9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Giống cái gì ?

- Ở trên sân thượng..lúc cuối cùng khi Mark nhảy xuống, nói với em, đã nhiều năm rồi không được nghe em hát chúc mừng sinh nhật anh ta..Nhưng mà năm ngoái, em đã tổ chức sinh nhật cho anh ta rồi

Gemini nheo mắt, hiểu ra vấn đề ngay lập tức.

- Ý em là, kiếp trước, em đã có nhiều năm..

- Phải

Máu dồn lên đầu, cảm giác râm ran như lưng bị kim chích.

- Theo lời anh ta nói, đã đợi em hát mừng sinh nhật rất nhiều năm rồi, nếu vậy cũng chỉ có thể giải thích theo cách này.

Gemini và tôi nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt đối phương.

- Đi bệnh viện.

Nửa giờ sau, bác sĩ nói với chúng tôi một người nào đó đã đưa Mark đi. Chúng tôi có hỏi lại thì bị từ chối với lý do không thể tiết lộ thông tin bệnh nhân. Với tình huống này, thật khó để tin rằng Mark không liên quan gì đến vụ việc đó. Trên đường về, tôi cứ miên man suy nghĩ về một vấn đề.

- Anh nói xem, vừa rồi là anh ta cố ý nhảy xuống sao ?

Gemini cầm vô lăng, gõ đầu ngón tay lên bọc da và nói:

- Nói chung, cảnh sát sẽ bố trí một chiếc giường bơm hơi ở những nơi có địa hình thấp. Nếu là anh, anh sẽ chắc chắn 100% mình sẽ không chết nếu nhảy xuống.

Tôi trầm ngâm nhìn vào sườn mặt của hắn

- Ồ... vậy anh nghĩ anh ta sẽ có tâm lý gì ?

Hắn khẽ hừ một tiếng

- Lừa gạt lòng thương cảm của em, để em đứng về phía anh ta.

Đây thực sự là lần đầu tiên Gemini nói những lời "chua" như vậy với tôi trong hai kiếp của hắn. Tôi mím môi, trịnh trọng gật đầu

- Ừm, anh rất hiểu nha..

Tôi không chỉ ra mà nhìn khung cảnh bay qua nhanh ngoài cửa sổ, chìm vào trầm tư. Quay lại trước mười năm, nói cho Gemini biết phải đề phòng ai, mọi chuyện hẳn là sẽ không trở nên tôi tệ hơn. Nghĩ đến cảnh kiếp trước hắn không chút do dự xông vào lửa ôm lấy tôi, lòng tôi lại bắt đầu nhói đau. Sao có thể không động lòng được...Sau khi lăn qua lộn lại trên đường mấy tiếng đồng hồ, lúc về đến nhà đã là đêm khuya.

Phòng khách không bật đèn, Gemini vừa định đưa tay ra, tôi liền xông tới đẩy hắn ngã xuống sô pha. Đôi chân dài của hắn bất đắc đĩ phải để hai bên hông tôi, đỡ lấy trọng lượng của tôi. Quần áo Gemini xốc xếch, khàn giọng nói:

- Em muốn làm gì ?

- Gem.. Em yêu anh

Hơi thở của hắn lập tức trở nên rối loạn. Hầu kết hắn lên xuống, giữ chặt lấy eo tôi để tôi không từ trên người hắn lăn xuống.

- Đi xuống.

Ngữ khí mệnh lệnh nhưng gần như là đang xấu hổ. Tôi kinh ngạc chớp chớp mắt

- Không thể nào, anh...

- Đừng nói..cũng đừng nhìn

Trước mắt chợt tối sầm, mí mắt lúc mở lúc nhắm, lông mi cọ vào lòng bàn tay ấm áp. Ai biết "Em yêu anh" lại có lực sát thương lớn đến vậy.
Có thể làm hắn tiếng lòng rối loạn. Tôi cười toe toét

- Em yêu anh... em yêu anh...

Những lời nói vui đùa tinh nghịch, như những chiếc lông vũ, cào nhẹ vào tim hắn. Cào đến lửa nhỏ bốc cháy thành mảnh. Tôi đặt tay mình lên ngực hắn, có thể trực tiếp cảm nhận được nhịp tim đang dần tăng tốc dưới lòng bàn tay. Thế là tôi dịu giọng lại

- Chồng, em yêu anh...

Ngay sau đó, môi bị hắn chặn lại. Hắn mạnh mẽ hơn bao giờ hết, dồn tôi vào một góc, phải đón nhận tình yêu của hắn mà không được phép từ chối. Đôi bàn tay ấy như chạm vào báu vật, lướt qua sườn mặt, cổ tôi, nhẹ nhàng giữ lấy. Si mê trằn trọc.

- Không nghe lời...Em không đói sao ?

- Đói...

Tôi như con gấu túi bám dính lấy hắn, bàn tay nhanh nhẹn luồn vào trong áo hắn,

- Đói, ăn cơm...

Thấy hắn vẫn không dao động, tôi liền dốc toàn lực

- Chồng... anh đã nghĩ ra biệt danh cho con mình chưa ?

Ánh mắt Gemini dần tối, hắn bế tôi đi qua bàn ăn, thẳng vào phòng ngủ. Mùi cay của nồi súp trên bếp hấp dẫn sự chú ý của tôi. Tôi thò đầu ra nhìn lên bàn cơm, mắt sáng lên.

- A, đợi chút, dì May để lại súp cho em...

- Đừng nghĩ nữa.

Gemini lần đầu tiên từ chối tôi một cách tàn nhẫn

- Cơ hội chỉ có một, hiện tại anh quyết định.

Tôi cảm giác, Gemini là người rất hay dùng thủ đoạn đàm phán. Mà hắn không chỉ là một chút, quả thật là một kẻ gian thương. Giọng hắn nỉ non trong đêm tối, đẩy tôi qua lại như con thuyền nhỏ trong cơn thủy triều. Những nụ hôn nhỏ vụn lan tỏa khắp đầu ngón tay, cuối cùng bị hắn xoa vào tận trái tim.

- Anh là của em.

Tôi trầm mê sắc đẹp, hừ lạnh một tiếng, lật người đẩy ngã người đàn ông này xuống dưới thân

- Của em, đều là của em...

Sau lại, tắm rửa xong, mí mắt tôi như dính chặt vào nhau. Cánh tay tôi tranh thủ ôm lấy hắn, chạy tán loạn khắp nơi, ăn đậu hũ. Hắn giống một con chó lớn ngoan ngoãn, dường như không bao giờ mất bình tĩnh phát giận.

- Fot

- Hửm ?

Tôi buồn ngủ cực kỳ, giọng cứ nhão nhão dính dính.

- Lúc mới vừa kết hôn, em hứa cùng anh đi xem phim, nhưng hôm sau em bị đau bụng nên hủy bỏ, đi bệnh viện. Là đi gặp anh ta sao ?

Với tôi mà nói, đã là chuyện rất lâu trước đây.
Tôi nhớ lại, có vẻ như không liên quan gì đến
Mark hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro