10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước đó một hôm Gemini nhờ người đưa về một chiếc bánh nhỏ, tôi còn ăn thêm cánh gà ngâm ớt nên bị viêm dạ dày. Đến bệnh viện truyền nước biển, lấy thuốc, rồi về nhà nằm. Nhưng nghe giọng điệu của Gemini, hình như không đúng lắm. Cơn buồn ngủ của tôi ngay lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, tôi bật dậy ngồi đối diện hắn. Sau một thoáng kinh ngạc Gemini nói

- Tôi xin lỗi.

- Đừng xin lỗi, em không tức giận. Em chỉ là tò mò, sao anh lại nghĩ là em đi tìm Mark ?

Lẽ ra, với năng lực của hắn, hắn có thể dễ dàng lấy được hành trình của tôi, đương nhiên hắn cũng sẽ biết tôi đang nửa chết nửa sống truyền nước biển trong bệnh viện. Nhưng mà hắn không có tra. Sau một hồi im lặng, Gemini thành thật khai

- Anh có thể thấy bài đăng của Mark

- Không phải anh ta không thích đăng bài sao ?

Bốn mắt nhìn nhau. Và đều nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt đối phương. Gemini móc điện thoại ra đưa cho tôi. Tôi nóng lòng bấm vào ảnh đại diện của Mark ngay khi nhìn thấy nội dung anh ta đăng lên, đầu óc tôi như quay cuồng.

Ngày 8/8, Fot nói hôm nay sẽ tổ chức sinh nhật cho tôi. Cảm ơn người yêu của tôi.

Ngày 3/9, tôi nếm thử đồ ăn Fot nấu cho mình, vẫn là mùi vị trước kia.

Tôi điên cuồng lướt xuống dưới, cho đến nửa năm trước

Phim đã chiếu, chờ em tới...

Đó là ngày tôi bị viêm dạ dày. Mà mở điện thoại của tôi lên, trang cá nhân của Mark trống không. Những nội dung này chỉ hiển thị với Gemini. Nhưng mà trên thực tế, từ khi kết hôn, tôi ít khi có qua lại gì với anh ta. Nhiều nhất là khi bệnh viện gọi thanh toán hóa đơn, hoặc khi bác sĩ muốn điều chỉnh kế hoạch điều trị. Tôi thực sự coi anh ta như một người bạn cũ, nhưng anh ta lại âm thầm làm tổn thương những người thân của tôi hết lần này đến lần khác. Tôi tức giận đến đau cả đầu

- Anh tin ?!

Trong đó thậm chí còn không có ảnh chụp của tôi. Gem cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm vào trang cá nhân trống không trên điện thoại của tôi, trong mắt có gì đó dần sáng lên.

- Anh không dám không tin

Hắn liên tục thoát ra rồi vào lại, giống như đang xác nhận điều gì đó, lại như chỉ là hành động vô thức sau khi nhìn thấy ánh sáng

- Anh sợ tìm người đi tra, lại nghe được tin em và anh ta thật sự ngồi trong rạp chiếu phim, nếu vậy, anh thà rằng không biết.

Tôi vừa tức vừa đau lòng

-Anh hỏi em một tiếng cũng...

Đang nói giữa chừng, đột nhiên dừng lại. Đúng vậy, hắn không dám hỏi. Tôi lúc đó, hở chút là nói lời khó nghe với hắn. Chỉ sợ câu trả lời mà Gemini nhận được cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu so với phỏng đoán của chính hắn.

- Em sai rồi.

Tôi nhào vào trong ngực Gemini, khóe mắt cay cay

- Thực xin lỗi, sau này em sẽ không bao giờ tức giận với anh nữa

Hắn khẽ cười hôn lên vành tai tôi

- Không, anh thích bộ dáng tức giận của em, rất đáng yêu. Chỉ là... đừng lại nói không cần anh.

Đêm nay, chút ngăn cách cuối cùng giữa chúng tôi, cũng đã biến mất.

Tôi hoài nghi Gemini có khuynh hướng thích bị ngược. Ngày nào không chọc chửi là ngày đó thấy khó chịu trong người. Một buổi sáng đầu thu, tôi lại bộc phát.

- Gem, anh là muốn mệt đến chết trong công ty phải không? Hay muốn em gửi cho anh bằng khen yêu nghề kính nghiệp đây hả ?!

Trong điện thoại, giọng nói gợi cảm của
Gemini như bị che bởi một lớp vải dày, còn mang theo chút giọng mũi, cười nói

- Anh vẫn còn làm được.

Nửa đêm hôm qua, hắn sốt cao, toàn thân nóng như lửa đốt. Tôi gọi cho bác sĩ gia đình đến kê đơn thuốc hạ sốt. Nửa dỗ dành, nửa cưỡng ép đút thuốc cho hắn uống, lại bưng cái chậu nhỏ, lau người cho hắn. Đến rạng sáng, cơn sốt mới lui đi. Tôi viết sẵn một thực đơn thanh đạm đưa cho dì May làm để khi hắn thức dậy là có thể ăn, sau đó ngủ thiếp đi trong vòng tay hắn. Ai biết mở mắt ra đã mười giờ, người đi làm. Có lẽ là do bóng ma từ kiếp trước, nên tôi đặc biệt chú ý đến sự an toàn của hắn. Ăn nhanh bữa sáng đơn giản, tôi lấy cháo do dì May nấu rồi vội vã đến công ty hắn. Thư ký vừa nhìn thấy tôi, đã vội vàng đứng lên

- Tổng giám đốc đang ở phòng họp thưa phu nhân

- Không sao, tôi đợi chút cũng được.

Nói xong ngồi xuống ghế sô pha ở cửa rồi nghịch điện thoại. Dần dần, tôi nghe thấy Gemini đang nói chuyện với ai đó. Ngữ khí lạnh lùng và sắc bén chưa từng thấy.

- Tôi đã cho anh cơ hội, nhưng anh lại không tự mình nắm lấy.

- Tổng giám đốc, ngài rõ ràng là cố ý khiến tôi phạm sai lầm...

Gemini cười khẽ

- Thì sao ?

- Ngài đây là không nói lý.

- Tôi là người làm ăn, chỉ quan tâm đến lợi nhuận. Cũng sẽ không giảng đạo lý với người khác.

Tôi chống cằm nghiêm túc lắng nghe, thư ký cũng sắp bị hắn doạ cho chết khiếp rồi. Cửa đột nhiên mở tung, một người đàn ông trung niên phẫn nộ từ trong lao ra. Trước khi đi, vô tình liếc nhìn tôi một cái, tôi sững sờ. Ông chủ Nop. Còn không phải là hung thủ đâm tôi ở kiếp trước đó sao ?! Gemini đã bắt đầu hành động rồi ? Trước mười năm không nghe lại là phe chủ động. Thư ký mồ hôi đầm đìa, lớn giọng nói:

- Tổng giám đốc, có phu nhân đến gặp ạ

Tôi lấy lại tinh thần, xách hộp thức ăn đi vào.
Cũng không nhìn thấy người đàn ông tàn nhẫn nắm quyền sinh sát giới thương nghiệp nào cả.
Gemini ngồi bên cửa số, hắn cười dịu dàng với tôi

- Buổi trưa anh sẽ về mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro