Chương 5: Vào Cấm Địa Sơn Lâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này bên ngoài chỗ cấm địa của Sơn Lâm
Những tiếng đánh nhau vang lên, những tiếng binh khí chạm vào nhau nghe rất chói tai, một tiểu nữ hài nhìn một tên trung niên hỏi:

- Lý thúc thúc, có chuyện gì vậy.

Nàng nước ra từ trong một cái lều nhỏ, lúc này một gã trung niên dáng người cao với một vết sẹo trên mặt đang cầm một cây Thanh Long Đao dài để sau lưng rồi nói với tiểu nữ hài có khuôn mặt xinh xắn nhưng lại có nét nghịch ngợm này nói :

- Tiểu thư lui lại một chút, tên kia rất nguy hiểm, bảo vệ ăn toàn tiểu thư.

Sau đó mấy tên đằng sau rút đao vây quanh tiểu thư kia, nói xong hắn liền vung Long Đao chém về phía tên mặc áo đen, chỉ thấy người kia là một người mặc áo màu đen che kín người chỉ để lộ một đôi mắt đầy sác bén, là một tên sát thủ không tầm thường, tên áo đen thấy một đao kia chém đến trước mặt liền xoay người né một đao này tiện tay trả lại một kích, chỉ thấy tên này dùng một thanh kiếm mỏng vô cùng sắc bén chém về phía cổ của gã trung niên lực lượng mạnh kinh khủng, tạo ra từng đợt sóng gợn, ý định lấy mạng hắn, nhưng Lý thúc thúc cũng không phải là kẻ yếu gì liền thu tay đang chém về phía trước xoay một vòng, tạo ra một luồng cương khí bảo vệ, sau đó chém một đao gạt kiếm kia đi, tên kia thấy thế, liền lui lại kinh ngạc nói:

- Cương khí thật cứng rắn, nguyên lực của ngươi thật không tệ.

Lý thúc thúc kia nghe vậy cũng hưng phấn nói:

- Ngươi cũng rất mạnh, đã rất lâu rồi ta chưa được đánh nhau với người mạnh như ngươi đấy.

Nói xong liền phóng với tốc độ cực nhanh về phía tên áo đen kia, tên áo đen kinh ngạc nói:

- Tốc độ thật nhanh.

Hắn không nghĩ nhiều liền vội vàng thi triển thuật pháp, sau đó chỉ thấy cả người hắn hóa thành một bóng mờ màu đen liền ngay lúc đó một ánh đao chém vào bóng mờ thì liền chém xuyên qua bóng đen, sau đó bóng đen tan đi chỉ còn một viết kiếm dưới đất, hắn thầm nói:

- Mạnh thật may mà ta kịp phản ứng.

Tên áo đen vẫn chưa hết kinh hoàng, Lý thúc thúc thấy biểu cảm của tên áo đen kia liền tức giận quát:

- Ngươi đang coi thường ta ư, sao không dùng thực lực thật sự của ngươi đi.

Gã áo đen, đột nhiên sắc mặt thay đổi cười nhẹ và nói:

- Ngươi thật sự rất mạnh đấy, khiến ta vô cùng kinh ngạc, lúc trước ta còn hỏi vì sao mấy lão già kia lại phải ta thực hiện nhiệm vụ này, thì ra là vì ngươi a.

Nói xong thì một khí thế tuyệt sát, khiến bầu trời một màu tối đen, hắn phát ra khi tức kinh khủng khiến cho cả khu vực 500m xung quanh chấn động, khí tức chứa đầy sát khí càn quét.

Lúc này trên một cành cây nào đó gần chỗ giao chiến một tiếng, * bịch * như có một vật nặng nào đó rơi xuống đất, Hồ Nam đứng dậy lau vết máu trên khoé miệng rồi chửi thầm:

- Bà nội nó khí tức gì đây, sao mạnh vậy, khí thế áp bách này...đây là cường giả khí thế sao.

Lý thúc thúc thấy tên kia phóng thích khí thế mạnh như vậy liền cũng phóng thích khí thế của hắn giao phong với khí tức đầy tuyệt sát kia, hắn quay sang nhìn tiểu nữ hài nói:

- Tiểu thư có sao không.

- Ta...ta không sao.

Tiểu nữ hài khó khăn đáp lại , lúc này tên áo đen bỗng nhiên ngừng khí thế rồi ung dung nói:

- Ta biết đánh nhau với ngươi ta cũng không thắng được chỉ làm ta tốn thời gian, nhiệm vụ này với ta cũng không quan trọng lắm, rất vui đã được đụng độ với ngươi một lần mặc dù không hẳn là đánh nhau thật, ta còn có chút việc cần làm hy vọng lần sau còn có thể tái chiến với ngươi thêm một lần nữa cáo từ.

Nói xong hắn liền xoay người phóng vào trong rừng rồi biến mất, Lý thúc thúc thấy hắn đã rồi đi hắn liền thu lại khí thế rồi thở phào nhẹ nhõm, không phải vì hắn sợ mà là vì hắn biết một khi đã giao chiến thực sự, e rằng với thực lực của hắn và tên áo đen kia sẽ làm cho cả nơi này thành bãi đất trống, quan trọng nhất là tiểu thư của hắn sẽ gặp nguy hiểm , mặc dù hắn không sợ tên kia nhưng sức ảnh hưởng của cường giả Vũ Hoàng thì không phải là chuyện đánh nhau bình thường như các cảnh giới khác, nghĩ xong hắn liền quay sang tiểu nữ hài kia nói:

- Tiểu thư, đến đây cũng đã là chỗ khá sâu bên trong Sơn Lâm rồi nếu đi sâu hơn nữa thì sẽ là cấm địa rồi , chuyến lịch lãm này cũng phải kết thúc thôi chúng ta mau trở về thôi tiểu thư.

Tiểu nữ hài chỉ nhẹ nhàng đáp:

- Ừ, ta cũng chơi đủ rồi.

Nói xong hắn liền cõng tiểu nữ hài lên vai rồi lao vút ra ngoài Sơn Lâm rồi mất dạng, Hồ Nam cảm nhận được khí thế kia biến mất, hắn đứng dậy nhìn, tiếc hận nói:

- Không đánh nhau sao tiếc thật.

Không được xem cường giả đánh nhau Hồ Nam cũng có chút tiếc nuối, tuy hắn không được xem trận chiến kia, nhưng đối với Hồ Nam cũng là một lần được trải nghiệm khí thế của cường giả, một lát sau Hồ Nam lại tiếp tục di chuyển vào bên trong cấm địa của Sơn Lâm, hai ngày sau, lúc hắn đi tới một cái nóng nực khu vực thì hắn đột nhiên liền dừng lại, hắn phát hiện đằng trước khoảng 100m có một cái cây, trên cây còn có 9 cái quả, hắn ngạc nhiên phát hiện, thứ xuất hiện trong đầu hắn hiện tại, chính là ba chữ Thánh Thể quả, hắn không vội vàng mà đi lên hái quả, hắn quan kỹ một lúc, lúc này hắn mới phát hiện dưới mặt đất, nham thạch nóng chảy phát ra luồng khí nóng bỏng, hắn trong lòng thầm vui mừng, nhìn dung nham kia, hắn có linh cảm Hoả Linh Thạch sẽ xuất hiện ở đây.

Hắn vội vã nhìn xung quanh hy vọng tìm kiếm được Hoả Linh Thạch, bỗng nhiên lúc này Hồ Nam nghe tiếng nói chuyện sau lưng, không chạm trễ Hồ Nam vội vàng phóng người qua một bên rồi leo lên trên cây gần đó để ẩn nấp, tiếp đó hắn nhìn thấy có hai bóng người xuất hiện, đằng sau là hai người trẻ tuổi, người có tu vi mạnh nhất ở đó, là tên đi đầu cảnh giới Võ sĩ tầng 8 hậu kỳ chừng 25-27 tuổi, còn bên cạnh cũng đã là Võ Sĩ tầng 1 khoảng 22 tuổi, hai người đằng sau thì chỉ có cảnh giới Võ Đồ tầng 9 cũng gần 20, tên dẫn đầu lau lau thanh kiếm sắc bén, trên kiếm còn có vết máu dã thú rồi hỏi:

- Có đúng là chỗ này không?

Tên tu vi Võ Sĩ tầng 1 kia nói:

- Đúng vậy thưa Lâm đội trưởng.

Một lát sau bốn tên này đi ra trước cây linh quả kia, Hồ Nam nhìn ký hiệu khắc trên áo bọn họ cũng đoán ra được vài phần thế lực của những người này, theo như Hồ Nam đoán không nhầm thì đây là một đoàn đội thuộc tổ chức của hiệp hội săn thú, nhưng không biết là bọn họ ở bên đoàn đội nào, lúc này tên đội trưởng nhìn tên phía sau hắn nói:

- Tô Tường, đưa ta xem kỹ loại quả kia, vì sao ta nhìn lại rất khác với loại mà ta biết.

Tên Tô Tường tuân lệnh, lấy từ trong túi ra một cái tờ giấy, trên đấy là nhiệm vụ và các thông tin của nhiệm vụ, tên Lâm đội trưởng ngắm nhìn một lúc lắc đầu, hắn phát hiện là tất cả thông tin mà trên giấy này ghi đúng là đến 70% là giống, nhưng hắn lại có cảm giác nhiệm vụ này thông tin sải lệch hoàn toàn, nhưng hắn so sánh thì vẫn thấy giống nhau, hắn không nghĩ nhiều nữa, tuy hắn ẩn ẩn cảm thấy nguy hiểm, nhưng hắn chỉ nghĩ là hắn đã nghĩ nhiều, đây cũng chỉ là nhiệm vụ cấp trung, nhiệm vụ là thu thập linh thể quả, dã thú canh dữ là Địa Nham thú, cao nhất cũng chỉ gặp dã thú cấp 2 đỉnh phong, sau đó hắn nhìn Tô Tường nói:

- Chuẩn bị tắt cả xong xuôi chưa.

Tô Tường gật đầu, sau đó bọn họ tiến gần hơn cây linh quả, đột nhiên lúc này, một bóng hình từ dưới dung nham bay lên, nó nhảy xuống mặt đất, khiến vùng quanh đó đều lập tức hóa thành tro, tên đội trưởng nhìn đến con dã thú này, trong lòng cũng thả lỏng một chút, nhưng hắn lại phát sinh ra một chút ít nguy hiểm, nhưng hắn cũng bỏ sang một bên, với thực lực hiện tại của hắn đã có thể nhẹ nhàng đối phó với dã thú này, hắn nhìn con dã thú kia âm thầm quyết định đánh nhanh thắng nhanh, tránh có chuyện gì phát sinh, nghĩ vậy hắn phân phó nhiệm vụ xong, liền phóng người đến trước mặt Địa Nham thú vung một kiếm, một kiếm này phát ra một Phong Linh lực, sức sát thương cực cao, hắn khẽ lẩm bẩm:

- Tuyệt Phong Sát thức thứ nhất, Kình Phong Kiếm.

* Xoẹt *

Một mảng lớn nham thạch trên người Địa Nham thú tróc xuống, nó đau đớn thét gào, vung một vuốt hướng Lâm đội trưởng cào tới, nhưng hắn lại dễ dàng né tránh, hắn nhanh chóng lại tấn công Địa Nham thú, những tên đằng sau không đứng yên, mà cũng công kích không ngừng hướng Địa Nham thú đánh tới, Địa Nham thú tức giận, gào lên, cả người nó lúc này phần lớn nham thạch đều đã bị đánh đến tróc ra hết, Hồ Nam bên trên cũng gật gù, hắn nhìn đến tên Lâm đội trưởng kia Võ kỹ sử dụng thuần thục, điều này chứng tỏ hắn là một tên dày đặn kinh nghiệm, Hồ Nam có một chút chiến ý đối với tên Lâm đội trưởng này, nhưng hắn lại có cảm giác, mình không phải đối thủ của hắn, Hồ Nam vẫn biết mình thực lực tới đâu, mặc dù lực lượng của hắn mạnh, nhưng kinh nghiệm chiến đấu không nhiều, với lại tên Lâm đội trưởng này cũng không phải kẻ yếu, từ cách hắn chiến đấu đã rõ hắn rất mạnh.

Quay lại chỗ chiến đấu lúc này, Địa Nham thú đang không ngừng lui lại, đột nhiên nó dừng lại, thân thể nó đột nhiên biến đổi, trở thành dung nham đồng dạng, một lúc sau nó biến thành một cái to lớn Địa nham thú, bọn người Lâm đội trưởng kinh ngạc, bọn hắn chưa từng nghe đến Địa Nham thú có như vậy thần thông, lúc này Lâm đội trưởng đột nhiên phát ra tiếng kinh hô đến hắn cũng thầm run rẩy:

- Đã đánh lâu như vậy, Địa Nham thú bình thường hiện giờ cũng đã là thành một cái xác, nhưng con Địa Nham thú kia lại là sao? Thân thể dường như đã hóa thành dung nham, nói vậy đây rất có thể là Địa Nham thú biến dị.

Mọi người nghe xong liền kinh ngạc, sau đó thầm mừng rỡ, nếu giết được Địa Nham thú biến dị này, bọn họ có thể thu được phần thưởng cực lớn, điều quan trọng hơn là Địa Nham thú này sẽ có viên Hồn Đan Thú biến dị, giá trị cực cao, còn có thể luyện đan tang cao tu vi mà lại còn có thể tự luyện Hoả linh lực, Hồ Nam nhìn đến cũng thầm gấp gáp, Hoả Linh Thạch hay viên Hồn Đan Thú kia đối với hắn đều có tác dụng lớn, hắn tiếp tục quan sát, lên một cái kế hoạch đánh cắp cái kia Hồn Đan Thú biến dị, phía dưới lúc này, ai cũng động tâm, nếu thật sự có được Hồn Đan Thú kia, bọn họ có thể trực tiếp tu luyện được Hoả Linh lực mà không cần phải dùng ngụy linh lực, sau đó tên đội trưởng nhìn ba tên còn lại, như đã hiểu ý, Tô Tường lấy từ trong túi ra bốn lá phù và ba thanh kiếm nhỏ, sau đó bọn họ mỗi người nhỏ một giọt máu xuống lá phù mà họ đang cầm, tên đội trưởng cũng như vậy, bọn hắn nhỏ máu xong liền đọc ấn chú, đột nhiên những thanh kiếm nhỏ trên tay bọn hắn phát sáng, thanh kiếm khí trên tay Lâm đội trưởng càng là phát ra lực lượng cực bá đạo, sau đó bọn hắn chạy tới chỗ Địa Nham thú vây quanh nó, sau đó bọn hắn chia làm bốn hướng, ba người còn lại cắm thanh kiếm nhỏ trên tay xuống đất, liền xung quanh Địa Nham thú tạo ra một cái lưới bao vây lấy nó, Hồ Nam trên cây thầm kinh ngạc nói:

- Huyết Mệnh Kiếm Trận.

Là một kiếm trận, nhưng lại dùng sinh mệnh để duy trì, nhưng đồng nghĩa với việc kiếm trận này rất mạnh, mà hắn còn nhìn ra là nếu muốn phá trận, thì phải lao qua tên Lâm đội trưởng kia, nhưng mà không dễ như vậy, kiếm khí trên tay hắn lúc này phát ra lực lượng cực mạnh, đối đầu với nó giống như chịu chết, Địa Nham thú cố gắng vùng vẫy, nhưng lại không có cách nào đi ra được cái lồng giam này.

Nó cố tìm cách, nó liền phóng đến chỗ Lâm đội trưởng kia, nhưng tên đội trưởng chỉ cười nhếch môi, hắn đã xác định chuyến này lời to, sau đó Địa Nham thú bị một kiếm của hắn chém bay, dung nham trên người mất đi không ít, nó hoảng sợ lui lại, không dám manh động, Lâm đội trưởng cười vui vẻ, đột nhiên Địa Nham thú lúc này hai mắt bốc ra dung nham nóng bỏng, không nhúc nhích như nó đã quyết định việc gì, tên đội trưởng không thấy được sắc mặt này của nó, nếu hắn biết liền sẽ không lao lên, khi thấy tên đội trưởng đã đến gần, nó gầm lên, nhưng bao sự oán giận trút hết, nó bị người ta coi như một cái chiến lợi phẩm, đây là địa bàn của nó, cả cái linh quả kia cũng là nó mất công chăm sóc bảo vệ, nhưng hiện tại nó lại gần như mất hết, Hồ Nam trên cây lúc này như đã phát hiện chuyện dị thường liền nhảy xuống cây muốn chạy ra khỏi nơi này, tên đội trưởng đến gần Địa Nham thú lúc này hắn mới phát hiện chuyện lạ thường, hắn liền dừng lại, hét lên sợ hãi nói:

- Chạy nhanh, nó sắp tự bạo.

Mấy tên còn lại nghe vậy liền hốt hoảng chạy, tên đội trưởng lời chưa dứt đã phóng người, nhưng.

* Đùng *.

Hồ Nam cách 300m lúc này đột nhiên cả người bị một cỗ lực lượng hất văng ra, hắn bị hất văng khoảng 6-7m , miệng hắn phun ra ngụm máu lớn, khó khăn bò dậy, tới hắn đã chạy xa như vậy còn bị trọng thương, những người của đoàn đội kia hiện tại là không có hy vọng sống, Hồ Nam ôm ngực, chạy tới chỗ Địa Nham thú vừa tự bạo, hy vọng tìm kiếm được những gì còn sót lại, sau đó hắn tìm kiếm một hồi, hắn ngạc nhiên là tuy cây linh quả kia đã thành tro, nhưng dưới đất vẫn còn có 3 quả linh lực tràn ra, điều mà bọn Lâm đội trưởng kia không biết rằng đây là Thánh quả, ăn vào có thể tăng lực lượng thân thể lên một tầng cao mới, hắn vui mừng nhặt lấy thánh quả hắn không chần chờ thu vào trong nhẫn không gian, tuy nói là Thánh Thể quả, nhưng chỉ giúp tăng cốt cách thân thể, có thể tu luyện thân thể lên cao hơn và phẩm chất cơ thể hơn người thường rất nhiều, mà không phải là trực tiếp tăng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kiemde