Untitled Part 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Trịnh Kiểm chưa nói hết lời thì đầu ngõ bỗng xuất hiện một toán người lạ mặt đang hùng hổ tiến đến . Khoảng năm sáu tên to cao ,lực lưỡng , đầu tóc trông dị hết sức . Có tên cạo trọc nhẵn nhụi , có tên để chỏm như cái bờm ngựa , lại có tên để tóc phủ kín cả mắt sơn hai lai . Khắp người đính đầy khuyên : trên tai ,trên mũi ,trên cằm ,trên mu bàn tay .Ai nhìn thoạt qua cũng đoán ngay được là dân giang hồ ưa bạo lực .

Trịnh Kiểm nhanh chóng kéo Tần Hy ra phía sau lưng mình , cảnh giác nhìn đám người trước mặt .

- Mày là Trịnh Kiểm đúng không ? Một tên cao lớn có vẻ là thủ lĩnh nói bằng chất giọng khàn khàn khó nghe

- Đúng ! Bọn mày là ai ? Trịnh Kiểm không hề nao núng nói

- Bọn tao là ai mày không cần phải biết .Mày chỉ cần biết có người phái tụi tao đến xử mày .Không nói nhiều nữa , Anh em lên !

Ngay sau khi lệnh của tên thủ lĩnh phát ra ,những tên còn lại lao vào Trịnh Kiểm như tên bắn . Một tên béo đưa nắm đấm định tấn công vào mặt anh nhưng anh né được ,sẵn tiện đưa chân đá vào bụng hắn một cú làm hắn ngã gục ngay. Tiếp đến tên tóc dài rút cái gôn gắn sau lưng , hú lên vài tiếng rồi phát liên tục vào hai bên vai anh .Tất cả anh đều tránh dễ dàng , còn nghe rõ tiếng gôn cọ vào không khí kêu phù phù . Anh đưa một tay lên nắm lấy cổ tay cầm gôn của tên đó ,tay còn lại đấm một cú thật mạnh vào mặt khiến hắn choáng váng , vội vàng ôm lấy mũi . Chưa hết , tên đầu trọc xông thẳng đến anh với một con dao nhỏ sắc bén trên tay ,từng nhát chém đều nhắm vào những phần trọng điểm .Trịnh Kiểm tuy thân thủ cao cường nhưng cũng không tránh khỏi nhát dao sượt ngang bả vai tạo nên một vết rách dài để lộ lớp da ửng lên màu máu . Nhanh như cắt ,anh đá văng con dao trên tay tên đó rồi giáng một cú đấm vào má làm hắn té ngửa xuống nền đất thô cứng . Đang chống chọi thì Trịnh Kiểm chợt dừng lại khi nghe có tiếng la lớn :

- Tên kia ! Chớ làm loạn - Tên thủ lĩnh đang giữ chặt Tần Hy ,giơ con dao dí sát cổ cậu ,tỏ thái độ hống hách ,chỉ cần anh manh động ,hắn sẽ lập tức cắt đứt mạch Tần Hy .

Trịnh Kiểm nhìn Tần Hy mặt tái xanh nằm gọn dưới mũi dao của tên thủ lĩnh lòng lo sợ vô cùng .Anh sợ mất cậu , sợ hành động ngu dột của mình lại làm tổn thương đến cậu . Trịnh Kiểm cắn răng chịu đựng , đứng bất động nhìn Tần Hy . Tên thủ lĩnh chỉ chờ có thể mà nháy mắt với đồng bọn , ra lệnh . Lập tức một tên từ đằng sau ,đá vào chân Trịnh Kiểm ,khiến anh quỵ xuống bất ngờ . Ba tên vừa rồi bị anh đánh gục thay phiên nhau đạp vào lưng anh túi bụi , từng cú từng cú giáng xuống tựa như xuyên thủng cả phổi anh . Tần Hy kêu gào thảm thiết tên anh , cố thoát ra cánh tay gọng kìm của tên thủ lĩnh . Mỗi lần anh chịu đòn ,cậu lại cảm nhận thấy bản thân mình cũng đau đớn không kém như có mối kết vô hình giữa anh và cậu .Được một lúc ,bọn chúng giữ thẳng người Trịnh Kiểm , hai tay anh bị hai tên nắm lấy , cả cơ thể anh sau trận đòn vừa rồi trở nên mềm nhũn như không còn thể hoạt động được nữa ,mặc dù vậy anh vẫn cố nở một nụ cười về phía Tần Hy. Thình lình , một tên giơ nắm đấm ,giáng thẳng vào bụng anh làm anh cong người lại , nụ cười thoáng chốc bị dòng máu từ miệng phụt ra che kín . Từng giọt máu đỏ chảy xuống cầm ,nhỏ xuống đất ,hòa lẫn vớt bụi và cát . Tần Hy như đã vượt quá giới hạn của bản thân , điên cuồng cắn vào bàn tay cầm dao của tên thủ lĩnh làm tên này la lên , rồi chạy đến phía anh . Chỉ một chốc thôi , cậu sẽ đến được chỗ anh , ôm lấy anh , che chắn cho anh . Nhưng chỉ còn độ chừng vài ba bước , Tần Hy cảm thấy sau gáy mình bị đập một cú thật mạnh , mắt cậu tối sầm lại , thân người đổ rạp xuống đất , trước khi ngất còn thấy lờ mờ hình bóng Trịnh Kiểm vùng vẩy gọi to tên mình .

/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

Tần Hy bật người tỉnh dậy sau khi trải qua một cơn ác mộng . Cậu mơ thấy gương mặt của Trịnh Kiểm hiện ra trước mắt mình lung linh ,huyền ảo , phút chốc trở nên méo mó , dính đầy máu .Mồ hôi túa ra trên lưng và thái dương , tim cậu đập không ngừng , ở gáy còn thấy đau .Mắt sau một hồi thích nghi được với ánh sáng cuối cùng nhìn thấy rõ quang cảnh .Trần nhà mang đậm lối kiến trúc phục hưng thế kỉ 15 với những đường nét sắc sảo , cân đối , phác họa cảnh chúa trời và thiên đường . Không những vậy ,căn phòng còn cố bài trí đồ vật sao cho giống với các căn phòng của quý tộc Anh xưa : Một cái lò sưởi không dính tí muội than đặt gần cửa sổ thông với ống khói .Một cái bàn gỗ sồi có chân đế cong ,tay kéo vòng tròn , bày la liệt nến trắng và tượng vệ nữ cao chừng một gang tay . Một cái đèn chùm lớn xếp thành nhiều tầng, lấp lánh những viên pha lê đục đẽo tỉ mẫn . Chiếc giường , nơi Tần Hy đang nằm lên , có mắc màn ở bốn góc được gấp nếp cầu kì, phủ toàn bằng màu kem vani hơi ngả sang vàng . Tất cả đều toát lên hơi thở lộng lẫy , giàu sang , choáng ngợp tâm trí . Nhưng có một vật khác thường ngay lập tức đập vào mắt của Tần Hy .Nó khác thường đến mức trở nên chẳng ăn nhập gì với không gian .Vật đó có dáng vấp to lớn ,thô kệch , đầu nhẵn nhụi , đang quỳ gối cạnh thành gường ,trán gần như đã chạm đất .Tần Hy vội lùi lại khi nhận ra đó chính là tên thủ lĩnh bọn lưu manh bãn nãy ,vết cắn của cậu vẫn còn lưu lại trên mu bàn tay gã rõ mồn một .Cùng lúc đó cánh cửa bên ngoài kêu lên những tiếng nặng nề , một dáng người thanh mảnh lê đôi gót cao trên sàn , tiến vào căn phòng . Người đó mặc hờ cái áo khoác có thắt lưng ngang hông , để lộ ở bên trong lớp vải lụa mỏng dánh đầy gợi cảm . Lông mi đánh cong trở nên sắc sảo , mắt ánh lên màu ngọc không tì vết , sống mũi thẳng tắp dẫn đến chỗ hai môi thoa son đỏ thẫm . Tất cả đều nằm gọn trên một khuôn mặt cân đối ,đẹp như tranh vẽ . Vâng một tuyệt thế giai nhân chỉ có thể là đại tiểu thư họ Lâm : Lâm Hiểu My .

- Cậu tỉnh rồi à ? Hiểu My tiến đến chỗ cái bàn đặt giữa phòng rồi ngừng lại hỏi

- Sao mình lại ở đây ? Tần Hy ngơ ngác ,đầu vẫn còn loáng thoáng những hình ảnh rời rạc .

Tên thủ lĩnh nghe thấy tiếng Tần Hy vội đưa đầu nhìn lên , lộ ra một vết sẹo dài bên tai trái .Nhưng chỉ được vài giây hắn bị bàn tay của Hiểu My bất ngờ dúi xuống trở lại trạng thái ban đầu . Tần Hy ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng trước mắt .Tên thủ lĩnh hung hãn kia đang hạ mình không kháng cự lại Hiểu My -người mà cân nặng chỉ bằng 1/5 hắn. Chắc chắn có điều gì đó mà cậu vẫn chưa hề hay biết .

- Ngươi thật đáng chết – Hiểu My quát lớn – ai cho phép người động đến bạn của ta ?

Tần Hy thấy tai mình ù lại nhưng đầu óc vẫn tiếp nhận thông tin rồi đưa ra một câu hỏi mà cậu không thể tin được :

- Hiểu My ? Lẽ nào chuyện này là do cậu làm ?

Hiểu My nhìn vào mắt Tần Hy với một vẻ lãnh đạm ,nói :

- Đúng ! Chính tớ đã sai người đánh Trịnh Kiểm .

Tần Hy khẽ rùng mình theo ngữ điệu sắc lạnh của từng chữ .Ngẫm nghĩ lại thì bọn lưu manh đó chỉ nhắm đến Trịnh Kiểm ,hoàn toàn không hề ra tay với cậu ,chỉ là phút chót cậu kháng cự lại buộc chúng phải làm cậu ngất đi .Hiểu My đã từng nói sẽ không bỏ qua dễ dàng cho Trịnh Kiểm , dẫu biết thế nhưng Tần Hy vẫn chẳng thấy hả hê chút nào , ngược lại , cậu nhận ra con người trước mặt mình thật quá nhẫn tâm .

- Trịnh Kiểm sao ..sao rồi ? Tần Hy vừa lo sợ cho Trịnh Kiểm , vừa lo sợ trước Hiểu My ,rụt rè hỏi .

Hiểu My sắc mặt ngày càng tối sầm lại , lạnh như băng , ánh mắt chọc thẳng vào khuôn mặt Tần Hy , giọng điệu có phần tức tối :

- Cậu còn lo cho hắn nữa à ? Sao ? Bản cô nương làm sai rồi à ? Động đến người của cậu phải không ? Nhắc cho cậu nhớ , cậu với tên đó hoàn toàn chấm dứt rồi .

Tần Hy chưa bao giờ thấy Hiểu My nói với cậu như vậy ,đâm ra vô cùng lúng túng , miệng không thể mở nổi .

Hiểu My nhìn bộ dạng của Tần Hy chợt thấy chạnh lòng , nhận ra câu nói vừa rồi của mình có phần vô tâm nên điều chỉnh lại cơ mặt , buông một hơi thở dài ngao ngán :

- Hắn chưa chết đâu ! Yên Tâm ! Hiểu My này chỉ muốn dạy cho hắn một bài học ,không cần cái mạng chó của hắn .

Tần Hy thấy lòng vô cùng nhẹ nhõm ,khẽ giấu niềm hân hoan trên khuôn mặt.

- Tên này ! tùy cậu xử lí – Hiểu My đưa chân đá lên lưng tên thủ lĩnh một cú khiến hắn ngã chúi đầu về phía Tần Hy . Cậu nhìn hắn một lúc rồi lắc đầu ,xin Hiểu My tha cho hắn .Tên thủ lĩnh gập đầu lạy tạ Tần Hy vài cái ,nhanh chóng bò ra khỏi căn phòng .Thật khác xa so với lúc trước .

Khi căn phòng chỉ còn mỗi cậu và Hiểu My , cô mới cất tiếng :

- Chuyện của Trịnh Kiểm tớ đã điều tra xong ! Hắn và Tây Kiều đã chia tay một năm trước rồi chuyển lên đây sống cùng con trai là Tiểu Kính – Khi nói mắt cô vẫn nhìn chăm chăm vào Tần Hy .

- Sao lại chia tay ? – Tần Hy không kìm được cảm xúc của mình ,lờ lẽ cứ tự bật ra khỏi miệng

- Chẳng có gì là lạ ! Tây Kiều vốn chỉ thích tài sản kết xù mà Trịnh Kiểm tưởng sẽ được kế thừa từ dòng họ .Ấy thế mà trước khi mất ,Trịnh Sâm –bố của Trịnh Kiểm lại trao toàn bộ quyền thừa kế cho một đứa con riêng ngoài giá thú của mình , Trịnh Kiểm chỉ được sở hữu phần chi nhánh nhỏ của công ti ở đây .Kết quả là ả ta đòi ly dị ngay lập tức , bỏ đi biệt tích , để lại đứa con vừa tròn 2 tuổi của mình .

Tần Hy lắng nghe rồi thầm nghĩ tại sao những hạng người như thế vẫn còn tồn tại trong xã hội này ? Từ hàng đời nay luôn tồn tại cái thiện đi kèm với cái ác . Dường như nó chẳng thể tách rời , cái này làm rõ nghĩa cho cái kia , cái kia lại chống lại cái này .

Hiểu My vẫn đều đều nói :

- Trịnh Kiểm đưa con trai lên thành phố này làm ăn và sinh sống .Công ty của hắn đang dần có chỗ đứng trên thương trường , ngày càng phát đạt .

Tần Hy nhận thấy trong câu nói của Hiểu My có ẩn chứa những toan tính sâu xa . Cậu khẽ nói :

- Hiểu My ! Lời hứa tớ nói với cậu ,tớ vẫn nhớ ! Trước giờ tớ chưa từng nợ cậu điều gì ,nhưng lần này tớ xin cậu chỉ một điều thôi : Đừng làm hại đến Trịnh Kiểm nữa.

Hiểu My hơi nhíu mày lại nhưng dường như cũng đoán trước được ,chỉ lạnh nhạt hỏi :

- Thế sau này cậu tính như thế nào?

Tần Hy im lặng trong giây lát , rồi cất tiếng đầy khó nhọc :

- Chắc tớ sẽ chuyển đi nơi khác .

Thật sự trong lòng cậu chẳng muốn đi chút nào .Cậu không muốn rời xa nhà trọ , rời xa căn gác mái ,rời xa những người cậu yêu quý .Nhưng cái cốt lõi của sự lưu luyến này cậu vẫn chưa tìm thấy hay chỉ đang tự dối bản thân mình : cậu không muốn xa anh . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro