Chương 6: Căn nhà ký ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không ai có thể chơi với Âu Kiêu ngoại trừ anh em Meblokir và Topalae. Meblokir là anh trai; mặc dù thằng bé trông mảnh khảnh và gầy guộc nhưng đổi lại là sự nhanh nhẹn. Nó có thể chạy xung quanh bức tường nội của thành Bàn Phủ chỉ trong vòng mười phút. Topalae là em; khác vời người anh, thằng em thiên về sự mạnh mẽ của cơ bắp. Nó có thể nâng ba tảng đá lên và dễ dàng ném xuống để nghiền nát chúng. Thật hài hước làm sao, mọi chuyện chỉ hợp lý khi hai thằng nhỏ đổi tên cho nhau.

Hai tuần tại nơi ở mới, Âu Kiêu được Meblokir và Topalae dẫn đi chơi nhiều nơi trong thành. Bàn Phủ thật xứng với chức vị Đế Đô hàng ngàn năm nay của nó. Nếu như những đô thị sầm uất kia chẳng khác gì một đống lộn xộn hôi thối, Bàn Phủ lại chằng chịt các khu phố đầy ắp mùi gia vị, như bức tranh điểm xuyết những dải màu lụa sặc sỡ, là bài ca ngập tràn âm thanh của biết bao những loài thú vật kỳ lạ vui mắt, hay tiếng xôn xao của những người mặc cả và vài đồng bạc lẻ lạo xạo trên tay họ. Những con kênh chảy quanh thành thị tấp nập thuyền bè và lượt người lên xuống. Người ta nói mỗi ngày ở Bàn Phủ là một lễ hội quả thực không sai. Meblokir và Topalae dẫn Âu Kiêu tới nơi chúng hay lui tới, một căn nhà sâu bên trong hẻm ở rìa thành.

"Bọn tôi gọi chỗ này là Klatmlahum." Meblokir cầm trên tay một đồ tạo tác bằng gỗ hình con ngựa mà Âu Kiêu chẳng mảy may tin là do thằng bé khắc: bức tượng gỗ tinh tế vô cùng. Dường như có hồn trong mắt con ngựa. Phần bờm và đuôi của được khắc thành những đường cong mềm mại y như đang ve vẩy trong một ngày lộng gió nơi đồng cỏ rộng.

"Klatmlahum nghĩa là gì?" Âu Kiêu xin được cầm thử con ngựa trên tay Meblokir.

Topalae tiếp chuyện: "Klat là cất giữ, mlah là nhà. Klatmlahum nghĩa là căn nhà để cất giữ đồ vật, bảo tàng của bọn tôi." Nó khi cầm trên tay cây sáo bằng ngà voi mới làm tuần trước. Cái sáo dài, trắng và bóng loáng. Topalae cứ cầm vuốt dọc cây sáo để nó sạch. Thằng bé làm ra nhưng không biết thổi.

"Tôi có thể thổi sáo đấy!" Âu Kiêu hào hứng. "Trước đây mẫu thân có dạy tôi thổi sáo."

Meblokir và Topalae quay lại. Chúng nhìn chằm chằm vào Âu Kiêu một lúc rồi lại nhìn nhau. Hai đứa cười khoái chí. Thì ra, cho đến bây giờ Topalae mới tìm được người có khả năng sử dụng cây sáo mà nó dày công tạo ra. "Tôi rất thích âm nhạc, nhưng không có khiếu."

"Sáo của Topalae làm tốt lắm." Âu Kiêu nhận sáo từ đứa em, "Bố trí lỗ bấm trên sáo quả là chuẩn. Sáo thẳng, ống sáo tròn, cũng đã vỡ tiếng rồi."

Âu Kiêu đỡ sáo bằng hai tay với tư thế vững chãi và đẹp đẽ như lời mẹ y thường dặn. Trong một phần nhỏ của một giây, y chợt thấy vang vọng những giai điệu yên bình của những ngày xưa cũ. Hai mắt y nhắm lại. Những âm thanh trong ngần cất lên như tiếng rừng già cỗi, nao nao đến đau lòng. Kìa, là cơn gió nơi cánh đồng Tương du dương êm ái, là cuộn trào tiếng sóng Sông Đại như hào hứng đam mê, là thánh thót tiếng chim như mời gọi, gợi nhớ, là râm ran tiếng ve những ngày hè oi bức. Kìa, là ầm ĩ tiếng người thợ rèn đập búa lên đe, là râm ran tiếng cười đùa của nông dân gieo mạ, là giòn tan tiếng trẻ con cười đùa thơ ngây, là hân hoan giọng các chị đọc thơ nhảy múa, là ấm áp tiếng Bochinga kể chuyện xa xăm, là rộn rã tiếng lễ hội mùa thu hoạch, và dịu dàng tiếng mẹ thương yêu hát ru mỗi đêm trằn trọc. Mắt y ứa ra dòng nước mặn chát chẳng thể kìm lại được.

"Hỡi ôi, chẳng còn gì nữa rồi. Trời ơi, ta đã mất tất cả rồi."

Hai anh em Meblokir và Topalae vẫn chưa kịp hiểu sự tình.

"Thân ta đây làm Kurungir, thân ta đây là kẻ được chọn. Mẹ ta đã chết. Tổ Quốc ta đã vong. Ta mất hết, đã mất hết rồi."

Nghe vậy, hai anh em quỳ rạp xuống cả. "Ngài là Kurungir của Xích Thuấn mà kẻ mọn này lại dám bỏ qua phép tắc." Meblokir cúi đầu, tay nắm chặt lấy áo choàng: "Ngài có chúng thần, ngài có lòng tin của Đồng Bào. Ngài vẫn còn Tổ Quốc, ngài vẫn còn Đất Mẹ. Chúng tôi, Meblokir Pangsra và Topalae Pangsra, nguyện trung thành và phụng sự Ngài."

Y hít một hơi dài vội vàng. Y không thể bỏ cuộc điều mà y chưa bắt đầu. Hãy tiến lên Âu Kiêu, hãy kiêu hãnh mà bước về phía trước nào Âu Kiêu, và Ngài sẽ làm được. Hãy để quá khứ làm bàn đạp, hãy để sự lạc quan làm chủ tâm hồn Ngài. Y đỡ lấy hai anh em Pangsra rồi ôm chầm lấy họ. Ở nơi họ gọi là Căn Nhà Cất Giữ Đồ Vật ấy lại chứa đựng và bảo vệ thêm một món đồ tạo tác khác. Nó chẳng phải bằng gỗ, cũng không phải ngà voi mà bằng trái tim và niềm tin mãnh liệt. Nhà Pangsra thắp lên trong y ngọn lửa vô hình, vừa thiêu sống y, vừa tái sinh y.

"Gì chứ, chúng ta là bạn mà."

Những ngày sau đó, Tụ Pán sắp xếp cho ba người họ một sân rộng để tự tập luyện với nhau. Những bạn chiến của Âu Kiêu rất tuyệt vời. Meblokir thông minh, cậu ta nhân lúc y mất cảnh giác, dụ y ngã hoặc nói những lời lẽ dọa dẫm để y mất bình tĩnh mà loạng choạng, ngã trúng vào những đường lao chí mạng. Topalae lại dùng sức nặng của cơ thể để đè hay đẩy kẻ thù sang bên, dùng khiên chực khiến bất kỳ ai quay cuồng. May thay đó là Âu Kiêu, người nổi trội với sự nhanh nhẹn của đôi chân, sự chắc chắn và dẻo dai của đôi tay, và sự nhạy bén của các giác quan. Nếu như là một ai đó khác thì đã có thể mất mạng rồi. Sau mỗi một trận đấu tập như vậy, Âu Kiêu cảm thấy rất vui sướng. Y cảm nhận được một phần dòng máu của Bloi đang chảy qua từng cơ quan của cơ thể mình. Y thấy được vinh quang của những chiến thắng liên tiếp. Không một ai có thể cản phá nó. Đúng vậy, đó chính là sức mạnh của Kẻ mạnh nhất Xích Thuấn. Những đứa trẻ trong cung điện của Tụ Pán đã biết về câu chuyện của Âu Kiêu và số phận của nó. Chúng thường túm tụm lại gần y, rân rân, đặc rạp như lũ cá chép vây quanh mồi. Sự kiêu hãnh trong y dâng tràn hơn bao giờ hết. Y thấy xung quanh tỏa sáng một hào quang rực rỡ. Và y rõ Số Mệnh đang đứng về phía y lúc bấy giờ.

Thời gian cứ trôi qua, Âu Kiêu đã lên mười hai tuổi. Đã một năm Âu Kiêu sinh hoạt dưới sự bảo hộ của triều đình Tụ Pán. Y đã nở nang và cao lớn lên thấy rõ. Da y đã chuyển dần về màu bánh mật, khỏe khoắn và nam tính. Những múi cơ trên bụng như được chạm khắc tỉ mỉ. Đôi chân khỏe, săn lại, chắc chắn như cột đình. Trong số ấy, có lẽ y thích nhất là xương quai xanh. Đôi lúc, chính y cũng bất ngờ về sự thay đổi ấy. Thường thì y chỉ để ý đến Meblokir, Topalae và nhận thấy sự khác biệt từng ngày ở hai đứa. Meblokir không còn gầy còm và mảnh khảnh như lần đầu tiên họ gặp nhau ở nhà ăn, các múi cơ của cậu ta như những ngọn núi tuyệt đẹp mà thần linh nắn tạo, những đường cong mềm mại nhẵn nhụi chỉ còn vài cọng lông tơ. Làn da sạm thật đã mắt mỗi khi cậu ta chảy mồ hôi hay khi vừa tắm xong. Những đường nét trên khuôn mặt cũng rõ ràng hơn, xương hàm nhô ra, mũi cao và thẳng. Chẳng trách các cô gái trong thành lại yêu thích cậu ta đến vậy. Thế nhưng Meblokir chẳng ưa cô nào cả. Topalae không còn mũm mĩm như trước, cậu ta bây giờ là cao nhất trong số ba cậu trai, thậm chí là gần bằng Tụ Pán. Topalae thì nhỉnh hơn anh trai của mình về vấn đề yêu đương một chút: cậu ta đã kết duyên với một cô gái, một cô gái ở trong cung.

"Chính là cái người dẫn Âu Kiêu đi về phòng hôm đầu tiên ấy chứ còn ai nữa!" Topalae ra vẻ khinh khỉnh chọc tức Meblokir.

Meblokir đấm nhẹ vào vai Topalae, cười lớn: "Cô gái đó là ai mà Đầu óc nhanh nhẹn của chúng ta lại quên mất lý trí mà chìm đắm vào thế?"

"Rồi đây lại là tiết mục khoe khoang về cô gái của Topalae! Cậu ta đã kể tôi nghe mười lần trong ngày rồi đó Meblokir à! Không thể chịu nổi mà."

Topalae nhăn nhở, cười khúc khích. Cô gái ấy lên là Blang - người hầu nữ xinh nhất thành Bàn Phủ. Topalae liến thoắng kể về những thứ cậu ta yêu trên khuôn mặt cô gái: đôi lông mày, ánh mắt, đôi môi, và hai bên tai nhỏ xinh dễ thương của cô bé. Mắt cậu ta lim dim như được tẩm trong chất dịch của tình yêu. Hóa ra đây là con người khi yêu sao?

"Chẳng như anh," Meblokir cau mày, "Anh chẳng ưa cô nào cả."

Âu Kiêu nhìn Topalae, đôi môi đỏ mọng của cậu ta bĩu ra như của một đứa bé chín tuổi. Dù có lực lưỡng và to lớn cỡ nào, ba cậu trai vẫn chỉ là những đứa trẻ to xác. Đôi mắt cậu ta vẫn tinh nghịch như thế, điệu cười của cậu ta vẫn khiến cả ba đứa lăn lê bò toài theo. Y chỉ không biết bao giờ những thứ đẹp đẽ như vậy sẽ thay đổi, hai năm nữa, hay ba năm nữa khi chiến tranh nổ ra. Âu Kiêu không biết trước được. Meblokir hay Topalae cũng không biết.

15. Pangsra: họ của hai anh em Meblokir và Topalae nghĩa là Người sống ở đồng bằng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro