Phần Không Tên 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 45: Đại mỹ nam phản công, câu dẫn!

Trương Giang Hòa theo Lăng Chí Cương nhiều năm như thế, đối với tính tình Lăng Chí Cương khỏi phải nói, rõ như lòng bàn tay, cũng khoảng tám chín phần mười. Mấy năm nay Lăng Chí Cương vừa ý nữ nhân bộ dáng thế nào, hắn ở một bên chính là tận mắt nhìn thấy. Lăng Chí Cương bởi vì thân phận đặc thù, sở thích đều là nữ nhân dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời, bởi vì nữ nhân dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời sẽ không gây phiền phức cho hắn, cũng không giống mấy đại tiểu thư giống như con thiêu thân, cho chút lợi lộc là thấy đủ. Hắn tìm chỉ là bạn giường, không phải muốn lấy vợ nói chuyện yêu đương, hắn muốn người được bao nuôi có thể ngoan ngoãn nghe lời, mọi chuyện đều phục tùng.

Kỳ thật với tư cách là tình nhân, quá dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời tuy rằng ít đi rất nhiều phiền toái, nhưng cũng không khỏi có phần khuyết thiếu tình thú, giống như một vị thiên kim tiểu thư, cao quý thì cao quý, đoan trang thì đoan trang, nhưng cũng giống như cải trắng đậu hũ ăn đã lâu rồi, chung quy sẽ cảm thấy tẻ nhạt vô vị.

Thế nhưng hóa ra giống như tính tình của Chung Minh, nhất định không chịu phục gây chuyện rắc rối, có thể mới lạ một hai ngày, lâu dài về sau khi đã hết nhẫn nại cũng sẽ khó tránh khỏi làm người ta phiền chán, dù sao Lăng Chí Cương cũng không phải là yêu Chung Minh.

Vì vậy Trương Giang Hòa muốn dùng biện pháp trung hoà. Chung Minh là thất liệt mã, liệt mã kiên cường lại kiềm chế tính tình giả bộ dịu dàng ngoan ngoãn, giống như nữ nhân lẳng lơ giả bộ thanh thuần, một bên là lửa một bên là nước, thiếu niên đẹp như vậy đối với Lăng Chí Cương mà nói, hẳn là rất có sức hấp dẫn đi?

Bọn họ quay về không lâu, Lăng Chí Cương dẫn Hắc Tử trở về, vào cửa nhìn thoáng qua phòng khách, sờ đầu Hắc Tử hỏi: "Chung Minh đâu?"

"Đang ở trong phòng ngủ. Đoán chừng anh lo cho Hắc Tử còn hơn lo cho cậu ta, ghen rồi!"

Lăng Chí Cương sắc mặt dường như có chút khó coi, trực tiếp đi vào phòng ngủ. Chung Minh đang đứng cạnh cửa sổ, nghe thấy tiếng mở cửa lập tức xoay người qua, thấy là Lăng Chí Cương, trên mặt không rõ biểu lộ gì.

Lăng Chí Cương đóng cửa lại, vẻ mặt bình tĩnh hỏi: "Vết thương trên đùi Hắc Tử, là do em làm?"

Chung Minh không thừa nhận: "Tôi không biết nó bị thương."

"Bác sĩ nói vết thương là do dao cắt, trong nhà chỉ có mình em, chẳng lẽ Hắc Tử tự lấy dao cắt mình?" Lăng Chí Cương đi tới, ngữ khí đột nhiên trở nên gay gắt: "Em đây là có ý gì, tôi ép buộc em, em không muốn, liền đi bắt nạt một con chó?"

Chung Minh mí mắt run lên, nói: "Tôi không có khi dễ nó, tôi từ nhỏ sợ chó, nó không khi dễ tôi đã tốt lắm rồi, tôi nào dám tìm phiền phức với nó? Vết thương kia... Tôi... Tôi không phải cố ý, tôi lúc ấy... Tôi lúc ấy ở trong bếp thái thịt, nó đột nhiên chạy vào, tôi khẽ run tay lại trúng phải nó, tôi không phải cố ý!"

"Hắc Tử từ nhỏ tôi đã huấn luyện qua, phòng bếp kia nó không dám vào." Lăng Chí Cương một câu vạch trần lời nói dối của cậu, ánh mắt dị thường dọa người: "Chỉ một lần này, không có lần sau. Bây giờ, đi ra ngoài nấu cơm."

"Lăng Chí Cương!" Chung Minh bỗng nhiên gọi thẳng tên hắn, ngữ khí có chút kích động: "Anh sao có thể như vậy, con chó kia trên đùi có bao nhiêu bị thương? Tôi cũng bị nó cắn bị thương."

"Em tự làm tự chịu, em không chọc nó, Hắc Tử có thể vô duyên vô cớ cắn em?"

"Tôi là người, cứ coi như là người qua đường, chẳng lẽ so ra còn không bằng chó của anh??!"

"Em bây giờ, chính là không thể so với Hắc Tử." Nam nhân từng câu từng chữ, ngữ khí âm trầm: "Em nếu không cam lòng, vậy hao chút tâm tư, thử ngẫm xem bộ dáng thế nào mới có thể vượt qua nó." Nam nhân kéo cậu hướng ra bên ngoài: "Đi ra ngoài nấu cơm!"

Chung Minh bị kéo đến lảo đảo, nhưng cửa phòng vừa mở nam nhân liền buông lỏng cậu, sắc mặt cậu khó coi lợi hại, đi vào bếp rửa rau, thế nhưng một mình ở trong bếp càng nghĩ càng không tiếp thu được, cậu là được bao dưỡng đấy, nên nhất định phải tự mình biết mình, nhưng mà thế nào mới gọi là bao dưỡng, cậu được bao dưỡng nhưng chẳng có bộ dáng được bao dưỡng, không lẽ Lăng Chí Cương thì có bộ dáng người bao dưỡng sao? Cậu xem trên tivi thấy những đại lão bản bao nuôi tình nhân kia, có ai là không nâng trong lòng bàn tay, cấp ăn cấp uống cho nhà cho tiền? Cậu chắc là tiểu bạch kiểm bi thảm nhất trong lịch sử rồi, huống hồ cậu thật sự tính là được bao dưỡng sao? Cậu đâu có tự nguyện, thay vì nói là được bao dưỡng, không bằng nói là bị nhốt. Bên ngoài bọn hắn bắt đầu uống rượu, cậu nghe thấy Trương Giang Hòa ở trong phòng khách hỏi: "Có muốn chờ Chung Minh ăn chung không?"

"Không cần để ý cậu ta."

Chung Minh ở trong phòng bếp nắm chặt nắm đấm, đồ ăn chưa rửa sạch liền bỏ vào trong nồi, dầu ăn trong nồi dầu lập tức "xèo xèo" vang lên, thoát ra khói màu trắng, rất nhanh đã bị máy hút mùi hút đi. Cậu lại xào vài món ăn, thời điểm Trương Giang Hòa đi vào lấy thức ăn nhìn cậu một cái, nhỏ giọng hỏi: "Mắt sao lại đỏ lên rồi?"

"Bị khói hun."

"Trong bếp này làm gì có khói... Khóc đi?"

"Anh sao nói nhảm nhiều vậy, bưng đồ ra nhanh lên!" Chung Minh một tay lấy muôi ném vào trong nồi. Trương Giang Hòa sắc mặt lập tức biến đổi, nhưng rất nhanh đã dùng bộ dáng tươi cười che dấu, nói: "Tính khí rất nóng đấy."

"Trương Giang Hòa..." Chung Minh bỗng nhiên gọi hắn lại, Trương Giang Hòa bưng đồ ăn xoay người qua, nhìn Chung Minh.

Chung Minh thế nhưng không nhìn hắn, ngón tay nhẹ nhàng gảy trên bàn bếp, ánh mắt dao động trên bàn, hỏi: "Anh nói, là thật sao? Anh nói Lăng Chí Cương không thích người nghe lời?"

"Cũng không phải không thích, chẳng qua là có thể bảo đảm cậu rất nhanh sẽ thoát thân."

"Không có lừa tôi?"

Trương Giang Hòa nghe được do dự trong giọng Chung Minh, biết rõ cá đã cắn câu, khóe môi lập tức xả ra một nụ cười tà tà: "Sao có thể chứ."

"Tôi tin anh lần này." Chung Minh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào hắn: "Nhưng nếu tôi phát hiện anh lừa tôi, tôi sẽ không tha cho anh, dù cho tôi không chỉnh được anh, tôi cũng sẽ kêu Lăng Chí Cương chỉnh anh."

Trương Giang Hòa không rét mà run, ngượng ngùng cười cười, cảm giác đã tự đào cho mình một cái hố.

Hắn đào một cái hố, trong tương lai là người nào lấp hố, mọi người chỉ có thể nhìn vào cốt truyện.

———

Thế là Trương Giang Hòa quyết định tăng mạnh tiền đặt cược: "Kỳ thật ngoại trừ cái này, tôi vẫn còn một biện pháp tốt hơn."

Chung Minh nhìn hắn, đứng thẳng người: "Anh nói."

"Cậu nếu như đã dù thế nào cũng sẽ phải hi sinh, không bằng thuận tiện kiếm chút lợi ích. Tôi dạy cho cậu một phương pháp, cậu đừng làm lão đại vừa ý cậu, cậu làm cho hắn thích cậu."

Chung Minh nhíu mày.

"Lão đại vừa ý cậu thì chưa chắc sẽ đối với cậu tốt, chỉ đơn giản là muốn quan hệ thể xác, thế nhưng nếu như hắn thích cậu, muốn sẽ là tâm của cậu, tuyệt đối có thể đem tất cả những thứ tốt nhất trên đời này đều cho cậu. Hơn nữa nếu như vận khí cậu tốt, lại có bản lĩnh, có khi còn chưa phải hi sinh thân thể đâu, đã khiến lão đại say mê xoay quanh rồi, đến lúc đó cậu muốn gì chẳng được. Ít nhất mà nói, cứ coi như lão đại thích cậu là vì chính cậu, chuyện thích cậu coi trọng cậu cùng với ham muốn dục vọng thuần túy có thể giống nhau sao? Ít nhất hắn thích cậu sẽ chú trọng cảm thụ của cậu, cậu liền sẽ không ăn nhiều khổ như vậy..."

Trương Giang Hòa nói xong, lại bắt đầu thêm mắm thêm muối: "Tiểu huynh đệ, cậu tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện. Chuyện nam nhân với nam nhân này không giống nam nhân với nữ nhân, hi sinh bị áp một lần đổ máu không tính, có người đến tính mạng còn không giữ được kìa, cậu nghĩ cái chỗ kia của con trai có thể làm chuyện đó sao, cực kì đau! Lão đại như bây giờ muốn thượng cậu, nhất định chỉ lo hưởng thụ bản thân, cậu nghĩ xem cậu sẽ ăn đau thế nào? Nhưng nếu hắn thích cậu liền sẽ khác, ít nhất sẽ chú ý cảm thụ của cậu a, sẽ không ép buộc cậu, cũng không dùng sức mạnh, cậu nói xem có đúng hay không?"

Chung Minh sắc mặt hồng hồng, không dám nhìn vào mắt hắn. Trương Giang Hòa thở ra một hơi, nói: "Cậu cũng là sinh viên, tôi nói đúng không sai, có phải là vì nghĩ cho cậu hay không, tự cậu nhận định xem, cậu suy nghĩ cho kỹ."

"Tôi phải làm thế nào thì hắn mới thích tôi?"

"Ca ca này dạy cậu, tôi thế nhưng là người thân kinh bách chiến, tuy rằng không có câu dẫn hơn người, thế nhưng là bị câu dẫn rất nhiều lần, tôi hiểu tâm tư đàn ông nhất, sau này tôi sẽ giúp cậu."

"Anh có hảo tâm như vậy?"

"Thật ra tôi cũng có tư tâm." Trương Giang Hòa ho một tiếng, nói: "Cậu đã quên lần trước uống rượu, lão đại chơi tôi chuyện kia? Con mẹ nó chứ uống đến đi viện, thiếu chút nữa uống đến xuất huyết dạ dày luôn rồi! Tôi theo lão đại đã bao nhiêu năm chứ?? Hắn thế mà vì một tiểu bạch kiểm như cậu liền đối đãi với tôi như vậy, tôi đích xác cảm thấy không cam lòng. Hai chúng ta liên thủ, cho hắn nếm chút đau khổ!"

Bên ngoài Trương Hồng Viễn gọi hắn, Trương Giang Hòa lên tiếng, bưng đồ ăn ra đi ra ngoài: "Hơn nữa cậu đừng quản tôi nghĩ gì, nếu muốn nói tôi có tư tâm hay không, cậu cân nhắc suy nghĩ chút xem đề nghị của tôi có đạo lý không, nghĩ thông suốt thì gọi điện thoại cho tôi, tôi bày kế cho cậu."

Trương Giang Hòa nói xong nhét một tấm danh thiếp vào trong tay cậu, phút cuối còn hướng trên tay cậu sờ soạng một cái, cười híp mắt đi ra khỏi phòng bếp.

Chung Minh cau mày nghĩ một lát, mở vòi nước, dùng xà phòng đem nơi vừa rồi Trương Giang Hòa sờ vào kì cọ rửa sạch, vẩy vẩy nước trên tay.

Xem sơ qua tính cách phẩm chất của Trương Giang Hòa kia, chỉ thấy lời hắn nói tựa hồ rất có đạo lý, nếu như tránh không thoát, thay vì lúc nào cũng chịu khi dễ, chẳng bằng nắm lấy quyền chủ động, đem tên lưu manh Lăng Chí Cương này nắm chắc trong tay của mình.

Nghĩ tới đây, toàn bộ thế giới của Chung Minh liền sáng, quyết định từ nay về sau bắt đầu đại kế "câu dẫn" hắn.

Đây là thượng thượng kế, cũng là bất đắc dĩ kế, cơ sở hình thành là cậu muốn rời khỏi đây, nhưng mà phải là sau khi đã ngủ với Lăng Chí Cương.

Thế thì cứ như vậy đi. Hắn dùng quyền thế thèm muốn thân thể cậu, cậu sẽ dùng tình cảm trả thù hắn thật tàn bạo, cuối cùng thắng bại như thế nào, dựa vào thiên mệnh, cũng phải dựa vào chính mình.

—————

Lời tác giả: Được rồi, Lăng cầm thú nếu là cầm thú, tra một chút mọi người có lẽ có thể thứ lỗi ha ha, tra đến lúc này thôi á..., từ nay về sau bắt đầu nhìn Chung mỹ nam từng bước một biến thân rực rỡ á. Quá trình tuyệt đối chuyên tâm ấm áp, tung hoa!

Advertisements

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro