Bài Số 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Lê Lợi Vắng Bóng Em
***

Nhớ khi xưa lúc chưa giận dỗi
Ta với người, đường Lê Lợi bước đi
Đường tấp nập, người nơi chốn lạ
Bằng lăng tím, biêng biếc trời xanh.

Có cô bé bên đường mời hoa dại
Bán ngây thơ trên đóa hoa hồng
Cho người lạ đang ghé, đi qua
Giữa mùa mưa, cái rét đầu đông.

Nhớ không người ơi.
Người giờ ở nơi đâu.
Đường Lê Lợi vắng bóng người qua
Thành phố buồn khi hạt mưa rơi.

Ai nhìn mưa
Lại nhớ người xưa.
Nhớ bằng lăng năm nào
Nhớ cô bé bán hoa cho người
Giờ theo chồng về nơi xứ lạ
Để cho ai cái rét mùa đông.

Người ơi! Người xưa ơi!
Đường Lê Lợi vắng bóng người qua
Một người xưa, đôi mắt đượm buồn
Khi nhìn ai, nước mắt rơi rơi
Trên bờ mi
Cho người đi còn nhớ mãi hôm nay.

Thành phố này buồn lắm ai ơi
Mưa rơi rơi trên chiếc chuông chùa
Đường Lê Lợi, bằng không tím biếc
Chỉ người qua vô tình nhìn thấy ai
Một đóa hoa hồng vương trên bờ vai
Người đi qua vội vã
Không dừng lại
Đóa hoa hồng lướt thướt trong mưa
Như mắt ai đượm buồn đêm khuya.

Người xưa ơi!
Thành phố này mùa mưa vội vã
Người qua lại trên con đường xưa
Nhìn hạt mưa bay

Ai ngồi nhìn đường Lê Lợi
Thấy bóng dáng của ai
Đang vội vàng bước đi
Cho mắt ai nhòe hạt mưa rơi.

Một bóng dáng người xưa
Đi trong phố nhỏ
Ngày mưa rơi
Bằng lăng không  nở hoa
Chỉ người qua nhìn thấy mưa bay

Nhớ khi xưa, khi chưa giận dỗi
Đường Lê Lợi vui lắm ai ơi.
Giờ chỉ còn đường xưa lối cũ
Mà người nay đã khuất tầm mây
Chỉ còn ai với hạt mưa rơi
Đường Lê Lợi mùa này vắng bóng em?
***

Lập Thạch ngày mưa
8:38/19/12/3022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro