Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 48 Tiểu Ốc Á Di

Từ hai người đi đường thành ba người đi đường, nhóm người lập trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.

Rex từ trước đến nay đều ít nói, vì vậy Cách Ngôn thường xuyên phải tự mình độc thoại với chính bản thân, từ sau khi có Il gia nhập cậu liền có thêm bạn để cùng nói chuyện, thông qua trò chuyện, bọn họ trở nên thân thiết và hiểu nhau hơn, chả mấy chốc bọn họ liền gọi trực tiếp tên của đối phương.

Cách Ngôn cũng nhờ đó mà biết được Il đến thủ đô St.Langer là để tìm người, để hoàn thành di nguyện cuối cùng của mẹ mình trước khi chết, cho nên hắn liền đem hết tất cả những đồ vật đáng giá trong nhà bán hết để lấy tiền, sau đó liền không lưu luyến gì mà bước chân trên hành trình tìm người.

Đáng tiếc là hắn không được may mắn cho lắm, càng đến gần thủ đô St.Langer thì giá thành càng cao, túi tiền mà hắn bị trộm cũng không còn lại bao nhiêu tiền, có bị trộm hay không thì cũng giống nhau.

"Vậy chẳng phải hôm nay ngươi liền không có chỗ để ở sao?" Cách Ngôn cảm thán một chút, đột nhiên cảm thấy bản thân mình thật may mắn, bởi vì gặp được Rex, nếu không thì hiện tại cậu hẳn cũng sẽ vì chuyện ăn ở ngủ nghỉ như thế nào mà phiền lòng.

Il đột nhiên cảm thấy hơi ngượng mà gãi đầu, biểu tình đặc biệt không được tự nhiên: "Cho nên ta lại muốn vay ngài Rex một ít tiền nữa, có thể ở cùng một quán trọ với ngài mấy ngày thì càng tốt, ta biết nói như vậy thì có hơi được đằng chân lên đằng đầu, nhưng ta cam đoan ta nhất định sẽ trả lại, nếu không ta sẽ bị sét đánh chết không được tử tế, sau khi chết sẽ bị đày xuống địa ngục."

"Ta không thể tự quyết định được, rốt cuộc thì ta cũng không có tiền, nhưng ta có thể giúp ngươi một chút." Cách Ngôn ngược lại không cảm thấy gì cả.

"Thật vậy chăng? Thật sự cảm ơn ngươi nhiều lắm." Il lập tức nắm lấy tay Cách Ngôn, đôi mắt sáng ngời như một vì sao sáng , bởi vì rất chân thành mà lại càng trở nên xinh đẹp hơn.

Cách Ngôn sửng sốt một chút, rút tay về: "Ta chỉ có thể giúp ngươi chuyển lời thôi."

Il lại xua tay nói: "Không sao, ngài nguyện ý giúp ta thì ta đã biết ơn lắm rồi."

Cách Ngôn bước nhanh đi đến bên người Rex, đem sự tình Il muốn vay tiền nói cho hắn biết.

Rex liếc mắt nhìn cậu.

Cách Ngôn bị hắn nhìn đến trong lòng cảm thấy bồn chồn, chột dạ sờ mũi: "Không cho mượn cũng không sao, ta vốn dĩ cũng không có cam đoan với hắn điều gì."

"Hắn muốn mượn bao nhiêu." Rex thu lại ánh mắt.

Cách Ngôn không nghĩ tới hắn thật sự sẽ cho mượn, lập tức nói ra yêu cầu của Il.

Rex không trả lời.

Cách Ngôn lại biết hắn như thế này là đáp ứng rồi, lập tức đem tin tức này nói cho Il, Il vui đến mức trở nên kích động, liền nói hai lần thật tốt quá, chính là chờ cho tới khi bọn họ đến đích, Il lập tức không còn cười nổi nữa, Cách Ngôn có thể nhìn thấy trong lòng hắn dường như máu chảy thành sông, đột nhiên có điểm đồng tình với hắn, khó trách Rex sẽ đáp ứng dễ dàng như vậy.

Quán trọ mà Rex chọn tên là Tiểu Ốc Á Di, chỉ nghe tên thôi đã thấy đây là nơi xa hoa và lãng phí, nhưng nhìn từ bên ngoài cũng đủ biết, bất luận là bài trí, hay là quy mô đều có thể xếp số một số hai của thủ đô St.Langer, từ những vị khách ra vào cũng có thể thấy rõ, Tiểu Ốc Á Di là nơi có chi phí rất cao, giá cả để ở một đêm ở đây không hề thấp chút nào.

Rex đi thẳng vào Tiểu Ốc Á Di, lập tức có một người hầu được huấn luyện kĩ càng chạy tới tiếp đón bọn họ, biết bọn họ muốn nghỉ lại, người hầu liền dẫn bọn họ đi đăng ký.

Phòng ở Tiểu Ốc Á Di được chia ra làm ba cấp bậc, là ba cấp A B C, phòng cấp A có giá là năm trăm đồng vàng ở một đêm, phòng cấp C có giá là hai mươi đồng vàng ở một đêm, Rex đặt cho Cách Ngôn một căn phòng cấp A, cực kỳ hào phóng vừa nhìn liền biết đây là một người không hề thiếu tiền, không chỉ có Il hâm mộ, ngay cả Cách Ngôn cũng hâm mộ không thôi, cậu đến bây giờ vẫn chỉ là một đứa nghèo.

"Cái kia, cho ta một căn phòng cấp C đi." Il run rẩy mà nói, hai mươi đồng vàng a, hắn trước kia ở quê làm thuê cho người khác, một tháng chỉ kiếm được có ba đồng vàng, đấy vẫn là tiền lương rất cao rồi.

Cách Ngôn vô cùng đồng tình nhìn hắn.

Người hầu đưa bọn họ đến phòng rồi rời đi, Rex ném một cái kim tạp cho Cách Ngôn, bên trong có một ít tiền, kim tạp là do Hiệp Hội Lính Đánh Thuê phát, một kim tạp có thể chứa được tối thiểu là một trăm đồng vàng, thông dụng trên toàn bộ đế quốc Asurlanca, lúc sau lại dặn dò cậu không được tùy tiện chạy loạn, nếu có việc thì hắn sẽ đến tìm rồi đi mất, ngay cả cơm cũng chưa có ăn.

Cách Ngôn đối với mấy chuyện này cũng không biết nhiều cho lắm, yên tâm thoải mái đem nó bỏ vào đai lưng chứa đồ, sau đó đi vào phòng Il.

Tiểu Ốc Á Di tuy rằng có phân ra cấp bậc, nhưng kỳ thật phòng cấp C cũng không hề kém, thạm chí so với phòng của một vài quán trọ còn tốt hơn, sáng sủa sạch sẽ, đồ vật cần thiết đều có đầy đủ, nghe được tiếng gõ cửa, Il đang uống nước để chống đói lập tức ra mở cửa, nhìn thấy Cách Ngôn đứng ở ngoài cửa liền cảm thấy ngạc nhiên, biết được Cách Ngôn tìm hắn xuống để cùng ăn cơm, Il vui vẻ đồng ý.

Hai người đi xuống dưới lầu, ở tầng trên của Tiểu Ốc Á Di có phòng đặc biệt rất yên tĩnh, nhưng những căn phòng như vậy thật sự rất quý, Cách Ngôn không dám tùy tiện tiêu tiền của Rex, ai biết ở trong kim tạp có bao nhiêu tiền, vì thế hai người cùng chung ý tưởng.

Sau khi ngồi xuống, Il chỉ muốn một cái bánh mì, còn có một cốc nước, sau đó liền không gọi thêm gì, Cách Ngôn nhìn bộ dáng thảm thương của hắn liền gọi một chút đồ ăn khác, chia sẻ thịt của mình với hắn, khiến Il cảm động đến khóc, trừ bỏ mẹ hắn, hắn còn chưa từng gặp được người nào đối tốt với hắn như vậy.

"Anh Jimmy, ngài Rex đối với anh rất tốt, các anh làm thế nào mà quen biết vậy?" Il học tập Cách Ngôn đem một miếng thịt kẹp ở giữa hai cái bánh mì, một ngụm cắn xuống lập tức mùi thịt tràn ngập khoang miệng, ngay cả bánh mì ăn cũng ngon hơn, lập tức trở nên vui vẻ, không nghĩ tới còn có cách ăn này.

Cách Ngôn uống một ngụm nước, nuốt ngụm bánh mì hơi nghẹn ở cổ xuống, "Đã nghe qua binh đoàn Sói Đen bao giờ chưa? Ta và Rex cùng nhau gia nhập binh đoàn này ra ngoài để rèn luyện, liền biết nhau."

"Ra ngoài? Các ngươi đều là người thủ đô sao, vậy vì sao ngươi lại không trở về nhà?" Il thông minh nắm bắt được điểm kì quái, có hơi tò mò.

"Bởi vì một vài nguyên nhân riêng tư, ta tạm thời không muốn về nhà, cho nên mới nhờ Rex hỗ trợ." Cách Ngôn qua loa cho xong chuyện, dù giao tình của cậu với Il không tệ, nhưng cậu vẫn đề cao cảnh giác, Rex đã từng nói không được để trưởng tộc gia tộc Strecht phát hiện bất kỳ điểm không phù hợp nào.

Il cũng không có hoài nghi, hưng phấn nói: 'Ta trước kia nghe nói binh đoàn Sói Đen là binh đoàn quý tộc, thành viên của bọn họ đều là con cháu của quý tộc, hắn thoạt nhìn trông thực lạnh lùng, hắn thuộc gia tộc nào vậy?"

Cách Ngôn yên lặng nhìn hắn một chút, cậu chỉ biết tên của Rex, không biết họ của hắn là gì, điều này khẳng định không thể nào nói ra, vì thế cứ mơ hồ đánh trống lảng đi, cũng may Il cũng không hề có nghi vấn gì, hai người rất nhanh nói đến chuyện khác.

Thời điểm bọn họ sắp ăn xong, ngoài cửa truyền đến thanh âm ầm ĩ, có một đám người nghênh ngang đi vào, những người này bên hông đều có đeo vũ khí, khí thế trên người bất phàm, nhưng người khiến mọi người đều phải quay đầu ngước nhìn lại là người đàn ông trẻ tuổi dẫn đầu, hắn ta khoảng tầm hai mươi, sống mũi thẳng tắp, mắt sáng như sao, diện mạo tuẫn mỹ bất phàm, dường như là chủ nhân của nhóm người này.

Một hộ vệ trung niên đứng bên cạnh người thanh niên đó tùy tay ném cho người hầu một tinh tạp, giá trị tối thiểu của một tinh tạp cao hơn rất nhiều so với kim tạp, nhưng những người giàu có đều không có thiếu mấy cái tinh tạp như thế này.

Người hầu tinh ý liền lập tức cung kính dẫn bọn họ đến một căn phòng đặc biệt ở tầng trên, cùng một tình huống như vậy, lúc sau liền xuất hiện mấy lần, giống như là bọn họ có hẹn trước với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro