Chương 14: Những năng lực đặc biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không "nhìn" được?

Không sử dụng được năng lực?

Năng lực còn có thể tự biến mất ư?

Izu nghe chàng trai nói xong thì giật mình:

- Thật sao? Cậu xem lại kĩ chưa? Còn với những người khác thì sao? Hay cậu thử nhìn tớ xem nè, có thấy được thông tin của tớ không?

- Vẫn thấy bình thường Izu ạ, cả những người khác và cả cậu nữa!

Kofu đảo mắt nắm tay che miệng ho nhẹ. Nhìn ai chứ nhìn crush thì anh chỉ có thấy hào quang thôi, làm gì còn tâm trí sử dụng năng lực chứ. Đoạn anh kéo chiếc laptop của mình lại chỗ Izu, mấy ngón tay thoan thoắt trên bàn phím:

- Đây, cậu xem... Đây là thông tin của nhỏ nè!

Izu ghé mắt qua, bất giác tròn mắt. Trên màn hình lúc này là ảnh thẻ của một cô bé cực kì xinh xắn với mái tóc màu biển được cột hai bên. Không phải ai cũng có thể xinh từ ngoài tới trong ảnh như thế, đặc biệt là ảnh thẻ. Bên phải bức ảnh 4x6 nho nhỏ này là sơ yếu lí lịch của cô bé.

- A! Cô bé này sao? Sáng nay tớ có gặp...

- Cậu biết nhỏ sao?

- Không rõ lắm, gặp qua có một lần thôi, nhưng anh trai của cô bé học cùng với tớ!

- Thật sao? - Kofu chống cằm suy tư - Thế thì có lẽ tớ phải thử ghé qua lớp cậu một chuyến rồi!

- Ừm, sẵn tiện cậu xem thử luôn giùm cái tên tóc bạch kim lớp tớ nữa nhé! Tên đó, cứ quái quái thế nào ý. Hắn là bạn của anh trai cô bé này nè. Hình như ở chung nhà với nhau luôn thì phải! - Izu nhíu mày nhớ lại những "việc tốt" của cái tên dở hơi ấy đã gây ra cho cô, không khỏi rủa thầm hắn.

- Được rồi! Tớ sẽ "nghía" qua luôn. Có vẻ như Izu hơi khó chịu khi nhắc đến anh ta nhỉ?

- Xùy, ai thèm để tâm đến hắn chứ. Mà hắn không phải "anh ta" đâu, bằng tuổi tụi mình cả đấy, cả anh trai của cô bé Jun này nữa nè, đều cùng tuổi luôn!

Kofu tròn mắt:

- Woa, tới hai SS lận sao? 12A1 mạnh ghê ta!

- Không... Không phải là SS. - Izu cắn môi - Có tới... Ba chữ S cơ. Cả hai người họ.

Kofu hơi ngẩn người. Anh nghĩ rằng mình nghe nhầm. Dù sao thì cái danh hiệu sáng chói đó chưa bao giờ được các học sinh cho là có thật. Có chăng cũng chỉ là một danh hiệu được nhà trường đưa ra để khuyến khích thành tích học tập của các học sinh trong trường. Thế nhưng hôm nay Kofu lại được nghe thông tin có người đã sở hữu chiếc huy hiệu huyền thoại ấy, không chỉ một người mà có đến hai người cùng một lúc, lại còn nghe từ chính miệng của cô bạn hội trưởng, cho dù không muốn tin cũng không thể không tin.

- Trời, thật sao? Tớ không nghe lầm đấy chứ. Có người đạt được danh hiệu này... Sao tớ không nghe được bất cứ thông tin nào vậy? - Kofu sửng sốt - Sao có thể, cái đó, Triple S...

- Ừm, tớ biết là khó tin lắm, cả tớ còn không tin nổi luôn, nhưng mà đó là sự thật đó. Cô Nao đã trao huy hiệu cho họ ngay giữa lớp mà. Họ càng giỏi thì 12A1 sẽ càng mạnh thôi. Hm... Chỉ mong cho họ đừng có tự mãn thôi. Giữ được thành tích ổn định quả thực không dễ dàng. Nhất là cái tên tóc bạch kim đó, mới vài học có hôm đầu đã vi phạm kỷ luật, lại còn lươn lẹo, ghi thù. Không biết đến khi nào sẽ kéo điểm kỷ luật của lớp xuống đây.

- Chà, tò mò ghê đi, ai mà dám làm Izu bực mình thế chứ?

- Ai thèm bực chứ! Xùy! Mà thôi kệ đi! - Izu phẩy tay - Trở lại vấn đề cũ nè, tớ còn chút thắc mắc: lí lịch cô bé ngay kế bên đây, sao cậu lại không nhìn ra chứ?

Kofu chớp mắt:

- Còn sao trăng gì nữa? Chắc chắn là giả!

- Giả? Lí lịch nhập học sao có thể làm giả được chứ? Vậy mà trường không phát hiện ra sao?

- Không phải là phát hiện hay không phát hiện đâu. Tớ nghĩ là trường còn chẳng thèm truy cứu luôn đấy. Cậu xét lại xem, trường mình chỉ cần hai thứ chủ yếu mà thôi. Đó là Tiền và Nhân tài.

- Cũng đúng! - Izu gật gù - Anh trai của Jun và hắn, thật sự rất giỏi. Thế nên trường sẽ ưu ái họ nhiều đấy. Nếu họ đóng đủ số học phí ngất ngưởng của nhà trường, và Jun chỉ cần đạt được thành tích không quá thấp thôi, chắc chắn nhà trường sẽ không ngần ngại mà nhận ngay. Có hai ông anh quái vật như vậy sao mà Jun có thể học kém được chứ! Haiz... Trường mình đúng là mê thành tích mà!

- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Tớ có linh cảm mọi chuyện không hề đơn giản.

- Ưm... Theo tớ nghĩ, trước tiên mình cần phải họp đủ mặt các thành viên của Hội học sinh năm nay đã. Những người được trường tuyển vào Hội học sinh, hi vọng là đáng tin cậy! Còn Jun ấy, không loại trừ khả năng là cô bé đó sở hữu một loại năng lực nào đó có thể ngăn cản được tầm nhìn của cậu, có thể khắc chế những năng lực khác chẳng hạn. Nhưng tớ nghĩ cũng không to tát gì lắm đâu. Chỉ cần cô bé ấy không gây hại cho nhà trường, thì chúng ta cũng không cần truy cứu nữa. Dù sao thì trường mình cũng đâu phải một ngôi trường bình thường. Kofu, cậu cũng biết rồi đấy, ở đây không chỉ mình tớ với cậu là có năng lực đặc biệt đâu.

- Cậu nói phải! Vậy tạm thời tớ tính thế này nhé, tối nay tớ sẽ về tìm thêm những thông tin về Tian Jun và người thân của cô bé. Nếu có gì bất thường tớ sẽ báo cho cậu ngay! - Kofu mỉm cười đầy ý tứ với Izu.

Izu gật đầu, nhưng làm lơ không thấy ánh mắt vừa rồi của chàng trai:

- Ừm! Cứ tính vậy đi! Còn bây giờ cũng trễ rồi đó, đợi tớ "quét" qua toàn trường một lần rồi cùng về nhé!

Thật ra ý của Izu là nhắc Kofu về luôn thôi. Nhưng Kofu thì tinh quá đi. Ánh mắt chàng trai đã vụt sáng khi nghe đến hai chữ "cùng về". Chàng trai gật đầu cái rụp:

- Ok, Izu! Cậu bắt đầu đi!

Izu liền ngồi lại ngay ngắn, sắc mặt tập trung hẳn, và trong đôi mắt đen láy tuyệt đẹp của cô, bắt đầu xuất hiện những tia màu vàng nhạt nơi đáy mắt. Những tia màu vàng ấy chậm rãi di chuyển. Chúng xoay vòng, rồi những màu sắc khác cũng xuất hiện theo. Chúng nối đuôi nhau tạo ra các vòng xoáy trong mắt cô bé Hội trưởng. Kofu ngồi say sưa ngắm. Anh rất thích cái cách Izu sử dụng năng lực của mình. Nhẹ nhàng. Nghiêm túc. Đôi mắt cô chắc chắn là đẹp hơn mắt anh nhiều mỗi khi cô "nhìn". Và anh có thể thỏa thích ngắm cô mà không bị cô né tránh. Bởi lẽ, ngay lúc này đây, tầm nhìn của Izu không còn ở trong Hội phòng nữa. Nó đã vượt ra ngoài từ lâu. Nó đảo quanh sân trường, vào Canteen, dọc theo các dãy hành lang, cứ như một cuộc du hành xuyên vật thể vậy, vừa an toàn lại vừa thú vị. Kofu đã không ít lần ao ước được du hành một lần như vậy để trải nghiệm cái cảm giác thích thú mà Izu thường khoe với anh.

Nắng đã gay gắt lắm rồi!

Yên tĩnh!

Hoàn toàn yên tĩnh. Bây giờ cũng khoảng gần mười hai giờ trưa rồi, các học sinh cũng ra về gần hết. Chỉ còn lác đác vài cô cậu tụ tập trên các ghế đá ngồi uống nước buôn dưa lê với nhau.

Không có bất kì cuộc ẩu đả nào.

Cũng không ai có hành vi gì phá hoại của công, hay xâm phạm cây cỏ của nhà trường.

Chậc, xem như là ổn rồi!

"Ế! Xâm phạm cây cỏ của nhà trường..."

Ngay lúc Izu chuẩn bị thu tầm mắt về, bất giác cô sực nhớ chuyện gì đó, nên lại tập trung mở to mắt "vi hành" về bãi cỏ sau các dãy nhà học.

Quả nhiên, không ngoài dự đoán của cô!

Izu đột ngột đứng dậy đập bàn cái "rầm" khiến cho anh chàng Kofu đang mải ngắm người đẹp cũng bị một phen hoảng hồn.

- Cái tên quỷ sứ đáng ghét này!!! Thật không coi người ta ra gì mà!

Chẳng để Kofu kịp hỏi câu nào, Izu đã tức tốc vơ vội giỏ hồng chạy biến mất dạng, để anh chàng Hội phó ngồi ngẩn tò te, không biết Izu thấy gì mà lại tức giận như vậy nữa. Cuối cùng, chàng trai đành lủi thủi gạt cầu dao, khóa phòng lại rồi đi về một mình, hoàn toàn không chạm tay được vào cái từ "cùng về" của Izu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro