một kiếp con người
Gặp nhau ở nơi cuối phố
Lúc lá vàng nhẹ bay
Hay mây trắng ngang qua
Hay trong quán nhỏ ven đường
Hay nhìn cánh hoa rơi
Hay nghe tiếng chim trên con đường vắng.

Một kiếp nhân sinh
Một kiếp con người
Rồi mai đây
Từ nơi phương xa
Ai nhớ chăng?

Trên con đường nhỏ
Lũ trẻ trâu
Giờ nơi đâu?

Chỉ còn con đường xưa
Với ánh mắt buồn riêng ai.

Chợt buồn đêm đông nghe gió lạnh
Trong căn nhà riêng một mình ai
Chợt nhớ kiếp nhân sinh
Tôi với nó
Đã từng quen nhau.

Rồi mai đây
Đường đời vắng lặng
Người đi đâu?
Người về nơi đâu?
Buổi chiều thu
Ai nhớ? Ai mong?
Ngày chủ nhật
Ngày ấy bên nhau.

Tóc bạc trắng
Nhưng tình mãi còn xanh
Nhìn nhau cười
Một kiếp nhân sinh
Đã cho, tháng ngày quen nhau.
Để rồi nhớ
Để giận hờn
Để rồi trách nhau
Trách ai dại khờ.

Ôi! Kiếp nhân sinh
Ôi! Cuộc đời đau đớn
Là nơi trầm luân
Là nơi màu máu thịt của mẹ cha sinh ra.
Là nơi chúng mình biết nhau.
Một kiếp con người
Một kiếp nhân sinh.
***

Lập Thạch chiều chủ nhật
         13:14/18/12/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro