Phần Không Tên 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyện Trương San San vẫn khiến Chung Minh hơi phiền não, cũng không phải Trương San San không tốt, ngược lại, Trương San San kỳ thật là cô gái hơn người, so với Trương Viện Viện đều là nữ sinh càng trẻ tuổi xinh đẹp hơn nhiều, gia thế lại tốt, người cũng dịu dàng nhã nhặn, là mẫu người tương đối lí tưởng của Chung Minh.

Chỉ là cậu vẫn luôn coi Trương San San là học trò của mình, chưa từng nghĩ tới chuyện kia. Hơn nữa có lần cậu nghe Trương Lỗ nói, trong trường bọn họ có nam sinh vẫn luôn theo đuổi Trương San San, nam sinh kia tên Lưu Khải, cùng nhà bọn họ được coi là môn đăng hộ đối, cha cũng là quan lớn trong thành, thuở bé chơi chung ở khoảng sân sau nhà, là bạn thanh mai trúc mã với Trương San San, từ nhỏ đã thích cô. Thế nhưng Trương San San e ngại Lưu Khải kia có điểm lưu manh, tính cách không tốt, cả ngày chỉ biết hút thuốc đánh nhau, ỷ vào cha hắn làm xằng làm bậy, đối với hắn một chút ấn tượng tốt cũng không có.

Chung Minh nửa ngày suy nghĩ lí do từ chối Trương San San, cuối cùng đành bịa ra lí do gượng gạo: "Anh không nghĩ tới giữa anh và em có cái gì......"

"Trước kia không nghĩ tới thì bây giờ nghĩ tới a!" Trương San San ngày thường là cô gái hướng nội hay ngượng ngùng, không nghĩ tới trong chuyện tình yêu lại có dũng khí như vậy: "Em có điểm nào không tốt anh nói đi, em sẽ sửa!"

Chung Minh im lặng, ngẩn ra nhìn Trương Lỗ ở một bên há hốc mồm, lại nhìn gương mặt đỏ bừng của Trương San San: "Cái kia...... Tuy rằng anh so với em cũng lớn hơn không bao nhiêu tuổi, nhưng kỳ thực anh cũng coi như là thầy giáo của em......"

"Vậy anh về sau đừng gia sư cho em nữa, chỉ làm bạn trai của em được không?"

Chung Minh lúng túng lợi hại, cầm balo đứng lên. Trương Lỗ cũng không biết làm sao, ngơ ngác nhìn hai người. Trương cục trưởng vừa lúc tan tầm trở về, chắc đã uống rượu bên ngoài, có phần ngà ngà say, nhìn thấy cậu cười nói: "Chung Minh đã đến rồi sao?"

Chung Minh nhìn thấy Trương cục trưởng trong đầu càng thêm bối rối, vội chào Trương cục trưởng một câu rồi khẩn trương chạy đi. Công việc khó có được này xem ra đành phải nhỡ thôi, Chung Minh hơi bất đắc dĩ, quay đầu lại thấy Trương Lỗ đuổi tới, thở phì phò nói: "Anh Chung Minh, ngày mai anh có đến nữa không?"

"Anh trở về suy nghĩ lại đã." Chung Minh có chút khó xử nhìn Trương Lỗ: "Em về trước đi."

"Đều tại em gái em, em đã sớm nhìn ra nó có điểm không bình thường, không nghĩ tới nó lại thích anh." Trương Lỗ kéo áo khoác, nói: "Anh Chung Minh, anh về sau chỉ gia sư cho mình em đi, em đến chỗ anh, được không? Phí gia sư em vẫn đóng như mọi khi."

Trương Lỗ thật ra là người thành thật, người một nhà Trương cục trưởng kỳ thật không tệ, đều rất tốt bụng. Chung Minh cười cười, nói: "Em quay về đi."

Từ nhà Trương cục trưởng đi ra, cậu muốn bắt xe bus, nhưng hôm nay sân vận động Công nhân bên cạnh có ca sĩ tên Lam Mị mở buổi biểu diễn, lúc này chắc vẫn chưa bắt đầu, trên xe bus chở đầy fan hâm mộ đang trên đường đến xem, cậu đợi ba lượt cũng không chen lên được, cuối tháng mười một thời tiết phi thường lạnh giá, nhất là đối với người phương Nam như cậu. Cậu choàng khăn quàng, trùm mũ, chỉ lộ đôi mắt lấp lánh nhìn ra bên ngoài. Mấy tấm poster ở bến xe bus cũng là poster tuyên truyền của Lam Mị, ánh đèn xanh lam chiếu sáng, thật sự là mỹ nam điên đảo chúng sinh.

Advertiseme

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro