Chương 54.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Jeon Jungkook chuẩn bị cho mỗi fan tham dự một bộ mỹ phẩm, một tấm poster có chữ ký và một phong bao lì xì nhỏ.

Dù sao cậu cũng có tiền, những người đến đây bất kể xa gần, phí đi lại cũng nên được bù đắp chút ít.

Lúc đầu, fan không dám trò chuyện với Jeon Jungkook.

Thực sự là khi nhìn thấy người trông như tiên giáng trần này ở khoảng cách gần, hoàn toàn không dám phá vỡ khí chất cao quý và điềm tĩnh của cậu.

Nhưng chỉ cần Jeon tổng muốn, không khí ở đâu cũng không thể lạnh lẽo.

Dưới sự khéo léo của cậu, các fan từ việc không dám thở mạnh, dần dần trở nên náo nhiệt, yêu cầu thần tượng biểu diễn tiết mục và vừa hỏi những câu hỏi thú vị vừa quay video.

Khi có người hỏi Jeon Jungkook, cậu có bạn trai chưa, Jeon tổng cười: "Khi nào có người yêu, tôi sẽ báo cho mọi người biết."

Tiện thể, cậu cũng thừa nhận mình thích nam giới.

Cuối cùng, Jeon Jungkook biểu diễn một bản piano cho fan.

Video được fan tại hiện trường đăng lên nhóm fan, những người không tiện đến đều hối hận không chịu nổi, gửi các biểu cảm dễ thương, cầu xin cậu chơi thêm một bài.

Khi buổi gặp mặt kết thúc, Na Eun Ji theo dòng người rời khỏi khách sạn.

Ôm tấm poster ngắm nghía một lúc, cô mới nhớ ra còn có một phong bao lì xì chưa mở.

Khi mở ra, cô không dám tin vào mắt mình.

Hóa ra thần tượng lại hào phóng đến vậy sao?

Cùng ở khách sạn với cô, một cô gái khác là Yoon Seo Mi cũng bị số tiền trong phong bao lì xì làm choáng váng.

Yoon Seo Mi nhìn trời, kéo Na Eun Ji: "Dù sao tiếp theo cũng không có việc gì, tôi biết một quán bar rất nổi tiếng, đi mở rộng tầm mắt chút không?"

Buổi tối,

Jeon Jungkook vừa định cùng Kim bá tổng âu yếm, thì nhận được cuộc gọi của Lee Do Hyun.

Lee Do Hyun nói rõ ràng nhưng khó giấu sự lo lắng: "Jungkookie, trong điện thoại cô bé đó đang khóc rất dữ, trốn vào nhà vệ sinh gọi điện, người gây rối hình như không đơn giản, nếu chậm trễ có thể sẽ xảy ra chuyện!"

"Gửi địa chỉ cho tôi, gặp ở cổng Nguyệt Bản."

Jeon Jungkook vừa nghe điện thoại vừa mặc quần áo, lại không yên tâm dặn Lee Do Hyun: "Anh Lee, anh đừng vào vội, chờ tôi đến!"

Cậu cảm thấy cái tên "Nguyệt Bản" có chút quen thuộc.

Trong nguyên tác, những nơi có tên riêng thường có thế lực mạnh mẽ đứng sau, không dễ đối phó.

Jeon Jungkook mặc quần áo xong, phát hiện Kim bá tổng đang đứng bên cửa, cũng ăn mặc chỉnh tề.

Người sau nét mặt điềm tĩnh: "Tôi sẽ đưa cậu đi, tôi khá quen với Nguyệt Bản."

Quán bar Nguyệt Bản,

Jeon JunHyuk ngả người trên ghế sofa, chân gác lên đầy tự đắc.

Cha không cho anh ta gây rối với Jeon Jungkook sao?

Được thôi, gây rối với người thích Jeon Jungkook để xả giận chắc không sao chứ!

Ôm chân Kim thiếu thì đã sao!

Anh ta có thể chạy đến Nguyệt Bản gây sự được sao?

Mấy fan mù mắt, cũng dám cãi nhau với mình.

Này, chơi vui vẻ nhé!

Phòng bên cạnh,

Na Eun Ji khóa cửa, ôm gối co ro trong góc, khóc đầy nước mát.

Cô đáng lẽ phải gọi cảnh sát trước, nhưng điện thoại đã hết pin.

Những người ngoài kia, hình như đều có lai lịch không nhỏ, Jeon Jungkook đến cũng không giải quyết được...

Trên đường đi, Jeon Jungkook nhớ ra, Nguyệt Bản rốt cuộc là địa bàn của ai.

Là của Min Yoongi.

Trong nguyên tác, sau khi Go Ha Jun trở về nước đã từng đến Nguyệt Bản tìm Kim Taehyung.

Nhưng cậu ta không gặp được Kim Taehyung, ngược lại bị Min Yoongi chế nhạo một trận.

Sau đó, Park Jimin đã đến.

Vì Go Ha Jun chịu ủy khuất, còn đánh nhau với Min Yoongi.

Park Jimin thân thủ không bằng Min Yoongi, bị đè dưới đất ăn không ít cú đấm.

Min Yoongi bị Go Ha Jun bên cạnh làm ồn đến đau đầu, đơn giản nói thẳng rằng Park Jimin thích cậu ta.

Lúc này, từ tình yêu thầm lặng biến thành tình yêu công khai, không khí lập tức trở nên rất gượng gạo.

Park Jimin nửa tức giận nửa mong đợi nhìn Go Ha Jun, người sau khi không thể tin nổi liền quay người chạy đi.

Lúc đó, Go Ha Jun chưa ở bên Kim Taehyung.

Nhưng bất kể có ở bên hay không, Park Jimin với vai trò nam phụ si tình (bi thảm), định mệnh không thể được nhân vật thụ chính chấp nhận, đúng là bi kịch to lớn.

Kim Taehyung lái xe nhanh và ổn định, khiến một giờ đi đường rút xuống còn bốn mươi phút.

Giữa chừng nhìn thấy Jeon Jungkook im lặng không nói, khi đèn đỏ, anh nắm tay cậu:

"Yên tâm, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu."

Quán bar Nguyệt Bản tiêu chuẩn cơ bản rất cao, tương ứng với đó, biện pháp bảo mật cũng rất tốt.

Cũng vì thế, phần lớn khách đều là những người có thân phận và địa vị.

Kim Taehyung gọi quản lý đến, trực tiếp xem camera giám sát.

Na Eun Ji không biết mình đang ở phòng nào, nhưng nói là tầng ba, cũng dễ tìm hơn nhiều.

Nhìn thấy thân hình cao lớn quen thuộc trên camera, ánh mắt Jeon Jungkook trở nên lạnh lùng.

JunHyuk!

Jeon JunHyuk ở phòng bên cạnh chán quá không chịu được, cuối cùng không nhịn được, lại trở về phòng 305.

Thiếu gia hư hỏng nửa ép buộc nửa dụ dỗ dẫn người đến cho bạn chơi, vốn không định tự mình ra tay, sợ Jeon Jungkook điều tra đến đầu mình.

Nhưng nghĩ lại, Jeon Jungkook sẽ vì vài fan nhỏ mà tìm đến mình gây sự sao?

Dù sao, cứ vui vẻ trước đã!

Chỉ là dù Jeon JunHyuk dụ dỗ thế nào, cô gái trong nhà vệ sinh cũng không chịu mở cửa.

Nếu là chỗ khác, cậu ta đã đạp cửa rồi, nhưng chỗ này không dễ chọc vào, cậu ta không muốn gây rắc rối với người đứng sau quán Bar này.

Jeon JunHyuk bực tức chửi vài câu, đi về phía ba cô gái đã bị chuốc rượu say mèm trên sofa.

Thấy cậu ta đến, Han Do Chae đầy đắc ý vỗ mặt cô gái bên cạnh, nhướng mày:

"Cùng tham gia không?"

Yoon Seo Mi ôm mặt, hối hận đến xanh ruột, cố gắng chạy: "Tha cho tôi đi..."

Jeon JunHyuk túm tóc cô gái, bắt cô ngẩng đầu, vừa hôn vừa chửi: "Khóc cái gì mà khóc, chỗ này cả đời cô cũng không vào nổi mấy lần, phục vụ tốt cho tôi, không thiếu phúc lợi cho cô đâu!"

Jeon Jungkook mở cửa, thấy ngay cảnh Jeon JunHyuk đang túm tóc một cô gái.

Dưới ánh đèn mờ mờ, cậu nhận ra cô gái với khuôn mặt đau đớn đó chính là người buổi chiều đã cười hỏi cậu có người yêu chưa.

Quản lý theo sau, thấy cảnh hỗn loạn trong phòng, phản ứng đầu tiên là nhìn Kim Taehyung.

Trong quán bar, cảnh nam nữ lộn xộn là chuyện thường, nhưng vị này lại ghét ồn ào và hỗn loạn nhất, nếu phục vụ không chu đáo...

Anh ta không ngờ, người đầu tiên bùng nổ lại là chàng trai luôn theo sát Kim Taehyung, nhìn trông có vẻ trầm tĩnh và ngoan ngoãn.

Chàng trai đó mặt lạnh đến đáng sợ, vài bước tiến vào, nhìn thì mảnh mai nhưng một tay đã hất ngã gã mập đang đè cô gái ra hôn xuống đất.

Sau đó, Jeon Jungkook đá một thanh niên khác ra xa.

Cậu bước lên ghế sofa, đấm vào mặt gã thanh niên trong góc đang lột đồ cô gái đến mức chỉ còn nội y.

Quản lý sau một thoáng kinh ngạc, phản xạ muốn ngăn cản.

Người vào phòng VIP đều là những người có lai lịch, để yên cho chàng trai này đánh người mà không ngăn cản, còn làm ăn ở Nguyệt Bản được nữa không?

Kim Taehyung giơ tay ngăn quản lý lại.

Quản lý khó hiểu nhìn qua, chỉ thấy mặt anh không thay đổi chút nào, ánh mắt vẫn dừng lại trên chàng trai đang đánh người:

"Cứ để cậu ấy làm, hậu quả tôi sẽ chịu."

Trong phòng có thể nhìn thấy, tổng cộng có năm nam ba nữ.

Trong số nam, Jeon Jungkook chỉ nhận ra JunHyuk, còn hai người khác nhìn quen mắt, đều bị đánh một trận, cơn giận trong lòng cậu mới vơi bớt chút ít, nhưng sự lo lắng và hối hận vẫn còn đọng lại.

Jeon tổng từ nhỏ đã được giáo dục phong cách quý ông, luôn tôn trọng phụ nữ, cảnh tượng trước mắt như muốn làm cậu phát điên.

Nếu cậu không tổ chức buổi gặp mặt fan, những cô gái này chắc chắn vẫn sống tốt, học tập ở nơi quen thuộc của mình, không gặp phải tai họa này.

Nếu là lúc bình thường, dù Jeon Jungkook có võ giỏi đến đâu cũng không thể trong thời gian ngắn khống chế được năm người đàn ông.

Nhưng những người này đều uống say, thể trạng bình thường cũng không tốt lắm, lại có chút lo sợ, lúc này thì như bùn nhão lăn lộn trên đất.

Có một người đứng dậy, muốn chạy ra ngoài gọi người.

Nhìn thấy có người ở cửa, chưa kịp mở miệng đã bị đá vào bụng, lăn trở lại.

Jeon Jungkook nhặt một chiếc áo khoác trên ghế sofa, khoác lên người cô gái bị lột đồ.

Quay đầu, an ủi cô gái mặt đầy hoảng sợ: "Không sao rồi."

Yoon Seo Mi nhìn chàng trai vừa quen vừa lạ, nước mắt làm mờ tầm nhìn, nhỏ giọng nghi hoặc: "Jeon Jungkook?"

Khi chàng trai bình tĩnh đáp "Là tôi", cô lao vào lòng cậu, òa khóc.

"Jeon Jungkook, tôi địt tổ tông nhà cậu!" Jeon JunHyuk tức giận, tiện tay nhặt một chai rượu.

Jeon Jungkook nhìn sang, không hề động đậy.

Giây tiếp theo, cổ tay cầm chai rượu của Jeon JunHyuk đã bị Kim Taehyung bẻ ra sau lưng.

Kim Taehyung nhìn Jeon Jungkook, không nói gì, sau đó lùi lại đứng yên lặng.

Kim Taehyung lần này làm một tay bảo vệ im lặng, quản lý bước vào rồi lại đóng cửa, cảm thấy bản thân thực sự mở rộng tầm mắt.

Kim thiếu thân thủ... không, Kim thiếu là người rất chững chạc, chắc chắn là mình hoa mắt rồi.

Kim Taehyung trông có vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra rất muốn kéo cô gái đang ôm chặt Jeon Jungkook ra.

Chỉ là anh biết làm vậy không hợp lý, lại sợ Jeon Jungkook vô tình bị thương, nên chỉ đành đứng nhìn, nhưng khí áp quanh người anh vô thức giảm mạnh.

Dù tâm trạng không tốt, nhưng trong lòng lại như có lửa đốt.

Anh đã thấy rất nhiều mặt của Jeon Jungkook, lúc đầu là sự nhút nhát, sau đó là ngoan ngoãn, rồi nhiệt tình và lạnh lùng, đến giờ phút này, tức giận đến mức mất bình tĩnh, nhưng lại có sự thiện lương và chính trực khiến người ta động lòng.

Trên thế giới làm sao lại có người như vậy?

Sau khi lớp vỏ nhút nhát giả tạo rơi đi, cậu chàng như một kho báu, mỗi mặt đều khiến người ta mê mẩn đến mức muốn giấu đi.

Kim Taehyung không khỏi cảm thấy may mắn, rằng mình đã có được Jeon Jungkook như thế này.

Hợp đồng kết thúc ư? Tuyệt đối không thể!

Yoon Seo Mi khóc một trận, cảm xúc ổn định hơn nhiều.

Jeon Jungkook mới biết được, hóa ra các cô gái ban đầu đến một quán bar có chút đặc sắc chơi, trong lúc trò chuyện về việc gặp cậu, lại gặp Jeon JunHyuk nói là bạn của cậu, rồi bị dẫn đến đây.

Sau đó bọn đàn ông bắt đầu động tay động chân, Yoon Seo Mi liền tìm cơ hội để Na Eun Ji - người nhát gan nhất - trốn vào nhà vệ sinh.

May mắn là Na Eun Ji thông minh, biết gọi điện cầu cứu.

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Chương sau:

Kim Taehyung không nói nên lời.

Nếu không nghe tận tai, anh không thể tưởng tượng được rằng Park Jimin, người gần như thay người yêu như thay áo, lại là một người si tình.

~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro