Untitled Part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ lúc đó, Trịnh Kiểm đến rồi đi qua cuộc đời cậu nhanh như một cơn gió. Đại khái là Trịnh Kiểm thông qua Hiểu My tìm cách liên lạc với cậu , rồi liên tục tấn công tình cảm .Tần Hy ban đầu đã không có ấn tượng tốt nên chẳng thèm đoái hoài đến ,nhưng dù cậu có tỏ thái độ thế nào ,Trịnh Kiểm vẫn không hề lay chuyển ,một mực muốn cậu trở thành người yêu .Tần Hy trước giờ chưa có ai đối xử như thế với mình nên cuối cùng cũng xiêu lòng .Sau này khi quen Trịnh Kiểm , chính thái độ dịu dàng ,ân cần của anh mới thực sự chạm đến trái tim của cậu ,khiến cậu lần đầu tiên mới biết thế nào là tình yêu .Nhưng hạnh phúc chỉ kéo dài hơn một năm , Trịnh Kiểm đã nói lời chia tay với cậu .Hắn bảo cậu xứng đáng để quen người tử tế hơn hắn , rằng hắn không phù hợp với cậu . Tần Hy khổ sở đến nỗi chết lên chết xuống ,Hiểu My vì thế cũng cạch mặt ,cắt đứt mối giao hảo giữa hai nhà Trịnh – Lâm , khuyên cậu hãy nên quên con người phụ bạc đó đi . Nói thì dễ , nhưng làm sao cậu có thể quên được con người đó , người mà cậu đã thề sẽ mãi mãi thủy chung , Cậu cố chấp , kiên trì chờ đợi , mong Trịnh Kiểm sẽ trở lại bên cậu . Một tháng sau , đám cưới của Trịnh Kiểm với con gái của tập đoàn mỹ phẩm nổi tiếng Tây Kì được đăng khắp các mặt báo , nghe nói còn có con trước khi kết hôn , đã đặt dấu chấm hết vĩnh viễn cho mối tình đầu đời của cậu .

Chương 3 :Anh đến thành phố này , mang theo bão tố .

Ánh nắng ban mai chiếu qua mấy chậu hoa lan bị lá cây chặn lại, rơi xuống sàn tạo thành những vệt dài bện chéo lên nhau.Đất trời còn chưa tỉnh giấc , ngáy ngủ trong màn sương mờ .Bên cái bàn tròn bằng gỗ sơn trắng , một nam nhân đang ngồi ngửa đầu đón nắng , hai mắt khép hờ , hàng mi dài khẽ rung rung ,môi còn thoang thoảng vị cà phê .Ngũ quan thần sắc được nắng tô điểm trong phút chốc hiện lên sống động , thuần khiết , tan chảy cõi lòng .Tần Hy khi dọn tới đây đã tập cho mình thói quen dậy sớm ,nhâm nhi cà phê, để nắng vuốt ve khuôn mặt .Từ bao giờ cậu đã yêu những tia nắng ấy , yêu cái cách nó len vào giữa tim cậu hay yêu cách nó sưởi ấm tâm hồn cậu.

7h30 , Tần Hy gõ cửa phòng Nam Phong như thường lệ .Hai người tuy không học chung trường nhưng lại cùng giờ lên lớp nên Nam Phong nhờ Tần Hy mỗi bữa sáng lại đánh thức cậu dậy .Nam Phong ra mở cửa , mắt còn chưa mở hết , tóc tai bù xù , miệng ngáp lên ngáp xuống liên hồi .Tần Hy xấu hổ ,không dám nhìn xuống phần thân dưới của cậu chỉ đang mặc mỗi cái quần đùi mỏng manh .Nam Phong cứ như trẻ mới ngủ dậy chẳng hề ý thức gì ,miệng cười rộng ngoác , gật đầu cám ơn Tần Hy . Mặc dù có hơi vô tư thật nhưng Nam Phong lại rất tốt bụng và đáng tin cậy .

Trường cách nhà không xa ,nên Tần Hy tự mua cho mình một chiếc xe đạp nhỏ mà trắng , giỏ đan bằng tre , khung xe đơn giản mà chắc chắn . Đến lớp vừa kịp lúc chuông reo , trong phòng đã lúp nhúc những cái đầu đang cắm cúi vào bài phân tích thị trường hay thống kê thương mại của mình . Họ là những sinh viên kinh tế đầy tiềm năng của nước nhà ,những người mà mỗi ngày phải vật lộn với hàng đống phép tính khô khan .Tần Hy chẳng biết tại sao cậu lại thi vào cái ngành Kinh tế này , có lẽ cậu hợp với trường Nhân văn hơn , nhưng hồi ấy bị đả kích, tổn thương quá lớn đến nỗi chẳng còn cảm nhận được gì , cốt yếu cậu chỉ muốn tìm lấy một trường nào đó xa nhà để quên đi những khổ đau kia và làm lại cuộc đời .Đang chép bài thì điện thoại trong túi quần rung lên báo tin nhắn :

" Tần huynh ! Tối nay mình đi xem phim đi , hôm nay đệ có chuyện vui muốn kể cho huynh nghe , huynh nhất định phải đồng ý đấy . " – Là tin của Lưu Hải .

Trước giờ Lưu Hải đã nhiều lần mời Tần Hy đi xem phim nhưng đều bị cậu khéo léo từ chối , phần vì không thích chốn đông người , phần vì không muốn Lưu Hải hiểu lầm .

Nhưng từ chối mãi thì cũng không được , vả lại ngữ khí trong tin nhắn cho thấy cậu đang rất vui , Tần Hy không nỡ làm cậu thất vọng .

"Được ! Ở đâu ? Mấy giờ ? " -Tần Hy hồi âm miễn cưỡng .

"Huynh...ddi thật chứ ? đệ zzvui quá... ! 6h hiều , tại rrạp Thên Tân đệ ckhờ huynh " – Lưu Hải phấn khích đến nỗi đánh sai cả chữ .

5h45 , Tần Hy đứng trước cổng rạp chiếu chờ Lưu Hải đến , cậu vẫn mặc trên mình bộ đồ trắng quen thuộc , trong tủ của cậu gần như chỉ có một màu trắng đơn điệu , trừ một cái áo thun màu xanh lam cậu chưa bao giờ mặc nhưng không hiểu vì sao lại chẳng muốn vứt đi .Chờ khoảng năm phút , Tần Hy bỗng buồn đi tè nhưng lại không biết nhà vệ sinh ở đâu , xung quanh người qua kẻ lại ,nhưng cậu chẳng dám mở miệng hỏi .Trước giờ rất ngại giao tiếp ,này còn phải giao tiếp một vấn đề tế nhị như vậy thì thật làm khó cậu , kết quả là cậu phải khổ sở nhẫn nhịn suốt mấy phút liền . Chợt từ xa ,một cậu bé má lúm đồng tiền lon ton chạy đến , độ chừng 7-8 tuổi .

- Chú ơi ? chú đang tìm nhà vệ sinh phải không ? cậu bé nói , mắt mở tròn xoe.

Tần Hy ngạc nhiên nhưng cũng ngại ngần gật đầu .

-Để cháu dắt chú đi – cậu bé nắm lấy tay Tần Hy một cách vô tư , dắt cậu đến một dãy hành lang nằm khuất sâu trong rạp.

Tần Hy xấu hổ đến độ muốn chui xuống đất, đường đường là thanh niên 23 tuổi đầu lại bị một thằng nhóc tóc còn để chỏm dắt đi tè . Có lẽ cậu phải suy nghĩ thêm về việc cứ nhốt mình suốt ngày trong nhà .

- Chỗ này nè chú! – cậu bé giơ ngón tay be bé của mình vào một căn phòng đầu dãy , miệng cười tươi như hoa , hai má đồng tiền được dịp lộ lên , đáng yêu hết sức.

- Chú cám ơn nhóc nhé ! Mà sao nhóc biết chú đang tìm nhà vệ sinh ? – Tần Hy xoa đầu cậu bé hết mực dịu dàng .

- Đơn giản thôi ạ ! từ đằng xa cháu thấy chú nhăn mặt khổ sở ,đứng ngồi không yên ,chốc chốc lại ôm bụng giống như cháu lúc mắc tè mà không đi được ,nên cháu đoán vậy thôi ! Bố cháu dạy là phải biết giúp đỡ mọi người ,như vậy mới được lên thiên đàng – Cậu bé vừa nói vừa diễn theo từng hành động , trông thật ngộ nghĩnh.

Tần Hy thấy cậu bé sao mà thông minh ,đáng yêu quá đỗi ! Hẳn bố cậu phải là một người tử tế lắm mới nuôi dạy được một cậu bé ngoan như vậy .

- Chú à ! Sắp tới giờ chiếu phim rồi ,cháu đi dây - Cậu bé vội chạy đi ,hướng về căn phòng có treo tờ áp phích quảng cáo bộ phim hoạt hình mới của Disney. Chân cậu bé ngắn củn,lướt đi trên sàn nhà , trông như một con vịt đang lạch bạch chạy.

Tần Hy nhìn theo bóng dáng của vịt con , tiếc vì chưa kịp hỏi tên cậu .

Phòng vệ sinh đâu đâu cũng nghe thấy tiếng nước chảy nhỏ giọt , mùi khử trùng hòa lẫn với mùi khai ngai ngái của nước tiểu khiến Tần Hy nhăn mặt lại , rửa tay rồi vội chạy thật nhanh .

Vừa mới bước chân ra cửa , Tần Hy bỗng khự lại , sống lưng lạnh toát , tay chân tê cứng , cảm giác giống như lúc ở Ái Châu . Trước mắt cậu là một nam nhân trên dưới đều mặc đồ đen , duy chỉ có khuôn mặt anh tuấn , trắng trẻo là nỗi bật lên hẳn, mắt đang chăm chú nhìn gói bỏng ngô trên tay .Lần này Tần Hy không thể nhầm lẫn được , đôi mắt đó , con người đó đã ăn sâu vào trí óc cậu ,tưạ hồ như muôn vàn cái rễ bám chặt lấy những mảng kí ức mà cậu cố chôn vùi. "Trịnh Kiểm! ''-người duy nhất chiếm được trái tim cậu và cũng là người đã tàn nhẫn giết chết nó. Hắn đang tiến đến mà không hề hay biết đến sự tồn tại của người mà hắn đã từng bỏ rơi năm nào . Tần Hy như chết lặng đi ngay từ giây phút ấy ,trong lòng cậu đang bị dằn xé bởi hàng loạt thứ cảm xúc mãnh liệt : Niềm căm thù muốn lao đến đánh hay sự đau khổ đến từ những vết thương đang mở miệng hay còn là nỗi sợ hãi khi phải đối diện với quá khứ đau thương . Cuối cùng thì nỗi sợ hãi cũng chiến thắng , cậu không có đủ dũng khí để gặp hắn,đánh hắn ,hay hỏi hắn vì sao lại lừa dối cậu , cậu muốn trốn đi để cả đời này hắn không tìm ra cậu . Nhưng đã quá muộn ,chỉ còn vài giây nữa thôi hắn sẽ nhìn lên, sẽ thấy bộ dạng đáng thương của cậu , rồi khinh khỉnh cười vào mặt cậu , hả hê khi đã chà đạp thành công một tên đồng tính như cậu .Lẽ nào ông trời thấy cậu tổn thương thì mới vừa lòng sao ?Tình cảm chết tiệt này sao cứ bám riết lấy cậu ? Tần Hy mệt mỏi đành để số phận an bài .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro