Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 49 Quyết tâm lớn đến mức nào.

"Hôm nay sao lại xuất hiện nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm như vậy nhỉ, người vừa mới bước vào không phải là Isaac con trai duy nhất của hội trưởng thương hội Monroe sao, nghe nói dạo gần đây hắn phụng mệnh cha mình áp tải một đồ vật quan trọng đến đế quốc Keira cơ mà, như thế nào lại xuất hiện ở thủ đô lúc này?"

"Còn có cả Andrew con trai của thành chủ Tudan, những người này ít khi đến thủ đô, thế mà sao hôm nay bọn họ lại liên tiếp xuất hiện vậy, có phải có chuyện gì quan trọng sắp xảy ra hay không ?"

Ở sảnh chính đã có mấy bàn thảo luận với nhau về chuyện này, đại sảnh lập tức trở nên ầm ỹ.

"Tin tức của các ngươi cũng thật lạc hậu, bọn họ đều xuất hiện ở chỗ này đương nhiên là có nguyên nhân, căn cứ vào nguồn tin đáng tin cậy thì mấy ngày sắp tới hoàng gia sẽ tổ chức tuyển thành viên cho đội Kỵ Sĩ Rồng, nghe nói sắp tới có thể đăng ký tham gia, đây chính là tin tức độc quyền đó, hiện tại còn chưa có lan truyền đâu, nhưng chắc chắn rất nhanh mọi người đều sẽ biết, mấy ngày tiếp theo nhất định sẽ có rất nhiều người từ khắp nơi trên đế quốc Asurlanca đến đây để đăng ký, mấy người mà các ngươi nhìn thấy hôm này chỉ là mấy người tin tức nhanh nhạy thôi."

Hắn vừa nói ra nguyên nhân, lập tức khiến mọi người tiếp tục thảo luận sôi nổi hơn.

"Hoàng gia sao lại muốn tuyển Kỵ Sĩ Rồng, ta nhớ rõ trước kia là cách 5 năm thì mới lại tổ chức một lần cơ mà, hiện tại mới chỉ có ba năm so với buổi tuyển chọn lần trước, làm sao mà buổi tuyện chọn tiếp theo lại diễn ra nhanh như vậy?"

"Nói đi cũng phải nói lại, quân đội Kỵ Sĩ Rồng của hoàng gia mấy năm nay phát triển tương đối nhanh, có khả năng hoàng gia có dự định phát triển quân đội Kỵ Sĩ Rồng lớn mạnh hơn nữa, về sau nếu như có chiến tranh, toàn bộ bầu trời Asurlanca không phải đều là Kỵ Sĩ Rồng sao, như thế thì thật sự rất là uy phong."

"Nếu mà ta có thể chở thành một Kỵ Sĩ Rồng thì tốt biết bao."

Những lời này lập tức được hầu hết mọi người ở đây hưởng ứng, nói đến Kỵ Sĩ Rồng, đó chính là ước mơ lớn nhất của mỗi người lúc còn trẻ.

"Đừng có nằm mơ nữa, các ngươi cho rằng trở thành một thành viên của đội Kỵ Sĩ Rồng là dễ dàng lắm sao, phải trải qua tầng tầng sàng lọc đó, chỉ với điều kiện tuổi tác, thì trong nhóm các ngươi đã có rất nhiều người bị loại rồi, chứ đừng nói đến tố chất thân thể cùng thực lực, muốn kí kết khế ước với một con rồng, trở thành một Kỵ Sĩ Rồng chân chính, thì yêu cầu chính là tất cả các phương diện ngươi đều phải tốt." Một thanh âm mỉa mai vang lên đánh tan ảo tưởng của mọi người.

Tuy rằng rất khó chịu, nhưng mà lời hắn nói chính là sự thật, mấy năm trước số lượng người đăng ký tham gia dự tuyển Kỵ Sĩ Rồng không phải một trăm nghìn người thì cũng phải là mười nghìn người, nhưng mà đến cuối cùng số người trúng tuyển thì cũng chưa chiếm đến một phần nghìn, hơn nữa thời gian cách cuộc tuyển chọn tiếp theo còn những hai năm, rất có thể tiêu chuẩn lựa chọn lần này sẽ càng nghiêm ngặt hơn, đến lúc đó số người bị loại chắc chắn còn nhiều hơn những năm trước.

"Trước kia giấc mơ lớn nhất của ta cũng là trở thành một Kỵ Sĩ Rồng." Il lộ rõ khuôn mặt ước ao cùng thèm muốn, giây tiếp theo lại lộ ra vẻ mất mát, "Nhưng mà ta lượng rõ sức mình, bằng vào năng lực của ta là không thể nào có chuyện đó được."

"Kỵ Sĩ Rồng lợi hại như vậy sao?" Cách Ngôn có thể hiểu được giấc mơ của mọi người ở đây, dù không thể hiểu được một vài chuyện ở thế giới này, nhưng cậu cũng đã từng có một giấc mơ, giấc mơ của cậu cũng gần gần tương tự với giấc mơ của Il, bây giờ nó lại càng trở nên xa vời khó với tới hơn, cũng may cậu có được tính cách thích nghi trong mọi hoàn cảnh.

"Đương nhiên." Il gật mạnh đầu, liến thoắng nói liên tục một đống lời hay ý đẹp về Kỵ Sĩ Rồng.

Kỵ sĩ là một nhánh của quân đội của hoàng gia, Kỹ Sĩ Rồng chính là binh chủng mạnh nhất trong tất cả các binh chủng kỵ sĩ, mỗi một Kỵ Sĩ Rồng đều trải qua lựa chọn kỹ càng, từ những người đăng ký chọn ra những nhân tài kiệt xuất nhất, những người này đến từ khắp nơi trên đế quốc Asurlanca, không chỉ có con cháu của quý tộc, mà ngay cả bình dân cũng có cơ hội được tuyển chọn.

Chỉ cần thông qua tuyển chọn, trở thành Kỵ Sĩ Rồng, thì tương lai mỗi người đều có cơ hội được ký khế ước với một con rồng, đối với những dân thường mơ ước trở thành Kỵ Sĩ Rồng thì không thể nghi ngờ những đãi ngộ này là dụ hoặc rất lớn.

Hiện tại mặc dù có là ma võ song tu võ giả đi chăng nữa thì cũng chưa chắc có thể kí khế ước với một con ma thú, huống chi là rồng, trở thành Kỵ Sĩ Rồng liền có thể có được một con rồng được người người mơ ước thèm khát, dụ hoặc lớn như vậy thì chẳng sợ con cháu quý tộc không động tâm, bởi vậy không ít quý tộc cùng với dân thường đều nghĩ Kỵ Sĩ Rồng là mục tiêu lớn nhất đời mình.

Hiện giờ hoàng gia truyền đi tin tức, cho dù có sớm hơn hai năm, khiến cho một số người không kịp trở về, nhưng mà vẫn giống như trước vẫn sẽ có rất nhiều người chuẩn bị tham gia lần tuyển chọn này, hôm nay mới là ngày đầu tiên, sau này sẽ càng có nhiều người hơn nữa đến thủ đô.

Cách Ngôn và Il khá là may mắn, nếu bọn họ chậm chân mấy ngày chỉ sợ ngay cả một quán trọ thoải mái đều không còn phòng chống cho bọn họ ở.

Sau một hồi, Cách Ngôn với Il vẫn chưa ăn xong, mà phòng trống của Tiều Ốc Á Di đã không còn.

Còn có một người không kịp, nhưng nhất định phải ở lại Tiểu Ốc Á Di, người hầu khuyên can mãi, thiếu gia nhà giàu lại tiếp tục gây rối muốn ở lại Tiểu Ốc Á Di, bởi vì nghe nói Tiểu Ốc Á Di là biểu tượng của quý tộc và nhà giàu, thế nên vị thiếu gia này không muốn người khác khinh thường chính mình, cho nên nhất quyết muốn ở lại nơi này, liền ngay cả hộ vệ khuyên bảo thế nào cũng không nghe.

"Ta mặc kệ, ta chỉ muốn ở nơi này!" Thiếu gia nhà giàu ương ngạnh đứng yên tại chỗ.

Hộ vệ lại không dám khiêng hắn ra ngoài, đứng ở một bên biểu tình bất đắc dĩ muốn chết.

Người hầu cũng lộ ra biểu tình thông cảm những lại không giúp được gì, không phải bọn họ không muốn hỗ trợ, chỉ là thật sự không còn có phòng thừa, hơn nữa người có thể ở lại Tiều Ốc Á Di đều không phải là người thiếu chút tiền này, bọn họ đến nơi này chỉ là để chứng minh thân phận của bọn họ mà thôi, cho nên dù cho có ra giá cao gấp đôi đi chăng nữa thì bọn họ cũng không có đồng ý.

"Hai người các ngươi, cho ta một căn phòng, ta trả giá gấp ba."

Cách Ngôn và Il không nói gì, nhìn vị thiếu gia nhà giàu đột nhiên bước đến trước mặt bọn họ, tỏ vẻ ông đây có rất nhiều tiền, trăm triệu lần không nghĩ tới tình huống này, không biết sợi dây thần kinh nào của vị thiếu gia này bị chập mà lại chọn bọn họ làm đối tượng để "Khoe khoang."

Il có chút bất lực nhìn về phía Cách Ngôn, hắn chưa từng gặp loại tình huống này.

Cách Ngôn đặt cái cốc trong tay xuống, nhàn nhạt liếc mắt nhìn vị thiếu gia này một cái, "Ngươi cảm thấy ta đây thiếu mấy trăm đồng vàng đó sao?"

"Nói như vậy, phòng của ngươi là cấp A?" Đôi mắt của thiếu gia nhà giàu sáng lên, hoàn toàn không để ý tới lời khiêu khích của cậu.

Điểm chú ý có hơi dị, thiếu niên.

Cách Ngôn bình tĩnh gật đầu, "Đúng thì sao?"

Thiếu gia nhà giàu sung sướng, "Như vậy thì rất tốt, ta thích phòng cấp A, ngươi muốn bao nhiêu thì mới vừa lòng nhường phòng cho ta? Ta có rất nhiều tiền, chỉ cần ngươi nói ra một con số."

"Thiếu gia." Hộ vệ vội vàng kêu lên một tiếng, sợ Cách Ngôn cho rằng thiếu gia nhà hắn là đang khiêu khích Cách Ngôn, ở thủ đô St.Langer tùy tiện kéo ra một người thì đều có khả năng là quý tộc, mấy nơi cao cấp như Tiểu Ốc Á Di thì xác suất lại càng cao, thiếu gia nhà giàu lại không hiểu cho sự lo âu của hộ vệ, vẫn cứ chờ mong nhìn Cách Ngôn.

Cách Ngôn đã nhìn thấu tính cách của thiếu gia nhà giàu, người này tuyệt đối là một đóa hoa được nuôi dưỡng chăm bón cẩn thận trong nhà kính, chưa hiểu rõ sự đời, cũng không trải qua bất cứ thất bại nào, bị người trong nhà nuôi thành ngây thơ đến mức này, tuy rằng nói chuyện hơi khiến người khác khó chịu, nhưng quả thực sự không hề có ác ý gì, nghĩ vậy, cậu hỏi: "Ngươi không phải nhất định phải ở nơi này sao, thể hiện rõ ràng một chút, làm cho ta biết quyết tâm của ngươi to đến mức nào?"

Thiếu gia nhà giàu sửng sốt, quyết tâm của hắn? Cúi đầu tự hỏi một chút, hắn đột nhiên cầm cái túi bên hông kéo xuống, ném lên mặt bàn: "Trong này có mười nghìn đồng vàng."

Cách Ngôn cầm lấy ước lượng một chút, không ước lương ra được cái gì, bất quá cậu tin rằng vị thiếu gia nhà giàu này nhất định sẽ không nói dối tại mấy nơi nhiều người như này, liền ném thẻ phòng cho hắn, "Thành giao."

Mọi người: "...."

Il: "...."

Như vậy cũng được sao?!

Mọi người dùng ánh mắt nhìn dị nhân nhìn Cách Ngôn, không biết nên nói cậu không có cốt khí, bị mười nghìn đồng vàng dễ dàng mua chuộc, hay là nên hâm mộ cậu chỉ cần nói vài câu liền kiếm được mười nghìn đồng vàng.

Thiếu gia nhà giàu vui sướng cầm lấy thẻ phòng, một chút cũng không hề cảm thấy bị lừa, hắn nhìn Cách Ngôn, dùng ngữ khí thưởng thức nói một câu " Ngươi quả thực không tồi." liền cảm thấy thỏa mãn mà lên lầu, nếu mà hắn có đuôi, thì nhất định bây giờ cái đuôi đó sẽ vẫy không ngừng.

Hộ vệ ngược lại cảm thấy thực không đáng, nhưng là nhìn thấy bộ dáng cao hứng của thiếu gia, hắn cũng không nghĩ nhiều, không khỏi thở dài một hơi, thiếu gia thấy vui là được.

Il hâm mộ nhìn Cách Ngôn, "Jimmy, ngươi thật là lợi hại."

"Tiền treo trước mắt sao lại không lấy, dù sao ta cũng không tham gia buổi tuyện chọn Kỵ Sĩ Rồng gì đó, buổi tối ta đành phải dùng chung phòng với ngươi, nên tiền này để ta chia cho ngươi một phần năm nhé, như vậy thì tiền ngươi mượn Rex lập tức có thể trả." Cách Ngôn thì thầm bên tai hắn.

"Không không không, tiền này là do ngươi kiếm, ta...." Một phần năm là hai ngàn đồng vàng, hắn không thể nào lấy được, Il dừng sức lắc đầu.

"Ta cái gì mà ta, chính là nhờ có ngươi, ta mới có thể thoải mái như vậy nhường lại phòng cho hắn, không cần nói nữa, quyết định như vậy đi." Cách Ngôn dứt khoát chấm dứt đề tài này.

Hai người ăn xong liền trở về phòng, không có chú ý tới có hai đôi mắt ở phòng đặc biệt trên tầng hai nhìn chằm chằm vào bóng dáng của bọn họ đến khi khuất khỏi tầm mắt mới thôi.

"Người này rất thú vị, ta còn tưởng hắn ta sẽ tức giận đến mức đập bàn, đánh nhau với mấy người đó, không nghĩ tới hắn thật sự có ý này, tuy rằng không hề có cốt khí, nhưng phong thái gian thương của hắn ngược lại rất giống ngươi." Người nói chuyện chính là con trai của thành chủ Tudan trong miệng của mọi người, Andrew, so với mấy thanh niên hai mươi cùng tuổi là ma võ song tu thì hắn còn cường tráng hơn oai hùng hơn, giờ phút này lại trêu trọc nhìn về phía Isaac.

Thương hội Monore là thương hội lớn nhất của đế quốc Asurlanca, tài lực và ảnh hưởng của thương hội không hề nhỏ, Isaac là con trai duy nhất của hội trưởng, từ nhỏ đối với chuyện kinh doanh chính là mưa dầm thấm đất, trừ bỏ thiên phú tu luyện của hắn rất cao ra thì năng lực kiếm tiền của hắn cũng không thể xem thường được.

Isaac không để bụng cười cười, "Ngươi làm sao biết được hắn không hề có cốt khì mà thỏa hiệp, mà không phải ngay từ ban đầu hắn đã muốn kiếm tiền?"

"Điều này không phải rất đơn giản sao, hắn nếu như không thỏa hiệp, đối phương hiển nhiên sẽ không thân thiện mà tiếp tục thương lượng, nếu đánh nhau, hai người kia không có khả năng đánh lại." Ánh mắt của Andrew luôn luôn chuần xác, liếc mắt một cái liền nhìn ra thực lực của Cách Ngôn và Il không hề cao.

"Ta không đồng ý với lời này của ngươi, ở chỗ này, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ đánh nhau sao?" Isaac đoán trước mà nói.

Andrew biết lời hắn nói là đúng, lại không muốn thừa nhận, mạnh miệng nói: "Bọn họ sẽ không có khả năng không bao giờ ra ngoài."

Isaac không nói lời nào, liền cười nhìn hắn.

"Vậy đi, ta thừa nhận ngươi nói đúng." Andrew bị hắn nhìn đến biểu tình không được tự nhiên, rốt cuộc giơ tay đầu hàng.

Isaac nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt hơi nheo lại, nhớ tới bộ dáng rõ ràng muốn mặc cả của người kia, nhưng lại cố tình trưng ra bộ dáng thâm trầm, không khỏi cảm thấy thật buồn cười.

Lời của Huệ: Xin lỗi nha lần trước không để ý hóa ra là do wattpad lỗi nên nó không load chữ, hôm nay đăng tiếp mới phát hiện ra. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro