☆ Chapter 2 ☆

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Cùng anh yêu nhau lâu như vậy, tôi thậm chí một chút cảm giác an toàn cũng không có. Sawada Tsunayoshi anh thật sự có để ý tôi sao? Không, phải nói, anh có từng thích tôi sao?]

[Còn nhớ rõ lúc trước tôi bị Byakuran bắt đi sao? Hắn cùng tôi nói rất nhiều lời, vốn dĩ tôi không muốn tin...... Nhưng sau này tôi lại rất hối hận vì sao lúc trước lại không tin, vì sao lúc trước không cùng anh tách ra.]

[Anh lúc trước tiếp cận tôi thật sự không phải bởi vì năng lực của tôi sao? Kỳ thật anh thích vẫn luôn là Kyoko đi?]

[Hiện tại tôi đã không có rung động đối với anh như lúc trước, tôi thật sự là quá mệt mỏi......]

[Không muốn nghe anh nói những cái đó lỡ hẹn, không muốn vẫn luôn ôm chờ mong đợi anh, không muốn vẫn luôn suy đoán nguyên nhân chúng ta ở bên nhau...... Thật sự mệt mỏi quá......]

[Cho nên......]

[...... Chúng ta chia tay đi.]

[...... Chia tay đi.]

Sawada Tsunayoshi ngồi dưới đất đem đầu vùi ở đầu gối, trong đầu không ngừng vang vọng lời Thiển Lam nói với chính mình.

Thì ra, tôi vẫn luôn không có cho cô ấy một chút cảm giác an toàn.

Thì ra, cô ấy vẫn luôn mệt mỏi như vậy.

Cậu rốt cục biết, lúc trước trong tương lai cô bị Byakuran bắt đi trong hai tuần kia, cậu đã bỏ lỡ cái gì.

__Nhưng, thời gian đã muộn.

"Thiển Lam......"

Thực xin lỗi......

Thực xin lỗi......

Thật sự anh vẫn luôn yêu em......

Từ đầu tới cuối đều không có lợi dụng......

Anh hoàn toàn không biết em không có cảm giác an toàn như vậy......

Anh thật là thích em mới tiếp cận em......

"Đồ ngu, cậu như vậy liền từ bỏ?" Reborn đứng ở cửa lạnh lùng nói.

"......" Hiện tại, còn có cơ hội vãn hồi sao?

"Không thèm nghĩ biện pháp theo đuổi lại Thiển Lam, ngồi ở chỗ này suy sút có lợi ích gì? Chờ Thiển Lam và Fujino kết hôn mới đi hối hận?"

"Không......"

Nghe thấy từ "kết hôn" này, Sawada Tsunayoshi giật giật. Cậu ngẩng đầu, trong mắt mang theo tàn nhẫn, "Thiển Lam chỉ có thể là của tôi."

Reborn khóe miệng khẽ nhếch, xoay người rời đi. Còn lại liền chính mình suy nghĩ đi, Dame-Tsuna.

__Bất quá nếu không theo đuổi lại Thiển Lam, ngươi liền khỏa thân chạy vòng quanh tổng đi!

______

"Thiển Lam, buổi sáng tốt lành."

Vào lúc Thiển Lam vừa mở cửa chuẩn bị đi làm khi, liền thấy tóc nâu thang niên tay ôm hoa hồng đứng trước cửa nhà cô.

Thiển Lam nhíu mày, anh ta tới đây làm gì, không phải đã chia tay sao?

"Thiển Lam, có thể cho anh cơ hội một lần nữa theo đuổi em sao?" Sawada Tsunayoshi mang theo một tia khẩn trương, "Chúng ta làm lại từ đầu được chứ?"

"...... Anh đang nói giỡn sao? Tôi đã nói rồi, chúng ta đã chia tay, cho nên về sau anh không cần lại đến đây."

"Anh không có nói giỡn!" Sawada Tsunayoshi nghiêm túc nói, "Anh vẫn luôn yêu em, Thiển Lam, là sự thật. Lúc trước làm cho em không có cảm giác an toàn đều là lỗi của anh, nhưng anh chưa từng lợi dụng em."

"......"

"Không phải không quan tâm em, mà chỉ là khi đó anh vừa tiếp xúc Mafia, công việc thật sự quá nhiều. Nếu gặp mặt em quá nhiều, anh sợ những người mang ác ý đó sẽ gây bất lợi cho em, lại còn có những buổi tiệc thân cận, anh không muốn để em biết những điều đó. Chính là anh không biết những hành động tự nhận là bảo vệ em lại khiến em hiểu lầm anh...... Thiển Lam, thật xin lỗi."

"Việc lỡ hẹn đều là anh không đúng, về sau đều để anh chờ em __ được chứ?"

"Cho anh một cơ hội theo đuổi em lần nữa, cứ xem anh như người xa lạ mà đối xử liền tốt. Có thể chứ?"

"Tôi đang suy xét Fujino theo đuổi."

"Thiển Lam, anh là thật sự yêu em __ trước mắt tạm thời không cần đáp ứng cậu ta, xem biểu hiện của anh được sao?"

"......Để tôi suy nghĩ một chút." Thiển Lam nhàn nhạt nói, "Hiện tại tôi muốn đi làm."

"Anh đưa em đi."

"Tùy anh."

......

5 năm sau.

"Cậu tính toán khi nào mới chấp nhận cậu ta nha, Thiển Lam?" Bạn tốt cắn cái muỗng hỏi. Mấy năm gần đây tên Sawada Tsunayoshi sống cũng quá... Chậc chậc, có thể nói là thê thảm, liền từ trước đến nay nhìn cậu ta đều không cảm thấy thuận mắt như cô còn cảm thấy đồng tình cậu ta.

Đường đường là một cái Mafia thủ lĩnh, lại bị người phụ nữ trước mắt thuần hóa thành thành trung khuyển. Tùy kêu tùy đến, chỉ cần là cô nói bất luận là yêu cầu gì cậu ta đều nỗ lực thỏa mãn.

Nhưng cho dù là như vậy, Sawada Tsunayoshi cư nhiên còn chưa theo đuổi lại được Thiển Lam, vẫn còn nỗ lực chạy vội trên con đường theo đuổi vợ __ tuy rằng lại như cũ cách xa điểm đích.

"...... Mình cảm thấy hiện tại khá tốt." Thiển Lam chống cằm cười khẽ, "Như vậy sinh hoạt tự do hơn nhiều."

"......" Nè, cậu cảm thấy tốt nhưng bọn tớ cảm thấy thật không tốt. Bạn tốt nhìn đi tới ngồi ở kế bên Thiển Lam còn âm thần trừng mắt chính mình hắc con thỏ, đột nhiên không nói nên lời.

Cậu ta là biến thành trung khuyển, đối với người ngoài...... Đặc biệt là người ở gần Thiển Lam __ vô luận nam nữ __ đều là chó dữ được chứ!

Cô là nữ được chứ, xu hương giới tính thật bình thường, không cướp đi Thiển Lam có được không? Cần căm thù cô đến như vậy sao? Tính chiếm hữu quá mạnh như vậy cẩn thận Thiển Lam bỏ rơi cậu -_-

"Thiển Lam, ngày mai có thể cùng anh đi tới một nơi sao?" Sawada Tsunayoshi khóe môi mang theo ý cười ôn nhu hỏi.

"Reborn đồng ý?"

"Đúng vậy, Reborn còn nói để chúng ta chơi vui vẻ đâu." Sawada Tsunayoshi mỉm cười, sau lưng hắc khí không ngừng tản ra cuồn cuộn.

"......"

"Cái kia, Thiển Lam, cậu không phải nói ngày mai muốn cùng mình đi mua sắm sao?" Bạn tốt xen mồm.

"À, đúng vậy." Thiển Lam ngón trỏ điểm điểm cằm, cười cong mi mắt, "Xin lỗi, Tsuna, vẫn là để hôm khác đi."

"......"

Đã quên nghe nói ở nơi nào, bạn có thể đắc tội một nữ nhân, nhưng nhất định không thể đắc tội bạn thân của người phụ nữ của bạn. Bởi vì các cô ấy thường có thể làm bạn gái của bạn trở thành bạn gái cũ dễ như trở bàn tay.

Cũng như vậy, nếu như bạn đắc tội bạn thân của người phụ nữ mà bạn thích, thì cô ấy liền có thể tự ý chen vào và cản trở bạn khi bạn đang theo đuổi, và làm cho kế hoạch mà bạn đã dày công suy nghĩ biến thành bọt biển một cách dễ dàng.

__Trở ngại trên con đường theo đuổi vợ thật nhiều, Sawada Tsunayoshi-kun, chúc cậu may mắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro