Chương7 Tạp sự, tạp nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đóng lại bảng thông báo hệ thống, tâm tình Mạc Khuynh Ca trở nên vô cùng tốt, nàng nhìn Hàn Như Liệt cũng thuận mắt hơn. Giao cho hắn viên bách độc hòan rồi nhanh chân đá đi, tiểu tử này quả nhiên chính là đầu M mà, chịu ngược vô cùng tốt! Đọc nội dung kịch tình mà nàng thấy thương thay nữ phụ Đinh Thục Nghi , suốt ngày chạy theo mông nam chính lại luôn bị hắn ghét bỏ, trong khi ấy lạnh lùng như kiểu Mộ Chỉ Ly thì hắn cam chịu cho nàng khinh bỉ. Aizz..nếu Hàn Như liệt là loại 'tiểu chịu' ấy thì nàng cũng rất vui lòng ngược hắn nga. Nàng âm hiểm đánh bàn tính rầm rầm trong lòng. Đợi đến gần ngày tộc hội, nàng lại 'vô tình' tái kiến hắn rồi nhận lời cùng nhau đi xem náo nhiệt. Dù đã cướp tiên cơ, nhưng nàng cũng chưa thật buôn tâm, dù sao Mộ Chỉ Ly cũng có hào quang nhân vật chính, không gì có thể đảm bảo Hàn Như Liệt khi gặp nàng ta thi triển một thân vũ kỹ ấy lại không bị thu hút.

Nàng cũng không quá lo lắng người Mộ gia nhận ra Vân Khải, chưa nói đến ngoại hình hắn thay đổi, mà khí chất trên người cũng hoàn toàn khác xưa, mà Mộ gia nhân có nhận ra cũng chả ảnh hưởng gì, bởi họ đã 'bán' hắn cho nàng rồi, giấy tờ hẳn hoi đấy nhé. Tổ hợp ba người hai đen một đỏ này quả thật rất bắt mắt, nam một tà mị môt soái khí, nữ lại linh lung tinh xảo, quần áo trên người cả ba đều quý giá xinh đẹp, khí chất tựa thiên tiên mà hành sự lại phô trương không thuộc thường dân khiến mọi người vừa muốn đến gần lại sinh e ngại, đúng là vừa yêu vừa hận bọn họ mà! Trách sao được vì thời gian này mỗi dịp ra thành, nàng vẫn luôn ngồi trên vai để A Khải mang đi, giờ đã biến thành thói quen mất rồi. Thật ra khi bước vào Trúc Cơ kỳ, gần thì nàng có thể thuấn di khoảng chục thước, xa thì có thể ngự kiếm phi hành, nhưng hai việc đó cũng hao kém linh lực nha, mà A Khải cũng không thấy phàn nàn điều gì, nàng cũng không rảnh gì mà tìm việc mệt thân, nên cứ vẫn giữ nguyên hình thức di chuyển này. Mọi người ai muốn nhìn cứ nhìn, muốn ghen tị cũng cứ tự nhiên. (Mạc Vân Khải: Thật có thể phàn nàn sao? Thật sao! Thật sao?!)

Khi ba người đến điểm tổ chứa tộc hội thì ba tiếng trống tập trung cũng vừa lúc vang lên, Hàn Như Liệt mang theo nàng cùng A Khải tìm vị trí hẻo lánh ngồi xuống. Thật ra ngay lúc bước vào thì tất cả mọi người đã chú ý bọn họ, người Mộ gia thì không cần nói vì họ đã gặp qua nàng rồi, ấn tượng nàng để lại cho họ là một tiểu thư điêu ngoa tùy hứng của một y gia giàu có, còn người của Tô gia Vương gia lại chú ý vì đám người trẻ tuổi nhìn như dáng vẻ tiên nhân mà thực lực sâu không lường được này. Bọn họ thật ra cũng muốn tiếp cận ba người nhưng lại ngại ánh mắt như có như không mang theo cảnh cáo của nam tử áo đen cao lớn trên một tiểu cô nương mặc hắc sắc nam bào ngồi vắt vẻo, vả lại thời gian tộc hội đã bắt đầu nên cũng chưa ai manh động bước tới.

Mộ Chỉ Ly quả không hổ danh nữ chính, bằng vào danh phế vật lâu ngày ở Mộ gia bị tất cả người khinh khi phải sống chui rút, mà giờ phút này nàng thong dong đứng đó, giơ tay nhấc chân ưu nhã nhẹ nhàng lại không thấy ai mang tâm hoài nghi nha, ít ra cũng phải suy nghĩ là mạo danh hay đánh tráo, ngụy trang, ẩn tàng thực lực gì gì chứ, đúng đi??!! Thật không khoa học mà!

 Trên luyện võ đường đặt một khối đá khổng lồ nhẵn nhụi, theo thông tin nàng có được thì đây là một thứ đặt biệt trên Thiên Huyền đại lục, chức năng của nó như một máy quét, có thể khảo nghiệm được người có thiên lực có thể vận hành được bao nhêu Chu vòng. Mộ Chỉ Ly cao điệu bày ra thực lực Tiên Thiên cảnh, vũ kỹ kỳ lạ không thuộc Mộ gia rồi lại thêm màn giây sát Mộ Thiếu Tuân mà nét mặt vẫn vân đạm phong khinh, không kiêu không nóng. Như nàng dự đón, Hàn Như Liệt quả nhiên ăn một bộ dáng vẻ cao lảnh này! Nàng cũng không gắp, thản nhiên mở miệng như vô ý nhắc nhở hắn

"Tâm cảnh Mộ Chỉ Ly bình ổn, người như vậy không phải vật trong ao, đại nghiệp về sau vô hạn nếu như...nàng có thể sống ~" nàng chính là cố ý ngân nga chữ sống ấy, Hàn Như Liệt cũng cẩn thận suy nghĩ lời vừa rồi, không khỏi nhìn nàng bằng cặp mắt khác xưa.

"Cái nhìn toàn cục của tiểu Ca Nhi làm ta thật phải thán phục. Cô nương Mộ Chỉ Ly kia lịch duyệt chỉ chừng mười lăm mà thực lực đã sang tiên thiên, hành sự lại lão luyện quá mức đúng là khiến kẻ có tâm phải đặt lòng." Sự thật chính là lão Vương bát đằng kia đang nhìn nàng ta rồi phát sát ý đấy thôi.

Mạc Khuynh Ca như đùa vui tiếp tục thăm dò "Xem ra Hàn huynh cũng đang cân nhắc kế sách để tránh xa kẻ thăm sâu khó lường ta đây rồi ha!" Không phải câu hỏi, nàng mang ngữ điệu trấn định áp đặt tội danh cho Hàn Như Liệt, làm hắn dở khóc dở cười. Quả thật ban đầu vì ác cảm với Đinh Thục Nghi, hắn vô cùng chán ghét loại nữ nhân dối trá lại ác độc, hắn thiên hướng thích kiểu nữ nhân trong sáng thiện lương hơn. Nhưng khi tiếp xúc với Mạc Khuynh Ca, cách nhìn người cuả hắn có thay đổi, con người ai cũng có mặt ích kỷ của mình. Nàng lạnh lùng để không bị người khác lợi dụng hảo tâm, nàng phúc hắc để tránh bị người tính kế, ra tay tàn nhẫn ngoan độc nhưng thẳng ra thì không một ai bố thí thiện lương cho kẻ muốn giết mình cả, trừ khi kẻ đó mưu cầu danh lợi hoặc kẻ đó là điên tử, mà hắn nhìn nàng lại không phải là loại người đó dù đôi khi nàng hay phô trương thanh thế thật, mà nàng cũng càng không phải điên tử rồi. Với hắn tiểu Ca nhi chính là đáng yêu như thế, trong ngoài bất nhất nhưng không làm người thấy chán ghét, hắn 'định' nàng rồi (nếu không có mặt liệt hộ vệ ấy càng tốt).

Chính là hình như nàng lại rất hứng thú với nữ tử tên Mộ Chỉ Ly ấy, rõ ràng ở phần biểu diễn của người khác nhìn nàng uể oải lại lười biếng dựa vào người A Khải, nhưng chỉ cần đến lượt nàng ta (MCL) thì nàng hưng phấn rõ ràng, hắn không tránh khỏi khó chịu khi thấy sự chú ý của nàng dành cho người khác, dù là nữ nhân. Lúc Mộ Chỉ Ly bị lão 'Vương bát đản' ấy một chưởng xong đến muốn đánh chết nàng, trả thù cho Vương Thiên Tuấn con lão thì hắn thật muốn cứ thế để nàng chết đi cho rảnh nhưng tiểu Ca nhi lại giựt nhẹ tay, kéo hắn thắp xuống thì thầm vào tai "Tiểu mỹ nhân xinh đẹp như thế  ngươi không thấy chết đi quá đáng tiếc sao?". Ách! Hắn bay lên võ đài đối chưởng với lão Vương bát đản ấy mà lòng lại cứ lân lân, mỹ nhân với chả đáng ghét gì đấy giờ chỉ là phù vân, hắn chả quan tâm gì ngoại cảm giác khi nảy nàng (MKC) kề sát vào hắn thì thằm, hơi thở thiếu nữ thanh nhiên như hoa lan phả vào tai, vào chớp mũi hắn. Tường là cứu được người rồi sẽ được thanh thản ngờ đâu lại kéo đến mớ lằn nhằn ô long, khiến tâm tình đang khoan khoái của hắn cũng phải rơi xuống. Khi hắn đang tính phát tác thì tiểu Ca nhi lại đột nhiên xuất hiện trên võ đài,tốc độ của nàng dù cho cao thủ Tiên Thiên cũng không thể so với, nàng đúng là ẩn số phấn khích nhất mà hắn từng gặp. Chỉ thấy nàng nhẹ giơ tay thì ti61ng nổ mạnh xuất hiện, một mảnh phía dưới trở thành bình địa, không ai kịp nhìn thấy nàng vừa rồi đã làm gì, trong không khí cũng không xuất hiện tia thiên lực dao động nào, chỉ bằng vào lực lượng cá nhân mà đã làm nên động tỉnh oanh động như thế. Nàng chỉ đứng đó, khí chất bễ nghễ thiên hạ, nét cười đạm mạt mà lại làm người thấy bá khí cuồng vọng vô cùng, tiếng nói thanh thúy nhưng uy nghi làm người khác không thể kháng cự

"Là ta muốn xen vào. Thì lại thế nào!" Không ai dám phản bác, một tia thiên địa uy áp mà làm lòng người nín thở, trái tim như bị áp chế đến ngừng đập, máu toàn thân như sắp đông lại. Đại hội dựng lại trong bầu không khí áp lực như thế. Trước khi bọn nàng rời đi, Mộ Chỉ Ly chạy đến nói tiếng tạ với Hàn Như Liệt, hắn hờ hửng liếc nàng rồi buông xuống một câu "Là tiểu Ca nhi muốn giúp ngươi, có lời muốn nói thì nói với nàng ấy." Hắn tỏ rõ thái độ chán ghét với nàng, thái độ hảo cảm ban đầu cho nàng chỉ bằng vài canh giờ đã bị xoát sạch sẽ. Mộ Chỉ Ly cũng không có vẻ gì ngượng ngụng, ngữ khí bình tĩnh ứng lời

"Nga, dù sao cũng là công tử ra tay cứu ta trong lúc nguy kịch, ta không thể không nói lời cảm tạ. Còn vị tiểu muội muội này..ta cũng đa tạ." Tuy giọng nói vẫn một loại lạnh lùng nhưng Mạc Khuynh Ca lại nghe ra ý vị không cam lòng trong đó, còn có chút khinh bỉ. Hả, 'khinh bỉ' nha? Khinh bỉ nàng đã lắm chuyện xen vào việc người khác à? Hừ lạnh một tiếng, nàng cũng không quan tâm nàng ta nửa, hoa lệ xoay người, vạt áo tung bay, nhảy lên vai Mạc Vân Khải bảo hắn rời đi. Sau khi cùng Hàn Như Liệt ăn một bữa cơm thịnh sọan, hắn chấp tay cáo biệt nàng, bảo rằng rời nhà đã lâu cũng nên trở về xử lý gia vụ. Nàng đoán là hắn về thanh tóan món nợ bỏ độc hắn đấy.

Sau khi giải quyết xong việc "đẩu M" Hàn Như Liệt, Mạc Khuynh Ca bắt đầu suy nghĩ về Lăng Lạc Trần, người này vốn lãnh đạm, chỉ số EQ thấp, Mộ Chỉ Ly đã từ sớm tao ngộ với hắn còn nhanh chống nảy sinh thiện cảm, nếu không vì nam chính chen một chân có lẽ nàng (MCL) và hắn đã thành CP rồi.

...

Từ trong đống bảo rương, nàng nhặt lấy một thanh kiếm hoa lệ nhất, lần này rời đi không gian nàng không tính mang theo Mạc Vân Khải, pha chế cho hắn vài bình tể thuốc giúp hắn giảm thống khổ của tẩy tinh phạt tủy sắp tới. Miễn miễn cưỡng cưỡng ngự kiếm phi hành đến Ngải Y thành lịch luyện chờ di tích viễn cổ mở ra, Mạc Khuynh Ca vô cùng buồn bực, vẫn là A Khải mang nàng thoải mái hơn nhiều (Mạc Vân Khải: *khóc thét* ta mới không phải tọa kỵ của người a chủ nhân T^T) Chính là nhàn hạ phi hành trên không, gặp yêu thú thì nàng dừng lại. Gặp cấp bật cao thì liều mạng dùng hết vốn liến đối chiến, thấp thấp thì đặt mồi dẫn quái khiến chúng tụ lại một chỗ rồi cho một tấm hỏa phù, thiêu sạch chỉ thừa lại tinh hạch, tuy có hơi phí phạm nhưng nàng không muốn tốn thời gian. Mặc Diễm ngoài mặt ra vẻ khinh bỉ thái độ lười biếng ấy của nàng nhưng trong lòng nhạc rối tinh rối mù, đây chính là phong phạm của Ma Vương đó!!

*Ting~!!* âm thanh bảng hệ thống trước khi xuất hiện lại phát ra

Tên nhân vật: Mạc Khuynh Ca  Giới tính: Nữ  Chủng tộc: Nhân loại  Tuổi: 6  Thuộc tính thiên lực: Lôi, Quang, Ám  Cảnh giới: Trúc Cơ kỳ tầng cuối  Sinh mệnh: 175/2000     Thể năng: 120/500  Trí tuệ: 70/200  Mỹ mạo: 60/100  Công pháp: Xi Vưu Pháp Quyết Đồ  Vũ kỹ: không (người chơi được tùy ý thiết lập với trợ giúp hệ thống)  Hoàn thành nhiệm vụ: 13% 

Người chơi đang trên đường biến cường, thành công bắt đầu hắc hóa nữ chính Mộ Chỉ Ly. Người chơi cần cố gắng thêm nữa. Người chơi có cần hỗ trợ thêm gì không, a, không lên tiếng là không cần. Chúc người chơi ngoạn vui vẻ *Ting~*

TMD hệ thống lại chơi xấu nàng nữa rồi!!








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro