Trị liệu sư làm lại từ đầu - 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“[Sao Chép Hồi Phục]”

Khi tôi có lại được cảm nhận của mình, tôi thật sự bất ngờ.

Sau mọi chuyện, có rất nhiều kiến thức và kĩ năng mà tôi sở hữu.

Có rất nhiều người là bậc thầy, có nhiều người là hiền nhân, và tất cả những thứ sức mạnh ấy giờ đây đang ở trong tôi.

Sau khi nhìn thấy tốc độ tôi nhanh đến cỡ nào, đám thiên thần sa ngã tự tạo cho mình một vầng quang màu đen.

[Ma thuật Cường hóa (Enchant)]. Tốc độ của bọn thiên thần sa ngã bất chợt nhảy vọt lên, và với điều đó, chúng đồng loạt tấn công tôi từ bốn phía.

Tôi chậc lưỡi.

Ngay cả khi nếu đưa ra một khả năng, với tình thế lúc này, né đòn vẫn là bất khả thi. Dù tôi có làm gì, điều đó cũng hoàn toàn là không thể. Ngay thời điểm hiện tại, nói đơn giản là tôi đã bị dồn vào đường cùng.

Nếu vậy, tôi không còn cách nào khác ngoài việc tăng sức mạnh của mình lên.

“[Biến Đổi Hồi Phục]”

Tôi dùng [Biến Đổi Hồi Phục].

Thông thường, [Hồi Phục] là một loại ma thuật thay đổi ngoại hình mục tiêu về nguyên trạng.

Nếu tôi có thể thay đổi, nó không chỉ có thể thay đổi về nguyên trạng mà còn là trạng thái mà tôi muốn.

Với [Biến Đổi Hồi Phục], tôi có thể viết lại cơ thể mình thành thứ phù hợp với trận chiến này.

Nhờ thế, khả năng thể chất của tôi bỗng dưng tăng lên, nên tôi đã tránh được đòn tấn công khi cái tôi cũ không thể nào tránh được, và tiến gần hơn đến Quỷ Vương.

“Quả thật đúng là những bản sao của Quỷ Vương. Chúng dai như đỉa.”

Kể cả khi né hết chúng, dường như bọn thiên thần sa ngã vẫn không chịu bỏ cuộc.

Bọn thiên thần sa ngã tập trung lại một chỗ, chúng bắt đầu dung hợp lại.

Chúng không hề trở nên lớn hơn, nhưng mật độ của chúng gia tăng lên một phạm vi khó tin. Chúng bắt đầu tràn ngập khắp mọi nơi.

Đám thiên thần sa ngã đang gia tăng, rồi sau đó nâng nắm đấm chúng lên và vung xuống.

Tuy nhiên, chẳng có gì phải sợ cả. Tôi nắm lấy bàn tay đang vung thẳng về phía tôi, và sau đó…

“[Giảm Hồi Phục]”

Tôi thi triển ma thuật.

Nếu việc hồi phục về trạng thái ban đầu và chuyển cơ thể sang một hình thái khác mà tôi muốn đối với tôi là dễ dàng, thì việc phá vỡ chúng cũng rất đơn giản.

Những sinh vật tồn tại vô cùng yếu ớt. Chúng chết đi chỉ vì những điều đơn giản như sự liên kết của huyết quản bị phá vỡ hoặc tách ra khỏi tủy sống và não.

Vì vậy, tôi dùng [Giảm Hồi Phục] để làm điều đó.

Điều đáng sợ của [Giảm Hồi Phục] là nó xóa bỏ mọi sự tồn tại.

Sinh vật sẽ chấp nhận [Giảm Hồi Phục] theo bản năng.

Nói cách khác, đây chính là điểm chí mạng.

Đám thiên thần sa ngã từng tên một ngã xuống.

Trong khi quan sát tôi với cặp mắt sợ hãi, Quỷ Vương lên tiếng.

“Ngươi là tên quái quỷ nào vậy?”

“Tôi là Anh Hùng [Trị Liệu Sư], Kearu. Chỉ là một tên pháp sư trị liệu bình thường thôi.”

[Hồi Phục] không chỉ giới hạn ở việc hồi phục.

Thời điểm tôi nhận ra ra điều đó, xung quanh tôi đã được bao phủ bởi những tia hi vọng.

Sử dụng những kĩ thuật của người khác chữa trị cho chính mình, [Sao Chép Hồi Phục].

Chuyển đổi cơ thể mình thành tồn tại mà mình mong muốn, [Biến Đổi Hồi Phục].

Ma thuật gây ra cái chết tức khắc bỏ qua mọi sự kháng cự và biến chúng thành những mảnh vỡ không còn nguyên vẹn, [Giảm Hồi Phục].

Nếu tôi có những thứ sức mạnh này bốn năm về trước, tôi tự hỏi liệu cuộc đời tôi sẽ khác hơn so tôi lúc này không.

Làm cho những mộng tưởng này thành sự thật là mục tiêu của tôi.

Quỷ Vương bắn ra vô số những viên đạn được bao phủ bởi một màu đen tuyền về phía tôi.

Tuy vậy, chúng chỉ vô dụng thôi.

Với những kiến thức của các pháp sư trong tôi, tôi có thể đọc được sức mạnh, tốc độ và cả quỹ đạo của chúng, và né chúng bằng cách sử dụng kĩ thuật của võ sư mạnh nhất và tăng cường khả năng thể chất.

Tôi lướt xuyên qua trận mưa ma đạn và tiến thẳng đến Quỷ Vương. Miễn là tôi chạm đến được cô ta, phần thắng sẽ thuộc về tôi.

Chỉ còn việc sử dụng một thứ ma thuật nữa thôi.

“Ta hiểu rồi, có lẽ cuộc đời ta sẽ chấm dứt tại đây. Thật đau lòng. Ta không thể bảo vệ được nó rồi.”

Quỷ Vương mỉm cười trong lúc cô ta đang khóc. Vì vài lý do nào đó, khi tôi nhìn vào khuôn mặt ấy, tôi cảm thấy mình thật tội lỗi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro