Chương 1 : Dị Thế Trùng Sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Huyền Hoàng đại lục, đây là nơi mà tu chân giả tung hoành, toàn bộ thế giới vô cùng rộng lớn, không ai biết Huyền Hoàng đại lục lớn bao nhiêu, chỉ biết ở nơi này có nhân tộc, Yêu tộc, còn có một số gia tộc lánh đời và siêu cấp tông môn.
Lúc này, trong một đình viện bỗng nhiên truyền ra một tiếng khóc, tiếng khóc khiến cho người ta phải thương cảm và đau lòng.

Phạm Thiên đột nhiên tỉnh lại, liền cảm thấy đầu đau như búa bổ, đầu như đổ chì nặng nề vô cùng. Đây là một đại sảng rộng lớn, xung quanh hắn có hàng chục người, nam có nữ có, ăn mặc cho thấy bọn họ đều là hạ nhân. Trong bọn họ có một trung niên nam nhân, sắc mặt nghiêm nghị không giận mà uy.
Trung niên nam nhân này có tên là Phạm Hàn Sơn, là chủ nhân của đình viện này, cũng là gia chủ của Phạm Gia.
Phạm gia đã từng là 1 trong 5 đại gia tộc cường thế của Huyền Hoàng đại lục, nhưng nay đã càng xuống dốc, nhân tài điêu linh, mất dần địa vị. Nếu như là mấy trăn năm trước thì làm sao có thể có chuyện như vậy phát sinh được. Khi đó Phạm gia vô cùng mạnh mẽ, là một nhân tộc cường hãn ở trong Huyền Hoàng đại lục.
Phạm Hàn Sơn chỉ biết thở dài, thực lực của hắn quá thấp, không có cách nào khiến Phạm gia được như năm xưa.
Phạm Thiên mở mắt nhìn xung quanh, bỗng cơn đau ập tới làm hắn hét thảm 1 tiếng rồi ngất, khiến mọi người xung quanh được một phet thót tim.

Phạm Hàn Sơn lao tới bắt mạch nhi tử và phân phó với hạ nhân :
- Mau đưa thiếu gia lên trên phòng, nhịp tim của tiểu tử vẫn còn đập, báo với phu nhân tiểu tử phúc lớn mệnh lớn không chết, nó đã sống lại.
Chẳng biết qua bao lâu, Phạm Thiên từ từ mở mắt hừ nhẹ nói :
- Ta dựa vào, tự nhiên cảm thấy đau đớn, chẳng lẽ lão tử không chết?
Phạm Thiên mở mắt ra thì nhìn thấy một khuôn mặt thoạt nhìn vô cùng tiều tụy.
- Thiên nhi, con cuối cùng cũng tỉnh, ngươi hù chết mẫu thân, thế nào, có đói bụng không, để mẫu thân đi làm thức ăn cho con.
Trên khuôn mặt tiều tụy của Tô Tuyết Nguyệt đã hiện lên một chút vui mừng và cao hứng.
- A.
Đầu của Phạm Thiên lại kịch liệt đau nhức, giống như bị chùy đánh vào vậy, cả người vô cùng khó chịu.
- Đây là nơi nào, tu vi của ta tại sao toàn bộ không còn nữa mà lại tới nơi này.
Phạm Thiên suy nghĩ tại sao lại xảy ra chuyện này, hắn chỉ biết vốn định bảo vệ linh hồn thoát khỏi thiên lôi, ai ngờ Thiên lôi nuốt linh hồn rồi tiến nhập vào trong hư không, khi tỉnh lại thì mọi chuyện đã thay đổi.
- Lúc này lại có một linh hồn rất yếu, vừa vặn ta hiện tại cũng rất suy yếu, trước hết hay nuốt linh hồn này rồi nói sau.
Phạm Thiên khống chế linh hồn của mình, từ từ hướng về một linh hồn khác mà nuốt đi.
Một lúc lâu sau, Phạm Thiên cũng phải mất không ít công phu mới nuốt được linh hồn kia, trí nhớ của linh hồn này cũng toàn bộ quán chú vào trong đầu của hắn.
- Hóa ra nơi này đã không còn là Địa Cầu, đây là Huyền Hoàng đại lục, là một thế giới khác, linh hồn của ta đã xuyên tới dị giới.
Phạm Thiên lẩm bẩm nói.
Đúng thế, ta độ kiếp thất bại đã xảy kỳ tích, hơn nữa nhờ thân thể này, từ nay về sau ta có thể ở trên Huyền Hoàng đại mà khai sáng ra một truyền kỳ mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro