Chương 9. Chướng mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Niệm, là anh, mau mở cửa!" Mạc Mịch thanh âm nhàn nhạt nói, làm cho người ta nghe không ra là cảm xúc gì.

"Được." Cổ Tử Niệm nhíu nhíu mày, nhìn Hoàng Phủ Tuý: "Đứng lên đi!"

Hoàng Phủ Tuý ngồi bất động, ánh mắt hắn trở nên sắc bén hơn.

"Niệm." Mạc Mịch lại gõ cửa: "Anh mở cửa vào đây." Hắn vừa rồi là cùng hai tiểu bảo bối đi lên đây, nhưng khi hai tiểu bảo bối đi xuống, hắn cũng không có, bởi vì hắn muốn chờ Cổ tử Niệm cùng nhau xuống, cho nên cuộc đối thoại giữa cô và Hoàng Phủ Tuý hắn đều nghe thấy rõ ràng.

Hắn thật vất vả mới khống chế được chính mình không trực tiếp vọt vào bên trong, khi Cổ Tử Niệm nói cô và Hoàng Phủ Tuý đã ly hôn, hắn rốt cuộc nhịn không được liền gõ cửa.

"Để em, em lập tức ra mở cửa!" Cô nói xong liền lãnh đạm nhìn Hoàng Phủ Tuý, không hề nói thêm cái gì.

Hoàng Phủ Tuý cũng nhìn chăm chú Cổ Tử Niệm, trong mắt ánh lên cảm xúc phức tạp, nhưng là tình yêu lại rất rõ ràng.

Hai người cứ như vậy đối diện với nhau.

Hắn rất muốn biết cô sáu năm này đã xảy ra chuyện gì? Hắn rất muốn biết cô có hay không nhớ đến mình? Hắn muốn biết cô có còn yêu mình hay không? Rất muốn đem cô trở về nhà.

Cho nên hắn không cho phép cô cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ.

Đột nhiên hắn nghĩ tới một chuyện, đó chính là người hắn yêu cũng không cùng Mạc Mịch ngủ chung! Về phần đứa con của cô, hắn sẽ đi tìm hiểu rõ ràng, nhưng hắn rất hi vọng đó là đứa nhỏ của hắn.

Nhợt nhạt cười, hắn liền đứng dậy ngay lúc Cổ Tử Niệm chưa phản ứng kịp mở cửa ra.

"Tìm Niệm nhi nhà ta có việc gì?" Hoàng Phủ Tuý sắc bén nhìn chằm chằm Mạc Mịch: "Không biết quấy rầy người khác là chuyện không tốt sao?"

"Anh đến nhà của tôi, tôi còn chưa nói đến, anh không biết đột nhập vào nhà người khác là có tội gì sao?"

Mạc Mịch trong mắt một mảnh ánh sáng loé lên, nơi này có hệ thống bảo an vô cùng tốt, nhưng người đàn ông này cư nhiên có thể vô thanh vô tức mà tiến vào, hơn nữa còn tới phòng tìm Cổ Tử Niệm.

Tối hôm qua Hoàng Phủ Tuý đến tìm Cổ Tử Niệm, lúc mở cửa phòng ra hắn cũng không xác định rõ có phải là phòng của cô hay không, nhưng là hắn lập tức nghe được mùi hoa lê thơm ngát, trên người cô luôn toả hương thơm quen thuộc này, chính là hương vị mà hắn yêu nhất.

"Tôi cũng không phải tới tìm anh, tôi đến tìm Niệm nhi nhà chúng tôi." Hắn ám muội nhìn Cổ Tử Niệm.

"Tôi không phải nhà của anh!" Cổ Tử Niệm nhàn nhạt liếc Hoàng Phủ Tuý một cái, sau đó nhìn sang Mạc Mịch cười.

Mạc Mịch đứng đó dịu dàng gật đầu, hắn thực vừa lòng với câu trả lời của cô.

Hoàng Phủ Tuý cả người tản ra lạnh như băng, nếu ánh mắt hắn có thể làm đông chết người, Mạc Mịch hiện tại đã bị hắn làm đông chết rất nhiều lần, hắn cảm thấy Mạc Mịch vô cùng chướng mắt.

"Niệm nhi, bữa sáng em muốn ăn cái gì, chúng ta đi ra ngoài ăn, anh nhớ không lầm thì gần đây cũng có một nhà hàng." Hắn trợn mắt nói dối, vùng lân cận này hắn căn bản không quen biết gì, hắn chỉ thầm nghĩ muốn cô có thể cùng hắn rời khỏi đây, sau đó không bao giờ... gặp lại người nam nhân chướng mắt kia nữa.

Cô không chút nào để ý tới hắn, trực tiếp đi vào toilet.

Hắn muốn cùng cô cùng nhau tắm rửa, thế nhưng cô đã đem cánh cửa toilet khoá trái lại.

"Niệm nhi, mau mở cửa, anh cũng muốn tắm rửa." Hắn có chút uỷ khuất nói, đương nhiên, uỷ khuất này chính là giả vờ mà thôi.

Cô đem nước mở ra âm thanh rất lớn, như trước không để ý tới hắn, tuy rằng cô cũng không biết hắn rốt cuộc muốn làm cái gì. Nhưng là cô không nghĩ sẽ lại cùng hắn có quan hệ, bởi vì đã vì hắn bi thương một lần rồi, cho nên cô không muốn mình lại sẽ ngu ngốc như trước kia thêm một lần nào nữa. "Tôi nghĩ anh biết mình phải rời đi như thế nào rồi, không tiễn!" Mạc Mịch rất hài lòng việc Cổ Tử Niệm đối với Hoàng Phủ Tuý như vậy.

Hoàng Phủ Tuý không nói thêm lời nào, lạnh lùng nhìn Mạc Mịch.

Mạc Mịch cũng lạnh lùng nhìn Hoàng Phủ Tuý, ánh mắt hai người trong không khí giống như sắp kết thành băng hàn.

"Đi ra ngoài rồi nói." Cuối cùng Mạc Mịch nói xong liền xoay người đi ra ngoài, hắn biết Hoàng Phủ Tuý chắc chắn sẽ theo kịp.

Hoàng Phủ Tuý nhìn nhìn cánh cửa toilet, liền đi theo Mạc Mịch, hắn hiện tại rất muốn đánh Mạc Mịch một trận, hắn vô cùng chán ghét Mạc Mịch nhìn Cổ Tử Niệm với ánh mắt đó, Cổ Tử Niệm chính là người phụ nữ của hắn!

                                                                                 Hết chương 9 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro