CHƯƠNG 2: Cậu không thích tiệc anh cũng thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tần Hy quen Trịnh Kiểm qua Hiểu My .Lúc đó là sinh nhật lần thứ 16 của cô, Hiểu My nhất quyết mời Tần Hy đến dự .Tần Hy vốn dĩ thuộc gia đình hạng trung nên mấy buổi tiệc dành cho con nhà giàu cậu thực sự chẳng có hứng thú , nhưng với tính cách của thiên kim đại tiểu thư Lâm Hiểu My , cậu có muốn từ chối cũng bất khả thi .Dinh thự của nhà họ Lâm nằm ở phía nam thành phố , diện tích gấp 5 lần một sân banh cỡ lớn , kiến trúc theo phong cách I- ta- li cổ điển với mái vòm được chạm khắc tinh xảo , trước cổng còn xây thêm một hồ nước lớn càng tôn thêm vẻ hào nhoáng , giàu sang .Chỉ tính đến lượng người hầu thôi thì cũng đã lên đến vài trăm người . Tần Hy vốn biết Hiểu My là con nhà giàu ,nhưng không ngờ lại giàu có đến mức này khiến cậu đâm ra thắc mắc , tại sao cô lại kết bạn với một người tầm thường như cậu.

Tiệc được tổ chức ở sảnh chính đối diện với hồ nước . Sàn nhà lót thảm đỏ từ cửa đến cuối căn phòng. Hai bên tường treo hàng loạt những bức tranh của các họa sĩ nổi tiếng như Da vinci , Manet .. .Trên cao , mấy cái đèn chùm hợp bởi những viên pha lê nhân tạo đang phát ra thứ ánh sáng màu hổ phách khiến căn phòng trở nên lung linh ,trang nhã ,như một bữa tiệc ở thế kỉ 15 .Khách khứa đến dự toàn là những viên chức cấp cao hay doanh nhân nổi tiếng ,trên người họ chỉ mặc mỗi bộ comple đen xám tẻ nhạt đối lập với những bà vợ lại quá hở hang trong những chiếc váy bị cắt xén không thương tiếc .Đám công tử , tiểu thư được thừa hưởng gien từ bố mẹ cũng không ngại gì mà phô trương sự giàu có của mình bằng những bộ cánh mới nhất , hợp thời trang nhất và cũng là hàng đắc nhất .Sự ganh đua ,chạy theo mốt ,muốn nổi bật lại làm chúng trở nên giống nhau đến nực cười –những con bọ phung phí .Tần Hy trước khi đến đây đã biết chắc mình không phù hợp với nơi này , ngay cả bộ đồ cậu đang mặc là cái áo sơ mi và quần jean màu trắng cũng trở nên lạc lõng , vô vị . Trong trí tưởng tượng của cậu , một bữa tiệc sinh nhật chỉ đơn giản là tụ tập đám bạn đi ăn ở một quán ven đường nào đó , tặng những món quà nho nhỏ , rồi mang bánh kem ra quệt đầy mặt nhau , tuy chẳng lớn lao gì nhưng lại rất ấm áp ,hạnh phúc .Tiệc sinh nhật của Hiểu My dù trang trọng, to lớn đến mấy nhưng thiếu đi thứ tình cảm cơ bản đó cũng trở nên quá gò bó ,nhạt nhẽo khiến người ta mệt mỏi hơn là cảm thấy hân hoan .Tần Hy ngán ngẩm , tìm một chỗ ngồi ở cuối góc phòng ,nơi cậu có thể tránh xa những thứ phù phiếm , những con người đạo mạo này . Thật may là có một cái ghế sofa nhỏ đặt gần cửa ra vào ,gần như chẳng có ai ngồi . Cậu mệt mỏi , tựa vào một cái khối đen đen hình như là gối , không hẳn mềm mại nhưng lại nóng nóng , dễ chịu ."Đúng là hàng tốt có khác!"-Cậu nghĩ . Tần Hy rót cho mình một cốc nước cam ,vừa mới chỉ kịp chạm môi vào miệng ly thì đèn trong phòng bỗng nhiên phụt tắt , cả khán phòng chìm vào bóng tối , khắp nơi rộ lên những tiếng xôn xao cứ như sóng trào.

Độ chừng vài phút , một ánh sáng trắng bất ngờ rọi lên chiếc cầu thang dẫn lên lầu trên , từ trong màn đêm , Lâm Hiểu My khoác trên mình một chiếc váy bó màu đen ,ôm sát cơ thể , để lộ ra những đường cong hoàn hảo , chiếc khăn choàng lông chồn có giá lên tới vài trăm triệu ôm trọn cái cổ thanh tú của cô như kiêu kích ánh mắt mọi người .Hiểu My uyển chuyển bước xuống từng nấc thang , mỗi lúc lại mỉm cười , môi hở he hé , đủ để lộ những chiếc răng trắng như ngọc .Cô quá hoàn hảo : nhà giàu ,thông minh , lại rất xinh đẹp , vì thế dĩ nhiên trở thành mục tiêu kết hôn của không ít thiếu gia.

Cả căn phòng bủa vây bởi những tiếng vỗ tay vang lên như sấm , Tần Hy cũng đưa tay vỗ theo ,nhưng chỉ được vài ba cái thì cậu bỗng giựt bắn cả mình ,cảm nhận sau lưng có cái gì đó đang chuyển động .Cái khối màu đen mà ban nãy cậu tưởng là gối từ từ quay lại , để lộ ra một gương mặt vô cùng điển trai .Lông mày đậm , mũi hếch cao, môi hơi ửng đỏ , hắn ta vừa mới thức dậy nên lấy tay dụi dụi con mắt ,trông vô cùng đáng yêu . Đến khi đã tỉnh hẳn , hắn hơi ngạc nhiên nhìn cậu .Đôi mắt của hắn mới đẹp làm sao ! Vừa to lại vừa tròn , đồng tử màu nâu sẫm ,sáng lên như hai viên ngọc. Tần Hy thấy tim mình hẫng đi một nhịp , mặt cậu đỏ ửng lên ,đến hơi thở cũng trở nên gấp gáp , bối rối đến mức chẳng thốt nên lời.Thì ra hắn ngủ trên ghế sofa này nãy giờ,nằm áp mặt vào thành ghế , lấy gối che kín đầu , làm Tần Hy cứ tưởng là gối dựa ,đè lên lưng hắn mà không hay .Một lúc sau ,hắn lên tiếng :

- Này ! Nhóc là ai thế - Hắn đưa mắt quét một lượt khắp người cậu rồi khẽ mỉm cười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro