Chương 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Jeon Jungkook bị một cuốn tiểu thuyết về tình yêu đồng giới thu hút, quyết định đầu tư chuyển thể thành phim.

Trong tiểu thuyết, nhân vật chính công Kim Taehyung, từ một thiếu gia giàu có nhảy lên thành một tổng tài mạnh mẽ, đã yêu say đắm bạn cùng lớp cấp ba Go Ha Jun ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Đáng tiếc là hai người vì một số lý do nào đó mà không thể phát triển thêm.

Go Ha Jun bước vào giới giải trí, sau đó lại đi du học nước ngoài, suốt quãng đường giữ mối quan hệ bạn cùng lớp xa cách với Kim Taehyung, sau nhiều thăng trầm cuối cùng mới đến được với nhau.

Tiểu thuyết không phải viết rất hay.

Chỉ là Jeon Jungkook thấy nhân vật nam chính trong tiểu thuyết khá ưa nhìn, muốn thử mô phỏng thực tế để thỏa mãn bản thân, nên đã đầu tư.

Khi kịch bản chuyển thể, Jeon Jungkook còn đặc biệt chỉ đạo, nên thay đổi thành một kết thúc mở.

Bởi vì nhân vật chính thụ Go Ha Jun trong sách, cho cậu một cảm giác lạ lạ.

Jeon Jungkook lúc đó không thể rõ ràng biểu đạt cái gọi là khí chất "bạch liên hoa", dù sao nhà đầu tư lớn nhất, không thích chỗ nào thì thay đổi chỗ đó!

Đáng tiếc Jeon Jungkook không thấy phiên bản kịch bản của cuốn sách này.

Cũng không biết có thay đổi không, lại thay đổi thành cái gì.

Sau khi bận rộn với một thương vụ mua bán xuyên quốc gia trong bảy, tám ngày, hàng ngày đều mong ước có thể làm việc không ngừng nghỉ, cậu đã đột tử tại văn phòng.

Rơi vào tai họa bất ngờ, một đêm trở thành thụ.

Sau bốn giờ ngồi trên sofa suy ngẫm về cuộc đời, Jeon Jungkook chấp nhận sự thật mình đã xuyên sách.

Dù trở thành thế thân cho nhân vật chính thụ Go Ha Jun, cuối cùng cũng phải nhường chỗ cho chính nhân vật đó.

Sống sót mới là quan trọng nhất.

Hơn nữa, thế giới này có mức độ chấp nhận tình yêu đồng giới cao đến mức khó tin, thậm chí còn có thể kết hôn.

Tiền có thể kiếm lại.

Nhưng việc có thể tự do lựa chọn yêu đàn ông, và làm những điều đó một cách công khai không phải là điều ai cũng có thể làm được.

Ai ngờ, Jeon Jungkook phát hiện mình có thể dũng cảm hơn nữa.

Ví dụ, ngay ngày đầu tiên đã gặp nhân vật chính công trong sách là Kim Taehyung, và còn dụ dỗ người ta lên giường.

Jeon Jungkook không mấy để tâm việc trở thành thế thân cho Go Ha Jun.

Đó là định nghĩa của người khác.

Đối với cậu, việc được nằm dài thư giãn là lựa chọn của mình.

Kim Taehyung, một người hoàn hảo như máy móc hình người, cậu hiện tại ở bên người như vậy cũng không thiệt.

Theo dòng thời gian, Go Ha Jun hơn nửa năm sau mới trở về nước.

Biết Kim Taehyung đã có người bên cạnh, vội vã trở về và phát hiện người đó giống mình đến ba phần, cảm xúc phức tạp xen lẫn ghen tuông sâu sắc.

Trong sách gốc, vào lúc này, Jeon Jungkook đã yêu Kim Taehyung và không thể buông tay.

Thật đáng tiếc, cuối cùng Go Ha Jun với tình yêu rõ ràng hơn đã chiến thắng.

Nhưng Jeon Jungkook bây giờ đã thay đổi.

Cậu nghĩ, không cần phải tranh đấu.

Có lẽ trước khi Go Ha Jun trở về, cậu đã có mục tiêu mới.

Toàn bộ quá trình chỉ là như vậy.

Hiện tại, người tới cửa là Park Jimin, cũng là người mến mộ Go Ha Jun, đi theo thiết lập lối mòn của "sứ giả hộ hoa".

Sau khi Go Ha Jun trở về nước, để có thể tiếp cận Kim Taehyung một cách chính xác, không thể thiếu sự giúp đỡ của Park Jimin.

Jeon Jungkook trong sách thực tế đã thua Go Ha Jun và Park Jimin.

Jeon Jungkook không thể hiểu được cách làm của Park Jimin.

Nếu là cậu, thích thứ gì đó nhất định sẽ cố gắng giành lấy, chứ không phải sau khi thành toàn cho người ta rồi lại buồn bã, yếu đuối và thất bại.

Park Jimin biết đến sự tồn tại của Jeon Jungkook.

Rốt cuộc như nhà họ Jeon, vì muốn kéo đầu tư mà dễ dàng gửi đi một đứa con trai, đúng là hiếm thấy.

Chuyện này đã lan truyền khắp giới thượng lưu của cả thành phố Kinh.

Nhưng đây là lần đầu tiên Park Jimin gặp Jeon Jungkook.

Nhà họ Park và nhà họ Kim đều là gia tộc hàng đầu, còn nhà họ Jeon chỉ có thể coi là hạng ba.

Những công tử nhà giàu hạng ba được ưu ái cũng không đủ tư cách chơi cùng họ, huống hồ Jeon Jungkook, một nhân vật gần như vô hình.

Việc Park Jimin đến thăm là do nể mặt Kim Taehyung.

Nhưng khi thấy khuôn mặt của Jeon Jungkook, Park Jimin không khỏi lộ ra vẻ khinh miệt.

Park Jimin có vẻ ngoài khác với vẻ đẹp mạnh mẽ của Kim Taehyung, anh mang vẻ đẹp tinh tế, phóng khoáng.



Vì trông đẹp, nên vẻ khinh miệt khó có thể nhận ra, ngược lại giống như kiêu ngạo bẩm sinh.

Jeon Jungkook nhận ra, cảm thấy rất thú vị.

Cậu giả vờ không biết, giọng nói hơi khàn do sốt, nhưng không nhanh không chậm rất dễ nghe: "Anh là bạn của Kim Taehyung? Cảm ơn anh đã đi chuyến này."

Ánh mắt màu nâu trà của người trẻ tuổi không hề lúng túng, cũng không nịnh bợ, vừa dịu dàng vừa bình tĩnh.

Còn hơn cả lão già nhà họ Jeon, Park Jimin nghĩ, vẻ khinh thường trong mắt anh dần tan biến.

Nhưng cảm giác yếu đuối rõ ràng trên người Jeon Jungkook quá mạnh, khiến anh muốn thấy cậu thất thố, tò mò hỏi: "Cậu và Kim Taehyung quen nhau như thế nào? Bạn thân mà, không cần giữ bí mật với tôi."

Jeon Jungkook nhớ lại, trong tác phẩm gốc Park Jimin cũng đã hỏi nguyên chủ cùng một câu hỏi.

Bị cha mình vì lợi ích mà gửi cho người khác, đối với người bình thường đã khó nói, huống chi nguyên chủ với lòng tự trọng cực kỳ cao, lại càng nhạy cảm.

Cậu đã sốt từ trước, sau khi Park Jimin đi cậu càng ốm nặng hơn, còn bị cha mình mắng là đồ vô dụng.

"Kim Taehyung là người tốt, anh ấy đã giúp đỡ gia đình tôi, cha tôi bảo tôi phải chăm sóc anh ấy thật tốt." Jeon Jungkook bình tĩnh nói.

Cậu nói rất nghiêm túc, nhưng Park Jimin lại không khỏi có chút ngẩn ngơ.

Câu trả lời thẳng thắn và nghiêm túc như vậy, lại không thấy oán hận.

Đứa trẻ này là ngốc thật hay là ngốc giả?

Một chút đồng cảm nảy sinh trong lòng.

Thái độ của Park Jimin tốt hơn một chút.

Trên người Jeon Jungkook có không ít vết bầm tím.

Đêm qua lúc "gây gổ" không cảm thấy gì, bây giờ mới bắt đầu cảm thấy đau nhức.

Và một số phần khác, còn chảy máu.

Park Jimin vô tình nhìn thấy dấu vết ở phía sau cổ áo của chàng trai, ánh mắt dừng lại một chút rồi di chuyển đi.

Nhưng trong đầu anh lại không thể nào quên được hình ảnh, làm sao có thể trắng đến mức này.

Thêm vào những dấu ấn khác, trông không xấu, nhưng lại có chút mời gọi ái muội.

Park Jimin trong chuyện chuyên môn thì không phải nói, thực tế Jeon Jungkook cũng không gặp phải vấn đề lớn.

Anh để lại thuốc hạ sốt và một số thuốc dán giảm đau cho người bệnh, sau đó ra về.

Đợi người tiễn anh ra cửa, cửa đã đóng lại, Park Jimin không khỏi nhìn lại.

Trước đây cảm thấy bạn mình bị mờ mắt, bây giờ lại thấy Jeon Jungkook với vẻ ngoài như bánh bao trắng, tính cách lại như hạt ngọc trai, giống như cải bắp được cưng chiều.

Khi xuống lầu ngồi vào xe, Park Jimin không khỏi vỗ vỗ trán mình.

Anh quên chưa tự giới thiệu.

Jeon Jungkook cũng vậy.

Lá gan nhỏ như vậy sao, sao lại không biết hỏi anh?

Jeon Jungkook biểu thị, tôi không hề.

Park Jimin lề mề quá, còn làm lỡ thời gian cậu nằm dài trên sofa làm biếng.

Jeon Jungkook muốn gọi điện cho Kim Taehyung, để bày tỏ lòng biết ơn của mình vì anh đã cử người đến.

Nhưng người giúp việc mới không biết đang làm gì trong bếp, mùi thơm quá.

Jeon Jungkook hít một hơi, chậm rãi di chuyển về phía bếp, gạch bỏ công việc gọi điện này.

Ai làm thì người đó phải chịu trách nhiệm.

Kim Taehyung chắc chắn cũng khoái ra trò.

Việc kêu người đến xoa dịu cậu, đương nhiên là phải làm!

Khi Jeon Jungkook đang thèm thuồng đi đến bếp, điện thoại trên sofa vang lên.

Tên người gọi: Cha

Jeon Jungkook nhìn thấy, lông mày nhướn lên, ánh mắt trong sáng ngây thơ chợt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Bà Lee đã tố cáo thành công rồi sao?

Cuộc gọi được kết nối, tiếng gầm rú từ bên kia tràn ra: "Jeon Jungkook! Cậu không biết tình hình gia đình bây giờ sao? Còn muốn làm trò trẻ con, chờ đến khi cha cậu phá sản nhảy lầu cậu mới vui hả!!"

Jeon Jungkook cảm thấy người đang ở đầu dây bên kia, hình như nước bọt cũng sắp bắn vào mặt mình, cậu đưa điện thoại ra xa một chút.

Chờ Jeon JunWoo thở hổn hển, nghi ngờ hỏi sao cậu không nói gì, Jeon Jungkook chậm rãi nói: "Cha đừng nhảy lầu."

Jeon JunWoo yên lòng, ông biết con trai mình vẫn còn tình cảm cha con.

"Chuyện nhảy lầu, sau khi mẹ qua đời và cha tái hôn, tôi đã suy nghĩ, chỉ là đầu như quả dưa hấu bị vỡ, ruột bị tràn ra khắp nơi, rất không đứng đắn."

Jeon Jungkook ra hiệu cho bà Chan đặt chén canh lên bàn: "Hay là chọn cái chết êm ái đi, ở nước ngoài có thể làm được, chúng ta cùng đi, mẹ chắc sẽ rất vui khi gặp lại cha đó."

Cái chết nọ cái chết kia, nghe thấy mà bà Chan lạnh sống lưng.

Tay run lên, chén canh suýt nữa rơi xuống đất.

Một bàn tay trắng nõn thon dài vươn ra, ổn định cái khay nhỏ phía dưới chén canh.

Jeon Jungkook đặt chén canh xuống bàn, giọng điệu chứa đựng sự trêu chọc: "Cha thấy thế nào?"

Cậu không nói nhảm, chỉ nói ra suy nghĩ thực sự của nguyên chủ.

Băng dày ba thước không phải ngày một ngày hai, ý nghĩ về cái chết xoay trong đầu nguyên chủ mỗi ngày, đôi khi còn nghĩ đến việc kéo theo Jeon JunWoo, cha của mình.

Jeon JunWoo tái hôn chưa đến ba tháng sau khi mẹ Jeon Jungkook qua đời.

Phu nhân mới không phải dạng vừa, còn mang theo một cậu em trai cùng cha khác mẹ không kém bao nhiêu tuổi so với nguyên chủ, khiến nguyên chủ cực kỳ đau khổ.

Tiếc là cuối cùng nguyên chủ đã từ bỏ ý định đó, tự mình kết thúc cuộc đời.

Jeon Jungkook nghĩ, cần thiết phải nói những lời này với Jeon JunWoo, dù ông ta có muốn nghe hay không.

Jeon JunWoo cảm thấy da đầu nổi gai.

Giọng nói từ đầu dây bên kia, vẫn như mọi khi, dịu dàng và nhẹ nhàng, nhưng chính vì sự bình tĩnh khi nói ra những lời kinh khủng càng khiến người ta cảm thấy kỳ quái và sợ hãi.

Cảm giác không giống như bà Lee nói, Jeon Jungkook đang phát ra tâm lý bất ổn.

Chẳng lẽ cậu bị ép quá mức, nên muốn điên lên?

Phần lớn tiền của nhà họ Trình vẫn chưa được thanh toán, Jeon Jungkook không thể có chuyện gì lúc này.

Chỉ muốn bảo Jeon Jungkook làm cho Kim Taehyung hài lòng, lại sợ cậu không chịu được.

Cứ đợi xem sao.

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro