Chương 6: Có khi nào sống sờ sờ bị hù chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu Hoan ngẩn đầu, hoàng đế lúc này ăn mặc so với vừa nãy càng thêm tùy tiện, khoác một cái áo tiện tay buộc vào lòng ngực rắn chắc như ẩn như hiện, phía dưới thêm một cái quần là xong... dù là vậy nhưng mĩ cảm bạo tăng!

Chỉ là Lâu Hoan không dám thưởng thức cảnh đẹp này, cô còn đang lo bản thân sẽ chết!

Do dự một lát cô liền hỏi thử

" Hoàng thượng người sẽ không chém nô tỳ phải không? "

Hoàng đế: "........." nga, cho nên ngươi ngồi xổm bên giường của trẫm, chính là đang đắn đo xem trẫm có lấy cái mạng nhỏ của ngươi hay không?

Haha, ngươi cái này cũng quá yêu quý mạng của mình rồi, sợ mất mạng như vậy!

Lâu Hoan trông thấy ánh mắt hoàng đế nhìn mình ngày càng lạnh xuống thì run lên, xong rồi cô hình như chọc đến bạo quân...

" Người đâu! "

Một tiếng quát lên đột ngột đem Lâu Hoan dọa đến hoa dung thất sắc, bên ngoài hai cái thái giám tiến vào hành lễ, Vĩnh U đế liếc mắt nhìn Lâu Hoan sắc mặt trắng bệch, nói

" Đem nàng đi tắm rửa "

Lâu Hoan: "........." cô không bị hắn chém cũng sẽ bị hắn hù ra bệnh tim!

Lâu Hoan bị thái giám mang đi, Vĩnh U đế thấy cô mặt mũi không còn chút máu thì cảm thấy rất vui, hình như bị hắn dọa suýt ngất

Lại thêm mấy lần có hay không sống sờ sờ bị hù chết?

Lâu Hoan bị mang đi tắm rửa không biết hoàng đế trong lòng ác thú vị nghĩ đến chuyện muốn hù chết cô, nếu có biết được thì Lâu Hoan cũng không thể thoát khỏi ma trảo của hắn....

Hắn là hoàng đế, còn cô chỉ là nô tỳ của hắn, hắn muốn cô chết cô không thể sống đến ngày mai...

.....

Khi Lâu Hoan quay lại thì thấy màn che trên giường đã phủ xuống, đèn trong phòng đã bị dập tắt chỉ có lại ánh sáng le lói của dạ minh châu, cô mơ hồ nhìn thấy vị kia đang nằm bên trong

Dưới giường ngay bên cạnh trải một tấm đệm lông, bởi vì quá lớn nên được gấp lại vừa vặn để cô nằm bên trên còn đặt một cái gối đầu, bao gối cũng làm bằng lông rất mềm

Lâu Hoan nhẹ nhàng bước lên hai bước rồi nằm xuống, cô nhịn không được sờ soạng đệm lông mềm mại phía dưới, cảm giác thật sự rất tốt

Hình như còn có một mùi hương rất thơm... nghĩ đến đây vốn là đệm lông trên giường của hoàng đế gương mặt Lâu Hoan bổng chốc đỏ bừng, vùi mặt vào gối không dám ho he gì nữa

Tốt xấu gì cô cũng là tiểu thư khuê các trước đây cũng được bảo bọc rất tốt, dù sao này bần cùng nhưng cũng chưa từng tiếp xúc quá gần với nam nhân nào

Hoàng đế không biết từ khi nào ngồi dậy, chân cong lên tay đặt trên đầu gối một tay vén màn che mắt nhìn Lâu Hoan đang đưa lưng về phía mình, dù ánh sáng rất ít nhưng thị giác hắn lại vô cùng tốt

Nữ nhân này nửa đêm nửa hôm đỏ mặt cái gì vậy, phát sốt à?

Vĩnh U đế nhíu mày, tại sao mình phải lo cho nàng ta, hắn hừ khẽ một tiếng thả màn che xuống, Lâu Hoan đỏ mặt một hồi cũng không chống lại được sự mệt mỏi bắt đầu ngủ thiếp đi

Bên tẩm cung của Yến phi___

" Nương nương nghe nói hôm nay hoàng thượng thu một nữ nhân được tặng đến làm nô tỳ "

Cung nữ thân cận của Yến phi ở bên cạnh nhẹ nhàng phẩy quạt bẩm báo, giọng điệu mang theo một tia coi thường đối với Lâu Hoan

Yến phi ngồi trước bàn trang điểm, nhéo mạnh khăn tay vẻ mặt của chút không thể bình tĩnh nổi

Bình thường nữ nhân bước chân vào U Linh cung không bị đánh chết thì cũng là sắp chết, không bị kéo xác ra ngoài thì cũng là sống dỡ chết dỡ bị lôi đi ra

Vậy mà hôm nay lại có một ả tiện nhân không biết từ đâu đến đi vào bên trong còn có thể bình an vô sự, lại còn bước chân đi vào nội điện U Linh cung!

Phải biết rằng nội điện U Linh cung chưa có một nữ nhân nào trong hậu cung có thể bước chân vào!

Thế mà bây giờ hoàng thượng lại phá lệ với một con ả vô danh, không chỉ mang nó đi vào còn giữ nó lại bên người!

Dù bây giờ nó chỉ là một con nô tỳ thấp kém nhưng nó đã câu dẫn được hoàng thượng phá lệ một lần, sau này ngày nào nó cũng ở bên cạnh hoàng thượng lâu dài tiếp xúc, ai biết được nó có thể hay không khiến hoàng thượng trực tiếp phong nó làm hoàng hậu!

" Rầm! "

Rốt cuộc là con tiện nhân nào lại có thủ đoạn lợi hại như vậy!

Càng nghĩ càng giận không thể nhịn, Yến phi đập tay xuống bàn một cái thật mạnh, cung nữ bên cạnh Yến phi lập tức nhỏ giọng khuyên nhủ

" Nương nương a người thân thể quý báu không nên vì một ả tiện tỳ mà nóng giận "

" Người nghĩ lại mà xem nương nương người là Yến phi cao quý, ả ta chỉ là một con nô tỳ "

" Nó vốn đâu thể so sánh được với nương nương, người đừng tức giận làm hỏng thân thể "

" Hậu cung bên trong đâu có dễ sống, nó chỉ là một nô tỳ có thể sống qua được mấy ngày chứ? "

" Đợi hoàng thượng có người khác mới mẻ, chán nó rồi những vị khác còn không xé xác nó thay nương nương sao? "

Nghe nô tỳ bên cạnh nói lời hay Yến phi cũng hả giận một chút, hừ lạnh một tiếng

" Bổn cung tự hiểu được chuyện này "

" Mấy tỷ muội kia của bổn cung chắc là sắp nhận được tin tức rồi, mặc kệ bọn họ đấu với nhau cuối cùng ai chết đối với bổn cung đều có lợi! "

" Nương nương nói chí phải "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro