Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thông tin: Sawada Katera.

Tuổi: 14

Thuộc tính: Đại không

Ngoại hình: Tóc vàng, đôi mắt màu xanh lam, chiều cao 1m79.

Tính cách: Tốt bụng, hiền lành, đôi lúc lại tự luyến.

Việc học rất tốt nhưng nấu ăn hay liên quan tới nội trợ thì lại thảm không nở nhìn .

Hoàn cảnh: Sống độc lập do mụ mụ mất sớm, có một cái đệ đệ.

Một cái tiểu hài tử đọc xong tư liệu này không khỏi nhướng mày, hắn tự hỏi bên tình báo lại không cung tư liệu về Sawada đệ đệ hắn cất tài liệu vào, hắn bước lên máy bay để khởi hành đến Namimori Nhật Bản.

Namimori tại nhà Sawada.

Katera đang chuẩn bị dụng cụ để đến trường thì hắn bỗng nhiên rùng mình và hắt hơi, hắn có cảm giác có điều gì tồi tệ sẽ xảy ra với hắn trong hôm nay nhưng hắn đã bỏ qua và mặc kệ chúng, hắn chỉ muốn đến thật nhanh mà gặp được đáng yêu đệ đệ của hắn.

Hắn đi ra ngoài kiểm tra xem có thư hay không, thì hắn thấy một mảnh giấy trong đó, tò mò hắn lấy ra và đọc.

Dịch vụ thuê gia đình giáo viên miễn phí! Sẽ bồi dưỡng con của ngài thành một cái thực đáng tin cậy người nga! Chỉ cần ngài cung cấp cấp cho ta chỗ ở cũng như đồ ăn thức là hảo!

Ký tên: R

Katera đọc xong bức thư không khỏi trừu trừu khóe miệng. Này không phải là cái gì lừa đảo hay đa cấp đi? Tính quan trọng bây giờ vẫn là nhanh đến trường gặp Tsuna!

Hắn hưng phấn mà cất bức thư vào cặp, gấp không chờ nổi nhanh chóng chạy như bay đến trường nhưng không để ý một cái bóng phóng ra từ nơi nào đó đá vào mặt Katera.

"Ciaossu." Tiểu hài tử làm như chính mình không có làm gì mà chào hỏi Katera

"Đau đau, ngươi làm gì a!?" Katera xoa xoa chỗ bị đối phương đá không khỏi sinh khí, rồi lại nhìn kĩ.

"Ân cư nhiên là hài tử a, ngươi lạc đường sao muốn hay không tìm cảnh sát tiên sinh?"

"Bộp!"

Một cây búa màu xanh được đánh lên đầu Katera.

"Đau! Đánh ta làm gì!?"

"Ngươi hảo, ta là Reborn từ nay về sau sẽ là gia đình giáo viên của ngươi." Reborn làm lơ thiếu niên oán trách mà tự giới về mình.

"Hể? Gia đình giáo viên? Đừng nói với ta, ngươi là người để bức thư trong đó!"

"Nga? Ngươi cũng có đầu óc suy nghĩ đấy." Reborn mỉa mai nói.

"Ý ngươi là gì?" Katera đầy đầu hắc tuyến định bắt lấy tiểu hài tử thì không thành.

"Đồng học, nếu ngươi không nhanh lên thì sẽ trễ học và vi phạm kỉ luật của trường nha." Tsunayoshi không biết ở đâu lên tiếng nói.

"A! Tsuna!" Katera hớn hở bỏ qua tiểu anh nhi mà chạy đến Tsuna.

"Giờ nghỉ trưa ngươi rãnh không?" Katera hỏi.

"Không lạp ta có việc, Sawada đồng học tìm ta có việc gì sao?" Tsunayoshi thành thật trả lời, sau đó tò mò hỏi lại Katera.

"Không, không có gì!" Katera mặt ỉu xìu mà đi về phía trường.

Tsunayoshi nghiêng đầu, thắc mắc hiện rõ trên khuôn mặt sau chiếc mặt nạ. Hắn quay lại thì thấy tiểu hài tử còn đứng ở vị trí của mình quan sát hai người, hắn bèn đi tới ngồi xổm xuống nhìn đối phương.

"Tiểu hài tử ngươi làm gì ở đây nha? Ba ba và mụ mụ của ngươi đâu?" Tsunayoshi quan sát xung quanh nhằm tìm kiếm người thân của tiểu hài tử trước mặt..

"Không có việc gì, ngươi không cần lo lắng, ta chỉ là muốn đi tham quan xung quanh thôi." Tiểu hài tử không nhanh không chậm nhảy lên vai Tsunayoshi, Katera ở một bên cắn cắn khăn tay hận không thể văng hài tử này ra chỗ khác.

"Như vậy a, ngươi muốn tham quan thử trường Namimori không?" Tsunayoshi đề nghị.

Tiểu hài tử chỉ gật đầu, Tsunayoshi thấy vậy cười khúc khích cùng hài tử ở trên vai đi tới trường Namimori.

Katera hoàn toàn bị làm lơ: "..." ಥ‿ಥ

Khi hai người tới cổng thấy được Hibari đang kiểm tra ở đó xem có tên nào vi phạm kỉ luật không, bèn nhìn đến Tsunayoshi, Hibari đối với hắn vẫy vẫy tay, hắn như hiểu ý đi đến trước mặt Hibari chào hỏi.

"Buổi sáng tốt lành, Kyoya."

"Buổi sáng tốt lành động vật nhỏ, còn có nơi này không được phép đưa tiểu hài tử vào." Hibari liếc mắt tới vị trí trên vai của hắn nói.

"Nhưng Kyoya, hài tử này nói là hắn muốn đi tham quan nga nên ta chủ tưởng làm giới thiệu cho hắn nơi này mà thôi cũng không có nghiêm trọng gì." Tsunayoshi vô tội nhún vai.

"Nhưng luật là luật động vật nhỏ." Với hắn không phải như bao động vật ăn cỏ khác động vây nhỏ! Hắn đích thực là động vật ăn thịt!

Hibari thở dài không khỏi lo lắng rằng hắn có thể hay không sẽ bị người bắt đi luôn khi hắn không để ý đi?

"Nhưng mà Kyoya..." Tsunayoshi muốn giải thích lên nhưng đã bị hài tử ngắt lời.

"Không việc gì vị ca ca này, ta chỉ cần nhìn như vậy là được rồi, ta không còn việc gì nữa xin cáo từ." Tiểu hài tử từ trên vai hắn nhảy xuống xong rời đi.

Hai người nhìn theo đến khi đối phương biến mất Hibari mới lên tiếng.

"Giờ nghỉ trưa."

"Được, Kyoya ngươi muốn một ít tráng miệng và trà hay không?"

"Nga, có thể." Sau đó hắn xoay người rời đi.

Nhận được câu trả lời Tsunayoshi cười tủm tỉm đi vào lớp học.

Giờ nghỉ trưa.

Tsuna đang chuẩn cầm lên hai hợp tiện lợi rồi lên sân thượng thì có một thiếu niên tóc đen đi đến.

"Chào a Hibari đồng học ngươi là chuẩn bị ăn trưa phải không? Ta có thể cùng người ăn trưa sao?" Thiếu niên mỉm cười nói.

"Chào Yamamoto đồng học, ngươi có thể gọi ta là Tsunayoshi hay Tsuna thay vì Hibari nga, với xin lỗi ngươi ta có hẹn Kyoya, cảm tạ về lời mời, lần sau thì thế nào? Ta sẽ làm một phần bữa trưa cho ngươi thay lời xin lỗi."

Yamamoto có thể cảm giác sau chiếc mặt nạ Tsunayoshi đang mỉm cười với hắn, nên hắn không hiểu sao đáp ứng xuống rồi.

Tsunayoshi đi ra ngoài mở của phòng học, thấy Katera đứng trước mặt định lên tiếng dò hỏi, thì đột nhiên hắn mỉm cười rồi ôm Tsunayoshi một cái xong hắn mới trở vào phòng làm Tsunayoshi khó hiểu chẹp miệng nhưng cũng cho qua mà nhanh chóng đi đến sân thượng.

Lên tới sân thưởng, Tsunayoshi nhẹ nhàng mở ra môn, nhìn thấy Hibari đang nằm tận hưởng giấc ngủ trưa, Tsunayoshi thở dài kéo xuống mặt nạ, hắn nhẹ nhàng đi đến ngồi xuống bên cạnh Hibari.

"Động vật nhỏ, ngươi tới trễ." Hibari mở một con mắt nhìn hắn vì vừa mới ngủ dậy nên giọng còn mang theo một chút lười biếng.

"Xin lỗi, có việc." Tsunayoshi cũng không dài dòng giải thích gì chỉ nói như thế rồi đưa hộp tiện lợi cho Hibari.

Hibari lười biếng ngáp một cái ngồi mới ngồi dậy cầm lấy hộp tiện lợi, đem nó mở ra.

"Hôm nay là Tempura nha, ta cảm thấy ăn Hamburger sẽ ngán nên thay đổi một chút, còn điểm tâm đợi một lát nữa mới ăn lạp." Tsunayoshi thấy Hibari chớp mắt nhìn chằm chằm hộp tiện lợi như bất mãn bèn giải thích.

"Tính, tùy ngươi đi."

Hai người bắt đầu ăn lên.

Hoàn thành xong bữa trưa, Hibari vẫn là ngáp một cái rồi nằm lên đùi Tsuna, ngước nhìn chằm chằm vẫn còn tính trẻ con khuôn mặt, không khỏi cảm thán.

Đáng yêu a.

"Động vật nhỏ ngươi thấy đám động vật ăn cỏ kia thế nào?" Hibari nhắm mắt như muốn ngủ nhưng là vẫn hỏi hắn.

"Bình thường Kyoya, bọn họ thật rất tốt đâu!" Tsunayoshi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Hibari mỉm cười đáp lại.

Hibari hưởng thụ cũng không quên nhắc nhở hắn.

"Động vật nhỏ, ta muốn ngủ một lát, đừng làm phiền."

"Vâng, vâng." Tsuna cười khúc khích vẫn như cũ vuốt ve mái tóc của hắn.

Hibari không nhanh không chậm tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

"Thật đúng là Kyoya chỉ có ngủ là khả ái thôi! Bình thường thì như quái vật vậy." Tsunayoshi lẩm bẩm ngước nhìn lên bầu trời mà không để ý rằng Hibari đang mỉm cười.

_____________________________________

Buổi chiều.

"Thật là! Tưởng Kyoya chỉ ngủ một giờ thôi không ngờ đâu kéo tới tận xế chiều aizzz." Tsunayoshi thật sâu thở dài, do ngồi một tư thế đã lâu nên chân hắn bây giờ rất tê, khiến hắn lảo đảo một chút nhưng vẫn tiếp tục đi về phòng học lấy cặp sách của mình, bước vào không thấy một ai, chắc chắn mọi người đã về, hắn lại một lần nữa lẩm bẩm cằn nhằn Hibari, một cơn gió nhẹ ùa vào khiến hắn ngừng lại tận hưởng một chút.

Gió thổi nhẹ lên mái tóc nâu dài bồng bềnh như đang vui vẻ đùa giỡn với những lọng tóc, đôi mắt màu mật ong sau chiếc mặt nạ khẽ nheo lại đầy thích thú ngước nhìn lên bầu trời đang có một màu cam hoàng hôn, tuy là hắn có đeo mặt nạ nhưng vẫn rất hài hòa khiến bao nhiêu đồng học đi ngang phải nhìn một cái.

"Oa tuy là đeo mặt nạ nhưng vẫn cảm thấy thật đẹp đâu! Ngươi nghĩ ta có thể ngày mai hỏi một chút hắn tên gì không a?" Nữ hài bụm mặt nhìn đồng bạn của mình mà hỏi.

"Ngươi nếu muốn bị Hibari học trưởng đánh tới ba ba mụ mụ không nhận ra tới thì có thể."

"Thật là ác mồm nha!"

Nhà Sawada.

Katera về tới nhà nhớ lại cảnh tượng lúc nãy vô tình trong thấy, không khỏi đổ mặt mà ngồi xổm trước môn che lại mặt.

"Dame-Katera, ngươi ngồi đó làm gì? Nhìn ngươi thật ngu ngốc a."

Nghe tiếng nói, Katera giật mình đôi chút nhìn lên là tiểu hài tử lúc sáng, hắn không khỏi hắc tuyến quát.

"Uy ngươi! Đừng có ở trong nhờ người khác một cách tự nhiên a! Còn có người vào từ lúc nào!?"

"Đương nhiên ta kà gia đình giáo viên của ngươi nên ở trong nhà ngươi." Tiểu hài tử thật vô tội mà nhìn hắn.

"Vì cái gì ta phải học với những thứ mà ngươi dạy? Trong khi ngươi chỉ là tiểu hài tử?"

"Bộp!"

"Đau!" Katera ôm đầu khi bị một cú đánh giáng lên.

"Đừng vô lễ với ta nha, Dame-Katera." Tiểu hài tử kéo kéo vành nón của mình nói, "Sáng ta vẫn còn giới thiếu nên giới thiệu một lần nữa ta là Reborn hitman số một thế giới, ta sẽ là gia đình giáo viên của ngươi để đào tạo ngươi thành thủ lĩnh tiếp theo của Vongola."

"Con sò?"

"Đoàng!"

"Không phải con sò! Là Vongola."

"Nhưng nó là gì?" Katera nuốt nước bọt nhìn viên đạn bắn trượt ở bên cạnh hỏi.

"Là một nhà Mafia hùng mạnh. Có thể nói là nó thống trị ở vùng nước Ý."

"Nga? Như vậy thì ta mạn phép từ chối! Làm ơn đi, tại sao người bình thường như ta lại bước vào thế giới nhuộm đầy máu đó!" Katera bước lên lầu nói.

"Ta nghĩ là nếu Tsuna tham gia thì ngươi sẽ tham gia đúng không?" Reborn vuốt vuốt cằm đối với hắn nói, thành công làm cho Katera cứng đờ lại rồi trừng mắt nhìn.

"Đừng lôi người vô tội vào nhất là đệ đệ của ta!"

"Nga ngươi nghĩ là cản được ta?"

"Ngươi!"

"Ngươi nên đi tắm đi nha, còn bữa tối thì ta đã mua ở bên ngoài và đương nhiên nó được lấy từ tiền của ngươi ~" Reborn đi vào bếp để lại một Katera đang hỏa đại cực kì.

"Tên Reborn chết tiệt! Trả lại tiền cho ta!!!"

Và đêm hôm đó tất cả mọi người trong thị trấn đều nghe nhưng tiếng hét và chửi rủa được phát ra từ nhà Sawada. Tsunayoshi cũng nghe được nhưng hắn chỉ cho rằng mình đã nghe nhầm và nghĩ rằng nó có thể chỉ là tiếng động vật hay gì đó nên đã cho qua và đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro