Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kế hoạch vội vàng chỉ cho họ có thời gian để nạp đạn, điều này cũng dẫn đến việc Leon hiện tại bắt đầu đau đầu với đống quần áo mà anh đã vứt bừa bãi xuống sàn nhà. Anh hơi cảm thấy may mắn vì đã kiểm soát sức mạnh của mình mà không làm rách bất cứ thứ gì, ngoại trừ đồ lót của Ada. Vì lý do này, dưới cái nhìn chằm chằm của nữ gián điệp quấn khăn tắm nằm ở trên giường, anh không có chút nào phàn nàn cầm lấy thẻ tín dụng của cô, đồng thời mang theo thẻ phòng rời khỏi khách sạn.

Anh nghĩ mình có thể mạo hiểm quay trở lại căn hộ, vì quần áo của Ada cũng có thể được tìm thấy trong tủ quần áo của anh. Nhưng điều này rõ ràng không phải là một quyết định sáng suốt trước khi anh nhận được tin tức xác thực, khả năng anh nên gọi điện cho Hunnigan để hỏi khi nào thì FOS mới rút lệnh bắt giữ sau khi trở về khách sạn.

"Tôi gần như nghĩ rằng anh đã gặp đồng nghiệp của mình trên đường." Ada nói ngay khi thấy Leon bước vào trong và đóng cửa lại, người đặc vụ hao phí nhiều thời gian hơn ở bên ngoài hơn cô dự kiến, rắc rối lần này của bọn họ vốn nên kết thúc tại đây, nhưng ý nghĩ này đã thay đổi sau khi cô xem được bản tin trên TV.

"Hả?" Leon đưa túi giấy trong tay cho Ada, rồi quay người chuyển chiếc xe đẩy khách sạn chất đầy đồ ăn đến bên cạnh cô, người sau đã mặc lại bộ quần áo bị anh vò nát. "Uhm......chỉ là gặp phải vài vấn đề nhỏ thôi." Anh gãi gãi tóc mái, có chút không được tự nhiên giải thích.

Có lẽ điều đó không phải chỉ là vài vấn đề nhỏ, cho tới bây giờ anh chưa bao giờ mua qua đồ lót phụ nữ, chứ đừng nói đến việc đi mua chúng một mình. Không, anh không hề hào hứng khi nhân viên bán hàng nhiệt tình hỏi thăm 'vợ' anh thích phong cách gì, anh thậm chí còn chưa thể cầu hôn——nghiêm túc mà nói, hiện tại không phải là lúc để nghĩ về chuyện này.

Sau khi mặc lại quần áo, Ada liếc nhìn Leon từ trên xuống dưới với ánh mắt nghi ngờ, rồi quyết định phớt lờ vấn đề nhỏ mà anh nói. Cô đem điện thoại di động Leon đặt trên tủ đầu giường ném cho anh, "Có lẽ anh nên hỏi thăm về tiến độ của FOS, nhưng dù sao, tôi không nghĩ lệnh bắt giữ của anh có thể được hủy bỏ trong thời gian tới."

"Nếu bọn họ lấy được bằng chứng thành công, việc bắt giữ tôi sẽ..." Leon vừa nói vừa kiểm tra điện thoại di động. Anh sớm đã đoán được FOS sẽ phải mất một khoảng thời gian để tìm được bằng chứng, việc hỏi thăm Hunnigan là điều đương nhiên, anh cần một tin tức xác thực, mà không phải là mù mịt trốn ở nơi nào đó, phải biết rằng anh vẫn còn vấn đề với virus chưa được giải quyết.

"Hắn chết rồi," Ada nhanh chóng ngắt lời Leon.

"......Ai?" Leon hỏi sau khi tạm dừng, rõ ràng là bối rối trước tuyên bố khó hiểu này của cô.

"Nhà tuyển dụng của tôi." Cô rất nhanh cho anh đáp án.

"Chờ đã, em đang làm tôi bối rối đấy." Anh rời mắt khỏi màn hình điện thoại, cau mày cân nhắc ý nghĩa trong câu nói của Ada. Bọn họ đã gặp nhau cách đây không lâu khi anh giao mẫu virus cho đối phương để làm mồi nhử, sau khi FOS nhận được tin tức liền lập tức áp dụng lệnh bắt giữ, đúng vậy, những quy trình này không có vấn đề gì, "Bọn họ đã giết anh ta? Ý tôi là, FOS——"

Anh lại cúi đầu mở màn hình điện thoại, như đang tìm thông báo từ Hunnigan.

"Không, tôi biết về điều đó thông qua bản tin trên TV." Cô đã sử dụng TV để giết thời gian trong khi chờ đợi người đặc vụ quay trở về, cô chỉ là tình cờ nhìn thấy được tin tức, cô chưa bao giờ gặp qua nhà tuyển dụng của mình, liên lạc giữa bọn họ thường là thông qua điện thoại hoặc email, nhưng cô đã nắm bắt được thông tin vô cùng rõ ràng về tập đoàn mà đối phương sở hữu, "Hắn ta là một tên tội phạm rất tinh vi, nhưng hắn ta đã bị ám sát ngay trên địa bàn của mình, toàn bộ thị trường chứng khoán đã bị ảnh hưởng bởi chuyện này."

"Cho nên không phải là do FOS thực hiện sao?" Leon xác nhận lại một lần nữa, anh nhận lấy điện thoại di động của Ada, đọc trang tin tức do đối phương mở lên, anh không biết nhiều về thế giới tài chính cũng như thị trường chứng khoán Phố Wall, trừ khi cái sau bị phần tử khủng bố chọn làm địa điểm tấn công sinh học, Leon chạm vào màn hình và trượt xuống trang, "Nhưng chúng tôi—"

"Hắn ta rõ ràng đã bị giết không lâu sau khi chúng ta thực hiện giao dịch." Ada nhắc nhở Leon chú ý thời gian, đây không phải là một tin tức tốt, cô thở dài, không ai có thể thành công bước vào văn phòng được bảo vệ nghiêm ngặt của đối phương, chưa kể tới trước đó còn phải qua mặt được đám nhân viên bảo vệ, có lẽ chỉ có những tay chân rất quen thuộc với hắn ta mới có thể thực hiện được, nhưng hầu như không có cách nào có thể xúi giục được bọn họ, trừ khi...

"Bọn chúng lợi dụng virus khống chế." Anh thấp giọng nói, đem điện thoại trả lại cho Ada, "Bọn chúng kiểm soát những người xung quanh chủ nhân của em, giống như cách chúng kiểm soát tôi." Điều này khiến Leon nhớ tới kinh nghiệm của mình, cũng thành công khơi dậy cơn giận trong anh, nhưng xưa nay anh chưa bao giờ đem cơn giận của mình biểu hiện ra bên ngoài quá rõ ràng, "Giờ thì toàn bộ tội danh nghiên cứu chế tạo virus sẽ được đổ hết lên trên đầu người đã từng là chủ nhân của em." Anh tiếp tục nói, dưới cái nhìn của Ada, "Còn bọn chúng thì nghênh ngang rời đi với mẫu virus."

"Vấn đề lớn." Giọng điệu của cô bất giác trở nên nghiêm túc.

"Rốt cuộc thì tôi vẫn phải gắn bó với thân phận bị truy nã, thật tuyệt." Leon dang rộng hai tay, không khỏi tự giễu cười nói. Bọn họ không ngờ tới điều này, dù miếng mồi nhử lần này đã cho FOS đủ lý do để giải quyết tập đoàn nghiên cứu loại virus đó nhưng mẫu virus vẫn chưa bị phá hủy hay được chính phủ thu hồi, thậm chí đối phương còn có thể sẽ tiếp tục cải tiến và phát triển nó, điều này khiến kế hoạch của bọn họ liền trở nên không có chút ý nghĩa nào.

Anh không yên lòng đi đi lại lại trong phòng, suy nghĩ tiếp theo nên đối phó như thế nào, sự kiện đột phát bất ngờ này khiến thần kinh đang buông lỏng của anh lập tức căng thẳng trở lại, cảm giác này có lẽ cũng tồi tệ như khi anh thất bại trong nhiệm vụ. Chúa ơi, anh không có thời gian để chờ đợi chính phủ hủy bỏ lệnh bắt giữ, nếu như anh có thể khiến FOS tập trung vào những người này, chẳng hạn như chuyển sự chú ý của họ sang mẫu virus?

Vậy anh nên nói gì——mặc dù các vị đã tìm thấy bằng chứng về việc nghiên cứu chế tạo virus của tập đoàn, nhưng một thế lực khác đã cướp đi mẫu virus từ trong tay bọn họ, mà điều trùng hợp là bọn chúng vừa vặn nắm giữ nghiên cứu gốc trong tay, vì để tránh cho virus được hoàn thiện gây nên hậu quả nghiêm trọng, các vị nhất định phải tăng ca để truy tìm mẫu virus bị cướp đi. Nhân tiện, đem lệnh bắt giữ của tôi hủy bỏ.

Leon thở dài, Hunnigan không có trả lời điện thoại của anh, có lẽ là bởi vì FOS đang trong giai đoạn bắt giữ, anh chỉ có thể chỉnh sửa tin nhắn văn bản để thông báo cho đối phương biết về tình hình trước mắt.

"Đừng nói với tôi là anh dự định ngồi chờ chết," Ada nói trong khi đưa khẩu súng lục qua cho Leon, người sau đang cúi gằm mặt, lo lắng về tình huống bất ngờ. Lời nói của cô nhanh chóng thu hút sự chú ý của người đặc vụ, đối phương nhìn cô đầy bối rối khi tiếp nhận khẩu súng lục từ tay cô.

"Ada, tôi nghĩ..." Nói thật, anh cảm thấy không thể tin được, Ada đã cung cấp cho anh quá nhiều sự trợ giúp vượt hẳn ngoài mong đợi, cô đã đưa anh ra khỏi nguy hiểm, phá hủy nhiệm vụ của mình để sử dụng mẫu virus như một mồi nhử. Hơn nữa anh cho rằng, việc hợp tác cùng nữ gián điệp cũng nên dừng lại ở đây, cô hoàn toàn không cần phải cùng anh tiếp tục dấn sâu vào nguy hiểm, đối mặt với những kẻ địch đáng nguyền rủa kia.

Anh đã làm tốt chuẩn bị để sẵn sàng chiến đấu một mình.

"Chỉ là ân oán cá nhân thôi." Ada thản nhiên giải thích, không có bất kỳ người nào có thể cho nổ tung căn nhà an toàn của cô mà toàn thân trở ra, chứ đừng nói đến việc sử dụng virus để kiểm soát người đặc vụ của cô, "Bọn chúng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đem virus vận chuyển đi nơi khác, trong tình huống không có manh mối chúng ta không có cách nào tiến hành đánh chặn."

Bọn chúng sẽ phải trả giá cho những gì đã xảy ra với Leon trong hơn một tháng qua.

Cô quan sát phản ứng của Leon rồi bình tĩnh phân tích, cầm bộ đồ ăn từ trong xe đẩy đưa cho người đặc vụ đang bày ra vẻ mặt ngưng trọng, "Không ai trong chúng ta biết bọn chúng sẽ khống chế người nào, bởi loại virus này khiến cho người bị nhiễm có vẻ ngoài không khác gì người bình thường, về mặt tích cực, ít nhất anh cũng đã tự mình thoát ra được khỏi sự khống chế của virus."

"Điều đó có nghĩa là chúng ta cần lên một kế hoạch mới." Điều này được coi là an ủi, phải không? Leon nhìn khóe miệng Ada ôn nhu cong lên, thầm nghĩ, mặc dù bọn họ đứng ở hai phe đối lập khi gặp nhau trên chiến trường, nhưng nữ gián điệp lại là người cực kỳ đáng tin cậy trong trạng thái hợp tác, "Có một căn phòng thí nghiệm virus ở tòa nhà mà em mang theo tôi trốn thoát."

"Anh nghĩ bọn chúng vẫn sẽ để thiết bị thí nghiệm lại đó sau khi anh trốn thoát?" Ada nhướn mày, một đặc vụ có thể liên lạc với chính phủ bất cứ lúc nào, ngay cả khi anh ta bị truy nã, vẫn như cũ ẩn chứa nhiều nguy hiểm cùng rủi ro. Cho dù FOS có tiến hành đột kích, khả năng thứ bọn họ tìm được cũng chỉ là một căn phòng trống rỗng thay vì căn phòng chứa đầy dụng cụ thí nghiệm mà Leon đã đề cập.

"Bọn chúng sẽ không đem những dụng cụ thí nghiệm phức tạp đó phá hủy một cách dễ dàng đâu," Leon đem đồ ăn nhét vào miệng sau đó mơ hồ đưa ra ý kiến, anh biết chính xác việc tái tạo lại những dụng cụ đó sẽ phiền phức đến mức nào. "Có lẽ chúng ta có thể sử dụng những thứ này để làm điểm khởi đầu."

"Hiện tại xem ra đây là con đường duy nhất," Ada nhanh chóng nói sau anh, cô sẽ khiến những kẻ đã kiểm soát Leon phải trả giá đắt, "Nếu bọn chúng đem thiết bị vận chuyển đi nơi khác, chúng ta có thể theo dõi điểm đến của chúng, điều này có thể giúp chúng ta tìm được nơi bọn chúng đặt căn cứ nghiên cứu virus." Cô khoanh hai tay lại, cuối cùng nói đến trọng điểm "Chúng ta thậm chí có thể giải quyết vấn đề nhỏ của anh."

"Mong là như vậy." Leon lắc đầu, lơ đãng trả lời, anh không cho rằng đối phương sẽ có lòng tốt nghiên cứu chế tạo ra vacxin. Sau đó anh nhìn về phía Ada, ánh mắt bọn họ giao nhau giữa không trung, "Kế tiếp sẽ không phải là một nhiệm vụ dễ dàng." Sau nửa phút nhìn nhau, anh khẽ thở dài, trầm giọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro