Hoài Niệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những tưởng ba năm trung học sẽ trôi qua tẻ nhạt như vậy thì sự xuất hiện của em đã thay đổi gần như mọi thứ. Chiều đông lạnh giá ấy, ngồi hưởng thụ bên ly cafe nóng cùng không khí yên bình của buổi chiều đông tĩnh mịch như chạm vào tiền thức, mọi thứ gân như tan biến cùng điệu nhạc ballad nhẹ nhàng. Khi ấy, hộp thư thoại vốn ít sử dụng đến từ khi tôi không còn nói chuyện với mối tình đầu bỗng vang lên! Em đã khẽ bước vào cuộc sống của tôi như thế.
Những ngày sau vốn không còn trầm lặng như cuộc sống trước đây nữa 😭 tôi nói chuyện với em mỗi ngày với tư cách hai người bạn, chỉ là những người bạn thôi. Chúng tôi đi hoc cùng nhau dưới ánh nắng ấm của những ngày chiều đông lẽo, dưới những tán cây trên đường tới trường 🙄 nhưng sau hết vẫn chỉ như những người bạn. Cho đến khi, hộp thư của tôi vang lên tin nhắn với dòng chữ " Trời lạnh lắm đi đâu thì nên mang băng khẩu vào, chị đã mua cho em rồi lát xuống chị đưa cho" 😒 mùa đông lạnh lẽo mà xem ra tôi vẫn được sưởi ấm nhiều lắm ❤️.
Từ sau ngày hôm ấy như việc chẳng đừng, tình cảm cứ thể đi lên theo từng ngày, chúng tôi đến với nhau theo cách ngọt ngào nhất, lãng mạn nhất mà tôi sẽ giữ riêng như những gì đẹp nhất còn sót lại 😪. Ta cùng nhau đi trên những con đường quen, nhưng buổi hẹn, những lần vào nhà chơi, tôi nhớ chứ, nhớ từng khoảng khắc bên em, nhớ khuôn mặt nhớ nụ cười hay đơn giảm là cái ôm thật chặt từ em 😔. Tôi luôn ghen tị với bạn bè khi họ có những chiếc khăn để quàng lên cổ, không phải vì tôi khôg có mà vì họ đang quàng những chiếc khăn được người họ thương đan cho 💔 tôi trẻ con lắm! Tôi nài nỉ em như đứa em đòi chị nó phải đan bằng được chiếc khăn thật đẹp 🙊 ban đâu là sự tức giận vì bị nài nỉ quá nhiều nên em cũng đồng ý sẽ đan 🙈 nhưng chiếc khăn tôi chẳng bao giờ nhận được vì chẳng còn bên nhau nữa.
Tôi chẳng nhớ ta xa nhau khi nào nữa, chỉ nhớ vào ngày hôm ấy trời mưa 🌧 ta đi chung một con đường về nhà nhưng dường như đôi tim đã chẳng còn chung lối nữa 😪 chẳng ai nói câu gì và cứ thế xa nhau, vẫn chung lối đấy nhưng chẳng cùng nhau 💔
EM ĐẾN VÀ PHÁ VỠ SỰ YÊN BÌNH TRONG CUỘC SỐNG CỦA TÔI! RỒI EM VẼ LÊN ĐÓ MỘT BỨC TRANH ĐẦY MÀU SẮC YÊU THƯƠNG ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro