Trị liệu sư làm lại từ đầu - 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quỷ Vương từ bỏ việc né tránh, cô dồn toàn lực để tạo ra một vòng bảo vệ ngay phía trên mình và hứng trọn cột sáng ấy.

“Blade, đòn cuối nhờ cậu đấy.”

“Để đấy cho tôi, Thánh Kiếm Ragnarok đã được lắp đầy với hào quang. Tôi sẽ là người kết thúc chuyện này!”

Sau khi nghe được lời của Anh Hùng [Pháp Sư], Flare, Anh Hùng [Kiếm Sĩ], Blade bắt đầu hành động.

Thánh Kiếm Ragnarok lóe lên một hào quang màu trắng sau khi đã hấp thụ những cảm xúc thiêng liêng của anh ấy.

Những anh hùng tin rằng Quỷ Vương đang hoàn toàn bận tay với [Mjonir] sẽ bị chẻ đôi.

Tuy nhiên…

Vẻ mặt của Quỷ Vương bắt đầu trầm xuống và cô mở miệng.

“Đừng xem thường ta!”

Suy nghĩ của các Anh Hùng đã quá ngây thơ.

Những chiếc lông vũ từ đôi cánh của thiên thần sa ngã bắt đầu phân tán ra.

Mỗi cái đều trở thành một con quái vật có hình dáng của thiên thần sa ngã.

Những thiên thần sa ngã ấy nhanh chóng tiến thẳng về phía Anh Hùng [Kiếm Sĩ], Blade.

Anh Hùng [Súng], Bullet, liên tiếp tấn công chúng để bảo vệ Blade, nhưng giống như các bản sao của Quỷ Vương, chúng tránh được những viên đạn của anh ta và dường như không suy suyển gì dù có trúng một đòn trực diện.

Anh Hùng [Kiếm Sĩ] vung kiếm chém giết bọn thiên thần sa ngã trong tuyệt vọng, nhưng cứ mỗi lần anh ta hạ được một tên, hào quang trên Thánh Kiếm Ragnarok lại một lúc phai mờ đi, và không còn có thể rút ra được sau khi anh chém qua cái xác thứ năm.

Anh ta bị chém từ mọi hướng tiếp theo đó, và phải rút lui trong bộ dạng bối rối khi cơ thể tiếp tục đang chảy máu.

Không chỉ có thế, một luồng ánh sáng đen bắt đầu hòa lẫn với [Mjolnir], khiến nó không còn chút sức nặng gì với Quỷ Vương.

“Lũ nhân loại khốn kiếp các ngươi, đây là sức mạnh của Quỷ Vương!!”

Hào quang đến từ [Mjonir] hoàn toàn biến thành màu đen. Và sau đó, những tia sét quay trở về bầu trời và một lần nữa giáng xuống.

Đích đến của những tia sét này là Anh Hùng [Pháp Sư] và Anh Hùng [Súng]. Quỷ Vương không sợ ma thuật, mà cô lại lấy cắp ma thuật. Cô ta lấy cắp ma thuật từ thời đại thần linh. Đó là năng lực đặc biệt nằm ngoài tầm hiểu biết của nhân loại.

“Kyaaaa”

“Guaaaa”

Flare, người có khả năng kháng ma thuật ở mực độ cao đang bị thương nghiêm trọng còn Bullet thì bị thiêu cháy.

Mặc dù chúng tôi chỉ còn có một bước để chạm đến việc tiêu diệt Quỷ Vương, nhóm anh hùng giờ đây đang rơi vào khủng hoảng.

Người không có mảy may thương tích là tôi, Anh Hùng [Trị Liệu Sư].

“Oi! Tên đần độn, mau đến đây và hồi phục cho tao đi. Tao đã dùng toàn bộ Elixir và chỉ có mày mới có thể chữa trị ở đây, nhanh lên và chữa cho tao!”

Anh Hùng [Kiếm Sĩ] đang nhìn tôi và la hét lên.

Tuy nhiên, tôi làm lơ chuyện đó.

Anh Hùng [Kiếm Sĩ] trở nên tức giận và hét toáng lên một lần nữa.

“Đừng có lơ tao. Tao chỉ để mày sống vì mày có thể trị thương cho bọn tao thôi.”

Mặc dù chúng tôi đều là anh hùng, Anh Hùng [Kiếm Sĩ] luôn xem thường tôi.

Tôi không thể thay đổi được điều đó.

Ngay từ ban đầu, các Anh hùng rất mạnh. Bởi vì họ hiếm khi bị thương, nên họ chẳng cần trị thương.

Và trên hết, có một thứ đặc thù gọi là Elixir có thể hồi phục mọi thứ kể cả những bộ phận bị mất đi.

Mặc dù chúng là vật phẩm rất đắt đỏ, vì chúng dành cho tổ đội anh hùng, chúng được thu thập từ toàn bộ thế giới và được tặng cho họ.

Anh Hùng [Trị Liệu Sư] chỉ có thể sử dụng [Hồi Phục].

Miễn là họ còn Elixir, Anh Hùng [Trị Liệu Sư] là không cần thiết. Tôi ở đó chỉ đóng vai trò như một món dự trữ nên khi nào họ hết Elixir, họ có thể chuyển sang sử dụng tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro