Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ hai.

Cố Bắc Thành đã cho tôi thấy như thế nào là nổi trận lôi đình.

Bố mẹ tôi mất việc và bị đuổi khỏi nhà trọ.

Em trai tôi đang học trung học bị gãy chân và bị đuổi học vì tội đánh nhau.

Mà bạn thân nhất của tôi, Lý Trà Trà, một ngôi sao nổi tiếng, thậm chí còn bị đóng băng sự nghiệp.

Cố Bắc Thành không thể liên lạc với tôi, vậy nên hắn trực tiếp đe dọa bố mẹ tôi và Lý Trà Trà, nói rằng nếu tôi không ăn năn hối hận và cầu xin hắn thì bọn họ sẽ không có ngày nào được yên.

Chuyện này là Lý Trà Trà nói cho tôi.

Cô ta ra sức thuyết phục tôi:
"Kiều Khả, đây là lỗi của cậu, mặc dù Cố Bắc Thành đã ly hôn với cậu nhưng trong lòng anh ấy vẫn có cậu mà, sao cậu có thể tán tỉnh đàn ông khác trước mặt anh ấy được?"

"Đã phản bội anh ấy thì thôi đi, cậu còn dám gọi cảnh sát đến bắt anh ấy. Tớ biết cậu yêu Cố Bắc Thành nên không thể chấp nhận được việc Bạch Liên Nhi về Trung Quốc, nhưng cậu cũng không nên hành động ấu trĩ như vậy."

"Cậu nghe tớ nói, chỉ cần cậu đến nhận sai với Cố tổng, anh ấy sẽ không giận cậu, còn có thể để cậu ở bên cạnh để làm tình nhân. Cậu chỉ là con gái của bảo mẫu, thân phận kém xa so với Bạch Liên Nhi, được làm tình nhân của anh ấy đã là tốt lắm rồi. "

Là một người phụ nữ yêu Cố Bắc Thành sâu sắc nhưng bị phản bội, tôi bày ra vẻ mặt không thể chấp nhận chuyện hắn có người phụ nữ khác, rồi khóc lóc điên cuồng với Lý Trà Trà.

"Cậu nói với Cố Bắc Thành, tớ tuyệt đối sẽ không nhượng bộ. Chẳng phải anh ấy muốn đe dọa những người bên cạnh tớ sao, vậy thì cứ tung hết chiêu ra đi, tớ không sợ. Chỉ cần Bạch Liên Nhi còn ở bên cạnh anh ấy, dù có gi.ết hết người thân bạn bè thì tớ cũng không trở về."

Lý Trà Trà nghẹn ngào hít sâu một hơi, sau đó nhẹ giọng nói: "Nghe tớ nói..."

Tôi đau khổ đáp lời "Tớ không nghe, tớ không nghe!"

Khóc lóc xong thì tôi cúp điện thoại, nhanh chóng kéo hết thông tin liên lạc của người thân và cả Lý Trà Trà vào danh sách đen.

Cười ch.ết tôi mất, đó cũng chằng phải gia đình của tôi, mà là người nhà của Bạch Liên Nhi mới đúng.

Bạn thân Lý Trà Trà cũng là "gián điệp" mà Bạch Liên Nhi cài cắm bên cạnh tôi.

Bạch Liên Nhi và tôi sinh ra cùng một ngày.

Mà mẹ ruột của Bạch Liên Nhi - cũng là mẹ nuôi của tôi, thực ra năm xưa chính là bảo mẫu của nhà họ Bạch.

Ngày tôi ra đời, bố mẹ nuôi vì không muốn con gái ruột của mình phải sống trong cảnh bần hàn khổ sở, nên bọn họ đã dùng ly miêu đánh tráo Thái tử, thành công hoán đổi thân phận của hai chúng tôi.

Bao nhiêu năm nay bố mẹ nuôi đối xử với tôi rất tệ, không đ.ánh thì đập, bắt tôi chịu đủ cảnh dày vò.

Còn về thằng em trai kia của tôi, kết cục của nó thì cũng là trừng phạt đúng người đúng tội.

Ở trường học chỉ lo chơi bời phá phách, vừa lên trung học đã thành côn đồ, có bị đ.ánh gãy chân cũng là đáng đời.

Ngoại trừ thiên kim thật giả, câu chuyện tình cảm bạch nguyệt quang này cũng là một nồi m.áu chó.

Năm mười tám tuổi, tôi vô tình cứu được Cố Bắc Thành vượt đèn đỏ và gặp tai nạn xe hơi.

Phải, trong cái thế giới tổng tài này chưa bao giờ có thứ gọi là đèn giao thông, mà nếu có thì cũng chỉ để thúc đẩy cho cốt truyện.

Khi ấy Cố Bắc Thành được đưa vào bệnh viện đã bất tỉnh, tôi phải chăm sóc hắn trong suốt một ngày một đêm.

Kết quả là tôi chỉ đi ra ngoài ăn một bữa cơm, toàn bộ công lao đã bị Bạch Liên Nhi mạo nhận.

Từ đó về sau, Bạch Liên Nhi trở thành bạch nguyệt quang mà Cố Bắc Thành dốc lòng che chở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh