Mô tả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gia tộc chúng ta đã bắt đầu cuộc sống ẩn mình từ khoảng 1000 năm về trước" - Đó là lời mở đầu cho mọi câu chuyện mà trước khi ông nội kể cho tôi nghe về những câu truyện xa xưa nào đó ở trong tộc luôn lặp lại.

Nhiều lần tôi cố hỏi lí do vì sao chúng tôi mãi chỉ được phép sống trong khu rừng lá kim quanh năm bị tuyết bao phủ này mà không thể giao lưu hoặc bước chân sang những lãnh địa khác. Nhưng cứ mỗi khi tôi hỏi như vậy thì mặt ông nội lại nhanh chóng biến sắc, sau đó sẽ cực kì tức giận.

Cho đến một buổi chiều khi tôi trở về nhà sau buổi trượt băng cùng Anna ở hồ Eira ..........

Hơn chừng 70 người đàn ông cao lớn, mặc vest đen và đeo kính râm cùng màu che gần nữa khuôn mặt đang bao vây làng của chúng tôi.

Mỗi người bọn họ đều cầm một thanh sát khí đen ngòm mà ông hay miêu tả với tôi rằng đó được gọi là súng. Và lúc này, bọn chúng đang dí cả 4 đầu súng lạnh lẽo vào đầu ông nội, còn những người khác trong tộc đều bị chúng bắt quỳ gối và ép đặt hai tay lên đầu.

Ông nội đã trông thấy tôi và Anna từ xa

Ông cố hét một cách tuyệt vọng: "chạy mau, chạy mau"

Tôi gần như hoá ngốc bởi khung cảnh kinh hoàng trước mắt mình , cả Anna bên cạnh lúc này chân cũng như hoá đá mà đứng trơ ra!

Ông nội vẫn cố gắng gào lên "chạy đi" mặc cho bọn chúng liên tục dùng đầu súng đập vào mặt và đầu ông...

Nhưng chân tôi cứ run lên bần bật và tôi không thể nào tiếp ứng được lời cảnh báo đó, chỉ biết bất lực trợn tròn mắt đứng hình bị bọn áo đen lôi kéo, thô lỗ vức ngã ra đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro