Chương 12: Chìa khóa mở cửa Không gian ảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi sắp xếp đồ đạc ổn thỏa, cô Nao mới quay sang nói với hai cậu học sinh mới:

- Nào! Bây giờ hai em hãy giới thiệu một chút về bản thân và mong muốn của mình với lớp nhé!

- Vâng ạ! - Sal mỉm cười quay xuống - Chào toàn thể 12A1, tớ là Tian Sal. Mong muốn của tớ khi vào lớp này là được làm bạn với mọi người.

Nói đến câu cuối, chàng trai còn bonus thêm động tác bắn tim siêu đáng yêu. Cả lớp hăng hái thay nhau bắn tim lại. Đâu đó còn có nữ sinh đổ rào rào. Người bạn mới này, ngay cả khóe miệng cong cong cũng đẹp hết mức. Ai nấy đều cảm thấy chàng trai quá ư là đáng yêu đi.

Đến lượt Mochi lên phát biểu.

- Còn tớ là Yan Mochi! Mong muốn của tớ... - Ánh mắt chàng trai quét nhanh qua cậu bạn thân bên cạnh, rồi trở về với lớp - Đừng ai gây phiền phức gì cho Sal nhé!

- Ợ! - Cả lớp bỗng chốc im phăng phắc như đóng băng. Còn Izu cũng cười không nổi.

"Mình hiểu được phần nào lí do tại sao Sal đáng yêu như thế mà lại ít bạn rồi!"

- Tiếp theo cô sẽ trao một món quà đặc biệt cho cả hai nè! - Cô Nao cười khổ chuyển chủ đề.

Nói rồi, cô liền lấy trong túi xách ra một chiếc hộp gỗ thơm được chạm khắc tinh tế. Khi cô mở ra, cả lớp há hốc miệng. Bên trong là hai chiếc huy hiệu hình oval viền đen nhỏ gọn, nổi bật chữ SSS vàng chóe, cái màu vàng sang quý như che lấp hết tầm mắt của mọi người, điểm xuyết thêm vài hoa văn trang nhã xung quanh. Cô Nao nhẹ nhàng lấy chúng ra khỏi hộp, mọi người có thể nhìn rõ hơn phía sau có đính chắc với ghim để cài vào áo, cùng với cái nút tròn nhỏ màu đen bé xíu. Đây là lần đầu tiên mà lớp 12A1 trông thấy "vật phẩm trong truyền thuyết" này. Đó chính là biểu tượng cao quý, quyền lực của trường Kokka, chỉ đặc biệt làm ra để ban tặng cho những cá nhân ưu tú bậc nhất, là thứ mà tất cả học sinh đều mơ ước, nhưng thậm chí ngay cả hình dáng của nó thì đây mới chỉ là lần đầu tiên mọi người được tận mắt chứng kiến. Chỉ cần sở hữu một chiếc huy hiệu be bé này thôi, học sinh có thể được hưởng những quyền lợi đặc biệt mà chưa từng có bất cứ ai trong trường có được. Đến canteen sẽ được ưu tiên mua đồ nhận đồ ăn trước mà không cần phải xếp hàng. Đến thư viện có thể thoải mái mượn sách, cũng không cần thông qua bất cứ thủ tục nào. Thậm chí còn được trao quyền quyết định có muốn vào hội học sinh hay không. Phải biết hội học sinh là con cưng của trường, có tiếng nói, có quyền lực, nắm được toàn bộ sơ yếu lí lịch của học sinh trong trường. Dù có bận rộn hơn người khác nhưng luôn là bộ phận biết trước những thông tin quan trọng. Ngoại trừ những hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng nghiêm trọng thì các con cưng này có lỡ phạm phải những sai phạm nhỏ cũng sẽ dễ dàng được du di hơn, miễn là bản thân SSS đó giữ vững được thành tích xuất sắc. Nhân tài sẽ luôn được ưu ái. Ưu ái tới mức, chiếc huy hiệu nhỏ đó còn được cải tạo giống như một chiếc chìa khóa có thể mở được căn phòng sang trọng nhất ký túc xá của trường, tự do hưởng dụng. Chưa dừng lại ở đó, điều khiến người ta bùng nổ nhất chính là chiếc huy hiệu này có thể kích hoạt được không gian ảo - công nghệ kỹ thuật hiện đại bậc nhất cũng là niềm tự hào tạo nên thương hiệu không thể thay thế của trường Kokka.

- Và có điều này nữa, huy hiệu của hai em không chỉ để trưng đâu, nó còn dùng để mở Không gian ảo trong phạm vi tối đa là 10 mét ở trong trường mà không cần giáo viên.

Cả lớp sửng sốt, Izu cũng không ngoại lệ.

- Thật sao? Huy hiệu SSS lại là chìa khóa để mở Không gian ảo?

- Cô sẽ nói sơ cho hai em hiểu nhé! Trước giờ quyền mở Không gian ảo chỉ có giáo viên và một số Leader của các câu lạc bộ mới có thôi. Không gian ảo ấy các em đã từng trải qua ở kì thi PE rồi đó. Việc khởi động rất đơn giản. Trước tiên, lớp im lặng nhé, hai em lật đằng sau, có cái nút nhỏ xíu đó, bấm vào, và nói vài tiếng để máy xác định giọng nói chủ nhân nào.

Mochi làm theo, rồi nói vào chiếc huy hiệu:

- Sal, đồ tóc tổ quạ!

Sal cười méo xệch. Đợi cho huy hiệu của Mochi lên tiếng "bíp" xác nhận, anh mới nói vào huy hiệu của mình:

- Kệ ta, Mochi ngốc!

Cả lớp cũng phải cố gắng lắm để không phát ra tiếng cười. Hai chàng trai này đúng là cũng không kém phần hài hước mà.

- Tiếp theo là phần khởi động. Khi các em muốn thách đấu hoặo giao lưu với ai đó, chỉ cần bấm lại cái nút nhỏ ban nãy, rồi nói theo cú pháp sau đây...

Cô Nao vừa nói vừa đưa tay bật chiếc màn hình cỡ lớn thay cho chiếc bảng. Cô ấn vài biểu tượng, lập tức có vài dòng chữ hiện ra:

+ Cấu trúc mở Không gian ảo:

[Hình thức: Giao lưu/thách đấu]

[Nội dung giao lưu/thách đấu]

[Tên người giao lưu/thách đấu]

[Tên người được giao lưu/thách đấu]

Start.

Đợi cho cả hai có thời gian đọc xong, cô Nao lại tiếp:

- Có vài điểm các em cần lưu ý. Nếu hình thức là giao lưu thì không cần sự đồng ý của đối phương, và dù ai thắng ai thua thì cũng không bị ảnh hưởng điểm số gì cả, nhà trường xem như đó  là một cuộc rèn luyện nên ủng hộ hoàn toàn. Còn đối với hình thức thách đấu thì phải có sự đồng ý từ song phương. Người thua sẽ nhận được lịch sắp xếp để kiểm tra lại môn học đó. Tuy nhiên 20% số điểm đạt được sau kiểm tra sẽ bị trừ đi rồi cộng trực tiếp vào số điểm cùng môn của người thắng. Trong trường hợp thách đấu thể thao, 5 điểm hoạt bát của người thua sẽ chuyển về cho người thắng nốt. Thế nên khi quyết định thách đấu, nhớ là phải chuẩn bị cho thật tốt nhé!

Khi tên hai đấu thủ được đưa ra, lập tức Không gian ảo sẽ quét trong phạm vi 10 mét, ai có tên giống như thế liền được đưa vào khu vực ảo. Các em cứ yên tâm nhé, ngoại hình và tên tuổi của các học sinh trong trường đều đã được lưu vào bộ nhớ máy chủ của Không gian ảo rồi nên sẽ không có lỗi gì xảy ra đâu. Còn gì nữa không nhỉ...

Cô giáo loli lớp 12A1 chống cằm suy tư một chút:

- À, phải rồi nè! Công nghệ ở trường mình thật sự rất hiện đại đó. Tất cả các giác quan cũng được truyền tải vào Không gian ảo luôn. Do đó, cảm giác trong đó sẽ giống y hệt như các em đang ở ngoài vậy, mặc dù những thứ các em tiếp xúc trong đó hoàn toàn là ảo hết. Và nên nhớ, khi đã vào đó, các em phải hoàn thành cuộc giao lưu (thách đấu), thì mới được trở về hiện thực tại nha!

- Oa thật sao cô, thích quá đi! - Cả lớp lại nhao nhao lên.

- Thích thì thích, nhưng không nên sử dụng bừa bãi nha, máy chủ biết hết đó. Mọi hình ảnh và lịch sử của việc sử dụng hệ thống Không gian ảo đều được nhà trường quản lí rất chặt chẽ. Thế nên, tuyệt đối không được sử dụng huy hiệu bừa bãi, đặc biệt là trong giờ học, nếu không là bị trường bắt tội, phiền phức lắm đó! Mà huy hiệu này cũng chỉ có tác dụng trong phạm vi trường mình thôi, nên đừng có ra ngoài khoe lung tung kẻo... cướp nó giật... Vàng thật đó!

Cả lớp cười ầm lên. Cô giáo chủ nhiệm sao mà vừa đáng yêu lại vừa vui tính như thế này cơ chứ.

- Em nhớ rồi ạ! - Sal và Mochi cùng đồng thanh, rồi toan bước về chỗ.

- Hai em không định sử dụng thử à? - Cô Nao cười tươi.

- Được sử dụng thử sao cô? Bây giờ không được tính là giờ học hả cô?

Mochi chớp mắt ngơ ngác hỏi. Không hiểu sao tự nhiên Izu lại dâng lên cảm giác bất ổn trong lòng.

- Bây giờ thì được! Cô cho phép mà. Hơn nữa hôm nay cũng chưa học hành gì đâu! - Cô Nao vui vẻ trả lời, không khỏi khen thầm không biết nhà ai mà lại sinh ra thằng con trai hoàn hảo thế.

- Dạ... thế thì...

Mochi đưa tay bấm vào cái nút nhỏ phía sau chiếc huy hiệu của mình. Cả lớp hồi hộp theo dõi chàng trai, không ai nói thêm câu nào nữa. Cả thở cũng không dám thở mạnh. Izu cũng tò mò mở to mắt nhìn không chớp "tên đáng ghét" trên bục giảng, hay chính xác hơn là nhìn chằm chằm vào chiếc huy hiệu bé xíu nhưng đầy hấp dẫn. Mochi bắt đầu chậm rãi thả từng tiếng:

- Hình thức: Giao lưu.

- Nội dung: môn thể thao Marathon.

Bất chợt khóe miệng chàng trai lại cong lên:

- Yan Mochi và Haru Izu.

Start.

"Bíp"

Huy hiệu đã xác nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro